Thái Cổ Thần Vương

Quỷ dị

Trận chiến này đã xong rồi?
Tần Vấn Thiên đã chết trận.
Trước đó, Nữ Đế Nam Hoàng, Tần Vấn Thiên, Sâm La Đại Đế đã ước định sau trận chiến này, tất cả ân oán đều thanh toán hết, nhưng như vậy có thể đủ để thanh toán hết không?
Một trận chiến thê thảm như vậy, Công chúa Trường Thanh Tiên quốc Trường Thanh Thanh Nhi, một trong những nhân vật quan trọng nhất của trận chiến, chỉ trong chớp mắt đầu đã bạc, nam nhân nàng yêu chết trận, có thể thanh toán hết được sao? Không nói tới thiên phú bản thân nàng, sau lưng nàng còn có Trường Thanh Đại Đế và Cơ Đế.
Mọi người còn được nhìn thấy một màn rung động, vị Nữ Vương Tế Ti của Ma điện Tài Quyết chảy xuống dòng lệ huyết sắc đỏ thẫm, không ai biết như vậy có ý nghĩa gì, nhưng ít ra nữ tế ti này nếu đã cầm quyền Ma điện Tài Quyết hẳn cũng sẽ không tiếc bất cứ giá nào dẫn đoàn quân Ma điện Tài Quyết vào Tiên Vực báo thù.
Thiên Biến Tiên môn tổn thất đệ tử kiệt xuất nhất, người Tiên Vực cũng đều biết từ cái ngày cảnh giới của Tần Vấn Thiên còn rất yếu, Thiên Biến Tiên môn cũng đã luôn bồi dưỡng hắn thành trung tâm, sao có thể thanh toán xong được đây?
Tất cả những điều này đều đã định trước, trận chiến ngày hôm nay chỉ là một ngòi nổ, Tiên Vực tương lai sẽ không thái bình rồi.
Huống chi không nói tới hôm nay còn có Tiên Đế chết trận, có Tiên Đế trọng thương, Bạch Đế vừa diệt Thiên Lam Tiên quốc, san nơi đó thành bình địa, ngoại trừ các Tiên Đế đã trốn thoát ra thì Thiên Lam Tiên quốc đã không còn tồn tại, sau đó lại đánh vào kiếm phái Chí Tôn, mối thù này thanh toán xong được sao?
Bao gồm cả những cường giả của các thế lực như tộc Doanh thị, Khương thị, Lôi Thần điện, trong hai mắt thâm thúy của bọn họ thoáng qua ý cười hờ hững thâm trầm, cho dù trận chiến ngày hôm nay không thể tiếp tục được nữa, nhưng cũng đã đủ rồi, trận gió xoáy này chắc chắn sẽ còn kéo dài nữa, những thế lực này sẽ bình tĩnh trong vài năm, nhưng cuối cùng cũng chẳng phải vấn đề thời gian.
Huống chi hiện giờ bọn họ cũng đều phải trở về tranh phong ở Cổ Đế Chi Thành, đến khi đó gặp mặt tất nhiên sẽ vô cùng đặc sắc rồi.
- Nữ Đế, có cơ hội ta chắc chắn sẽ bắt ngươi lại theo ta trở về tộc thị tẩm.
Hoàng Già Diệp Ma của Bằng Hoàng tộc nhìn hướng Nữ Đế Nam Hoàng nói, ngay sau đó thân người lóe một cái vạch phá hư không rời đi, cường giả Bằng Hoàng tộc đều rời đi theo hắn. Tần Vấn Thiên là hung thủ đã giết chết Già Hoàng Thiên, giết được hắn rồi thì cũng không cần phải dây dưa nữa.
Nữ Đế Nam Hoàng lạnh lùng liếc qua, ngay sau đó các đại cường giả khác cũng lục tục rút lui, nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa, dù cho là Thiên Lam Đại Đế hận không không thể diệt Trường Thanh Tiên quốc thì cũng phải rút lui. Đám người Tử Đế, Đông Thánh cũng rút lui.
Đám người Nữ Đế Nam Hoàng và Cơ Đế cùng nhìn Thanh Nhi, thở dài một tiếng.
Trường Thanh Đại Đế thu hồi lại cây Vạn Cổ Trường Thanh, Thanh Nhi mọi người trong hư không, mái tóc bạc trắng, khom người cúi đầu cảm tạ ân nghĩ với các cường giả.
Dù kết cục thế nào thì những người này cũng đã chiến đấu vì Tần Vấn Thiên.
Sau đó Thanh Nhi xoay người đi về hướng Mạc Khuynh Thành đang quỳ rạp, thân thể nàng không nhúc nhích, trầm lặng ở nơi đó.
Hai tay Thanh Nhi mơn trớn một Mạc Khuynh Thành xuất sắc, ngang qua bờ vai nàng, đỡ lấy cánh tay nàng, muốn đỡ Mạc Khuynh Thành dậy.
Mạc Khuynh Thành ngẩng đầu, chỉ liếc mắt một cái, lại khiến nhiều người nhìn thấy trong lòng run rẩy mạnh mẽ.
Trước đó bọn họ đã chú ý tới nữ tử tuyệt sắc này, thậm chí có không ít người biết quan hệ giữa nàng và Tần Vấn Thiên, có lẽ vì Tần Vấn Thiên không muốn để kẻ địch biết, bởi vậy lúc trước cũng không vĩnh biệt với nàng một tiếng.
Đây vốn là một nữ tử tuyệt mỹ, hai mắt xinh đẹp, linh động, khuynh thành.
Nhưng lúc này tròng đôi đồng tử sắc tro kia không có một chút sinh cơ và linh khí nào, giống như sinh mệnh đã hoàn toàn không còn nữa. Ngay khoảnh khắc Tần Vấn Thiên bị hủy diệt đó, tính mạng của nàng dường như cũng bị kéo đi mất, sinh cơ bị tách ra, chết một lần.
Thanh Nhi với mái tóc trắng tuyết nhìn hai mắt Khuynh Thành, nàng ôm lấy Khuynh Thành, đi về hướng hoàng cung Trường Thanh Tiên quốc. Nàng đã đáp ứng Tần Vấn Thiên sẽ chăm sóc nàng ấy.
- Nén bi thương.
Nữ Đế nhìn bóng lưng hai nàng khẽ thở dài, liếc nhìn hư không nơi Tần Vấn Thiên đã không còn tồn tại, sau đó dẫn người rời đi.
Đám cường giả đều rời đi, một trận chiến đã ảnh hưởng tới vận mệnh tương lai của Tiên Vực, thay đổi cuộc lịch sử chiến đấu Tiên Vực phủ lên một tấm màng che. Hoàng thành Trường Thanh Tiên quốc vô cùng yên tĩnh, lộ ra khí tức bi thương.
Một trận Đế chiến đã bằng tốc độ nhanh nhất truyền khắp Tiên Vực mênh mông, nhất là khu vực thế lực thượng tầng Tiên Vực, nơi đó cũng nhanh chóng có được tin tức về trận Đế chiến này.
Từ đó tin tức được lan ra các đại chủ thành, rồi đến các tiểu tiên trong thành, trở thành truyền thuyết được nhiều người bàn tán say sưa nhất, chỉ chớp mắt đã lan truyền khắp thiên hạ.
Cái tên Tần Vấn Thiên lần đầu tiên vang lên khắp Tiên Vực, đã không chỉ danh chấn phía Đông Tiên Vực nữa.
Thậm chí bên trong Tiên Vực có rất nhiều Tiên Đế mạnh, nhưng thanh danh cũng không thể bằng được Tần Vấn Thiên. Một trận chiến kinh thiên, Tần Vấn Tiên đối mặt với đám cường giả Đế cảnh vây giết, dùng thực lực Vương cảnh nổi giận chém giết ba đại Tiên Đế. Sau khi hắn chết, Công chúa Trường Thanh Tiên quốc chớp mắt đã bạc cả mái đầu, thậm chí một nữ Tế Ti của Vạn Ma đảo có quan hệ tốt với hắn cũng rơi lệ máu, điều này đã trở thành chuyện đàm luận thường xuyên của người trong Tiên Vực.
Huống chi, nương theo trận Tiên chiến này còn có sự kiện hai đại thế lực đẳng cấp Thiên Lam Tiên quốc và kiếm phái Chí Tôn bị san bằng, chỉ còn mỗi mấy vị Tiên Đế còn sống.
....
Tế Nguyệt điện, Nam Hoàng thị.
Năm đó Nam Hoàng Tễ Nguyệt phong hoa tuyệt đại, vậy mà giờ đây chủ nhân Nam Hoàng Vân Hi của tòa Tễ Nguyệt điện này đã tu hành tới mức đáng sợ, phát triển cực nhanh, rất nhiều người đang suy đoán rằng nàng có thể sẽ lại là một nhân vật ngang ngửa với Nam Hoàng Tễ Nguyệt không.
Lúc này trong một khu vực ưu nhã của Tễ Nguyệt điện, tiếng đàn du dương, đẹp đẽ, đẹp đến mức khiến người khác cảm giác thê lương.
- Sênh Ca.
Một giọng nói truyền tới, ngay sau đó một thánh nữ xinh đẹp của Nam Hoàng thị đi tới.
- Keng...
Tiếng đàn rung động, dây đàn đứt, Nam Hoàng Sênh Ca nhìn cây đàn cổ trước mặt, cười nói:
- Cuối cùng vẫn chỉ là cây đàn cổ tầm thường, dây dễ đứt, người dễ vong.
- Sênh Ca, từ sau khi Nữ Đế trở về, tiếng đàn của ngươi luôn bất ổn, đây đã là lần thứ mấy dây dần bị đứt rồi, trước kia chưa từng xảy ra chuyện gì, hơn nữa ngươi dường như đã để chuyện tu hành qua một bên, chẳng lẽ cái chết của hắn khiến ngươi khó chịu đến như vậy sao?
Thánh Nữ này và Nam Hoàng Sênh Ca đều là thánh nữ thủ hộ Nam Hoàng Vân Hi, có chút quan hệ thân thiết với Nam Hoàng Sênh Ca.
Từ khi Nữ Đế dẫn cường giả Nam Hoàng thị trở về, mang theo tin tức về trận chiến ngày ấy, Nam Hoàng Sênh Ca liền như vậy, nàng đương nhiên cũng hiểu được nguyên nhân.
Nam Hoàng Sênh Ca nở nụ cười dịu dàng, vẫn xinh đẹp như người trong bức họa, nếu bàn về dung nhan, nàng có thể sánh vai với Nam Hoàng Vân Hi, linh hoạt, kỳ ảo, trong sáng.
- Chúng ta tu hành cả đời, tuy thời gian vô cùng dài, nhưng có một số người trong cả cuộc đời này có lẽ chỉ có thể gặp mặt, và hắn không thể nghi ngờ chính là người như vậy.
Nam Hoàng Sênh Ca bình tĩnh nói:
- Nếu hắn yên ổn, ta sẽ lặng lẽ ủng hộ, nhìn hắn đi từng bước một, du ngoạn sơn thủy, không tới quấy rầy, đáng hận, trời xanh ghen tị với hắn.
- Việc đã đến nước này thì có thể thế nào, ta biết hắn tao nhã vô song, Thiên Đạo Thánh Viện bày mũi nhọn, Vương cảnh vô địch Cổ Đế Chi Thành, một trận Đế chiến giết ba Đế, nhưng hắn cuối cùng vẫn đi, chúng ta vẫn tu hành như cũ. Hiện giờ Vân Hi đóng cửa không ra ngoài, không cho bất cứ kẻ nào quấy rầy, nếu ngươi như thế này thì sao khiến người khác an tâm được.
Thánh Nữ kia thở dài một tiếng.
Thế nhân đều gọi đó là hồng nhan họa thủy, nhưng nếu một nam tử quá ưu tú, thế nào gọi là kẻ gây tai họa được.
Giống như Nam Hoàng Vân Hi, như Nam Hoàng Sênh Ca, các nàng đều là những Thánh Nữ thiên phú phi phàm của Nam Hoàng thị, dù là xét trên tu hành hay dung nhan đều nổi tiếng, nhưng các nàng đều yên lặng nhìn người kia phát triển, không quấy rầy, lặng lẽ ủng hộ, thế mà khi hắn ra đi lại bi thương đến vậy.
- Ta không sao, sẽ tự điều chỉnh qua thôi, không cần lo lắng cho ta.
Nam Hoàng Sênh Ca cười nói, tiếp tục đánh đàn, thiếu dây đàn, khúc âm bắn ra dường như cũng thiếu đi thứ gì đó.
- Vừa thấy cổ địa truyền thừa, có lẽ là cuối cùng.
Nữ tử kia thở dài một tiếng, quay người rời đi.
....
Mấy tháng sau đó, Tiên Vực có rất nhiều tin tức truyền ra, ví dụ như Thiên Lam Đại Đế, Chí Tôn Kiếm Đế dẫn theo mấy nhân vật Tiên Đế liên thủ, liên thủ với Đông Thánh Tiên Đế lại một lần nữa tới hoàng cung Trường Thanh Tiên quốc, công kích một đợt nữa, nhưng Trường Thanh Đại Đế không tới Cổ Đế Chi Thành tu luyện, mà tọa trấn ở hoàng cung Trường Thanh Tiên quốc, dùng cây Vạn Cổ Trường Thanh phong tỏa khu vực.
Bạch Đế tới, Cơ Đế cũng tới, Thiên Biến Đế Quân xuất hiện khiến đối phương trở tay không kịp, trận chiến này giết ba Tiên Đế, Đông Thánh Tiên Đế bị công kích trọng thương, đã kịp đào tẩu, Thiên Lam Đại Đế và Chí Tôn Đại Đế cũng đột phá vòng vây chạy thoát.
Những người còn dư lại của Thiên Lam Tiên quốc và kiếm phái Chí Tôn đã ít hơn, hầu như bị chém tận giết tuyệt, tình thế Đông Tiên Vực đại biến, mấy thế lực đẳng cấp còn lại vẫn ẩn núp không có động tĩnh gì, nhìn những thế lực này đấu nhau. Còn Tiên chủ của Thái Hoa Tiên triều từ đó về sau vẫn luôn trấn thủ Tiên triều, không dám tới Cổ Đế Chi Thành tu hành. Hắn lo lắng có một ngày đối phương sẽ trực tiếp tấn công tới Thái Hoa Tiên triều của hắn.
Tiên Vực không cách nào chạm tới Vạn Ma đảo, Ma sơn cũng xảy ra đại sự, nữ Tế Ti Đại Quyết Bạch Tinh đang ở Tiên Vương cảnh được phong làm Đại Tế Ti, Điện chủ Ma điện Tài Quyết đích thân dạy bảo tu hành.
Đương nhiên dù thế giới bên ngoài rung chuyển thế nào, thì trong Cổ Đế Chi Thành vẫn xảy ra tranh đấu kịch liệt, bởi vì anh kiệt thiên hạ đều hội tụ một chỗ, sau khi Tần Vấn Thiên chết, một nhóm Vương cảnh lại quật khởi tại Cổ Đế Chi Thành, cũng có người đã nhập Đế cảnh.
Nghe đồn hiện giờ nhân vật Vương cảnh mạnh nhất chính là Hoa Thái Hư, chẳng qua trận chiến năm đó hắn tiêu diệt tộc Thái Dương Hoàng Kim liền cực ít có người thấy mặt hắn.
Song, ở Bắc Tiên Vực, địa phận Bắc Minh Tiên triều, cực ít có người chú ý, trong một khu vực núi cấm địa của Bắc Minh Tiên mà ít ai lui tới, một tấm bia đá trấn thủ phế tích một tòa thành.
Ở một khu vực nhô ra, một lão giả cực kỳ lếch thếch dường như đang đảo quanh, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm khu vực trước mặt, không ngừng dạo quanh, nhưng nếu nhìn bằng mắt thường sẽ không thấy gì cả, căn bản không thể nhìn thấy được gì, nhưng nếu phóng thích tiên niệm cường đại thấp thoáng có thể cảm giác được dao động rất nhỏ, hầu như khó có thể phát giác ra được, dù là hắn cũng rất mơ hồ.
- Kì quái, thật sự đã chết rồi?
Lão giả lôi thôi tự nói một mình.
- Không hẳn nha, sao có thể quỷ dị như vậy được?
Hắn vẫn đảo quanh như cũ, dường như thấy khó hiểu, tiên niệm hoàn toàn bao trùm khu vực phía trước, nhưng vẫn không cảm nhận được gì như cũ.
Một lúc lâu, hắn ngồi xuống, nhắm mắt lại, trong chớp mắt giống như có một bóng dáng vô hình đi ra khỏi người hắn, bay thẳng tới hướng một đạo khí tức yếu ớt, hơi chui vào bên trong. Hắn nhất định phải nhìn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà lại có thể giấu được hắn.
Cuối cùng hắn dường như cảm nhận được cái gì đó, nhanh chóng rung chuyển thân hình, hai mắt mạnh mẽ mở ra, bắn ra một đạo thần hoa đáng sợ, liếc nhìn giống như có thể xuyên qua thiên địa.
- Hay thật, đây là bảo vật gì.
Hắn tỏ vẻ vô cùng hứng thú, sau khi thăm dò cẩn thận, rốt cục mạnh mẽ mở một luồng hồn, vậy mà nhìn bên trong lại thấy được người tinh thần loại nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận