Thái Cổ Thần Vương

Trận Pháp Đại Sư

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Đương nhiên Tần Vấn Thiên đã đoán trước điều này, hắn từng làm cường đạo, Dạ Thiên Vũ lãnh tụ cường đạo hiện là tù nhân còn hắn lên làm thống lĩnh. Trở thành thống lĩnh thì thôi đi, mới nhậm chức đã giết hết ba phó thống lĩnh, có thể nói là tiêu diệt dị kỷ, giết ngang nhiên, vì ba phó thống lĩnh phạm tội chết.
Các thống lĩnh nể trọng Tần Vấn Thiên mới là kỳ.
Tần Vấn Thiên cười nói:
- Không phiền Hạ Hầu thống lĩnh lo giùm.
Tần Vấn Thiên không trở mặt với đối phương, hắn phản ứng lạnh nhạt nhưng thốt lời ngầm là chuyện không liên quan gì ngươi.
Hạ Hầu nhướng cao chân mày, lạnh lùng nói:
- Chuyện cống phú liên quan cung chủ, thậm chí là Giới Chủ. Nếu khu Bắc thành của ngươi kéo chân sau nghiêm trọng thì Giới Chủ nghĩ sao? Sẽ cho rằng các thống lĩnh Ly Hỏa thành ta làm việc yếu kém. Tần Vấn Thiên, sau này làm việc dùng đầu óc chút, đừng chỉ biết thủ đoạn giết chóc thô bạo của cường đạo đến cuối cùng thành tù nhân.
Mắt Tần Vấn Thiên lạnh xuống, hắn làm thống lĩnh nhưng thân phận rất lúng túng. Hắn muốn điệu thấp không gây sự nhưng không sợ rắc rối, Hạ Hầu ỷ vào làm thống lĩnh lâu luôn đâm chỗ đau của người ta, có thể nói là nhục nhã Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói, không thèm nể mặt Hạ Hầu:
- Việc cống phú có cung chủ và đại thống lĩnh phụ trách, muốn trách cứ cũng không đến lượt Hạ Hầu thống lĩnh. Hạ Hầu thống lĩnh tốt nhất lo việc của mình đi, Hạ Hầu thống lĩnh chưa có tư cách hoa tay múa chân với ta.
Hạ Hầu quát mắng:
- Ngươi càn rỡ!
Người Hạ Hầu bộc phát uy nghiêm cuồng bạo. Tần Vấn Thiên hung hăng đối diện ánh mắt với Hạ Hầu.
Tiêu Mỹ Nhân thấy cảnh này mắt lấp lóe tia sáng. Rất có cá tính, nàng thích nam nhân như vậy, mạnh hơn mặt trắng nhỏ Doãn Thu nhiều.
Một giọng nói lạnh nhạt vang lên:
- Đủ rồi.
Mọi người vụt xoay người nhìn hư không.
Mấy bóng người đi tới, dẫn đầu là cung chủ Ly Hỏa Cung. Một nam nhân trung niên hơi thở bình tĩnh hiền hòa đi bên cạnh cung chủ, mặc quần áo đơn giản nhưng tạo cảm giác cực mạnh.
Người này là đại thống lĩnh Ly Hỏa thành, Gia Cát Hùng, một nhân vật cực kỳ lợi hại, tu vi Tiên Đế đỉnh, thân tín của Ly Hỏa cung chủ. Gia Cát Hùng thống lĩnh nguyên Ly Hỏa thành, năm thống lĩnh đều là thuộc hạ trực hệ của gã.
Sau lưng Ly Hỏa cung chủ có hai thị nữ cũng khí chất phi phàm, cảnh giới Tiên Đế, rất xinh đẹp. Hai người vừa là cận thị của cung chủ vừa là nữ nhân của y. Có được quyền thế như Ly Hỏa cung chủ tất nhiên biết cách hưởng thụ, bên người sao có thể thiếu mỹ nữ, chẳng những đẹp còn phải lợi hại, biết ấm biết lạnh, không thì chẳng thể luôn theo hầu bên Ly Hỏa cung chủ.
Các thống lĩnh khom người chào:
- Bái kiến cung chủ, bái kiến đại thống lĩnh.
Còn về hai thị nữ thì các thống lĩnh cho tôn trọng, nhưng hai người không có danh phận, bọn họ không cần cố ý bái kiến.
Ly Hỏa cung chủ gật đầu nói:
- Ừm, lại đến lúc tiến cống, lần này vất vả các vị.
Thống lĩnh Hạ Hầu khom người nói:
- Làm việc cho cung chủ là đương nhiên.
Ly Hỏa cung chủ nói với hai thị nữ bên cạnh:
- Tốt, hai người hãy thu vật tiến công, kiểm kê sau đó lấy ra một phần tặng cho các thống lĩnh.
Hai thị nữ tiến lên trước. Năm thống lĩnh dâng đồ lên, hơi khom người biểu hiện vô cùng tôn trọng, thái độ không dám ngạo mạn.
Các phủ thống lĩnh thu thuế đều ghi lại trong hồ sơ, lúc này cũng nộp lên trên, giữ lại một bản trong phủ thống lĩnh. Nói chung các phủ thống lĩnh không có gan biển thủ, vì đó là tội chết, không thể tha thứ. Loại chuyện này tuyệt đối không cho phép, không thì bên dưới có nhiều người đều biển thủ tài sản của Giới Chủ thì sao được?
Tần Vấn Thiên thẳng thắn lên tiếng:
- Bẩm cung chủ, Tần Vấn Thiên có tội.
Ly Hỏa cung chủ nhìn hắn, hỏi:
- Tội gì?
Tần Vấn Thiên khiêm tốn nói:
- Vì chỉnh đốn phủ thống lĩnh nên bỏ lỡ khống chế khu Bắc thành, nhiều thế lực không muốn tiến cống. Lần này khu Bắc thành thu cống phú rất ít, thuộc hạ có tội. Thuộc hạ không dám nhận một phần cống phú, nếu cung chủ trách phạt thuộc hạ tuyệt đối không oán than.
Ly Hỏa cung chủ gật đầu nói:
- Cống phú khu Bắc thành lần nào cũng ít nhất, ta hiểu rõ, ngươi mới qua bên kia còn phải chỉnh đốn thuộc hạ. Ba phó thống lĩnh dám ám sát ngươi, đúng là to gan bằng trời, nói đến thì đặt ngươi ở vị trí đó khiến ngươi chịu thiệt, ngươi lại có tội gì?
Các thống lĩnh mắt lấp lóe. Cung chủ đối với Tần Vấn Thiên rất khách sáo, nhưng ngẫm lại tính toán của cung chủ thì mọi người hiểu ngay. Ly Hỏa cung chủ đặt Tần Vấn Thiên ở vị trí đó ai chẳng biết lý do thật sự, không vì thu thuế mà vì Hạ Lan thị.
Nhưng thuế phí sẽ là đường dẫn, nếu Tần Vấn Thiên thông minh thì nên biết sau này phải làm sao. Nếu Tần Vấn Thiên không có giá trị lợi dụng cung chủ giữ lại người Thiên Vũ cung làm gì?
Tần Vấn Thiên mở miệng nói:
- Đa tạ cung chủ thông cảm, hy vọng cung chủ cho thuộc hạ chút thời gian, thuộc hạ bảo đảm sẽ khiến cống phú khu Bắc thành nộp lên bình thường.
Đây mới là lời Tần Vấn Thiên muốn nói, hắn cần thời gian. Muốn đối kháng vật khổng lồ Hạ Lan thị ngay bây giờ không được, bản thân Tần Vấn Thiên hay lực lượng dưới tay hắn đều yếu.
Ly Hỏa cung chủ lộ vẻ thú vị cười nói:
- A? Nếu ngươi có tự tin như vậy, bổn tọa hỏi ngươi muốn bao lâu?
Tần Vấn Thiên khom người nói:
- Một trăm năm, thuộc hạ bảo đảm tất cả thế lực khu Bắc thành không có ai dám đưa ít cống phú một li!
Tần Vấn Thiên không biết cần bao lâu nhưng một trăm năm là đoạn thời gian cần tranh thủ, ít ra trong một trăm năm Ly Hỏa cung chủ sẽ không xử hắn hoặc Dạ Thiên Vũ.
Ly Hỏa cung chủ nhìn Tần Vấn Thiên.
Gia Cát Hùng ở bên cạnh hỏi:
- Nếu trong một trăm năm ngươi không làm được điều mình nói thì sao?
Tần Vấn Thiên khom người nói:
- Mặc cho cung chủ xử trí.
Gia Cát Hùng cười nói:
- Cung chủ hơi xem trọng ngươi, sao nỡ xử trí ngươi. Nhưng ngươi là thuộc hạ của ta, nếu đã dám bảo đảm với cung chủ vậy thì sau một trăm năm ngươi không làm được ta sẽ xử Dạ Thiên Vũ, nếu ngươi làm được ta sẽ cầu tình với cung chủ, ngươi thấy sao?
Tần Vấn Thiên nhìn đôi mắt trí tuệ của Gia Cát Hùng, gật đầu nói:
- Được.
Một trăm năm là quá dài với Tần Vấn Thiên, hắn không hy vọng mất thời gian lâu như vậy, nhưng hắn cố gắng nói dài chút. Đối với Ly Hỏa cung chủ thì một trăm năm không dài, qua mười lần tiến công, tu hành đến cảnh giới hiện giờ y đã trải qua rất nhiều lần một trăm năm.
Ly Hỏa cung chủ cười nói:
- Gia Cát thống lĩnh đã nói vậy thì ta mỏi mắt mong chờ.
Sau khi Tần Vấn Thiên nhậm chức không làm chuyện gì lớn lao, nhưng hắn tru sát ba phó thống lĩnh khiến Ly Hỏa cung chủ hơi vừa lòng. Ly Hỏa cung chủ hy vọng Tần Vấn Thiên là người như vậy, có năng lực giúp y nhổ một ít lực lượng của Hạ Lan thị.
Ly Hỏa cung chủ gặp mặt mọi người, trò chuyện một lúc rồi đi. Với thân phận của Ly Hỏa cung chủ không cần nán lại đây lâu, chỉ cần tiếp kiến một lúc là được. Hai thị nữ trả lại mười phần trăm thuế vào tay mọi người, có cả phần của Tần Vấn Thiên, hắn không từ chối.
Tiêu Mỹ Nhân đá lông nheo với Tần Vấn Thiên, cánh tay gần như dán sát hắn:
- Tần thống lĩnh có muốn đi chỗ ta ngồi chơi một chút không?
Mọi người đều biết cá tính của Tiêu Mỹ Nhân nên không bất ngờ. Chỉ có Doãn Thu là khó chịu, gã và Tiêu Mỹ Nhân mới là người cùng chí thú, gã luôn thèm muốn nhan sắc nàng.
Tần Vấn Thiên mỉm cười từ chối:
- Không cần, ta còn phải trở lại chỉnh đốn phủ thống lĩnh.
Tiêu Mỹ Nhân như sớm biết Tần Vấn Thiên sẽ từ chối, cười duyên nói:
- Vậy khi nào có dịp ta có thể đi phủ thống lĩnh khu Bắc thành tìm Tần thống lĩnh không?
- Nếu Tiêu thống lĩnh có hứng tùy thời tới chơi, sợ là Tần mỗ chiêu đãi không đầy đủ.
Tiêu Mỹ Nhân dán sát cánh tay Tần Vấn Thiên:
- Miễn Tần thống lĩnh tự mình chiêu đãi là được.
Tần Vấn Thiên hơi nhích ra ngoài.
Tiêu Mỹ Nhân cười khúc khích phá không rời đi, váy dài bay bay lộ ra cặp chân trắng hấp dẫn.
Doãn Thu đuổi theo ngay:
- Tiêu Mỹ Nhân chờ ta chút!
Hạ Hầu lạnh lùng liếc Tần Vấn Thiên, hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Sau đó Hạ Hầu cũng rời đi.
Lâm Bá nhìn Tần Vấn Thiên, cười gật đầu chào rồi đi.
Mọi người đi hết Tần Vấn Thiên mới lắc người rời đi, trước khi đi hắn ngoái đầu nhìn một hướng, nơi đó có Ly Hỏa Lao Ngục. Tần Vấn Thiên luôn không dám quên bên trong còn có người chờ hắn cứu.
Ở nơi âm u ẩm ướt kia chắc nàng cực kỳ không thói quen, ngày đó Dạ Thiên Vũ luôn mỉm cười quyến rũ đa tình như xưa nhưng Tần Vấn Thiên biết tình cảnh của nàng rất tệ.
Tần Vấn Thiên đã hứa với Ly Hỏa cung chủ cho hắn trăm năm, nhưng sau khi về phủ thống lĩnh khu Bắc thành hắn không làm hành động gì, chỉ lo tu luyện đài, bế quan tu hành.
Phủ thống lĩnh bây giờ có thể nói là nằm trong tay Tần Vấn Thiên, dù ai hai lòng, rất có thể là người của Hạ Lan thị nhưng ngoài sáng hắn tuyệt đối khống chế phủ thống lĩnh.
Phủ thống lĩnh khu Bắc thành vẫn điệu thấp làm nhiều người từ mong chờ đến bình tĩnh.
Lần trước thu thuế nhiều người không tiến công, sau đó phủ thống lĩnh không có hành động gì. Khu Bắc thành thường xảy ra chút chuyện, phủ thống lĩnh trừ giải quyết việc lặt vặt ra không làm gì, hình như lại cho các thế lực lớn lý do lần sau từ chối nộp thuế.
Sự thật đúng là vậy, thời gian trôi qua mọi người dần quên thống lĩnh mới nhậm chức gần ba tháng liền dùng thủ đoạn thiết huyết chém ba phó thống lĩnh. Có vẻ như lần đó thống lĩnh mới bị Tru Hồn Châm hù sợ, không dám rục rịch gì nữa.
Chớp mắt lại qua mười năm, lần này tiến công khu Bắc thành vẫn èo uột như trước, khi Tần Vấn Thiên đi Ly Hỏa Cung lại bị trào phúng. Tiêu Mỹ Nhân vẫn dụ dỗ Tần Vấn Thiên. Hạ Hầu thống lĩnh vẫn gai mắt hắn. Tần Vấn Thiên thờ ơ với tất cả, dường như hắn nhậm chức phủ thống lĩnh khu Bắc thành cũng giống như nhiều thống lĩnh trước kia, chỉ lo tự bảo vệ mình, điệu thấp khiến người lãng quên sự tồn tại. Hạ Lan thị không tìm thấy cơ hội làm khó dễ Tần Vấn Thiên, không thể nào xông thẳng vào phủ thống lĩnh ám sát hắn đi?
Phủ thống lĩnh không có động tác gì, trong Ly Hỏa thành xảy ra một việc không gây chú ý, xuất hiện một nhân vật hơi lợi hại.
Đó là một vị đại sư trận pháp, tạo nghệ trận đạo siêu lợi hại, cảnh giới Tiên Đế sơ giai nhưng y tùy ý khắc trận pháp có thể đối phó Tiên Đế trung giai. Nghe nói đại sư này còn giỏi về luyện khí.
Trận pháp mà đại sư sở trường nhất là kiểu phong ấn, rơi vào trận pháp của y thì người tu vi mạnh hơn y nhiều cũng chỉ có đường chết. Trong phút chốc nhiều thế lực lớn nhỏ trong Ly Hỏa thành tôn sùng y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận