Thái Cổ Thần Vương

Tâm tư của giới chủ

Trường Sinh giới chủ nhìn ánh mắt của Dạ Thiên Vũ, lập tức cười nói:
- Ngươi thật sự cho rằng như thế?
Dạ Thiên Vũ vẫn không nhìn Trường Sinh giới chủ, nàng cúi đầu cười tươi nói:
- Đương nhiên là thế, giới chủ nghĩ không phải sao?
Trường Sinh giới chủ cười cười, lại uống một hớp rượu, đột nhiên hỏi:
- Ngươi có nguyện hầu hạ bên cạnh ta?
Thân thể Dạ Thiên Vũ khẽ run, lập tức lắc lắc đầu, nói:
- Tiện tỳ không có loại phúc này, sao có thể hầu hạ giới chủ.
- Nếu ta nói được thì sao?
Trường Sinh giới chủ lại hỏi.
- Giới chủ phải hiểu rõ lòng của ta.
Chỉ thấy Dạ Thiên Vũ ngẩng đầu nhìn Trường Sinh giới chủ lên tiếng. Giờ khắc này đôi mắt đẹp của nàng không có bất kỳ che giấu nào, Trường Sinh giới chủ và nàng cùng nhìn nhau.
Trường Sinh giới chủ nhìn nàng chăm chăm, lập tức nhoẻn miệng cười, nói:
- Ta hiểu được tâm ý của ngươi, ta tin tưởng ngươi thật tâm với Tần Vấn Thiên. Hơn nữa làm hết thảy đều vì muốn tốt cho hắn, đi xuống đi.
- Vâng, thưa giới chủ.
Dạ Thiên Vũ hạ thấp người, lập tức cùng người của Hồng Trần Tiên cung rời khỏi nơi này.
Bọn họ đi rồi, Trường Sinh giới chủ ngồi uống rượu một mình, đột nhiên lại nhẹ giọng nói:
- U Hoàng, ngươi ngồi xuống.
- Không dám.
Bắc Minh U Hoàng lắc đầu nói.
- Ta bảo ngươi ngồi thì cứ ngồi.
Trường Sinh giới chủ có chút không vui nói. Bắc Minh U Hoàng trầm mặc một lát rồi lập tức đi tới ngồi xuống bên cạnh Trường Sinh giới chủ.
- Rót rượu cho ta.
Trường Sinh giới chủ nói. Bắc Minh U Hoàng chần chờ giây lát nhưng vẫn tuân mệnh, động tác của nàng rất bình tĩnh, như con người của nàng vậy.
- Ngươi có thể nghe hiểu rõ lời nói của ta và Dạ Thiên Vũ chứ?
Trường Sinh giới chủ nhìn Bắc Minh U Hoàng, hỏi.
Chỉ thấy Bắc Minh U Hoàng khẽ gật đầu, lạnh lùng mở miệng nói:
- Giới chủ có sát tâm đối với sư đệ của ta.
Trường Sinh giới chủ nở nụ cười, nhìn hai gò má của Bắc Minh U Hoàng và nói:
- Ta vốn không nên tính toán với thuộc hạ, hơn nữa trước đó tiếp kiến hắn, duy chỉ có Tần Vấn Thiên là ta không phê bình hắn, nhưng kì thực hắn là người khiến cho ta lo lắng nhất. Vì Dạ Thiên Vũ, hắn có thể một mực khiêm tốn ẩn nhẫn cho đến khi giết chết Ly Hỏa cung chủ, như vậy tương lai hắn cũng sẽ đối phó với Trường Sinh giới chủ ta như vậy hay không?
- Vì thế giới chủ cho Dạ Thiên Vũ tới múa, nếu như Dạ Thiên Vũ lựa chọn hầu hạ giới chủ, giới chủ có chuẩn bị giết sư đệ ta hay không?
Bắc Minh U Hoàng ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn Trường Sinh giới chủ. Nhìn ánh mắt của nàng, Trường Sinh giới chủ cũng không tức giận mà cười nói:
- Dạ Thiên Vũ cự tuyệt, ta cũng tin tưởng nàng ấy là một người thông minh. Vì Tần Vấn Thiên, nàng biết phải làm sao, nhưng bây giờ ta còn đang do dự.
- Ta không rõ.
Bắc Minh U Hoàng lắc đầu nói:
- Vì sao giới chủ lại đối với sư đệ ta như vậy, ngươi luôn luôn có lòng phòng bị hắn?
- Hiện tại sư tôn ngươi ở nơi nào?
Trường Sinh giới chủ đột nhiên hỏi, khiến cho Bắc Minh U Hoàng sửng sốt trong giây lát. Nàng không có sư tôn, giờ khắc này ngay lập tức nàng nghĩ tới lão già điên gặp gỡ trong cấm địa năm đó, chính vì hắn mà nàng và Tần Vấn Thiên quen biết nhau. Hơn nữa coi như đã có tình đồng môn, nếu giới chủ hỏi như vậy, vì thế nàng liền hồi đáp:
- Sư tôn thần long kiến thủ bất kiến vĩ, thần bí khó lường. Ta cũng không biết hiện tại sư tôn ở phương nào.
- Ngươi thật sự không biết vì sao ta lại có lòng phòng bị Tần Vấn Thiên hay sao?
Trường Sinh giới chủ chăm chú nhìn Bắc Minh U Hoàng. Bắc Minh U Hoàng không tránh né, lắc lắc đầu.
- Giờ này, có người đề cử Tần Vấn Thiên đảm nhiệm tân nhậm vị trí cung chủ Ly Hỏa cung, cũng có người khuyên ta phòng bị hắn. Ta đang suy nghĩ chuyện này nên xử trí như thế nào. Hắn là sư đệ của ngươi, ngươi có ý kiến gì không?
Trường Sinh giới chủ hỏi Bắc Minh U Hoàng.
- Đương nhiên là ta hy vọng giới chủ có thể trọng dụng sư đệ của ta. Ta cũng tin tưởng nếu hắn đảm nhiệm vị trí cung chủ, nhất định sẽ làm rất tốt.
Bắc Minh U Hoàng thẳng thừng cho ý kiến.
- Cho hắn đảm nhiệm vị trí cung chủ sao?!
Trường Sinh giới chủ lẩm bẩm nói nhỏ. Đệ tử của Nghệ đế, nếu để cho hắn đảm nhiệm vị trí này không phải là không được, một đệ tử khác của Nghệ đế cần quan hệ gần gũi với bản thân mình hơn chút nữa mới được.
- Ta nghe nói ngươi và sư đệ của ngươi tình cảm thâm hậu. Năm đó hắn vì ngươi đi đến Hạ Lan Đế Thành nghĩ cách cứu viện, lâm vào trong nguy cơ. Dạ Thiên Vũ cứu được hắn, nếu hắn muốn thân kiêm trọng trách, trở thành một trong cung chủ của Cửu Giới cung, như vậy Dạ Thiên Vũ cũng không thể lưu lại Trường Sinh điện rồi. Ta cũng không muốn bị một thuộc hạ một mực cừu thị như Ly Hỏa cung chủ vậy.
Trường Sinh Điện cười cười nói, trong con ngươi xinh đẹp của Bắc Minh U Hoàng lóe lên tia sáng kỳ dị.
Nếu như Tần Vấn Thiên đảm nhiệm cung chủ, Dạ Thiên Vũ sẽ được phóng thích ư. Đây chính là một kết cục hoàn mỹ. Tần Vấn Thiên nhất định sẽ rất phấn khởi rồi.
Thấy tia sáng kỳ dị tỏa ra trong ánh mắt của Bắc Minh U Hoàng, Trường Sinh giới chủ vừa cười hỏi:
- U Hoàng, ngươi ở bên cạnh ta cũng không ít thời gian, sau này có nguyện một mực hầu hạ bên cạnh ta hay không?
Bắc Minh U Hoàng nghe được lời này trong lòng chấn động lên, đôi mắt đẹp không cách nào nhịn chiến xuống. Nàng nhìn Trường Sinh giới chủ, trong mắt đối phương mang theo ý cười ôn hòa, dường như chỉ là một câu nói nhoi không đáng kể vậy, nhưng lời nói này đã nhấc lên gợn sóng to lớn trong lòng của Bắc Minh U Hoàng.
Trong chớp nhoáng nàng suy nghĩ rất nhiều, nhanh chóng hiểu được ý tứ của Trường Sinh giới chủ. Hắn không như Ly Hỏa cung chủ dùng Dạ Thiên Vũ làm con tin uy hiếp, mà nếu định dùng Tần Vấn Thiên thì chuẩn bị giải phóng cho Dạ Thiên Vũ. Tuy nhiên hắn vẫn chưa yên tâm, muốn làm lung lạc Tần Vấn Thiên, vì thế mới có câu nói này.
Nàng khác với Dạ Thiên Vũ, nàng là sư tỷ của Tần Vấn Thiên. Nếu như sư tỷ đã trở thành người của Trường Sinh giới chủ, như vậy mối quan hệ giữa Trường Sinh giới chủ và Tần Vấn Thiên có thân mật hơn một chút hay không?
Bắc Minh U Hoàng cũng không biết đối phương còn có một suy nghĩ khác, đứng từ góc độ của Trường Sinh giới chủ mà nói, dĩ nhiên là không muốn dùng Tần Vấn Thiên, nhưng hắn lại không thể động đến Tần Vấn Thiên. Dù sao đối phương có một sư tôn, do đó đành phải dùng, nhưng hắn dùng trong sự khó chịu, Nghệ bên kia đã có Song Tử cung cung chủ, giờ này phải có Ly Hỏa cung cung chủ sao?
Vì thế hắn phải giữ Bắc Minh U Hoàng ở bên người, nếu để cho một đệ tử ngươi làm cung chủ, như vậy một đệ tử khác sẽ làm nữ nhân của hắn.
Hơn nữa, hắn tuyệt đối sẽ không miễn cưỡng, nếu như Bắc Minh U Hoàng cự tuyệt cũng không sao.
Trong đầu của Bắc Minh U Hoàng hiện lên rất nhiều cảnh tượng. Năm đó nếu không phải bởi vì nàng thì Tần Vấn Thiên sẽ không lâm vào Đế thành, Dạ Thiên Vũ sẽ không bị bắt, Tần Vấn Thiên sẽ không lâm vào trong vũng bùn đó, chỉ mấy chục năm mà hắn đã đạt tới trình độ như hiện nay, tru sát Ly Hỏa cung chủ, tương lai của hắn sẽ ở phương nào?
Nàng cũng muốn nhìn xem Tần Vấn Thiên có thể đi tới bước ấy hay không.
- Tốt.
Không ngờ Bắc Minh U Hoàng lại lộ ra một nụ cười, đôi mắt đẹp trong trẻo nhưng lạnh lùng thời khắc này có mấy phần ôn hòa, vì thế khiến cho Trường Sinh giới chủ ngây ngẩn cả người. Một mỹ nhân lạnh lùng như Bắc Minh U Hoàng vẫn sẽ có một mặt như thế, hơn nữa nụ cười của nàng rất chân thành, dường như đây chính là ý nàng mong muốn.
- Ha ha ha.
Trường Sinh giới chủ phá lên cười, nhìn dung nhan hoàn mỹ không tỳ vết của Bắc Minh U Hoàng, hắn mở miệng:
- Tốt, U Hoàng, chỉ là có chút ủy khuất cho ngươi rồi.
Trường Sinh giới chủ sớm đã có thê thiếp, Bắc Minh U Hoàng hầu hạ, tự nhiên chỉ có thể làm thiếp mà thôi.
Bắc Minh U Hoàng không thèm để ý chỉ cười. Dĩ nhiên nàng không thèm để ý một chút nào, bởi vì lòng của nàng không có ở đây.
- Chuyện này tạm thời ta sẽ không tuyên bố ra ngoài. Ta sẽ tìm một cơ hội đại yến thiên hạ, vinh quang công khai đưa nàng vào cửa.
Trường Sinh giới chủ cười nói ôn hòa. Đệ tử của Nghệ đế, tuy có thể nàng không biết sư tôn của mình là ai, nhưng hắn thân là Trường Sinh giới chủ không thể làm nàng ủy khuất, hắn sẽ tôn trọng hết thảy ý nguyện của nàng.
Nếu Nghệ hiểu được sinh lòng bất mãn cũng không thể nói gì được.
- Vâng.
Bắc Minh U Hoàng khẽ gật đầu:
- Ta đi nghỉ trước đây.
- Đi thôi.
Trường Sinh giới chủ cười gật đầu. Bắc Minh U Hoàng xoay người rời đi, ánh mắt của nàng vẫn lạnh như băng, dường như không có một chút gợn sóng nào.
Làm như vậy xem như tác thành cho hắn rồi.
..
Trường Sinh Điện điềm tĩnh không nao núng, dường như không bởi vì cái chết của một vị cung chủ mà gây chấn động quá lớn đối với hắn.
Nhưng Ly Hỏa thành sớm đã cuốn lên sóng to gió lớn. Nhân vật cửu đại đế quân trong Ly Hỏa cung đồng thời đi tới Ly Hỏa cung chờ đợi tin tức. Sau khi đám người Tần Vấn Thiên trở về, có người của Trường Sinh Điện đi theo tuyên bố lệnh của Trường Sinh giới chủ cho Tần Vấn Thiên đảm nhiệm chức đại thống lĩnh, tạm thời trông coi hết thảy Ly Hỏa cung. Lòng người Ly Hỏa cung bàng hoàng, từng ngươi trong Ly Hỏa cung đều kinh hãi, vô cùng sợ hãi.
Tần Vấn Thiên lập tức mệnh lệnh cho Tà Đế cùng với Tôn Càn thống lĩnh trung ương thành nội và Lâm Bá thống lĩnh đông thành dẫn quân vào Ly Hỏa cung, trực tiếp trấn áp thô bạo, đại quân đại quy mô hàng lâm, hơn nữa thực lực Tần Vấn Thiên mạnh mẽ như thế, ai dám phản kháng?
Ly Hỏa cung rộng lớn uy nghiêm đã hỗn loạn tưng bừng, bốn phía chung quanh đều là cường giả, thậm chí muốn bạo phát chiến đấu, có thân tín của Ly Hỏa cung chủ muốn tháo chạy khỏi cửa Ly cung đều bị chặn lại.
Tần Vấn Thiên đứng ngạo nghễ trên hư không, đứng trên bầu trời Ly Hỏa cung, uy áp lan tràn tới tám phương, mở miệng nói:
- Người nào còn dám tự tiện rời khỏi cửa Ly cung, giết không tha.
Trong uy áp càn quét Ly Hỏa cung, các cường giả chấn động không dứt, Tần Vấn Thiên lần nữa cất cao giọng:
- Tất cả mọi ngươi bên trong Ly Hỏa cung cùng với nhân vật thống lĩnh các đại đế quân, sau này không cho phép bất cứ ai bước chân ra cửa cung một bước, bất kỳ người nào muốn ra ngoài phải được sự đồng ý của ta.
- Ngươi ra lệnh dựa vào đâu?
Có người nghi ngờ nói. Tần Vấn Thiên sáng mắt lên, liếc nhìn lại, trong đôi mắt sáng rỡ xuyên thấu qua ánh mắt của đối phương, khiến cho người đó kêu thảm một tiếng, mọi người đều bị run rẩy.
- Phụng mệnh giới chủ, tạm thay thế chức vị đại thống lĩnh Ly Hỏa cung, trông coi hết thảy trong Ly Hỏa thành. Nếu có người dám cả gan nghi ngờ mệnh lệnh của giới chủ, giết không tha.
Tần Vấn Thiên mở miệng lạnh như băng:
- Còn ai không phục nữa?
Rất nhiều người không phục, thế nhưng không ai dám nói, ngay cả cửu đại đế quân, đa số đều không phục dùng nhưng ai dám đứng ra? Tình thế so với người yếu, nếu như Tần Vấn Thiên là Tiên Đế cảnh giới, bọn họ cũng dám tranh một chuyến. Nhưng Tần Vấn Thiên đã đặt chân tới cấp độ ấy, như vậy chỉ có thể ngước nhìn lên hắn rồi.
Nhân vật thống lĩnh này đối với rất nhiều người mà nói không thế nào quen thuộc, thậm chí chỉ gặp một lần, giờ này ngự trị trên tất cả mọi người, thậm chí có khả năng sẽ trở thành tân nhậm cung chủ.
- Quân đoàn thống lĩnh phủ trấn thủ thành cung, không có lệnh của ta, bất kỳ người nào cũng không cho phép ly khai. Mọi người đều ở bên trong Ly Hỏa cung chờ mệnh lệnh của giới chủ.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh nói, cũng có thể khống chế được mọi người, không hề gióng trống khua chiêng trả thù người Ly Hỏa cung người.
Giờ này vẫn chưa hạ mệnh lệnh sau cùng của cung chủ, vẫn không thể càn rỡ quá mức, chưa đến khoảnh khắc cuối cùng, không ai biết tân nhậm cung chủ là người nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận