Thái Cổ Thần Vương

Hôn lễ thịnh thế (ba)

Đại hôn của Thiên Đế, Chân Long giáng trần, Kỳ Lân hiện thế, thần Quy xuất hiện, Loan Phụng hợp minh.
Cảnh tượng ấy quá rực rỡ.
- Các tộc của yêu tộc, đến rồi, dốc sức vì hôn lễ của Thiên Đế.
Trong lòng mọi người đều hiểu rõ, những cường giả Yêu Đế của các yêu tộc Man Hoang này, cho dù bọ họ không chịu quy thuận bất kỳ ai, lui về giữ Man Hoang, nhưng đại thế cục ở Tiên Vực đã định hình, Thiên Đế thống nhất thiên hạ, ngày đại hôn của ngài, Yêu tộc không thể không tới chúc tụng, hơn nữa còn là cam tâm tình nguyện tới dốc sức, các tộc Man Hoang, cũng đều lo lắng rằng sẽ bị đội quân tiên phong của Tần Vấn Thiên chiếu vào, mũi kiếm chỉ về phía Man Hoang.
Vết xe đổ của Thiên Biến Tiên môn thống trị Thiên Phù giới và cả Khương thị trước đó, nếu Tần Vấn Thiên thật sự phát binh tiến đánh Man Hoang, sẽ là ngày yêu tộc gặp nạn diệt vong, hôm nay bọn họ tới đây, nào có không phải là một cách bày tỏ thái độ, cho dù không nói thẳng ra, nhưng nếu như Thiên Đế có mệnh lệnh xuống, bọn họ chắc chắn sẽ đến, Thiên Đế ra lệnh, sẽ được thực thi thông suốt khắp thiên hạ.
Hiện nay, Tiên Vực, Vạn Ma đảo, Man Hoang Thập Vạn Đại Sơn, chính thức quy về một mối, tất cả đều nghe hiệu lệnh từ Thiên Đế, giang sơn nhất thống.
Thiên Đế đứng trên thân Kim Sí Đại Bằng, hắn đã thật sự mang theo khí thế thống nhất thiên hạ tới cưới công chúa của Trường Thanh Tiên Quốc.
Nam Hoàng Nữ Đế gật đầu với mọi người ngồi ở dưới, đồng loạt tất cả lũ lượt đứng dậy bước lên lễ đài, Mập tử Phàm Lạc ngẩng cao đầu bước lên, chí cao khí ngạo, Âu Dương Cuồng Sinh hít một hơi thật sâu, một kẻ không sợ trời không sợ đất như hắn, lúc này đột nhiên lại cảm thấy rất căng thẳng.
Sự xuất hiện của Tần Vấn Thiên quá tráng lệ, bọn họ đều cảm thấy thực sự chấn động, đây, chính là những gì thể hiện cho địa vị giờ này phút này của Tần Vấn Thiên.
Khuôn mặt già nua của Tần Xuyên đỏ bừng, đôi mắt cũng đỏ hoe, nhìn những thánh thú đang uốn lượn xung quanh Tần Vấn Thiên, bước chân của lão bước rất nghiêm trang, đi từng bước từng bước lên đài cao, Trường Thanh Đại Đế đứng bên cạnh vỗ vỗ vào vai lão, gật đầu cười với Tần Xuyên, Tần Xuyên cũng cười đáp trả lại Trường Thanh Đại Đế, gật đầu thật mạnh, tiếp tục nhấc chân bước lên lễ đài.
Mạc Thương, Nhược Hoan… những người trong học viện Đế Tinh, khuôn mặt đều lộ vẻ tươi cười.
Đám người thuộc Trượng Kiếm Tông Diệp Thanh Vân, Diệp Lăng Sương và cả Lâm Soái, tâm trạng xúc động mãnh liệt.
Mấy người Dược Hoàng, Mạc phủ, trong lòng chờ đợi, không biết hôm nay Khuynh Thành có xuất hiện trong cảnh tượng rực rỡ hoa lệ không gì bì nổi này không.
Nước mắt của Tần Dao từ lâu đã không thể kiềm được mà lăn dài xuống, vào khoảnh khắp Tần Vấn Thiên xuất hiện, nàng đã khóc, nước mắt tràn đầy khuôn mặt, bọn họ lũ lượt đi lên lễ đài, đứng ở đó nhìn về phía Tần Vấn Thiên.
- Hiến lễ.
Nam Hoàng Nữ Đế mở miệng nói, chỉ thấy cường giả của rất nhiều các thế lực đỉnh cấp như Lôi Thân Điện, Loạn Thiên Giáo, Phiêu Tuyết Thánh Điện, Thực Thiên Thánh Giáo… năm đó quy thuận Khương thị và Thiên Biến tiên môn bước ra, mỗi người đều là những người đứng đầu một phương, là các nhân vật Giáo Chủ, Điện Chủ, trên tay bọn họ cầm hộp lễ vật quý giá không gì sánh được, bưng theo bảo điểm, từng bước từng bước tiến lên lễ đài, thời khắc này, tâm trạng của bọn họ vô cùng nặng nề, nhưng lại không thể không làm như vậy.
Thứ bọn họ sắp dâng lên, chính là bảo vật trấn giáo của thế lực bọn họ, là công pháp bảo điểm đỉnh cấp, những thứ này, đều sẽ trở thành sính lễ mà Tần Vấn Thiên giành cho Trường Thanh Tiên Quốc, Thiên Đế hạ lệnh thiên hạ, kêu bọn họ đưa những thứ này tới, không ngờ chỉ là để tặng cho Trường Thanh Đại Đế mà thôi, thế nhưng, ai dám nói một chữ không?
Được làm vua thua làm giặc, một trận chiến ở Trường Thanh Tiên Quốc, Thanh Huyền hình thành thế chân vạc, Tần Vấn Thiên, Thiên Biến tiên môn, Khương thị, ba đại thế lực, có nghĩa là ba đại bản doanh khác nhau, Tần Vấn Thiên giành chiến thắng, thiên hạ thống nhất, bọn họ đứng ở vị trí đối lập, cho dù Tần Vấn Thiên muốn hủy diệt bọn họ, người khác cũng sẽ không nói gì, dù sao bọn họ đã lựa chọn đứng về phía đối địch với Tần Vấn Thiên.
Vào thời khắc Tần Vấn Thiên thống nhất thiên hạ, bọn họ đều vô cùng sợ hãi hoảng loạn, sau đó Thiên Đế có lệnh ban xuống, mặc dù là sỉ nhục, nhưng mà, cũn có nghĩa là bọn họ không bị hủy diệt, đây rốt cuộc là mừng hay lo, bản thân bọn họ cũng không cách nào nói rõ được.
Bọn họ bước đi từng bước từng bước lên bậc thang của lễ đài, có các Tiên Đế tuyệt sắc của Dao Đài Tiên cung tiếp nhận bảo vật dâng lên, giao cho người ở bên cạnh Trường Thanh Đại Đế, Trường Thanh Đại Đế mỉm cười thu nhận, tất cả những thứ này, đều được thế, năm đó khi Tần Vấn Thiên còn yếu, lão đã không ngăn cản Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi bên nhau, hai người đã cùng trải qua sinh tử, cùng trải qua khổ đau, tới nay cuối cùng Tần Vấn Thiên đã thống nhất thiên hạ, lấy Thanh Nhi, chỉ là ít sính lễ, đương nhiên lão nhận được.
Tất cả mọi người, đều chỉ biết ngưỡng mộ, chúc phúc, bọn họ đều hiểu, những gì mà Trường Thanh Đại Đế và Trường Thanh Tiên Quốc thu được sẽ không chỉ có những thứ này, Tần Vấn Thiên có thể cho bọn họ nhiều hơn thế, rất nhiều các thế lực siêu mạnh chỉ hận trong thế lực của mình không có nữ nhân nào chiếm được trái tim của Tần Vấn Thiên.
Trong đám người của Phiêu Tuyết Thánh Điện, Sở Thanh Y đứng trong đám đông, lòng tràn đầy thất vọng, nước mắt tràn mi, những người bên cạnh nhìn Sở Thanh Y, trong lòng cảm thán muôn phần, năm đó, bọn họ hận không nghe lời nàng, giao hảo với Tần Vấn Thiên.
Hứa Thanh Dao cũng đứng trong biển người mênh mông, phụ mẫu nhìn nàng cười nói:
- Năm đó sao con không khiến cho Thiên Đế thích mình?
Hứa Thanh Dao đảo mắt, trừng mắt nhìn phụ mẫu nàng, nhưng trong lòng cảm thấy có gì đó hụt hẫng, những gì trải qua trong thành Cổ Đế, hắn có cảm tình với Đao Kiếm Tiên Vương, hắn quá xuất chúng, không ai có thể chói lòa hơn hắn, nhưng hắn của ngày hôm nay, còn chói lòa hơn cả hắn khi ở thành Cổ Đế, hắn đã lên ngôi tuyệt đỉnh, cười người mình yêu thương.
Lâm Tiên Nhi đứng chen trong đám đông trước mặt, nàng tới đây từ rất sớm, nhìn thân ảnh trong hư không, nước mắt không ngừng rơi xuống, nàng nhớ những chuyện cũ năm đó, ở thế giới Lạp Tử, chuyện cũ khi hắn đứng bảo về trước mặt nàng, lúc đó, nàng từng nghĩ, từ giờ về sau, sợ rằng nàng sẽ không còn động lòng trước bất kỳ người nam nhân nào khác.
- Tiên Nhi.
Người trẻ tuổi anh tuấn tới đây cùng nàng lên tiếng gọi nàng, có chút đau lòng thương nàng, nói:
- Thứ lỗi, ta không thể cho nàng một hôn lễ như vậy.
Hắn cho rằng, lâm Tiên Nhi tức cảnh sinh tình, cho rằng nàng ngưỡng mộ Trường Thanh Thanh Nhi, cảnh tượng như vậy làm gì có nữ nhân nào không động lòng chứ, nhưng mà hắn không thể không thừa nhận, hắn không cho nàng được điều đó, thiên hạ này, ngoài Tần Vấn Thiên ra, ai còn có thể làm được như thế.
- Thứ lỗi, ta không thể đồng ý ở cùng bên huynh.
Lâm Tiên Nhi đột nhiên nói, khiến người trẻ tuổi thảng thốt, đôi mắt chăm chăm nhìn Lâm Tiên Nhi, nói:
- Vì sao?
- Bởi vì, ta không không có cách nào lừa dối trái tim mình.
Lâm Tiên Nhi vẫn nhìn thân hình trong trang phục bạch y nơi hư không trước mặt, nếu năm đó không gặp hắn thì tốt biết mấy, như thế thì sẽ không đến nỗi không thể không chứa nổi người khác trong tim.
- Bởi vì nhìn thấy thịnh cảnh ngày hôm nay sao?
Nam tử cảm thấy vô cùng hụt hẫng, hóa ra, nàng cũng là người ái mộ hư vinh sao, hắn đương nhiên cũng hiểu, với sắc đẹp cảu Lâm Tiên Nhi, nếu nàng tham cầu hư vinh, thì cũng sẽ có cơ hội gả cho những nhân vật phi phàm.
- Quen ta lâu như vậy rồi, huynh sao lại cho rằng ta là con người như thế.
Lâm Tiên Nhi lắc đầu, nước mắt vẫn tuôn rơi.
- Vậy thì là vì điều gì?
Người trẻ tuổi lại hỏi.
Lâm Tiên Nhi quay qua nhìn người nam tử đó, đột nhiên nàng cười, cười đẹp đến thế mỹ lệ đến thế, chỉ thấy nàng chỉ vào Tần Vấn Thiên trong hư không nói:
- Nếu ta nói với huynh, khi hắn còn ở trong thế giới Lạp Tử thì ta đã quen hắn, huynh có tin không? Nếu ta nói với huynh, ta từng bị người khác bắt, hắn đứng chắn trước mặt ta, dùng chính mình để đổi lấy mạng của ta, huynh có tin không? Huynh hỏi tại vì sao, bởi vì, sau khi đã yêu hắn, trái tim ta, không còn cách nào chấp nhận thêm người khác nữa.
Nam tử nhìn thấy nụ cười của Lâm Tiên Nhi, hắn ngây người đứng ở đó, chỉ cảm thấy tim rất đau, một lý do như vậy, có đủ không? Đương nhiên đủ rồi, lẽ nào hắn cho rằng, hắn có thể ưu tú hơn Thiên Đế sao? Cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao Lâm Tiên Nhi muốn tới, bởi vì người mà nàng yêu sâu sắc trong tim chính là Thiên Đế, thì làm sao có thể chấp nhận người khác, đương nhiên cũng bao gồm cả hắn.
Quay người, hắn bước đi về phía đám đông, bóng lưng hắn cô đơn đến cùng cực, còn Lâm Tiên Nhi, nàng càng khóc thương tâm hơn, khiến những người xung quanh cảm thấy tan nát cõi lòng, một mỹ nữ đẹp như nàng, những giọt nước mắt này, nàng yêu ai thì kẻ đó có thể nào không động lòng, thế nhưng, người nàng yêu lại là Thiên Đế, thiên hạ này, chỉ có một Thiên Đế.
Chính vào lúc này, trên lễ đài, mây bảy màu cát tường xuất hiện, tiếng phượng hót vang lên, trên hư không, một phượng hoàng đẹp không tỳ vết xuất hiện, phượng hoàng thật sư, còn có rất nhiều thanh điểu vây quanh, trên lưng phượng hoàng, Thanh Nhi khoác một chiếc áo vô cùng hoa lệ, tựa như chiếc váy cưới đẹp nhất thế gian, đầu nàng đội mũ phượng, tựa như nữ thần, đắm mình trong ánh hào quang bảy màu từ hư không hạ xuống, chậm rãi hạ xuống đài cao.
Đôi mắt nàng ẩn chứa nụ cười, tựa nụ cười hạnh phúc nhất trên thế giới, hôm nay, nơi này có quá nhiều mỹ nữ tuyệt sắc xuất hiện, nhưng không một ai, có thể cướp đi ánh hào quang từ nàng, nàng mới là nữ chính của hôm nay, nàng là mỹ nữ là thần thánh, tựa như một thần nữ không tỳ vết.
Ở phía dưới, bọn người Trường Thanh Đại Đế, Thanh Mị tiên tử nhìn Thanh Nhi, đôi mắt Đại Đế đỏ hoe, Thanh Mị tiên tử đã rơi lệ.
Mạc Khuynh Thành đứng sau lưng nàng, giúp nàng cầm váy cưới, Thanh Nhi mỉm cười nhìn Tần Vấn Thiên, chỉ thấy lúc này, nàng từ từ xoay người, đi tới bên Mạc Khuynh Thành, nắm lấy tay Khuynh Thành.
- Thanh Nhi tỷ.
Mạc Khuynh Thành sững người, hôm nay là hôn lễ của Thanh Nhi tỷ tỷ, đã nói rõ từ đầu là nàng chỉ giúp một tay thôi.
- Khuynh Thành.
Thanh Nhi cười hiền hòa, nàng kéo tay Mạc Khuynh Thành đi từng bước tới trước, hai người cùng đứng trên lưng phượng hoàng, hôm nay dù là ngày đại hôn của nàng, nhưng tình này cảnh này, làm sao nàng có thể tận hưởng một mình, những điều này phải cùng thuộc về các nàng, đến nay hai người các nàng sớm đã tình như tỷ muội, thậm chí còn thân thiết hơn cả tỷ muội.
Những giọt lệ rơi xuống nơi khóe mắt Mạc Khuynh Thành, nhìn về phía Tần Vấn Thiê, đẹp đến độ khiến người ta nghẹt thở.
Nhìn thấy hai nữ tử tuyệt thế này, mọi người của Tiên Vực không ai không xúc động, cũng chỉ có Thiên Đế, mới xứng đôi với hai vị nữ tử này.
Trong lòng Tần Vấn Thiên nào có phải không tràn trề những tình cảm ấm áp vô hạn, Kim Sí Đại Bằng kêu lên một tiếng dài, bay về phía trước, long phượng làm hộ vệ, kỳ lân mở đường, Tần Vấn Thiên đạp lên mây ngũ sắc, từng bước từng bước đi tới bên Thanh Nhi và Khuynh Thành, rồi hắn sải bước tới giữa hai người, mỉm cười dịu dàng với hai nàng, giờ này phút này, tình này cảnh này, sự im lặng đủ để thay thế cho muôn ngàn lời nói.
Tần Vấn Thiên nắm tay hai nàng, hướng về phía thế nhân, hắn thầm thề với lòng, đời này, nhất định phải bảo vệ thật tốt nữ nhân mà mình yêu thương nhất.
Vào khoảnh khắc đó, ánh mắt của tất cả mọi người đều dõi về phía ba người họ, Thiên Đế tuyên cáo với người đời tình yêu của hắn, người của Ly Hỏa cung bất giác nhớ lại cảnh tượng khi Tần Vấn Thiên lên ngôi Cung chủ, nhưng những gì hắn có thể cho Dạ Thiên Vũ, rõ ràng không nhiều bằng hai vị nữ tử tuyệt sắc này, đây mới là chính cung.
- Chúc mừng Thiên Đế.
Lúc này,chỉ thấy cường giả Ly Hỏa cung đang bảo vệ hai bên, tất cả đều tay nắm thần binh chỉ thẳng lên trời, ánh sáng chiếu thẳng lên trời cao, như muốn chọc thủng cả trời xanh.
- Chúc mừng Ma Chủ.
Phía Vạn Ma đảo, vô số cường giả cúi mình hành lễ, thậm chí có rất nhiều Ma tu còn quỳ một chân xuống đất để tỏ ý tôn trọng, đó là sự tôn sùng tới vô thượng, tới nay, Ma Chủ không chỉ là người đứng đầu Vạn Ma, mà còn là người đứng đầu thiên hạ.
- Chúc mừng Thiên Đế.
Xung quanh, cường giả các thế lực đỉnh cấp khom mình hành lễ, toàn bộ đều cúi bái, thời khắc này, bất kể trước đây bọn họ có ý nghĩ gì suy tính gì với Tần Vấn Thiên, thì ở giờ khắc này đều chỉ còn sự tôn kính, thiên hạ thống nhất, diệt Siêu Phàm, giết nhân vật cấp bậc Cổ Chi Đại Đế, thiên hạ vô song, thành tựu của Thiên Đế Tần Vấn Thiên, khiến cả thế gian thán phục, bất luận là bằng hữu hay kẻ địch, đều phải có lòng tôn kính.
Thời khắc này, những cường giả tới xem buổi lễ cũng dường như bị ảnh hưởng bởi tâm tình cuồng nhiệt hừng hực đó, bọn họ đều khom người cúi bái, lớn tiếng hô lên:
- Chúc mừng Thiên Đế.
- Chúc mừng Thiên Đế
- Chúc mừng Thiên Đế
- Chúc mừng Thiên Đế
Âm thanh không ngừng vang mãi về phía xa, lan khắp tòa thành Thiên Đế, vang vọng trời đất, chấn động trời cao, phóng mắt nhìn đi, mênh mông biển người tại thành Thiên Đế đều đang khom người cúi bái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận