Thái Cổ Thần Vương

Tự chuốc khổ vào thân

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Bởi vì Đế Thiên thắng lợi trong trận đầu tiên, dễ dàng đánh bạo một đỉnh cấp Tiên Đế của Kiếm Hồn Tông, do đó tiếp sau không có ai ra khiêu chiến với y, dù sao, chẳng ai muốn gặp những nhân vật lợi hại quá sớm.
Mặc dù, Đế Thiên có trận thắng lợi này, bọn họ cũng không cho rằng Đế Thiên lợi hại tới mức độ ghê đến thế nào, nhưng ít nhất, một trăm người đầu bảng thì chắc không vấn đề gì, nhưng ở đây có tới mấy trăm người, cho dù là tất cả cùng chiến đấu, cũng đủ để bảo đảm Đế Thiên tạm thời an toàn, mọi người đều sẽ lựa chọn những đối thủ mà họ nắm chắc phần thắng hơn.
Trừ phi, có người có ý nhằm thẳng vào Đế Thiên.
Thời gian trôi qua từng chút từng chút một, Đế Thiên vẫn luôn quan sát trận đấu, y thấy không ít nhân vật lợi hại, đáng để cho y coi trọng.
Mặc dù những trận tỷ thí tay đôi này những nhân vật thống lĩnh đó không tham gia cuộc chiến, nhưng đồng thời vẫn không thể khinh thường, bọn họ rất đông, là những nhân vật thế lực đỉnh cấp ở Trường Sinh thành.
Cuối cùng, những trận chiến đấu cuồng bạo không ngừng kéo dài, vòng ánh tráng trên biên giới đài cao đã bớt đi rất nhiều thân ảnh, chỉ còn lại rất ít khoảng trăm người, còn về Tiên Đế trung giai thì gần như tuyệt tích, chỉ có ba người còn ở đó, đều là những Tiên Đế trung giai có chiến lực siêu cường, nếu không, làm sao ở lại được tới nay.
Khi trên chiến đài còn lại khoảng một trăm người, trên cao đài xuất hiện một khoảng thời gian ngắn ngưng chiến, không có ai tiếp tục đi ra.
Trận giao phong này là quyết đấu tự do, có thể lựa chọn ra hoặc không ra, cũng có thể tùy ý chỉ đích danh khiêu chiến, nếu ngươi quá yếu, cũng không trốn được, nhưng mà, nếu ngươi rất mạnh, thì có thể không cần ra ngoài, tự nhiên sẽ không có ai dám đối phó với ngươi, cho dù có, nhưng khi bị khiêu chiến, cũng có thể trực tiếp đánh bại nghiền nát đối phương.
Số người hiện nay vẫn còn ở trên đài cao, đều tự cho mình là những tinh anh lợi hại, đều không dễ dàng bước ra khiêu chiến người khác, bởi thế mới xuất hiện tình trạng như bây giờ.
- Ba vị Tiên Đế trung giai, nên rời chiến trường đi, các ngươi còn không ra, đợi người khác tới khiêu chiến với các ngươi sao?
Một đạo thanh âm bá đạo truyền ra, người vừa nói là một cường giả của Thiên La Môn, một thế lực đỉnh cấp của Trường Sinh thành, vô cùng lợi hại, thân hình y cân xứng, đứng ở đó giống như một vị chiến thần không thể bị lay động, trước kia, y từng tỷ thí hai trận quyết đấu.
Hai trận quyết đấu này, y lần lượt ra tay một chiêu và ba chiêu, đả thương hai vị đỉnh cấp Thiên Đế.
- Là Hắc Thủ Tiên Đế, nhân vật Tiên Đế siêu phàm của La Sinh Môn, thực lực của y, có thể xếp trong ba mươi người đứng đầu, y mở miệng phá vỡ cục diện bế tắc, xem ra chuẩn bị để cho ba vị Tiên Đế trung giai tự động ra khỏi cuộc đấu.
Có người nhỏ giọng nói.
- Nếu như Hắc Thủ Tiên Đế đã nói như vậy, chắc rằng ba vị Tiên Đế trung giai đều không tránh khỏi việc bị đào thải.
Ánh mắt Đế Thiên sáng lên, liếc nhìn Hắc Thủ Tiên Đế, thần sắc hai vị trung giai Tiên Đế khác cũng lộ ra ánh sáng lạnh lẽo, một người trong đó nói:
- Ai nói cảnh giới thấp hơn một chút là phải rời khỏi trận đấu?
- Cảnh giới của các ngươi có thể đi tới bây giờ, đã là do không ít người nể mặt các ngươi rồi, đợi đến khi các ngươi bước vào đỉnh cấp Tiên Đế, có khi sẽ có cơ hội thể hiện phong thái trên chiến đài này, nhưng hiện nay, còn xa mới đủ.
Hắc Thủ Tiên Đế lạnh lùng nói, một vị Tiên Đế trung giai khác cười nhạt, nói:
- Nếu đã như vậy, ta xin Hắc Thủ Tiên Đế chỉ giáo.
Nói rồi, người Tiên Đế trung giai này đi ra, không ngờ khiêu chiến Hắc Thủ Tiên Đế.
Đôi mắt của Hắc Thủ Tiên Đế cực lạnh lùng, liền đó bước chân ra, hai tay y vươn ra, hóa thành những cánh tay tối tăm cuồn cuộn điên cuồng, từng cánh tay đen tối xuất hiện, giống như những ảo ảnh lập lòe, trong hư không xuất hiện từng đạo từng đạo tia chớp hắc ám đáng sợ, hàng nghìn hàng vạn cánh tay đồng thời múa lên, khiến người nhìn kinh hãi.
- Thiên La đao của Thiên La Môn, dung nhập ma đạo thuộc tính sức mạnh, càng bá đạo không gì sánh được.
Mọi người sợ hãi, thần sắc vị Tiên Đế trung giai đó cũng trở nên ngưng đọng nghiêm trọng vô cùng, tuy rằng y không nhịn được phải đứng ra khiêu chiến, nhưng trên thực tế cũng biết sự đáng sợ của Hắc Thủ Tiên Đế, nhất là khi thực sự đối đầu với Hắc Thủ Tiên Đế, khi nhìn thấy cánh tay hắc ám cuồng bạo bảo phủ trời đấy, y cảm thấy một cảm giác diệt vong .
- Ngươi chắc chắn muốn chiến đấu sao?
Hắc Thủ Tiên Đế giọng nói cực lạnh giá, hàng nghìn hàng vạn cánh tay hắc ám ôm lấy trời đất, tựa như thiên la địa võng bao phủ vùng trời, vô tận những ma đao lập lòe ánh sáng hủy diệt rực rỡ, không ngừng tàn phá trong hư không, xé tan nát mọi thứ tồn tại, người Tiên Đế trung giai đứng ở đó, sắc mặt cứng đơ rất khó coi, cơ thể hơi run lên, có chút hối hận sự kích động vừa rồi của mình, chỉ khi thật sự đối mặt trực tiếp với Hắc Thủ Tiên Đế, mới hiểu sự cường đại của đối phương.
- Ta chịu thua.
Giống như đã phải khó khăn chật vật lắm mới đưa ra được quyết định, vị Tiên Đế trung giai đó mở miệng, ánh sáng hủy diệt ngập trời biến mất không còn dấu vết ngay trong tích tắc, dường như chưa từng xuất hiện, ánh mắt Hắc Thủ Tiên Đế quét nhìn Đế Thiên và một vị trung giai Tiên Đế khác, lạnh lùng:
- Còn các ngươi?
Sắc mặt một vị Tiên Đế khác hơi biến đổi, thần sắc hơi khó coi, Đế Thiên cũng nhếch lông mày, lạnh lùng nói:
- Có phải ngươi thích xen vào việc của người khác không?
Hắc Thủ Tiên Đế liếc nhìn Đế Thiên, trong con ngươi hiện lên đao quang màu đen, nói:
- Cút ra đây.
Chân mày Đế Thiên nhíu chặt, liền đó chậm rãi cất bước, mọi người nhìn thấy cảnh này thì thầm than, xem ra, Hắc Thủ Tiên Đế muốn đuổi ba vị Tiên Đế trung giai ra khỏi chiến trường trước tiên.
- Tiên Đế trung giai, chung quy cũng là cảnh giới thấp một chút, dễ bị nhắm vào, cho dù bởi vì y cường thế đánh bại Kiếm Hồn Tông Tiêu Mặc, dẫn đến việc một quãng thời gian không có ai khiêu chiến với y, nhưng trận đấu càng về sau, thì vẫn cứ là không thoát khỏi.
Hạ Lan Vân Thiên nhỏ giọng nói.
- Có lẽ, còn có niềm vui bất ngờ thì sao?
Hạ Lan Thu Nguyệt khẽ nói, trước đó nàng cho rằng Đế Thiên không thể trụ nổi lâu, nhưng một trận chiến trước đó, khiến lòng tin của nàng đối với Đế Thiên càng mạnh mẽ hơn, bởi vậy mới sinh ra huyễn tưởng.
- Khó, lần này là Hắc Thủ Tiên Đế, y không phải là Tiêu Mặc, trận đấu trên đài cao, Hắc Thủ Tiên Đế có thể vào được ba mươi người dẫn đầu.
Hạ Lan Vân Hải nói, đối với các đại thế lực ở Trường Sinh giới, rõ ràng y càng hiểu rõ hơn một chút, Hắc Thủ Tiên Đế này, là nhân vật cực kỳ lợi hại của Thiên La Môn, sao mà y không biết được cơ chứ, cường đại hơn quá nhiều so với Tiêu Mặc, thậm chí có thể nói, hai người đó không cùng một đẳng cấp, nếu nói Tiêu Mặc có thực lực đứng vào hàng ngũ một trăm người dẫn đầu, thì Hắc Thủ Tiên Đế có thực lực đứng vào hàng ba mươi, khoảng cách chênh lệch quá lớn.
Hạ Lan Thu Nguyệt hơi bĩu môi, nhìn về chiến trường phía trước, chỉ thấy Hắc Thủ Tiên Đế khi thấy Đế Thiên bước ra thì đã ra tay, khi ngập trời cánh tay hắc ám tựa thiên la địa võng lao ra chém giết, mảnh hư không đó mưa gió không lọt, sắp bị chém nát, rất nhiều người nín thở, xem ra, lời nói của Đế Thiên quả thực đắc tội với Hắc Thủ Tiên Đế rồi, nên mới ra tay ác liệt với y, đến cơ hội nhận thua cũng không để cho y.
Hạ Hầu thấy cảnh này thì cười nhạt, mượn tay Hạ Lan thị chạy tới Trường Sinh thành muốn thành danh ở đây? Làm gì có chuyện dễ dàng như thế.
Đế Thiên ngẩng đầu, ánh mắt lóe lên một tia sáng chói lòa, phong ấn chi nhãn đáng sợ phóng ra ánh sáng phong ấn rực rỡ vô cùng, hóa thành quy tắc lĩnh vực, phong ấn vùng hư không này, trong chớp mắt, một luồng sức mạnh phong ấn đánh sợ vắt ngang trên bầu trời phía trên Đế Thiên, phong ấn không gian, đao quang hủy diệt đáng sợ đó trực tiếp chém xuống, nhưng chỉ tấn công vào lực lượng phong ấn, không ngừng chém vỡ vụn phong ấn.
Chỉ thấy Đế Thiên bước chân ra ngoài, trong hư không dường như có vô tận ánh sáng phù văn chói lòa xuất hiện, vây quanh cơ thể y, nhanh chóng, cả con người Đế Thiên bị sức mạnh phong ấn bao trùm vào trong, giống như đang ở vực sâu trong phong ấn, khi Hắc Thủ Tiên Đế chém tan nát lực lượng phong ấn, Đế Thiên không ngờ không chút do dự đi về phía đòn tấn công đáng sợ của đối phương.
Thời khắc này, khi những tia chớp hắc ám hủy diệt tấn công xuống, không ngờ trực tiếp rơi vào trong vực sâu phong ấn, bàn tay Đế Thiên mở ra một cánh cửa phong ấn, cánh cửa phong ấn đó tập trung tinh quang trời đất, thâm sâu vô cùng, dường như giấu bên trong đó không gian vạn trượng, tất cả mọi đòn công kích đều rơi vào bên trong, đều bị nhốt lại bên trong đó.
- Đi.
Đế Thiên đưa nó ra, cánh cửa phong ấn trực tiếp lao vào trong không gian sát phạt Thiên La bạo loạn đó, xuyên qua mưa rền gió dữ, không ngừng mở rộng không ngừng lớn lên, nuốt trọn mọi phong ấn tấn công, giống như một tia chớp lao thẳng tới Hắc Thủ Tiên Đế.
Ánh mắt Hắc Thủ Tiên Đế lóe lên, y tập trung vô vàn ánh sao chói lòa, ma uy ngập trời, lại một đao Thiên La đao pháp chém ra, mọi thứ của thế giới đều bị hủy diệt, không có sức mạnh nào vô địch thật sự, cánh cửa phong ấn đó tuy rằng nhìn thì đáng sợ đấy, nhưng chỉ cần tấn công mạnh tới một mức độ nhất định, thì chắc chắn có thể đánh vỡ nó, đối với điểm này, Hắc Thủ Tiên Đế tu hành nhiều năm như vậy y tuyệt đối sẽ không nghi ngờ.
Đúng như Hắc Thủ Tiên Đế nghĩ, khi công kích cường đại này giáng xuống, cánh cửa phong ấn bị đánh vỡ tan, nhưng, như vậy chưa phải là đã kết thúc, đôi mắt Đế Thiên trở nên vô cùng đáng sợ, trực tiếp chiếu thẳng vào người y, từng đạo từng đạo thánh nhân kiếm ý trực tiếp xuyên tới, theo cùng với đó là công kích linh hồn lao vào giết chóc, toàn thân Hắc Thủ Tiên Đế chấn động, lập tức y nhìn thấy một đôi phong ấn chi nhãn cực lớn cực đáng sợ, những sức mạnh phong ấn cùng với những đòn công kích đáng sợ kia không ngừng cùng nhau xâm chiếm cơ thể.
Y hét lớn một tiếng, ma uy cuồng bạo điên cuồng càn quét trời đất, đao quang một lần nữa bổ ra chém giết, chém mọi thứ, nhưng mà thân hình Đế Thiên lóe lên, tránh đao pháp đáng sợ đó, mắt vẫn nhìn chằm chằm nhìn vào y, khiến sức mạnh trong người Hắc Thủ Tiên Đế không ngừng bị suy yếu.
- Lĩnh vực.
Đế Thiên phát ra một đạo âm thanh, phong ấn chi nhãn phong ấn cả vùng không gian, ngăn cách các ánh sáng ngôi sao rực rỡ, thần sắc Hắc Thủ Tiên Đế đột nhiên trở lên khó coi, Đế Thiên, đang từng bước từng bước xâm chiếm sức mạnh của y.
“Ầm.”, cùng với uy lực cuồng bạo tới cực điểm, Hắc Thủ Tiên Đế vượt ngang hư không hạ xuống trước mặt Đế Thiên, rất nhiều cánh tay ảo ảnh đồng thời chém ra, khắp trời đất, phóng ra đầy những tia chớp tử vong.
Nhưng mà vào ngay lúc đó, một luồng yêu uy đáng sợ bạo phát từ trên người Đế Thiên, giống như đại yêu siêu cường sống lại, một ảo ảnh Huyền Vũ khủng khiếp xuất hiện, bảo vệ cơ thể y, kệ cho những đòn công kích cuồng bạo giết chóc lao tới, đôi phong ấn chi nhãn của y vẫn không ngừng tấn công, khiến cho sức mạnh của Hắc Thủ Tiên Đế càng lúc càng yếu dần.
“Phụt…”, một thánh ý tia chớp đáng sợ xuyên tới, Hắc Thủ Tiên Đế kêu lên một tiếng thê thảm, hai mắt chảy máu, phòng ngự của cơ thể bị phá hủy tan rã ngay trong chớp mắt, lập tức kiếm ý lao loạn xạ vào trong cơ thể, khiến cơ thể y không ngừng run rẩy, rách ra từng vệt từng vệt máu.
- Ta chịu thua.
Hắc Thủ Tiên Đế thê thảm kêu lên, Đế Thiên thu hồi lại các đòn tấn công, lập tức cơ thể Hắc Thủ Tiên Đế đổ sụp xuống đài cao, phát ra âm thanh nặng nề.
- Tội gì mà nhảy ra thế chứ.
Ánh mắt Đế Thiên vẫn tối sẫm như vậy, liếc nhìn Hắc Thủ Tiên Đế đang nằm trên đất, rồi quay người đi về vị trí của mình, dường như chưa từng xảy ra chuyện gì, nhưng mà sự chấn động gây ra cho mọi người thì cực kỳ lớn, trận chiến này, có nghĩa là Đế Thiên, đủ khả năng đứng vào nhóm ba mươi người dẫn đầu, thậm chí, y có một tia cơ hội vào được Thập Cường.
Cuộc chiến đấu tiếp diễn sau đây, tất nhiên không còn ai dám khinh thường mà đi khiêu chiến với y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận