Thái Cổ Thần Vương

Yêu Tinh Hại Người

Hạ Lan Đế Quân đến thành trì mạch khoáng tử vân gần nhất, phát hiện thành phố bị đánh lén, đường truyền tống đi thông Đế thành bị phá hoại, đây rõ ràng là vụ cướp lên kế hoạch từ lâu.
Đối phương lần đầu tiên cướp một mạch khoáng bình thường nhưng chỉ là trò vặt, cách hai, ba năm sau lần này mới chính thức cướp vố lớn.
Không uổng là dư nghiệt Dạ Đế Đại Đạo truyền kỳ.
Hạ Lan Đế Quân sắc mặt âm trầm, y biết sắp phải gánh áp lực lớn từ Ly Hỏa Cung.
Nhóm Dạ Thiên Vũ một đường tiến lên, giống như lần trước, trong đường đi lục tục có người lặng lẽ rời nhóm, không giao lưu câu nào, ăn ý đáng sợ. Dạ Thiên Vũ, Tần Vấn Thiên thì quay về Thiên Vũ cung ở Ỷ Thiên thành.
Mới về cung, Tần Vấn Thiên trở lại khuôn mặt cũ.
Man Đế quát mắng hắn:
- Tần Vấn Thiên! Ngươi không hết sức giết địch! Rõ ràng có thể tru sát Tiên Đế sơ giai nhưng tại sao lúc đó ngươi không ra tay?
Tần Vấn Thiên lạnh lùng liếc Man Đế:
- Ta còn muốn hỏi Man Đế có mục đích gì! Biết rõ nàng là sư tỷ của ta lại cố ý để nàng đánh với ta, nếu không phải ta bị bám chân thì đã có thể giết thêm mấy người. Ngươi có ý gì?
Man Đế hừ lạnh nhìn về phía Dạ Thiên Vũ:
- Cung chủ, sư tỷ của Tần Vấn Thiên là người Ly Hỏa Cung, sớm muộn gì hắn sẽ thay lòng.
Dạ Thiên Vũ lạnh nhạt nói:
- A Man, ta đã dám dùng hắn đương nhiên suy xét đến điều này. Huống chi Tần Vấn Thiên đã cùng chúng ta chiến đấu và tru sát một vị Tiên Đế thì còn vấn đề gì? A Man, ngươi đi đi, chờ lấy được tài nguyên khoáng sản ta sẽ chế tạo một món đế binh tốt hơn cho ngươi.
Man Đế chắp tay:
- Đa tạ cung chủ.
Man Đế lạnh lùng liếc Tần Vấn Thiên một cái rồi lui ra.
Dạ Thiên Vũ và Tần Vấn Thiên quay về tẩm cung của nàng, dù sao hắn ở đó.
Trong tẩm cung.
Tần Vấn Thiên nhìn Dạ Thiên Vũ, hỏi:
- Mục đích vụ cướp lần này của cung chủ là gì?
Tần Vấn Thiên phát hiện vụ cướp lần này không giống bình thường, nên không kiềm được mở miệng hỏi.
Dạ Thiên Vũ không còn nghiêm túc như vừa rồi, toát ra dáng vẻ đa tình mê người.
Dạ Thiên Vũ không trả lời câu hỏi, sóng mắt hút hồn cười nhìn Tần Vấn Thiên:
- Tiểu tình nhân của ngươi đúng là xinh đẹp, thực lực rất mạnh, thì ra ngươi thích loại mỹ nhân lạnh lùng.
Vẻ mặt Tần Vấn Thiên ngạc nhiên, không nói nên lời, hắn không giải thích nhiều, không có cách nào nói rõ với nữ yêu tinh này.
Dạ Thiên Vũ nói:
- Ngươi yên tâm đi, tuy chúng ta tấn công ngay mặt không có thu hoạch gì nhưng sau vụ cướp này tu hành trăm năm cũng không lo thiếu tài nguyên. Khu vực Hạ Lan Đế Quân cai quản có ba mạch khoáng, gồm mạch khoáng tử vân bị chúng ta tấn công, mạch khoáng lưu sa và mạch khoáng thiên thạch. Khi chúng ta tấn công mạch khoáng tử vân thì mạch khoáng lưu sa, mạch khoáng thiên thạch bị cướp sạch. Ngươi nói xem nếu Tiên Đế mang theo một đám Tiên Vương giết vào mạch khoáng thì sẽ mang đi bao nhiêu mạch khoáng?
Tần Vấn Thiên nhìn nụ cười trên mặt Dạ Thiên Vũ, tim đập nhanh. Không ngờ mục đích lần này là yểm hộ cho việc cướp hai mạch khoáng khác, giết vào tận mạch khoáng, đúng là gan to bằng trời. Tần Vấn Thiên cười khổ, cường đạo, vưu vật quyến rũ trước mắt hắn là siêu đại đạo, hắn đã lên thuyền giặc rồi sao?
Nhìn mặt Tần Vấn Thiên nhăn nhó Dạ Thiên Vũ nháy mắt, cười khúc khích:
- Giờ ngươi muốn đi cũng không được, có phải hối hận không? Có cần ta sai người đúc hai món đế binh cho ngươi? Ngươi dùng thần binh gì cứ nói ta biết.
Tần Vấn Thiên cười gượng lắc đầu.
Dạ Thiên Vũ chớp chớp mắt cười hỏi:
- Không lẽ vì không nói cho ngươi biết trước khi hành động nên giận?
Tần Vấn Thiên lại lắc đầu nói:
- Không dám.
Đây là lần đầu Tần Vấn Thiên tham gia hành động, Dạ Thiên Vũ không nói cho hắn biết cũng bình thường.
Dạ Thiên Vũ cười quyến rũ:
- Giận thật? Ngươi muốn ta lấy thân báo đáp? Nếu muốn cứ nói ra, có lẽ ta sẽ đồng ý.
Ánh mắt đó làm sức chống cự của Tần Vấn Thiên yếu dần.
Nhìn Dạ Thiên Vũ từng bước đến gần, Tần Vấn Thiên sắp khóc:
- Cung chủ! Ta đi tu hành!
Nói rồi Tần Vấn Thiên co giò chạy đi đài tu luyện.
Dạ Thiên Vũ nhìn Tần Vấn Thiên chạy mất biệt, hét to:
- Nếu ngươi thích mỹ nhân lạnh lùng thì ta có thể giả bộ lạnh lùng cho!
Tần Vấn Thiên lảo đảo suýt ngã. Nếu cứ thế này thì về sau làm sao tu hành yên ổn được đây?
Mạch khoáng lưu sa, mạch khoáng thiên thạch bị cướp sạch, người bảo vệ mạch khoáng gần như bị diệt hết. Cường đạo xâm nhập vào hai mạch khoáng cùng một thời gian, cường đạo lao vào trong mạch khoáng cướp điên cuồng. Hạ Lan Đế Quân quản lý mạch khoáng thế nhưng không xuất hiện kịp lúc, chờ khi mạch khoáng bị cướp hết mới từ từ đến. Khi đó cường đạo đã chạy không còn bóng dáng, bỏ lại một đống hỗn độn.
Việc này gây sóng gió lớn trong Ly Hỏa Cung, cung chủ giận dữ phái người xuống điều tra, Hạ Lan Đế Quân đi Ly Hỏa Cung thỉnh tội. Trong Ly Hỏa Cung có mấy vị Đế Quân có mâu thuẫn với Hạ Lan Đế Quân cùng nhau buộc tội y trấn thủ không tốt, xin Ly Hỏa cung chủ bãi miễn y. Hạ Lan Đế Quân rất xấu hổ. Cuối cùng Ly Hỏa cung chủ cho Hạ Lan Đế Quân cơ hội, sai y điều tra kỹ việc này, phải tìm ra cường đạo. Nếu Hạ Lan Đế Quân không đủ lực lượng, sau khi tìm ra cường đạo có thể thông báo Ly Hỏa Cung triệu tập cường giả đi trấn áp tru diệt.
Việc này đến đây tạm kết thúc, Hạ Lan Đế Quân bắt đầu điều tra. Nhưng đối phương hầu như không để lại manh mối gì cho Hạ Lan Đế Quân, hơn nữa cường đạo đã cướp hai mạch khoáng đâu ngu chủ động nhảy ra. E rằng một đoạn thời gian dài cường đạo sẽ không lộ mặt, thậm chí mai danh ẩn tích, vĩnh viễn không đi ra.
Như Hạ Lan Đế Quân dự đoán, sau chuyến này đúng là Dạ Thiên Vũ không định hành động trong thời gian ngắn.
Tần Vấn Thiên thì chuẩn bị đi Hạ Lan Đế thành một chuyến, khi Dạ Thiên Vũ biết tin đòi đi cùng. Tần Vấn Thiên không biết nên nói cái gì, hắn kiên quyết từ chối không cho Dạ Thiên Vũ theo. Đùa, để siêu mỹ nữ đẳng cấp Tiên Đế đi cùng thì quá bắt mắt, nữ nhân này không tự giác mình là ai sao? Nữ nhi của Dạ Đế, thủ lĩnh cường đạo, nàng như vậy mà muốn đi Hạ Lan Đế thành? Nữ nhân điên!
Mặc dù Tần Vấn Thiên kiên quyết từ chối nhưng . . . phản đối vô hiệu.
Vì thế hôm nay trong Hạ Lan Đế thành có một đôi tổ hợp kỳ lạ.
Một nam thanh niên đi trong Đế thành, khí chất bất phàm. Nam thanh niên này đương nhiên là Tần Vấn Thiên đã đổi khuôn mặt nhưng vẫn toát ra khí chất.
Dù vậy người qua đường chỉ liếc sơ hắn sau đó bỏ qua như đang xem không khí, vì người đi bên cạnh hắn quá bắt mắt.
Hôm nay Dạ Thiên Vũ mặc váy dài đuôi phượng tôn lên thân hình cao kiều gợi cảm vô cùng hoàn mỹ, khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm rực rỡ, da trắng nõn nà, dáng người nóng bỏng, cần cổ trắng tinh xinh đẹp, nhìn xuống dưới càng động lòng người.
Quyến rũ hơn là dưới váy cắt xéo bắt gặp cặp đùi vừa trắng vừa dài thấp thoáng, toàn thân nàng toát ra khí chất mê chết người.
Tuy nhiên không ai dám trêu ghẹo, cường giả đi ngang qua liếc sơ liền nhận ra khí thế của nàng sâu không lường được, hiển nhiên tu vi rất cao.
Nhưng một mỹ nữ gợi cảm hoàn mỹ không chỗ chê lại vòng một tay ôm thanh niên, sóng mắt đa tình đầy hạnh phúc. Lạ lùng là thanh niên mặt lạnh tanh như muốn đánh người, hình ảnh rất không hài hòa, làm nhiều người muốn xông lên đánh Tần Vấn Thiên bầm dập rồi thay thế vị trí của hắn.
Bọn họ chửi thầm cái tên khốn có phúc vậy mà không hiểu hưởng thủ, còn làm mặt lạnh. Hắn làm thế là sao? Không biết thương hương tiếc ngọc là gì, làm như khiến hắn chịu uất ức vậy, đúng là súc sinh.
Tần Vấn Thiên đúng là muốn đánh người. Yêu tinh này đi cùng thì thôi đi, có thể điệu thấp chút không? Nàng mặc kiều diễm gợi cảm vậy làm chi? Ngại gây ít chú ý sao? Làm cường đạo đến mức này thì Tần Vấn Thiên chỉ biết mếu.
Tần Vấn Thiên muốn điệu thấp vào thành nhưng giờ thì xôi hỏng bỏng không, đi qua đâu cũng bị người ta nhìn.
Tần Vấn Thiên nghiến răng truyền âm:
- Nàng có thể buông tay không?
Tần Vấn Thiên cảm nhận xúc cảm trên cánh tay, hắn rất đau khổ, vô cùng khốn khổ.
Dạ Thiên Vũ tội nghiệp liếc Tần Vấn Thiên một cái:
- Chẳng lẽ ta không đẹp sao?
Ánh mắt đó khiến người mềm lòng ngay.
Không phải nàng không đẹp, là đẹp quá mức!
Tần Vấn Thiên nhìn ánh mắt kia thì không nói nổi nữa, hắn biết nói cũng vô dụng. Nữ yêu tinh này muốn làm chuyện gì hắn không ngăn được.
Màn đêm buông xuống, cảnh trong hồ đẹp không sao tả xiết. Trên chiếc thuyền hoa rồng tiếng đàn khúc nhạc, đài lầu các giữa hồ, mỹ nhân múa đẹp mắt mát dạ.
Chơi thuyền trong hồ đúng là một việc rất thoải mái.
Tần Vấn Thiên ngồi trên chiếc thuyền rồng, tiên niệm bao phủ tám hướng. Dạ Thiên Vũ nằm nghiêng bên chân Tần Vấn Thiên, thân hình xinh đẹp như rắn nước hết sức mê người. Nhiều thuyền rồng tụ tập quanh chỗ Tần Vấn Thiên, thuyền tấp nập tới lui không nỡ đi, không dám quấy rầy nhưng ngắm mỹ nhân một chút chắc không sao.
Tần Vấn Thiên phát ra khí thế Tiên Vương đỉnh cấp thổi quét không gian, khí lạnh lan tràn, lạnh băng thốt:
- Xéo!
Trong phút chốc nhiều thuyền hoa rồng tản ra.
Thấy cảnh đó mắt đẹp lóe tia khác lạ, Dạ Thiên Vũ mỉm cười hỏi:
- Thấy nhiều người ngắm ta chắc không phải ngươi ghen đi?
Tần Vấn Thiên nghiến răng nhìn vưu vật tuyệt sắc bên cạnh mình, không hiểu sao nhìn nhiều người chú ý Dạ Thiên Vũ, hắn không đến nỗi ghen nhưng đúng là hơi bực mình, có lẽ vì bản tính của nam nhân là vậy.
Dạ Thiên Vũ cười quyến rũ nói:
- Ngươi theo đuổi ta đi, có lẽ sau này ta chỉ cho một mình ngươi ngắm, muốn nhìn kiểu gì cũng được.
Tóc dài rơi rụng trên sàn tàu, khuôn mặt say lòng người đẹp còn hơn cảnh hồ dưới ánh trăng.
Tần Vấn Thiên truyền âm:
- Cung chủ làm ơn tha cho ta đi.
Cứ tiếp tục thế này sẽ chết người.
Chợt một luồng tiên niệm va chạm với tiên niệm của Tần Vấn Thiên, hắn cảm giác người hơi lạnh. Tần Vấn Thiên mở bừng mắt ra điều khiển thuyền rồng lướt về một chỗ. Phương xa có mỹ nhân lạnh băng đẹp tuyệt trần đứng trên thuyền, dưới ánh trăng nàng như nữ thần, cũng hấp dẫn ánh mắt của nhiều người. Nữ thần lạnh băng đang nhìn Tần Vấn Thiên, Dạ Thiên Vũ.
Như cảm nhận được gì, Dạ Thiên Vũ nhếch môi cười, nhích người gối lên đùi Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên ngẩn ngơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận