Thái Cổ Thần Vương

Vô phúc thụ hưởng mỹ nhân ân

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Ly Hỏa thành, Hạ Hầu - nguyên thống lĩnh khu vực trung ương biến mất, ba đại thế gia cũng biến mất.
Trước đó, khi Đế Thiên mời mọi người tới dự yến hội, hắn đã tỏ thái độ rõ ràng, muốn điều tra rõ chuyện năm đó, thanh toán nợ cũ, thế nhưng khi ấy mọi người cũng không nghĩ tới Đế Thiên lại hành sự bá đạo tới như vậy, vô cùng nhanh gọn và quyết đoán.
Hơn nữa, nhìn những chuyện đã xảy ra mà xem, Ly Hỏa cung cũng mặc hắn hành sự, Ly Hỏa cung chủ không hề nhúng tay vào tranh chấp giữa Đế Thiên và Hạ Hầu. Hạ Hầu hiển nhiên không phải là đối thủ của Đế Thiên, Hạ Hầu thống lĩnh danh tiếng chấn động khu vực trung ương trong suốt nhiều năm lại căn bản chẳng có sức chống cự, cứ thế trực tiếp bị Đế Thiên đá khỏi vị trí thống lĩnh, hiện tại cũng không biết người đã ở chỗ nào.
Không lâu sau đó, Ly Hỏa cung phái một vị cường giả tới tiếp nhận chức vụ thống lĩnh phủ trung ương. Vị thống lĩnh này tên là Tôn Càn, là một vị Tiên Đế đỉnh cấp đã tu hành nhiều năm, cũng chính là lão nhân luôn theo bên cạnh cung chủ. Trên mặt hắn cả ngày đều treo lên một nụ cười, thoạt nhìn có vẻ hòa khí, ngày thứ hai nhậm chức đã tới Đế các thăm hỏi. Hiện tại, các thống lĩnh trong Ly Hỏa thành dường như đều ăn ý với nhau, rằng muốn yên ổn tại chức vụ thống lĩnh này thì còn phải có quan hệ tót với Đế Thiên nữa.
Dù sao thì trên tay thống lĩnh Ly Hỏa thành làm gì có ai mà không có một chút nhược điểm, nếu như giám sát thống lĩnh Đế Thiên tích cực điều tra thì phải làm sao bây giờ?
Sau khi chuyện của Hạ Hầu phát sinh, Doãn Thu cũng thấy hối hận. Hóa ra hắn có tỏ thái độ thì cũng chẳng có tác dụng gì, Đế Thiên muốn làm gì thì vẫn cứ làm thế, hơn nữa còn cực kỳ quả quyết. Hắn thuần túy vô duyên vô cớ đắc tội với Đế Thiên, sau này còn phải cụp đuôi đối đãi, nếu không ai mà biết Đế Thiên sẽ ghen ghét hắn hay không, rồi một ngày nào đó lại đối phó hắn như đối phó với Hạ Hầu thì sao.
Sau đó, sự phát triển của Đế các đương nhiên là nước chảy thành sông.
Đế các bắt đầu khuếch trương chiêu mộ, tuyển nhận cường giả khắp nơi đổ về, cung cấp đãi ngộ cực cao. Dù sao thì hiện tại Đế các cũng nuôi được bọn họ, chỉ với số cống phú tiết kiệm được cũng đã đủ để nuôi rất nhiều cường giả rồi. Đế các dần mở rộng, cũng dần dần trả lại nhân lực đã mượn cho các thế lực khác, chậm rãi tiếp nhận người của chính mình. Dần dần, Đế các đã nắm trong tay một sản nghiệp khổng lồ.
Hơn nữa, mọi người đều biết, đây mới chỉ là bắt đầu.
Giống như mọi người dự đoán, có giới chủ ủng hộ, hơn nữa còn được miễn cống phú, Đế Thiên lại còn nắm chức vụ giám sát thống lĩnh, ở Ly Hỏa thành này làm gì có ai dám không tạo thuận lợi cho hắn. Chỉ qua vài năm, Đế các đã trở thành một quái vật khổng lồ, sản nghiệp mở rộng đến những khu lớn của Ly Hỏa thành, bao gồm cả Bắc Vực bên phía Tần Vấn và Hạ Lan thị.
Hạ Lan thị cực kỳ ủng hộ Đế Thiên, bọn họ vẫn duy trì quan hệ đặc biệt hữu hảo với Đế Thiên, Đế Thiên cũng có chút hiền lành hữu hảo đối với Hạ Lan thị. Hạ Lan Thu Nguyệt vẫn thường xuyên lui tới Đế các, tìm Đế Thiên hàn huyên một chút, ngay cả Hạ Lan Thành cũng sẽ đích thân đến bải phỏng, thậm chí còn ám chỉ chuyện giữa Đế Thiên và Hạ Lan Thu Nguyệt, mơ hồ có ý muốn làm thông gia.
Chỉ có điều, tuy rằng quan hệ giữa Đế Thiên và Hạ Lan Thu Nguyệt đặc biệt thân cận, thế nhưng hắn vẫn cứ giả ngu trước ám chỉ của Hạ Lan thị, trước sau không thật sự tỏ thái độ gì, khiến cho Hạ Lan Thu Nguyệt mỗi lần đều lấy ánh mắt u oán nhìn hắn. Một vị đại mỹ nữ lộ ra ánh mắt như vậy nhìn hắn, Đế Thiên mỗi lần đều thấy chịu không nổi, cừu hận đối với Hạ Lan thị cũng dần dần không còn mãnh liệt như trước, đương nhiên, ngoại trừ chuyện của Hạ Lan Đế Quân. Hắn sẽ không vì sự hữu hảo với Hạ Lan Thu Nguyệt mà quên đi Dạ Thiên Vũ vẫn còn bị giam lỏng ở Trường Sinh điện. Nếu như không có Hạ Lan Đế Quân, rất nhiều chuyện sẽ không phát sinh.
Hạ Lan thị bên này mỗi lần đều là mắt đi mày lại với Đế Thiên, người của Mặc gia cũng gấp theo. Bọn họ thúc đẩy cho quan hệ giữa Mặc Quân Di và Đế Thiên gần gũi hơn một chút, không thể để cho Hạ Lan Thu Nguyệt nhanh chân đến trước được. Mặc Quân Di là một thiên kim tiểu thư, làm sao có thể dưới cơ người ta chủ động đi làm thiếp của Đế Thiên được, cứ phải biểu hiện thân cận một hồi. Hai vị kia như vậy khiến cho Đế Thiên cảm thấy mình vô phúc thụ hưởng mỹ nhân ân.
Thời gian dần dần trôi qua, Đế các càng ngày càng biến hóa. Tuy nhiên, đối với một khu vực mênh mông vô tận như Ly Hỏa cung, chút biến hóa ấy vẫn chưa là gì cả. Chỉ cần Ly Hỏa cung chủ vẫn ngồi ở vị trí trên kia thì Ly Hỏa cung sẽ vĩnh viễn là Ly Hỏa cung của ngày xưa, không cò khác biệt gì quá lớn.
So với sự quật khởi phách lối của Đế Thiên cũng như Đế các, Tần Vấn Thiên năm đó cũng danh chấn thiên hạ tại Trường Sinh thành lại có vẻ ẩn mình đi nhiều. Hắn vẫn lặng lẽ tu hành giống như trước đây, dường như không có hứng thú chút nào với tất cả mọi thứ bên ngoài. Hạ Lan thị cũng từng mấy lần phái người đến đưa thiệp mời, muốn làm hòa hoãn quan hệ hai bên, hóa giải mâu thuẫn, nhưng ngay cả cái bóng của Tần Vấn Thiên cũng không nhìn thấy.
Có người suy đoán, có thể Tần Vấn Thiên căn bản là không ở trong phủ thống lĩnh, có thể hắn vẫn luôn ra ngoài rèn luyện. Dù sao thì hiện tại, ở khu thành bắc này cũng không có ai dám tùy ý gây sự. Danh tiếng của Tần Vấn Thiên vẫn còn đó, ví dụ về phòng đấu giá Cổ Hà năm đó cũng vẫn còn đó, hơn nữa Hạ Lan thị cũng không tình toán tiếp tục đấu đã gì với Tần Vấn Thiên nữa. Như vậy thì còn ai gây sự đâu?
Đương nhiên, mỗi mười năm một lần, tại ngày gặp mặt Ly Hỏa cung chủ để tiến cống, Tần Vấn Thiên đều sẽ đúng giờ xuất hiện. So với Đế Thiên, Tần Vấn Thiên là đặc biệt nể mặt Ly Hỏa cung chủ, biểu hiện rất hữu hảo, như khi ở Trường Sinh điện vậy. Mặc dù Ly Hỏa cung chủ có nghi kỵ hắn nhưng cũng không thật sự làm gì hắn cả. Có thể, theo thời gian, chút khúc mắc giữa hắn và Tần Vấn Thiên đã biến mất.
Bất luận là Đế Thiên hay là Tần Vấn Thiên, biểu hiện của hai người ở trong mắt Ly Hỏa cung chủ đều đặc biệt bình thường.
Đế Thiên đắc chí, được giới chủ ca ngợi, hưởng thụ đặc quyền tại Ly Hỏa cung, hành sự phách lối, ấy là chuyện rất bình thường. Có đôi khi Đế Thiên thậm chí còn không nể mặt hắn, hắn cũng cứ tùy Đế Thiên. Dù sao thì giữa bọn họ cũng không có mâu thuẫn thật sự gì, kể cả sau này Đế Thiên có thật sự được giới chủ coi trọng, đứng ở một độ cao nhất định thì cũng sẽ không có ảnh hưởng gì đối với hắn. Bởi vậy, có thể nói, hắn đặc biệt khoan dung với Đế Thiên, điểm ấy thì Đế Thiên không thừa nhận cũng không được.
Tần Vấn Thiên cũng rất bình thường, bởi vì quan hệ với Dạ Thiên Vũ, hơn nữa trước đây còn vi phạm mệnh lệnh của hắn mà đi vào Trường Sinh thành, Tần Vấn Thiên rất rõ ràng mình đề phòng nghi kỵ hắn, bởi vậy nên mới ẩn mình, không có một chút phong quang.
... ...
Thời gian như con sông dài không bao giờ ngừng chảy, chẳng hay từ lúc nào mà hơn mấy chục năm đã trôi qua. Trong mấy chục năm năm tháng ấy, Ly Hỏa thành vẫn là Ly Hỏa thành của ngày xưa, thế nhưng tại đây đã cho ra đời một thế lực siêu phàm, chính là Đế các.
Trải qua mấy chục năm phát triển, Đế các thật sự đã lớn mạnh trở thành một thế lực đáng sợ. Sản nghiệp của Đế các rải khắp Ly Hỏa thành, không giời hạn ở bất kỳ một khu vực nào, suốt cả năm khu vực lớn đều có sản nghiệp đáng sợ của Đế các.
Hiện tại, sản nghiệp của Đế các đã không chỉ gói gọn trong phòng đấu giá và giao dịch các nữa. Chúng từ lâu thậm chí đã mở rộng từ tửu lâu khách điếm tới các loại sản nghiệp khác như nhận luyện khí khắc trận. Cường giả trong Đế các thậm chí đã vượt xa một tòa thống lĩnh phủ. Sản nghiệp khổng lồ như vậy cần phải có thế lực cường đại chống đỡ. Dựa vào sự cường thịnh của Đế các, bọn họ có đầy đủ tài phú tài nguyên để chiêu mộ người. Nếu như Đế Thiên thành hôn, cưới thê nạp thiếp, sinh tử sinh tôn thì chắc chắn năm sau, Đế các sẽ trở thành một thế gia siêu phàm.
Cho nên, Đế Thiên mấy năm nay gặp phải rất nhiều chuyện khó xử. Có không ít các thế lực lớn đưa thiên kim tiểu thư trong gia tộc tới Đế các, chính là tới để làm thân, thậm chí nói thẳng rằng cho dù Đế Thiên có không cưới hỏi đàng hoàng, chỉ cần thu các nàng làm thị thiếp cũng được. Sau khi gặp phải loại chuyện này nhiều lần, Đế Thiên cứ trực tiếp làm lơ.
Điều này khiến cho rất nhiều người có chút khó hiểu. Đế Thiên đại sư đã công thành danh toại, vì sao lại tránh xa nữ nhân cả ngàn dặm như vậy?
Phải biết rằng, không nói đến tuyệt đỉnh mỹ nữ Hạ Lan Thu Nguyệt thì thiên kim Mặc Quân Di của Mặc gia cũng là mỹ nhân hiếm có khó tìm. Còn có các thiên kim được đưa tới Đế các nữa, làm gì có ai không thiên phú xuất chúng, tư sắc xinh tươi. Bình thường nữ tử thì bọn họ nào dám đưa tới Đế các cơ chứ.
Những người khác nếu có được thành tựu như Đế Thiên thì bên người hẳn đã là mỹ nữ như mây, ấy là chuyện rất đỗi bình thường. Đế Thiên đại sư thì hay rồi, không nhận bất cứ một ai, cho dù hắn có không lập thê lập thiếp mà chỉ giữ ở bên người thì các thế lực cũng không có ý kiến gì mà. Chỉ cần Đế Thiên chịu thu nhận thì sau này kiểu gì chẳng được cấp cho một cái danh phận thị thiếp.
Chẳng lẽ, trong lòng Đế Thiên đại sư đã sớm có đối tượng? Bằng không sao đến cả thiên kim Hạ Lan thị Hạ Lan Thu Nguyệt mà hắn cũng không cưới về.
Hôm ấy, tại tổng bộ Đế các nơi khu vực trung ương trong thành, nơi đã sớm khuếch trương không biết bao nhiêu lần, nay đã huy hoàng vô cùng. Viện tử của Đế Thiên được bố trí được cực kỳ tinh xảo, mỗi bước một cảnh, cũng chính là do Mặc Quân Di đích thân bố trí cho hắn. Hiện tại, nơi này đã không phải là chỗ mà ai cũng có thể đủ dễ dàng qua lại, kể cả Tiên Đế đỉnh cấp có đến cũng phải thông báo.
Thế mà lúc này lại có một vị nữ tử khuôn mặt xinh đẹp vô song, khí chất cao quý ở trong viện. Nàng chính là Hạ Lan Thu Nguyệt.
- Thu Nguyệt, sao lại rảnh rỗi tới chỗ ta thế này.
Đế Thiên mỉm cười nói.
- Gặp phải một vài chuyện phiền lòng, tới nơi này dạo một chút.
Ánh mắt Hạ Lan Thu Nguyệt nhìn về phía Đế Thiên lộ ra vài phần u oán. Mấy thập niên qua, quan hệ giữa bọn họ đã đặc biệt gần gũi.
- Vậy sao, nói nghe một chút xem nào?
Đế Thiên ngồi đối diện với Hạ Lan Thu Nguyệt.
- Ngươi còn nhớ rõ Hiên Viên thị hay không? Mấy chục năm trước đã từng gặp bọn họ ở Trường Sinh thành ấy.
Hạ Lan Thu Nguyệt hỏi.
- Đương nhiên là nhớ. Hiên Viên thị cường đại như vậy, lại có một vị là cung chủ của giới cung, sao ta lại quên được.
Đế Thiên cười nói.
- Hiên Viên thị có người hướng phía Trường Sinh thành cầu hôn, muốn đặt quan hệ thông gia giữa một vị thanh niên thiên kiêu của Hiên Viên thị với Hạ Lan thị ta. Không phải Hiên Viên Hạo lần trước tới đâu, người này còn xuất chúng hơn hắn.
Hạ Lan Thu Nguyệt vừa nói vừa liếc đôi mắt đẹp nhìn Đế Thiên, trong lòng có chút lo lắng không yên. Kì thực căn bản không có chuyện này, nàng đang nói bừa mà thôi.
- Ồ, là muốn cưới ngươi sao?
Đế Thiên sửng sốt, hỏi.
Nhìn thấy Đế Thiên giật mình, trong lòng Hạ Lan Thu Nguyệt thoáng động, nghiêm túc gật đầu, trong con ngươi xinh đẹp mơ hồ có vài phần chờ mong.
- Thu Nguyệt, chúc mừng nha. Chuyện tốt như vậy, cớ sao ngươi lại phiền lòng?
Đế Thiên đột nhiên nở nụ cười, đặc biệt nghiêm túc nói. Đôi mắt xinh đẹp của Hạ Lan Thu Nguyệt lập tức lại ngưng lại, kinh ngạc nhìn đôi mắt của Đế Thiên. Hắn không giống như đang nói đùa.
Chúc mừng?
Chuyện tốt?
Gia tộc đã ám chỉ Đế Thiên rất nhiều lần, cũng đã nhiều năm như vậy, Đế Thiên trước sau gì cũng không tỏ thái độ, nàng cuối cùng đành lấy hết dũng khí, nghe theo ý kiến của gia tộc, bỏ đi kiêu ngạo, không ngại nói dối. Thế mà lại đổi lấy một câu chúc mừng hay sao?
Giờ phút này, Hạ Lan Thu Nguyệt chỉ cảm thấy vô cùng ủy khuất, kiêu ngạo của nàng tự tôn của nàng dường như đã bị dầy xéo.
- Đế Thiên, ngươi là tên hỗn đản.
Hạ Lan Thu Nguyệt lần đầu tiên mở miệng mắng chửi người, nói xong liền lập tức xoay người chạy đi, mắt cũng đỏ hoe, lưu lại Đế Thiên ngạc nhiên đến đờ người ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận