Thái Cổ Thần Vương

Doanh thị phải bị diệt

Dĩ nhiên Nam Hoàng Vân Hi không chết, Tần Vấn Thiên đến đây rồi. Hắn vừa đến liền nhìn thấy Nam Hoàng thị đang xảy ra một trận chiến kinh thiên, tiên niệm quét qua nhìn thấy Nam Hoàng Vân Hi gặp nguy hiểm, trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt Nam Hoàng Vân Hi.
- Vân Hi, là ta đây.
Tần Vấn Thiên nhẹ giọng nói, thân thể Nam Hoàng Vân Hi đột nhiên chấn động, ánh mắt không ngừng mở to lộ ra quang thải rực rỡ lóa mắt, nàng nhìn chằm chằm người xuất hiện trước mắt mình.
Bạch y tuyệt đại, tóc đen bay bay, khí chất của hắn càng thêm xuất chúng, dung nhan tuấn dật phi phàm hơn. Bên cạnh hắn là Thanh Nhi và Mạc Khuynh Thành đang đứng một cách an tĩnh. Là thật rồi.
- Ngươi. . .
Đôi môi đỏ mọng của Nam Hoàng Vân Hi rung động, muốn nói điều gì nhưng không thốt ra được lời nào. Hắn còn sống? Hắn vẫn còn sống, đây là sự thật sao?
Lúc này trong đầu Nam Hoàng Vân Hi cứ một mực tái diễn âm thanh này. Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn về một hướng khác, quát lạnh như băng:
- Ngưng chiến.
Âm thanh này giống như sấm sét giữa trời quang, chấn động giữa phiến thiên địa này. Không ít người trở nên dao động, chiến đấu hơi chựng lại, nhưng trong nháy mắt lại tiếp tục bạo phát. Chiến trường hỗn loạn như thế làm sao một giọng nói có thể cắt ngang được chứ, cho dù là đạo thanh âm này có lực lượng gây chấn động lòng người đi nữa.
Nam Hoàng Sanh Ca ở phía dưới ngẩng đầu nhìn người vừa lên tiếng, đôi mắt xinh đẹp như thơ như hoạ đọng lại nơi ấy trong khoảnh khắc. Thân ảnh vừa xuất hiện ấy . . . là thật sao?
Tần Vấn Thiên thấy mọi người không có phản ứng gì, trên người của hắn đột nhiên toát ra quang minh, ánh sáng vô cùng rực rỡ, toàn bộ phiến thiên địa đều được chiếu sáng. Những quang minh chói lọi không ngừng bắn vọt tới những hướng khác nhau, thậm chí còn có thứ đi theo chiều cong. Sau đó ánh mắt của Nam Hoàng Vân Hi đọng lại tại nơi đó. Nàng kinh hãi phát hiện những quang minh ấy không ngừng chiếu xạ trên người của các cường giả Doanh thị. Khi quang minh hàng lâm, thân thể của những cường giả Doanh thị trở nên cứng tại nơi đó, lập tức tiêu tán từng chút, rồi hóa thành quang hư ảo, sau đó biến mất khỏi thiên địa không thấy nữa.
Quang minh này giống như Thần Minh chi quang, người bị quang minh chiếu xạ phát ra tiếng kêu đau khổ thảm thiết, lập tức không ngừng biến mất khỏi thiên địa. Cảnh tượng quỷ dị khiếp người này có lực uy hiếp cường đại gấp trăm lần so với tiếng quát lúc nãy. Chỉ một tích tắc, chiến trường bạo loạn đột ngột ngừng lại, mọi người đều dừng chiến đấu, tất cả các ánh mắt đều nhìn về nơi phát sinh ra nguồn sáng ấy.
Dưới quang huy chiếu rọi sáng chói, bọn họ nhìn thấy thân ảnh bạch y y như thần thánh thần linh. Tần Vấn Thiên đứng ở đó, thân thể trôi nổi giữa không, tắm trong quang minh vô tận giống như Quang Minh chi thần, chấp chưởng quang minh thế gian.
- Tần Vấn Thiên.
- Ta nhìn lầm sao?
Rất nhiều người Nam Hoàng thị nhấc lên kinh đào hải lãng trong lòng, dường như không tin vào mắt của mình. Ngay cả Nam Hoàng Nữ Đế cũng ngưng trọng ánh mắt tại chỗ ấy, nhìn thân ảnh tuyệt thế đó không chớp mắt.
Quỷ dị, thật là quỷ dị.
Một thiên tài hơn một trăm năm trước bị chư vị tiên đế vây tiễu tru diệt trước mắt bao người, hắn chết đi sống lại, một lần nữa xuất hiện trong tầm mắt của các nàng. Hơn nữa hắn không chỉ có còn sống mà càng cường đại như vậy, cường đại đến mức khiến cho người Nam Hoàng thị chấn động ghê gớm, cường đại đến mức khiến cho người Doanh thị cảm nhận được sự tuyệt vọng.
Trong nháy mắt vừa rồi cường giả Doanh thị chết thảm trọng, dưới quang minh không ai còn giữ được mạng sống.
- Ngươi là ai?
Doanh thị quốc chủ đưa mắt nhìn Tần Vấn Thiên. Năm đó hắn cũng đến xem cuộc chiến, chính mắt hắn nhìn thấy Tần Vấn Thiên bị tru diệt, giờ này sao có thể trở về. Nhưng người trước mắt này rốt cuộc là ai?
Doanh thị năm đó vẫn chưa tham dự cuộc chiến vây tiễu hắn, tuy nhiên cũng có chút mâu thuẫn với hắn. Nhìn lại ngày hôm nay, Trường Thanh Tiên quốc và Nam Hoàng thị chính là quan hệ đồng minh. Trong lúc Trường Thanh Tiên quốc bị công kích, Doanh thị đồng thời phát khởi tấn công toàn diện đối với Nam Hoàng thị. Như vậy không thể nghi ngờ đối phương cũng kết thành đồng minh, ít nhất là ước định cẩn thận rồi, vì thế Doanh thị là địch nhân.
- Đã nhiều năm như vậy, Tiên vực đã quên ta sao?
Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng lên tiếng, gió thổi qua, áo bào lay động, tóc dài bay theo gió.
- Ta là Tần Vấn Thiên.
Trong không gian mênh mông hoàn toàn tĩnh mịch, hắn là Tần Vấn Thiên.
Thế nhưng sao lại là Tần Vấn Thiên. Vô số người tận mắt nhìn thấy cái chết của hắn. Năm đó nhiều nhân vật như vậy đỉnh cấp có mặt ở đó, thế lực cao cấp các phe liên thủ tru diệt hắn, làm sao có thể để lại cho hắn một hơi thở, thân thể hắn sụp đổ, hồn phi phách tán, mọi người mới chịu bỏ qua.
Nếu vậy người đứng trước mặt đây, bên cạnh hắn còn có hai vị tuyệt đại giai nhân, rõ ràng chính là thê tử của Tần Vấn Thiên.
- Nữ Đế tiền bối.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn Nam Hoàng Nữ Đế trong hư không, nàng vẫn phong hoa tuyệt đại với dung nhan khuynh thế.
Nữ Đế nhìn Tần Vấn Thiên, nàng có chút không dám tin tưởng. Nhưng sự thật chính là sự thật, thân ảnh thật thật tại tại xuất hiện ở trước mắt ấy không phải là Tần Vấn Thiên thì còn có thể là ai?
Trên dung nhan tuyệt mỹ của nàng hiện lên một nụ cười, hiển lộ ra một sự mệt mỏi, thấy Tần Vấn Thiên cường thế, nàng hiểu rằng gười đó trở về với tư thái ra sao. Một tiếng “Nữ Đế tiền bối” chỉ là vì tôn trọng nàng mà thôi, nếu bàn về thực lực thì với quang minh vừa rồi, nếu nàng là địch nhân của Tần Vấn Thiên e rằng đã sớm hồn phi phách tán.
Tần Vấn Thiên hóa long quay về, phong vân kinh biến. Từ nay về sau Thanh Huyền Tiên vực sẽ nghênh đón một thời đại thịnh thế như Cổ Chi Đại Đế.
Thiên hạ sẽ nhất thống sao?
Nam Hoàng Vân Hi nở nụ cười, không ngờ một giọt nước mắt lại chảy xuống. Hắn thật sự còn sống, còn sống trở về rồi.
- Uy, ngươi thật không chết đó ư?
Phía dưới, một đạo âm thanh thánh thót vang lên. Tần Vấn Thiên chuyển ánh mắt nhìn một mỹ nhân đẹp như tranh vẽ, cười nói:
- Sanh Ca, khi nào có thể khảy đàn cho ta nghe đây?
Đôi mắt của Nam Hoàng Sanh Ca hơi đỏ, ôn nhu cười cười, dịu dàng nói:
- Được, chỉ cần ngươi nguyện ý nghe.
- Vậy phải trước giải quyết chuyện trước mắt đã.
Tần Vấn Thiên nhìn thấy từng cố nhân một: Nam Hoàng Vân Hi, Nam Hoàng Sanh Ca, Nam Hoàng Nữ Đế, tâm tình của hắn trở nên tuyệt diệu hơn, vì thế không khỏi bắt đầu nói đùa cùng Nam Hoàng Sanh Ca.
- Ngươi đi Thái Cổ Tiên vực?
Lúc này, Doanh thị quốc chủ đột nhiên lên tiếng hỏi, khiến ánh mắt của Tần Vấn Thiên lóe lên, hắn nhìn lại Doanh thị quốc chủ, phong mang lóng lánh.
- Làm thế nào ngươi biết Thái Cổ Tiên vực?
Tần Vấn Thiên lạnh nhạt hỏi. Lời này không thể nghi ngờ cũng là thừa nhận lời nói của đối phương. Hắn đến từ Thái Cổ Tiên vực, người Nam Hoàng thị kinh hãi, khó trách Tần Vấn Thiên không chết lại biến mất nhiều năm qua như vậy, không ngờ là đến một Tiên vực khác.
- Doanh thị ta một mực truyền thừa từ Thái Cổ Tiên vực, lần này hủy diệt Nam Hoàng thị chính là điểm bắt đầu Doanh thị chinh phạt. Giờ này người Thái Cổ Doanh thị sắp hàng lâm trong Doanh thị tộc ta.
Doanh thị quốc chủ mở miệng nói, đây là đang uy hiếp Tần Vấn Thiên rồi. Doanh thị hắn sẽ có nhân vật Thái Cổ siêu phàm hàng lâm.
Tần Vấn Thiên đưa mắt nhìn Nam Hoàng Nữ Đế, chỉ thấy Nữ Đế khẽ nhíu mày, nói:
- Khó trách gần đây Doanh thị đột nhiên kéo binh đến dưới thành, phát khởi tổng tiến công. Vấn Thiên, ta cũng nghe thấy Thanh Huyền Tiên vực, có người của Tiên vực khác đến rồi.
Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu, điều này hắn cũng không bất ngờ, hắn biết được tin này qua mọi người nghị luận tại Thiên Đạo Thánh viện, Thanh Huyền Tiên vực phong cấm tùng thỉ, nhất định phong vân khởi dũng.
Đưa mắt nhìn rất nhiều thi thể ở bên dưới, đại đa số đều là tiên tử của Nam Hoàng thị. Lần này các nàng rơi vào yếu thế trong chiến đấu, chết thảm trọng. Nếu hắn không tới thì ngày hôm nay là ngày Nam Hoàng thị hủy diệt.
- Nữ Đế tiền bối và Nam Hoàng thị có ân với ta, không bàn về chuyện khác, Doanh thị tộc giết Nam Hoàng thị đã là không đội trời chung. Nếu vậy Doanh thị nên bị diệt.
Tần Vấn Thiên vừa dứt lời liền cất bước ra, quang minh trên người lại bắn ra rực rỡ, từng đạo quang minh đáng sợ trong nháy mắt chiếu rọi trên người một vị Tiên đế. Tiên đế ấy phát ra tiếng kêu thảm tiếng, lập tức thân thể hóa thành hư vô.
Cường giả Doanh thị còn lại hoảng hốt, Doanh thị quốc chủ càng kinh hãi hơn, nói:
- Đi.
Quang minh hàng lâm là không ai có thể đi tới được, trước ánh mắt chăm chú của các cường giả Nam Hoàng thị, từng đạo quang minh đánh vào trên người của cường giả Doanh thị. Người Doanh thị không ngừng biến mất vẫn diệt, không người nào có lực lượng phản kháng. Nhìn thấy từng đạo thân ảnh biến mất, ngay cả Nam Hoàng Nữ Đế là nhân vật kinh thế bực nào, vậy mà thân thể mềm mại cũng không nhịn được khẽ rung lên.
Đây là lực lượng gì thế? Tần Vấn Thiên trở về, rất có thể đã siêu thoát Đế cảnh rồi.
Đây là Cổ Chi Đại Đế cảnh trong truyền thuyết Thanh Huyền Tiên vực sao?
Doanh thị quốc chủ thoát được rất nhanh, nhưng quang minh còn mau hơn nữa. Khi quang minh hàng lâm, hắn điên cuồng vùng vẫy, nhưng thân thể bị xuyên thấu không ngừng, bị xâm chiếm từng bước dưới quang minh như tằm ăn rỗi, lập tức hôi phi yên diệt, chết.
Đầu chân long đang rít gào trong hư không, vùng vẫy trong lực lượng quang minh, nhưng không có ích lợi gì. Hắn phát ra tiếng grừ...ừ...ừ kinh thiên, vẫn không làm được chuyện gì, thân thể vô cùng to lớn liền biến mất dưới quang minh chiếu rọi.
Cường giả đại quy mô không ngừng tán đi trong quang minh, hóa thành bụi bậm, trở thành lịch sử.
Hết thảy mọi thứ tựa như có lực ấn chứng cho lời nói của Tần Vấn Thiên một cách mạnh mẽ.
Doanh thị nên bị diệt!
Một lời liền định đoạt sinh tử cho cổ tộc Doanh thị cường đại không ai bì nổi tại Tiên vực.
Thanh Nhi và Mạc Khuynh Thành lẳng lặng nhìn, các nàng có vẻ bình tĩnh khác thường. Đối với các nàng, bất kể Tần Vấn Thiên có thực lực kinh người ra sao cũng không kinh ngạc, bởi vì bản thân hắn đã là một kỳ tích, Hơn nữa các nàng không quan tâm đến thực lực của Tần Vấn Thiên mạnh bao nhiêu, mà chỉ cần hắn có mặt thì hết thảy mọi thứ đều trở nên tốt đẹp.
Người Nam Hoàng thị đã cảm khái không có cách nào diễn tả bằng ngôn từ, thậm chí bốn chữ “Kinh đào hải lãng” cũng không đủ hình dung tâm cảnh của bọn họ lúc này.
Gần hai trăm năm nay, Tiên vực kinh biến, vô số thiên kiêu quật khởi, nhưng bản thân người quật khởi đều là nhân vật thiên tài, thanh tẩy lĩnh ngộ đạo thống truyền thừa tại thành Cổ Đế. Tất cả đều lột xác, tiến triển cực nhanh, nhân vật tầm thường vẫn như cũ, bọn họ không hiểu được lực lượng đạo thống, nhưng cho dù là thiên kiêu nếu so sánh cùng Tần Vấn Thiên thì thế nào? Quả thực không đáng để nhắc tới.
Nhìn thanh niên kia, đột nhiên bọn họ nảy sinh ra một ý nghĩ hoang đường, nhân vật thanh niên trước mắt và Nam Hoàng thị có uyên nguyên cực thâm, không ngờ là nhân vật Cổ Chi Đại Đế thế hệ này hay sao?
Nghĩ đến đây, bọn họ chợt động trong lòng, bọn họ chứng kiến một truyền kỳ còn sống.
Quả nhiên Nữ Đế thật tinh mắt, ngày xưa nếu Nữ Đế không giao hảo cùng Tần Vấn Thiên thì ngày hôm nay Nam Hoàng thị sợ là phải gặp kiếp. Tuy nói quan hệ giữa Tần Vấn Thiên bắt đầu từ Nam Hoàng Vân Hi, nhưng dù sao Nam Hoàng Vân Hi cũng không đại biểu cho toàn bộ Nam Hoàng thị, mà bởi vì thái độ của Nữ Đế, cho nên mới có chuyện năm đó Nam Hoàng thị mấy lần tham dự đại chiến Tiên vực vì Tần Vấn Thiên.
Cũng chính vì vậy cho nên mới có cục diện Doanh thị phải bị diệt vào hôm nay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận