Thái Cổ Thần Vương

Vô song Đế Thành

Cuộc chiến giữa Khương Tử Hoa và cao tăng kia vẫn tiếp tục diễn ra, Tần Vấn Thiên nhìn chiến trường, nếu lại tiếp tục nữa e rằng sư tôn của Không Giới sẽ bị Khương Tử Hoa trấn giết tại chỗ mất.
- Khương Tử Hoa, chúng ta đều đến từ Tiên Vực, tuy tranh phong Cổ Đế Chi Thành, nhưng hiện giờ thành bại đã phân, không cần phải đến mức ngươi chết ta sống nữa.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, giống như đang cho thấy lập trường bản thân, ý nghĩa thế nào không cần nói cũng biết, để Khương Tử Hoa ngừng công kích đại sư Vấn Tâm tự đi.
Nếu là sư tôn của Không Giới, bất luận thế nào hắn cũng khó có thể ngoảnh mặt làm ngơ được.
- Tần huynh, ta với đại sư đều tu cùng một đạo truyền thừa.
Khương Tử Hoa bình tĩnh mở miệng, Tần Vấn Thiên đương nhiên hiểu được ý tứ của hắn, trong hai người tất phải có một kẻ chết một kẻ sống.
- Mặc dù cùng truyền thừa một đạo, nhưng cũng không nhất thiết phải muốn lấy mạng đối phương.
Tần Vấn Thiên mở miệng, nhìn thấy hai tay đại sư kia vẫn chắp thành chữ thập như cũ, giống như cổ phật, cho dù bị thương vẫn bất động như núi, bình tĩnh nói:
- Tấm lòng của Tần đạo hữu bần tăng cảm kích, chẳng qua đây là cuộc chiến của ta, ta tự giải quyết.
Tần Vấn Thiên nhìn cao tăng kia, thấy Kim Thân đối phương không ngừng bị nghiền nát, lại nói:
- Đại sư cần gì phải như thế?
- Không xuống địa ngục thì làm sao có thể nhìn thấu ngã phật, đây là đường của ta.
Phật quang trên người cao tăng sáng chói giống như sắp niết bàn vậy.
- Sư tôn.
Không Giới la lớn:
- Tần Vấn Thiên, hỗ trợ ra tay.
Tần Vấn Thiên có chút khó xử, hắn vốn định can thiệp, nhưng dù có làm gì thì cao tăng kia cũng không để hắn can thiệp vào, hơn nữa giọng điệu đại sư này mặc dù bình thản, nhưng tu vi đã sớm đạt tới cảnh giới của hắn, tâm tình tất nhiên siêu phàm, nếu đã nói như vậy hẳn ý chí kiên định, đã sớm có tâm muốn siêu thoát rồi.
- Ngu xuẩn, chớ có nói bậy, ngươi tu tự do, tùy tâm sở dục, hiện giờ đã gia nhập ma đạo, cũng nên tu luyện cho tốt, ngày khác chớ để cát bụi thế gian làm dơ bẩn trái tim tự do của ngươi.
Cao tăng bảo tướng trang nghiêm, Khương Tử Hoa cười nói:
- Cảnh giới đại sư siêu nhiên, Khương mỗ thật hổ thẹn.
Tuy miệng nói như vậy, nhưng công kích của hắn càng cuồng bạo mãnh liệt hơn, dục vọng dồn cao tăng Vấn Tâm tự vào chỗ chết.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên xuất hiện đạo hàn mang, ngay sau đó thấy phật quang trên người đại sư Vấn Tâm tự kia lóng láng vô cùng, chói mắt đến mức không mở mắt nổi, từ đó phật quang quy nhất, một chùm tia sáng phóng thẳng lên trời, hóa thành một chiếc đèn sáng chói như Xá Lợi Tử Phật môn.
- Sư tôn.
Không Giới rống to, ma quang bao phủ quanh người, một pho tượng Ma Vương xuất hiện, hóa thân ý chí siêu cường, muốn giết chết Khương Tử Hoa tại chỗ.
- Đây là đường của ta, Không Giới, không cần phải đau xót, ngày khác sẽ còn gặp lại.
Trong chùm tia sáng kia có giọng cất lên, vô cùng phiêu miểu, ngay sau đó ánh hào quang tản đi, dần tiêu tán trong không trung. Không Giới nghĩ tới từng mảnh kí ức khi còn nhỏ, trong lòng vô cùng thương cảm. Hắn là cô nhi, khi còn nhỏ rất nghịch ngợm, bị sư tôn thấy được dẫn hắn vào Vấn Tâm tự nuôi dưỡng cho tới khi lớn khôn, truyền thụ Phật Môn Chi Đạo cho hắn, ân tái tạo.
Khương Tử Hoa ngẩng đầu nhìn hư không, hơi khom người nói:
- Cảnh giới đại sư cao, Khương mỗ hổ thẹn.
- Thực lực Khương huynh chí cường cũng khiến Tần mỗ bội phục, vừa vặn hôm nay nhân vật đỉnh phong Cổ Đế Chi Thành tranh phong, mượn cơ hội này lĩnh giáo một chút khả năng của Khương huynh.
Tần Vấn Thiên hờ hững mở miệng, lời vừa dứt, quy tắc lĩnh vực lưu động trên cơ thể, tản ra khắp nơi, khiến sắc mặt những cường giả xung quanh lập tức cứng lại.
Tần Vấn Thiên muốn ra tay với Khương Tử Hoa đây, xem ra hắn bất mãn khi Khương Tử Hoa không dừng tay, đây là tính sổ sau mà. Quả nhiên kẻ có thực lực thật rất tùy hứng.
Trong mắt Khương Tử Hoa có thứ gì đó lóe lên, để lộ một vòng dị sắc. Nhưng không cho phép hắn lo lắng, Tần Vấn Thiên trực tiếp đánh một chưởng ấn hướng về phía hắn, Đại Thủ Ấn Ma môn uy lực vô cùng, giống như Ma Thần Chi Thủ, bạo phát lực hủy diệt khủng khiếp, Thánh Ý bảo tháp dung nhập bên trong chưởng ấn giống như một pho tượng chưởng ấn Ma Thần đè xuống phá hủy mọi thứ.
Giờ khắc này, Khương Tử Hoa căn bản không thể lựa chọn, Tần Vấn Thiên đã trực tiếp ra tay, không hề câu nệ, hắn không chiến cũng đành phải chiến.
Phật quang trên người hắn lại hừng hực, trong khoảnh khắc quanh người xuất hiện rất nhiều bóng dáng Cổ Phật, giống như hóa thân, đồng thời đánh ra Phật môn Đại Thủ Ấn xua hướng Ma Đạo Chưởng Ấn.
Uy lực như hủy diệt của chưởng ấn Ma Thần không ngừng nghiền nát Phật Thủ Chưởng Ấn, liên tục nghiền nát trấn áp thẳng tới hướng Khương Tử Hoa. Hai tay Khương Tử Hoa kết ấn, trước người sinh ra một pho tượng Kim Thân Phật gào thét xông về phía trước, tượng Phật vàng óng khổng lồ đánh tới song chưởng, hai người va chạm, rốt cục đã đánh nát chưởng ấn của Tần Vấn Thiên.
Sau lưng Tần Vấn Thiên giống như có một tôn Ma Thần xuất hiện, Thần Chi Thủ hóa thành chưởng ấn Ma Thần, lại một lần nữa gào thét đánh tới, uy áp ngập tràn trời xanh.
Khương Tử Hoa hóa ra ngàn vạn hóa thân, một tia phật quang sáng chói, chân thân của hắn biến mất, trên đỉnh đầu Tần Vấn Thiên lập tức truyền tới uy áp khủng bố.
Uy áp Phật môn vô thượng truyền từ trên đỉnh đầu tới, cả khoảng không gian phảng phất như đều bị đè ép. Tần Vấn Thiên liếc nhìn, thánh ý vô tận hóa thành kiếm hà ngập trời chém tan mọi thứ, đồng thời chỉ trong nháy mắt, Khương Tử Hoa lập tức cảm thấy bản thân xuất hiện trong mảnh không gian khác, hắn đứng cô độc bên trong, xung quanh xuất hiện bóng dáng Tần Vấn Thiên, vô cùng vô tận Tần Vấn Thiên.
Hai con ngươi của hắn sáng chói giống như Phật quang, phá tan hư vọng, còn chân thân thì hét giận dữ xông tới giết chân thân của Tần Vấn Thiên.
Trên người Tần Vấn Thiên xuất hiện Yêu Thần thủ hộ, hóa thành rùa thần Huyền Vũ, lại có thánh ý Kim Cương, cho dù đối phương có giẫm đạp thế nào cũng vẫn bất động như núi, đồng thời trong ảo ảnh có rất nhiều bóng dáng Tần Vấn Thiên xuất hiện đồng thời kích phát công kích, ngàn vạn chưởng ấn hủy thiên diệt địa, ma áp trời không.
Thân hình Khương Tử Hoa lại một lần nữa biến ảo ta ngàn vạn tôn thân Phật đạo vờn xung quanh cơ thể, đánh ra vô tận chưởng ấn Pháp môn, đồng thời một tia sáng lóng lánh xuất hiện lần nữa. Khương Tử Hoa rời xa trong hư không, bản tôn của hắn cũng trong nháy mắt xuất hiện tại địa điểm cực xa xôi, nhưng vô dụng, trong Ảo Mộng Chi Cảnh, dù hắn có đi bao xa thì Tần Vấn Thiên trong nháy mắt vẫn đến được trước người hắn như cũ, quy tắc Tháp Ngục giáng xuống bao phủ đất trời, vì vậy những người đang vây xem cuộc chiến được nhìn thấy một màn cổ quái, thân thể Khương Tử Hoa rõ ràng đã cách xa Tần Vấn Thiên, nhưng lại vẫn điên cuồng công kích chiến đấu như cũ.
Thân hình Tần Vấn Thiên đứng nguyên tại chỗ, dòng sức mạnh rất có quy tắc điên cuồng gào thét tiêu tan, quy tắc Mộng Giới lại giống như thực, mà một khi đã là thực thì phải tiêu hao lực lượng quy tắc.
Lúc này, thân thể Tần Vấn Thiên cũng động, xẹt ngang qua hư không, trực tiếp giậm chân tại chỗ đi về hướng Khương Tử Hoa, một dấu chưởng ấn quét ngang qua. Sắc mặt Khương Tử Hoa thay đổi rõ rệt, hắn có thể cảm nhận được hắn đang phải đồng thời nhận công kích không gian.
Một tiếng bạo nổ gầm rú, Phật thể của Khương Tử Hoa vỡ vụn, thân thể bị đánh bay ra ngoài, nhổ ra một ngụm máu tươi.
Nhưng Tần Vấn Thiên lại đình chỉ tấn công, đứng ngạo nghễ trong hư không, lạnh lùng nhìn Khương Tử Hoa.
- Chiến đấu học hỏi, Khương huynh sẽ không để ý chứ?
Tần Vấn Thiên lãnh đạm mở miệng, cường thế đáp lại chuyện không ngừng chiến đấu trước đó của Khương Tử Hoa.
Nội tâm Khương Tử Hoa cảm thấy lạnh như băng, nhưng trên gương mặt vẫn không có biểu cảm gì như cũ, cười với Tần Vấn Thiên, nói:
- Thực lực Tần huynh siêu phàm vô song, trong Cổ Đế Chi Thành này không ai có thể tranh phong, Khương Tử Hoa bội phục.
Người đứng trong không gian mênh mông xung quanh đều kinh hãi không thôi. Bọn họ cũng cảm nhận được đúng như những gì Khương Tử Hoa nói. Trong Cổ Đế Chi Thành này, sợ rằng không ai có thể là đối thủ của Tần Vấn Thiên, khi Đao Kiếm Tiên Vương hợp thể với Tần Vấn Thiên, hắn đã không còn gì kiêng sợ nữa, sau khi tùy ý phát huy toàn bộ chiến lực thì đã không còn ai có thể chống lại hắn, hắn muốn đối phó với ai thì đối phó với kẻ đó.
Trước đó Tần Vấn Thiên bảo Khương Tử Hoa dừng tay, Khương Tử Hoa không dừng, Tần Vấn Thiên trực tiếp đả thương nhục nhã hắn. Quá cường thế, nếu không phải cao tăng Vấn Tâm tự không cho hắn nhúng tay vào thì chỉ sợ rằng Tần Vấn Thiên đã xử lý Khương Tử Hoa trước rồi.
- Khương huynh quá khen.
Tần Vấn Thiên hờ hững mở miệng, trực tiếp phất tay áo xoay người rời đi, lúc này người Khương thị nhất tộc và người của điện Vạn Cổ Ma cũng đã ngưng chiến, bọn họ đều nhìn về phía Tần Vấn Thiên, ánh mắt Khương Tử Dục nhìn Tần Vấn Thiên có chút phức tạp, năm đó khi lần đầu tiên hắn nhìn thấy Tần Vấn Thiên chính là ở Nam Hoàng thị, khi đó Tần Vấn Thiên giúp Nam Hoàng Vân Hi tranh đoạt ghế truyền thừa Thánh Nữ, còn hắn trợ giúp một Thánh Nữ khác.
Khi đó cảnh giới của Tần Vấn Thiên không bằng hắn, hiện giờ đã trong Vương cảnh, Khương thị nhất mạch không ai có thể chèn ép Tần Vấn Thiên, đến hắn cũng đã bị hất ra cách một khoảng không nhỏ rồi.
- Không Giới, tâm ý đại sư đã định, ta cũng không nên cưỡng ép vi phạm ý chí của đại sư, hơn nữa đại sư cũng đã nói ngày khác sẽ gặp lại, chắc hẳn đại sư cũng không chính thức vẫn lạc đâu.
Tần Vấn Thiên nhìn về phía Không Giới nói.
- Ừ.
Không Giới gật đầu, hắn có thể hiểu lời Tần Vấn Thiên nói, chẳng qua sư tôn biến mất sau công kích của Khương Tử Hoa, hắn vẫn khó tránh khỏi sẽ đau thương, hi vọng sư tôn không lừa gạt mình, sẽ còn có ngày gặp lại.
Con đường Phật môn vô cùng kỳ diệu, có những năng lực mà người thường không thể đo lường được. Tu xá lợi, phương pháp tu luyện có rất nhiều, nếu nói sư tôn có thể còn sống, vậy hắn cũng sẽ tin tưởng hơn một chút.
Ở một hướng khác, cường giả Thú Thần giáo đã hoàn toàn giải quyết quỷ U Minh, sự cường đại của hắn cũng khiến không ít người kinh hãi. Hiện giờ cũng chỉ còn lại có ba người có cơ hội khiêu chiến Tần Vấn Thiên mà thôi, một là kẻ tới từ Thú Thần giáo kia, còn có hai vị cường giả trên Ma sơn, thậm chí hai vị ma tu Ma sơn này vẫn còn chưa hề ra tay.
- Tần huynh, có cơ hội lại tới Ma sơn một chút.
Vị sứ đồ hành giả trên Ma sơn kia mỉm cười nói, Tần Vấn Thiên nhìn đối phương hơi gật đầu:
- Được, nếu có cơ hội lại tới.
- Cáo từ.
Sứ đồ hành giả cất bước rời đi, Tế Ti Ma điện Tài Quyết nhìn Tần Vấn Thiên thật lâu, cũng không có ý định xuất thủ, xoay người đi về hướng trận doanh Ma điện Tài Quyết.
Cường giả Thú Thần giáo săn thú được một pho tượng quỷ U Minh dường nha đã thỏa mãn rồi, hắn không nói gì, trực tiếp suất lĩnh cường giả Thú Thần giáo rời đi.
Không ai tiếp tục khiêu chiến Tần Vấn Thiên nữa, hội chiến nhân vật đẳng cấp Cổ Đế Chi Thành lần này, một mình hắn độc chiếm quần hùng, không ai có thể địch lại.
- Thật không ngờ sẽ là hắn.
Trước đó đã có rất nhiều người chưa từng nghĩ tới.
Về phần những kẻ thù kia của Tần Vấn Thiên, trong mắt đều xuất hiện hàn quang, lần tụ hội này chẳng những không thể giết chết được Tần Vấn Thiên, ngược lại còn để hắn đứng trên đỉnh phong Cổ Đế Chi Thành, từ nay về sau sợ là không kẻ nào dám đơn giản đối phó hắn nữa, từ phi đã ra ngoài Cổ Đế Chi Thành!
Bạn cần đăng nhập để bình luận