Thái Cổ Thần Vương

Cửa vào Tiên Trì

Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
---------------
Y Tướng nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Tần huynh, mặc dù Âu Dương thế gia và Thương Vương cung đều ở Thương Châu thành, nhưng cả hai không phải một cấp bậc, Âu Dương thế gia ở Cửu Châu thành, là thế lực có thể sắp xếp trước mấy, mà Âu Dương huynh là người kiệt xuất nhất của Âu Dương thế gia, song Vũ Hồn, đều câu thông Võ Mệnh Tinh Thần trên Tứ Trọng Thiên.
Trong lòng Tần Vấn Thiên khẽ nhúc nhích, liếc nhìn Âu Dương Cuồng Sinh, song Vũ Hồn đều câu thông Võ Mệnh Tinh Thần trên Tứ Trọng Thiên, tuyệt đối là nhân vật hiếm thấy, xem ra Cửu Châu thành quả thật là tàng long ngọa hổ.
- Ngươi cũng đừng ở đằng kia vuốt mông ngựa, lớn như vậy còn chưa tới Nguyên Phủ cảnh, có cái gì đáng khoác lác.
Âu Dương Cuồng Sinh hào khí nói, tiếng nói thản nhiên, hiển nhiên không quá quan tâm.
Y Tướng cười cười, ngữ khí của hắn hoàn toàn chính xác có vài phần nịnh nọt ở trong đó.
- Tần huynh, tuy nói lần này ngươi không có hi vọng tranh đoạt cơ hội vào Tiên Trì gì, nhưng cũng có thể mở mang tầm mắt, được thêm kiến thức.
Y Tướng lại cùng Tần Vấn Thiên trò chuyện, có vài phần khoác lác, lộ ra hắn kiến thức rộng rãi, chứng kiến Tần Vấn Thiên rất nghiêm túc lắng nghe, hắn càng có vài phần đắc ý.
Hàn huyên không ít thời gian, Tần Vấn Thiên mới trở về phòng, nhưng trong lòng lo lắng sự tình Sở quốc.
So với những nhân vật bên ngoài kia, những thiên tài ở Sở quốc không thể nghi ngờ liền kém rất nhiều, tựa hồ không thu hút chút nào, nhưng hiện tại, hắn ngay cả sự tình Sở quốc cũng không thể dọn dẹp, hơn nữa tuy Thương Vương cho hắn địa đồ, hắn tìm đến nơi này, nhưng như trước không có đầu mối gì, chỉ có thể đi một bước tính toán một bước.
- Nghĩ cái gì vậy.
Mạc Khuynh Thành đi đến, chứng kiến bộ dáng bán nam bán nữ của Mạc Khuynh Thành, Tần Vấn Thiên liền nhịn không được bật cười, khiến cho Mạc Khuynh Thành trừng mắt liếc hắn một cái.
- Ta suy nghĩ, nếu người trong nhà biết rõ ngươi đi tới nơi này, có thể tìm ta dốc sức liều mạng hay không.
Tần Vấn Thiên ôn nhu nói.
- Hừ, vậy ngươi phải chịu trách nhiệm a.
Mạc Khuynh Thành cười nói.
- Chịu trách nhiệm?
Con mắt của Tần Vấn Thiên lóe lên ánh sáng, nhìn chằm chằm vào Mạc Khuynh Thành, khiến cho khuôn mặt của Mạc Khuynh Thành đỏ lên nói:
- Ngươi hỗn đản này.
Nói xong liền xám xịt bỏ chạy, khiến cho Tần Vấn Thiên vui vẻ nở nụ cười.
Mấy ngày kế tiếp, mỗi ngày đều có người đến, Tần Vấn Thiên ghé vào trên ban công nhìn phía dưới, chỉ thấy có hai hàng thân ảnh bước chậm, trong đó người cầm đầu là một nữ tử xinh đẹp, thời điểm gặp nàng Tần Vấn Thiên sửng sốt, sau đó cười nói:
- Thiên Mộng Ngữ.
Thiên Mộng Ngữ ngẩng đầu nhìn về phía Tần Vấn Thiên, lộ ra vẻ kinh ngạc, sau khi nàng đi ra Thú Linh chi địa liền sai người tìm hiểu tin tức của Tần Vấn Thiên, biết rõ Sở quốc ở dưới Cửu Huyền cung quản hạt, xác thực có người tên Tần Vấn Thiên, hơn nữa còn rất nổi tiếng, về phần chi tiết, thì nàng liền không biết.
- Sao ngươi cũng ở đây?
Thiên Mộng Ngữ mỉm cười nói, Sở quốc cũng biết Tiên Trì cung tồn tại?
- Giống như ngươi thôi.
Tần Vấn Thiên cười nói, có thể gặp được Thiên Mộng Ngữ ở chỗ này cũng coi như duyên phận, bởi vậy Tần Vấn Thiên không có lãnh đạm như lúc ở Thú Linh chi địa, lộ ra rất thân cận, dù sao đối phương đã giúp hắn một lần, hơn nữa biết Sinh Tức Cửu Kiếm, hắn cho rằng Công Dương Hoằng có thể có chút liên quan với Thiên Mộng Ngữ.
- Ta ở nơi này.
Thiên Mộng Ngữ chỉ một lầu các ở bên cạnh Tần Vấn Thiên, sau đó đi lên lầu hai.
- Lần này Thanh Vân Các ta tới không ít người, Tiên Trì cung khảo nghiệm cực kỳ nguy hiểm, lần này ngươi theo chúng ta đi, lẫn nhau cũng có thể chiếu cố.
Thiên Mộng Ngữ nhìn Tần Vấn Thiên nói, trong lòng nàng muốn giúp đỡ Tần Vấn Thiên, gia hỏa này không có thế lực, một mình một người tới đây sợ là lành ít dữ nhiều, đã gặp được, mình liền giúp đỡ hắn một chút.
- Tốt.
Tần Vấn Thiên nhẹ gật đầu, hắn sẽ không đi nghĩ nhiều như vậy, nhìn Thiên Mộng Ngữ hỏi:
- Ta có chuyện muốn hỏi ngươi một chút, Sinh Tức Cửu Kiếm là thần thông của Thanh Vân Các ngươi sao?
- Xem như thế đi.
Thiên Mộng Ngữ gật đầu nói:
- Môn kiếm pháp này hay thay đổi, có ý cảnh sinh sôi không ngừng, ta cũng chỉ am hiểu da lông, bất quá lúc trước cô cô của ta tu luyện đến cảnh giới rất cao, thậm chí có thể dùng lực lượng Thần Văn tách Sinh Tức Cửu Kiếm ra, uy lực lợi hại hơn rất nhiều.
- Cô cô.
Trong nội tâm Tần Vấn Thiên rùng mình, chẳng lẽ là người yêu của Công Dương Hoằng tiền bối?
Bốn bức Thần Văn họa quyển kia, không phải là người yêu của Công Dương Hoằng khắc sao!
- Như thế nào, ngươi cũng tu kiếm thuật?
Thiên Mộng Ngữ cười hỏi.
- Không có, tùy ý hỏi một chút, cô cô của ngươi nhất định rất lợi hại a.
Tần Vấn Thiên nói.
- Ân, cô cô không chỉ xinh đẹp, hơn nữa thiên phú cực cao, có rất nhiều người truy cầu nàng, nhưng cô cô lại vì tình mà đau khổ.
Thiên Mộng Ngữ thở dài một tiếng, bất quá lại sững sờ, nàng nói với Tần Vấn Thiên những chuyện này làm gì.
Chứng kiến trên mặt Tần Vấn Thiên ôn hòa vui vẻ, trong nội tâm Thiên Mộng Ngữ lại cười khổ, quay người đi, tuy nói thiếu niên này thiên phú không tồi, nhưng nếu hắn thật sự ưa thích mình, mình tất nhiên không có khả năng đáp ứng hắn, chỉ là ở chỗ này gặp nhau, giúp hắn một chút ngược lại không sao cả.
Tần Vấn Thiên lại không biết Thiên Mộng Ngữ nghĩ gì, quay người lại, đã thấy Mạc Khuynh Thành yên tĩnh ngồi ở đó.
- Từng gặp mặt một lần, nàng có khả năng có chút sâu xa với Công Dương Hoằng tiền bối.
Tần Vấn Thiên nhìn Mạc Khuynh Thành nói, Mạc Khuynh Thành ngẩng đầu nhìn hắn, cười nhẹ nhàng, rất động lòng người.
Tần Vấn Thiên lấy ra một trong bốn bức Thần Văn họa quyển mà lúc trước Công Dương Hoằng đưa cho hắn, đúng là bức hoạ Sinh Tức Cửu Kiếm, trong lòng khẽ nhúc nhích,bức Thần Văn họa quyển này chỉ là một loại ý cảnh, nếu là Thần Văn trực tiếp công kích, không biết sẽ như thế nào, Tần Vấn Thiên đã từng đạt được qua trí nhớ Thần Văn, thậm chí có Thần Văn tam giai phiền phức, nếu thật có thể trực tiếp dùng để công kích, chỉ sợ uy lực sẽ rất cường hoành?
Ở trong Tần Vấn Thiên lý giải, Thần Văn cùng thần thông, là có điểm chung.
Con mắt của Tần Vấn Thiên thời gian dần qua sáng lên, bất quá sau đó lại nhíu mày, muốn dùng Thần Văn tam giai trực tiếp phát động công kích, tuy uy lực sẽ rất lớn, nhưng tất nhiên cần tiêu hao thần nguyên khổng lồ, loại công kích này, ở trước khi hắn bước vào Nguyên Phủ là chịu không được mấy lần.
Mạc Khuynh Thành chứng kiến Tần Vấn Thiên suy nghĩ chăm chú, trên mặt lộ ra vẻ ôn nhu, gia hỏa này, nghĩ cái gì mà nhập thần như vậy.
- Thiên Hà điện quyền mang công kích, ta ngộ ra Đại Mộng kích pháp Lạc Tinh thức, nhưng nếu như ta sử dụng Thần nguyên hình kiếm đến diễn hóa công kích thì sao.
Con mắt của Tần Vấn Thiên lóe lên phong mang, nếu có thể như trong dự đoán, mặc dù là Nguyên Phủ cảnh, cũng không phải không thể chiến thắng.
Ngẩng đầu, Tần Vấn Thiên thấy Mạc Khuynh Thành mỉm cười nhìn mình, trong đôi mắt dịu dàng lộ ra vài phần nhu tình, cái này để cho trong nội tâm Tần Vấn Thiên ấm áp, đột nhiên sinh ra cảm giác xúc động.
- Nghĩ chuyện gì vậy?
Mạc Khuynh Thành còn không có phát giác được Tần Vấn Thiên khác thường, tiếng nói vừa dứt đã thấy Tần Vấn Thiên ôm lấy nàng, hôn lên mặt tinh xảo không tỳ vết của nàng một cái, làm cho Mạc Khuynh Thành như bị điện giật, mở to con mắt vô tội.
Tần Vấn Thiên quay người chạy trốn, lúc này Mạc Khuynh Thành mới kịp phản ứng, mặt đỏ bừng, nhìn Tần Vấn Thiên xám xịt chạy trốn, nàng không khỏi bật cười, đẹp không sao tả xiết.
Tần Vấn Thiên trở lại phòng của mình liền không có đi ra, Mạc Khuynh Thành ngẫu nhiên đi thăm hắn, chỉ thấy hắn đang cầm Tinh Thạch nhắm mắt tu hành.
Lúc này ở trong cơ thể Tần Vấn Thiên, Tinh Thần nguyên lực không ngừng hội tụ, ngưng tụ thành thần nguyên kiếm hình, tất cả đều rất sắc bén.
Kiếm công kích là cực kỳ sắc bén, nếu như trong cơ thể hắn che kín thần nguyên hình kiếm, công kích tất nhiên sẽ tăng lên một cấp, chỉ là như vậy có chút xa xỉ, may mắn hiện tại hắn không thiếu Tinh Thạch.
Trừ cái này, hắn còn có thể tạo mộng, ở trong mộng diễn luyện, kiểm nghiệm thành quả tu hành.
Ngày hôm nay, người Tiên Trì cung tới, mời bọn họ xuất phát, tất cả mọi người đi ra lầu các, theo hành lang thật dài đi về phía trước.
- Thật nhiều người.
Tần Vấn Thiên nhìn thoáng qua những thân ảnh trên hành lang, chừng mấy trăm người.
- Không nhiều đâu, Đại Hạ hoàng triều lớn như vậy, sức hấp dẫn của Tiên Trì đối với Luân Mạch cảnh cửu trọng là cực kỳ lớn, mặc dù là người của thế lực lớn cũng sẽ đến, một là vì tắm rửa Tiên Trì, thứ hai cũng có thể coi là một lần lịch lãm rèn luyện.
Thiên Mộng Ngữ ở bên cạnh thấp giọng nói.
- Tất cả mọi người đều tới, người Tiên Trì cung không cự tuyệt sao?
Tần Vấn Thiên hiếu kỳ hỏi.
- Đúng vậy, đây là lúc trước Thanh Mị tiên tử hứa hẹn, nàng cũng không cần phải ngăn trở người đến, bất quá người quá kém cỏi là không dám tới, chết cũng không biết chết như thế nào.
Thiên Mộng Ngữ lại giải thích, Tần Vấn Thiên cùng Mạc Khuynh Thành đều nhẹ gật đầu.
Giờ phút này Mạc Khuynh Thành lại thay đổi cách ăn mặc, để tránh cho phiền toái không cần thiết, nàng không chỉ mặc nam trang, hơn nữa không biết bôi lên mặt cái gì, thoạt nhìn càng chẳng ra gì, bất quá lại che giấu được dung nhan kinh diễm đi.
Nữ tử bên cạnh Âu Dương Cuồng Sinh cùng với Thiên Mộng Ngữ đều rất đẹp, tuy không bằng Mạc Khuynh Thành, nhưng cũng coi như là mỹ nhân khó được, bất quá các nàng lại không cần che dấu, bởi vì các nàng không sợ phiền toái.
Người Tiên Trì cung mang mọi người đi tới một đại điện, đại điện này cực kỳ xa hoa, trên đỉnh giống như tinh không, khảm nạm từng viên tinh thạch phát ra ánh sáng chói lọi.
Trong đại điện đều là nữ tử, đều là mỹ nữ khó gặp.
Đám người hội tụ ở trong đại điện, ở phía trước bọn hắn, có một mảnh Tinh Thần trì, phiến nước ao này cực kỳ xinh đẹp, bên trong phảng phất như phản chiếu lấy tinh quang.
- Cái này là cửa vào Tiên Trì, quả thật là địa phương thần kỳ, Tiên Trì chính thức sẽ chất chứa lực lượng Tinh Thần khổng lồ cỡ nào.
Trong nội tâm rất nhiều người sợ hãi thán phục.
Ở trước đại điện, trên bảo tọa Tinh Thần, một mỹ phụ mỉm cười nhìn mọi người.
- Bái kiến Cung Chủ.
Đám người nhao nhao hành lễ bày ra tôn trọng, không ít ánh mắt nhìn về phía nữ tử bên cạnh mỹ phụ, trong ánh mắt toát ra thưởng thức không che dấu chút nào.
Thật đẹp, kinh diễm xuất trần, không mang theo một tia nhân gian khói lửa, đứng ở đó, liền để cho người sinh ra tự ti mặc cảm.
Rất nhiều nữ tử đều cảm giác có chút ảm đạm thất sắc, con mắt của Mạc Khuynh Thành lập lòe nói:
- Thật xinh đẹp.
- Rốt cuộc tìm được nữ nhân có thể so sánh với ngươi rồi.
Tần Vấn Thiên ở bên tai Mạc Khuynh Thành nói nhỏ, khiến cho Mạc Khuynh Thành mắt trắng không còn chút máu, nói:
- Bất quá nàng thoạt nhìn quá lạnh.
- Ân.
Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu, nàng kia đứng ở đó, cho người một loại cảm giác lãnh đạm, tựa hồ khó có thể thân cận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận