Thái Cổ Thần Vương

Không Người Địch Nổi

Tần Vấn Thiên đã đến, hắn giáng lâm Đế Cung.
Quang minh đến đâu là phổ chiếu thiên địa, hủy diệt hết thảy, các cường giả không ngừng bao vây tiễu trừ, nhưng họ chưa đến gần Tần Vấn Thiên thì lực lượng đại quang minh vô tận giáng xuống người họ, trực tiếp hủy diệt.
Có người hét to:
- Ô tiền bối!
Nhưng Ô Tiên Đế như không nghe thấy, hoặc nên nói là gã không có mặt trong Đế Cung.
Tiếng gào thét không ngớt, Tần Vấn Thiên tiến thẳng tới trước, lao sâu vào Đế Cung. Một cường giả Tiên Đế xuất hiện, điều khiển trận trong Đế Cung. Có ánh sáng vàng đại hủy diệt từ trên trời giáng xuống Tần Vấn Thiên, hắn ngước đầu lên vỗ chưởng, các cánh tay vàng xuyên suốt thiên địa như nắm đấm vạn phật đánh nát ánh sáng vàng bắn xuống.
Tiên Đế kia biến sắc mặt, tuy trận pháp đã tàn phá nhưng công kích như vậy quá đáng sợ.
Tiên Đế vung tay, một cự thú màu vàng nhào xuống, che kín trời, rực rỡ vô biên, nghiền nát tất cả bên dưới nó. Tần Vấn Thiên ngước đầu lên, mắt lạnh băng, hắn giơ tay đánh ra Chiến Thiên Thần Quyền, uy thế vạn phật triều tông, lay động thiên địa, phật quang gầm rú, quyền quang ngút trời. Vang tiếng nổ điếc tai, cự thú màu vàng bị lực lượng vô thượng xỏ xuyên qua sau đó hóa thành màn sáng vàng tan biến.
Trường bào bay phần phật theo gió, Tần Vấn Thiên bước ra một bước vượt hư không giáng lâm đến trước mặt Tiên Đế.
Một ánh mắt nhìn qua, uy lực đại quang minh bộc phát từ người Tần Vấn Thiên sáng soi tất cả, chiếu vào người đối phương. Cường giả Tiên Đế nhắm mắt lại, hốc mắt chảy ra máu tươi, cơ thể hóa thành đốm sáng, há mồm phát ra tiếng hét chói tai. Hốc mắt Tiên Đế chảy máu nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm, không thể tin cùng là Tiên Đế sơ giai nhưng tại sao cách biệt lớn đến thế.
Sau cùng Tiên Đế hóa thành đốm sáng tan biến như chưa bao giờ tồn tại. Tần Vấn Thiên bước qua đốm sáng tiếp tục tiến lên. Đám hộ vệ trong Đế Cung sợ hãi run cầm cập, không ai dám tiến lên chống lại Tần Vấn Thiên, mặc hắn đi tới trước.
Một đường vào sâu trong Đế Cung, Tần Vấn Thiên đi tới khu vực trung tâm, đi thêm chút nữa là vào hậu cung của Hạ Lan Đế Quân. Một Tiên Đế trung giai cường đại xuất hiện trước mặt Tần Vấn Thiên, khuôn mặt lạnh băng.
Tần Vấn Thiên mở miệng hỏi:
- Nàng ở đâu?
Tiên Đế trung giai lạnh lùng hỏi:
- Ngươi sát phạt càn rỡ như vậy là muốn hại chết nàng sao?
Tần Vấn Thiên không đáp, cất bước tới trước, mắt khép mở đồng thuật phong thiên địa ngăn cách đế quang. Tiên Đế trung giai ngước lên nhìn trời, gã như chìm trong đôi mắt đó. Tần Vấn Thiên đến gần, khuôn mặt lạnh băng tựa vị vua giết chóc.
Bùm!
Tần Vấn Thiên tẩm trong đế quang đánh ra Đại Quang Minh Thần Quyền phổ chiếu thiên địa, từ bốn phương tám hướng giáng lâm, nghiền nát tất cả. Cường giả biến sắc mặt, Đại Quang Minh Thần Quyền mặc kệ khoảng cách không gian, phá hủy tất cả, nổ nát công kích của gã. Tiên Đế trung giai tụ phòng ngự thoáng chốc bị phá hủy, gã lộ biểu tình tuyệt vọng. Gã là Tiên Đế trung giai nhưng bị công kích bá đạo giáng xuống hủy diệt.
Bắc Minh U Hoàng đứng ở phía xa, mái tóc dài bay bay, mắt đẹp nhìn chăm chú Tần Vấn Thiên trong quang minh bao phủ. Tần Vấn Thiên vào Đế cảnh, hắn bất phàm hơn xưa, dần toát ra phong tư tuyệt thế thật sự. Đụng độ cường giả cảnh giới Tiên Đế trung giai thế nhưng vẫn bá đạo, càn quét tất cả, Tần Vấn Thiên trực tiếp dùng lực lượng đại vô thượng công phạt hủy diệt. Đại Quang Minh Thần Quyền phổ chiếu tất cả, trừ thuật đại quang minh ra còn hòa vào lực lượng thuộc tính khác, bá đạo tuyệt đối.
Bắc Minh U Hoàng đứng yên tại chỗ, nàng tin Tần Vấn Thiên đã thấy mình, giờ phút này bọn họ làm sao đối mặt nhau?
Bắc Minh U Hoàng xem như là người Ly Hỏa Cung, Tần Vấn Thiên không đơn giản là cường đạo, hắn giết vào Đế Cung của Hạ Lan Đế Quân một trong chín Đế Quân. Ít nhất ở ngoài sáng hai người tuyệt đối không thể tỏ vẻ thân thiết.
Bắc Minh U Hoàng không ngăn cản Tần Vấn Thiên, nàng không nói tiếng nào, chỉ im lặng nhìn. Bắc Minh U Hoàng đã biết đầu đuôi vụ việc, Tần Vấn Thiên vì nàng mới đến Hạ Lan Đế thành, rơi vào trùng vây, bị người tính kế bao vây tiễu trừ. Dạ Thiên Vũ đến cứu hắn sau đó bị thương nặng, bị bắt giữ. Bắc Minh U Hoàng có lý do gì ngăn cản Tần Vấn Thiên đây?
Người trong Đế Cung đối mặt Tần Vấn Thiên mạnh mẽ không ai dám ra tay, họ trốn ở phía xa phập phồng lo sợ nhìn. Đôi mắt họ cực kỳ tức giận. Đế Quân tự mình mang người đi đối phó cường đạo, Ô Tiên Đế và Bắc Minh U Hoàng đến từ Ly Hỏa Cung đang có mặt trong Đế Cung nhưng hai người thấy chết không cứu. Chỉ có Ô Tiên Đế, Bắc Minh U Hoàng mới ngăn được Tần Vấn Thiên!
Nếu Hạ Lan Đế Quân biết chuyện này không biết sẽ ra sao, chắc y trực tiếp lao đến Ly Hỏa Cung. Tuy nhiên đám người ngẫm lại Ô và Bắc Minh U Hoàng là người của ai thì cảm thấy sống lưng lạnh lẽo, lạnh thấu xương. Hay là cung chủ kia muốn mượn tay Tần Vấn Thiên làm chuyện gì?
Tần Vấn Thiên giáng lâm hậu cung Đế Cung.
Khi Hạ Lan Minh Nguyệt và mẫu thân Mạc Lan, thị thiếp của Hạ Lan Đế Quân thấy Tần Vấn Thiên xuất hiện thì hai người ánh mắt thay đổi. Mạc Lan còn đỡ chút, dù sao tu vi Tiên Đế, tâm cảnh bất phàm. Sắc mặt Hạ Lan Minh Nguyệt liên tục thay đổi, nàng nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú, đó là mặt thật của Tần Vấn Thiên.
Quang minh bao phủ, Tần Vấn Thiên tu thuộc tính sinh mệnh, khí chất rất xuất sắc. Tần Vấn Thiên tẩm trong quang minh cực kỳ anh tuấn, cũng vì hắn điển trai nên ngày xưa Hạ Lan Minh Nguyệt mới muốn thu làm thuộc hạ, đặt ở bên người dưỡng mắt. Thế nhưng Tần Vấn Thiên từ chối nàng, sau đó xảy ra nhiều chuyện.
Lúc trước Hạ Lan Minh Nguyệt được phụ thân ban cho đất một thành, nàng làm thành chủ, không xem trọng hai tán tu. Dù một trong hai tán tu là Bắc Minh U Hoàng cảnh giới Tiên Đế thì Hạ Lan Minh Nguyệt cũng không sợ hãi, vì phụ thân của nàng là Đế Quân.
Nhưng Hạ Lan Minh Nguyệt nằm mơ cũng không ngờ sự đời biến đổi khó dò, thay đổi mau như vậy. Giờ Bắc Minh U Hoàng xem như người bên Ly Hỏa Cung, phụ thân cũng không dám dễ dàng đắc tội. Tần Vấn Thiên trở thành cường đạo cường đại, cảnh giới Tiên Đế sơ giai giết vào Đế Cung, tới trước mặt nàng, mỉa mai biết bao.
Mặt Tần Vấn Thiên lạnh băng nhìn hai người, hỏi:
- Nàng ở đâu?
Đôi mắt của Mạc Lan Tiên Đế vẫn luôn bình tĩnh, nàng cố giữ giọng dịu dàng từ tốn nói:
- Tần Vấn Thiên, năm xưa ngươi vốn là thượng khách củe Đế Cung ta, cần gì lưu lạc thành cường đạo? Nếu ngươi chịu hối cải thì ta sẽ khuyên Đế Quân xóa bỏ hiềm khích cũ. Dù sao ngươi có thiên phú, tương lai ở Ly Hỏa Cung vẫn sẽ được chú trọng. Đất Thái Cổ Tiên Vực xem trọng nhất là thiên kiêu tuyệt đại giống như ngươi.
Biểu tình của Tần Vấn Thiên không chút thay đổi. Nếu Ly Hỏa Cung xem trọng thiên kiêu có lẽ thật sự bỏ qua mất mác của Hạ Lan Đế Quân, nhưng nói Hạ Lan Đế Quân bỏ qua hiềm khích cũ? Tin được không?
Dù Hạ Lan Đế Quân có thể gác xích mích thì Tần Vấn Thiên không rộng lượng như vậy.
Tần Vấn Thiên mỉa mai nhìn sang Hạ Lan Minh Nguyệt, mắt hắn lạnh băng bắn tia sáng rực rỡ vào người nàng, làm nàng không dám nhìn thẳng vào mắt hắn. Đôi mắt kia quá chói sáng, Hạ Lan Minh Nguyệt cắn răng cứng cổ đối diện Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên châm chọc nói:
- Thượng khách? Vì sao ta trở thành cường đạo? Các ngươi nên rõ ràng hơn ai hết!
Dám nói ra lời buồn cười như vậy, tưởng hắn không biết đào khoáng là có ý gì sao? Nếu không phải Hạ Lan Minh Nguyệt bắt hắn đi đào khoáng thì những chuyện sau đó đã không xảy ra.
Hạ Lan Minh Nguyệt biểu tình cực kỳ khó xem, tất cả đều do nàng mà ra. Nếu nàng không bắt Tần Vấn Thiên đi đào khoáng có lẽ những chuyện sau đó đã không xảy ra.
Mặt Hạ Lan Minh Nguyệt dữ tợn uy hiếp:
- Ngươi muốn làm cái gì? Ngươi giết chúng ta thì phụ thân của ta sẽ dùng tất cả thủ đoạn quyết giết ngươi và tình nhân yêu tinh của ngươi!
Tần Vấn Thiên lạnh lùng hỏi:
- Ta cũng sẽ dùng tất cả thủ đoạn giết phụ thân của ngươi. Hỏi lần cuối, nàng ở đâu?
Mạc Lan Tiên Đế nhìn Tần Vấn Thiên, nói:
- Nàng đã bị Ly Hỏa Cung đưa đi, không có trong Đế thành, ngươi không thể cứu nàng được trừ phi ngươi giết tới Ly Hỏa Cung. Đây không phải ý của phu quân ta mà là ý người bên trên, ngươi có giết chúng ta hay không đều không thể thay đổi tình huống trước mắt. Ta biết ngươi và phu quân của ta thù hận sâu, nhưng trước mắt ngươi vẫn ở thế yếu, giết chúng ta sẽ chỉ liên lụy thủ lĩnh cường đạo, ngươi hãy nghĩ kỹ rồi làm.
Lực lượng đại quang minh bộc phát từ người Tần Vấn Thiên, khóe mắt hắn liếc về phía Hạ Lan Minh Nguyệt:
- Tiên Vương sơ giai mà đã điêu ngoa như vậy, để ngươi sống không biết tàn hại bao nhiêu người.
Tần Vấn Thiên còn nhớ khi đó có đồng bạn Dương Doãn Nhi cùng hắn đào khoáng, chỉ vì đắc tội Hạ Lan Minh Nguyệt mà cả nhà gặp nạn.
Quang minh giáng xuống người Hạ Lan Minh Nguyệt.
Mặt Hạ Lan Minh Nguyệt trắng như tờ giấy vươn tay ngăn cản quang minh, hét lên:
- Mẫu thân cứu nữ nhi!
Mạc Lan Tiên Đế bộc phát đế uy, dù biết không thể chiến thắng Tần Vấn Thiên nhưng thấy nữ nhi bị như vậy nàng bất chấp tất cả ra tay.
Tần Vấn Thiên vung tay, thoáng chốc quang minh bắn vào người đối phương. Cơ thể Mạc Lan Tiên Đế cứng ngắc, lực lượng quang minh đáng sợ tàn phá trong người nàng, từng sợi dây leo không gian vươn ra cuốn lấy nàng. Hạ Lan Minh Nguyệt vẫn gào thét, thân thể dần tan biến trong quang minh, khuôn mặt xinh đẹp vặn vẹo cho đến khi hóa thành hư vô, tan biến.
Mạc Lan Tiên Đế quên mất thân thể đau đớn, nhìn trân trân bóng dáng tan biến, hét to:
- Minh Nguyệt!
Mắt Mạc Lan Tiên Đế không còn sự bình tĩnh, nàng căm thù trừng Tần Vấn Thiên.
Mặt Tần Vấn Thiên không biểu tình. Hạ Lan Đế Quân một trong chín Đế Quân cao cao tại thượng, tự cho là nắm giữ vận mệnh của người khác. Hạ Lan Minh Nguyệt cũng vậy, chưa từng để vào mắt tiểu nhân vật mới đến Thái Cổ Tiên Vực như hắn. Nếu không có Dạ Thiên Vũ, nếu Tần Vấn Thiên không phá cảnh vào đế thì hắn đã như con kiến bị đám người này bóp chết, sẽ không để lại chút ấn tượng trong lòng họ.
Một giọng nói lạnh băng truyền đến:
- Cường đạo quá càn rỡ, dám giết vào Đế Cung!
Từ xa lan đến dòng khí hủy diệt, Ô Tiên Đế gầm rống lao đến, gã tới rất đúng lúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận