Thái Cổ Thần Vương

Thiên Thần tộc

Người thanh niên đó tên Vương Vinh, gia tộc của hắn là một thế lực đáng sợ ở Thái Cổ Tiên Vực, có thể được sánh ngang với người đứng đầu một thiên giới, cho dù là những nhân vật Giới Chủ tầm thường mà gặp hắn, cũng vẫn phải đối xử khách khí với hắn vài phần, có thể nói rằng, mặc dù hắn mới chỉ ở cảnh giới bán bộ Giới Chủ, nhưng bước vào Giới Chủ Cảnh chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, vì thế khi đứng trước Giới Chủ hắn không cần phải cung kính, chỉ cần đối xử với họ theo cách bình thường là được.
Bởi thế, chẳng qua chỉ là một người đứng đầu ở Thanh Huyền, một nhân vật Siêu Phàm, thực sự hắn không coi ra gì, nếu không phải người bên cạnh nhắc nhở, e là hắn đã ra tay hạ sát Tần Vấn Thiên, để cho các Tiên Đế ở Thanh Huyền Tiên Vực này tới dò đường tới đưa mạng, việc này đối với hắn mà nói, chỉ là một việc nhỏ chẳng đáng là gì, trong gia tộc, một tiếng hiệu lệnh của hắn, có thể khiến có biết bao nhiên nhân vật Tiên Đế phải đi bán mạng, chỉ là hiện nay hắn không mang theo nhiều người tới đây mà thôi.
Tiên Đế, cảnh giới không đủ, ở vùng đất này, cần nhiều Tiên Đế như vậy cũng chẳng có tác dụng gì lớn.
Xét từ một ý nghĩa nào đó, một vị Thiên Đế như Tần Vấn Thiên đây, hắn thật sự không cần thiết phải để tâm tới.
Tâm trạng Tần Vấn Thiên trĩu nặng, không phải vì bị đánh lui bị đánh bị thương mà trĩu nặng, mà bởi vì pháp bảo mà đối phương mang theo, và cả ý nghĩa đằng sau thái độ cung kính của những người kia, thân phận của người thanh niên này rõ ràng khá cao siêu, vùng đất Thanh Huyền này, đã khiến cho các thế lực siêu cấp của Thái Cổ Tiên Vực để ý rồi, làm sao mà tâm trạng của hắn không trĩu nặng chứ.
Ánh mắt hắn liếc nhìn kẻ nói chuyện gây sự vừa rồi, ánh mắt sắc bén tới cực điểm, xuyên không phóng tới, nhìn vào đối phương, cường giả đó vừa đúng lúc cũng nhìn về phía Tần Vấn Thiên, chỉ một cái liếc mắt, hắn chỉ cảm thấy trời đất biến đổi, ý thức của hắn không ngờ chìm đắm vào trong một khoảng không gian độc lập, không gian Chân Ảo, hắn dường như nhìn thấy một đôi mắt yêu dị không gì so sánh được, đó là mắt Tinh Hồn, mắt Chân Ảo, dưới pháp nguyên, một cái liếc mắt trời đất biến hóa kỳ ảo.
Phụt một tiếng, chỉ nghe thấy một âm thành giòn tan vang lên, người kia phát ra tiếng kêu thảm thiết, chết thảm tại chỗ, những người bên cạnh nhất loạt lùi lại, sắc mặt hơi tái đi, nhìn về phía Tần Vấn Thiên.
- Ta chưa từng bao giờ cấm người của Thái Cổ Tiên Vực làm bất kỳ chuyện gì, cố ý khơi dậy chiến tranh, đáng chém.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói, hắn không hỏi đối phương là ai, cũng không quan tâm thân phận của đối phương, đương nhiên cũng không quan tâm thái độ của Vương Vinh thế nào, đây là Thanh Huyền, ý chí của hắn, chính là pháp.
Mặc dù, Vương Vinh có mang theo pháp bảo siêu cường.
“Thiên Đế này không ra tay với Vương Vinh mà lại giết người khác, hơn nữa có cố ý giải thích, chẳng lẽ là sợ Vương Vinh?”, có người thầm nghĩ trong lòng, nghĩ tới thân phận và sự cường đại của Vương Vinh, mọi người gật đầu, xem ra là như thế.
Chính vào lúc này, chỉ thấy Tần Vấn Thiên tiếp tục nói:
- Nhưng mà, các cường giả của Thái Cổ Tiên Vực, không được hành động bừa bãi ở Thanh Huyền, bất kỳ ai.
Ba chữ “bất kỳ ai” rõ ràng là có đích nhắm, bất luận ngươi có thân phận như thế nào, là cường giả ra sao ở Thái Cổ Tiên Vực, Vương Vinh của Vương gia này, đương nhiên cũng bao gồm trong đó, hắn bị một đòn đánh lui nhưng tuyệt đối không tỏ ra yếu thế, mà ngược lại có những lời nói cường thế như vậy, khiến cho mọi người đều lộ vẻ kinh ngạc khác thường.
Lẽ nào hắn không sợ Vương Vinh trong cơn nóng giận, sẽ lập tức giết hắn tại chỗ sao?
Tần Vấn Thiên thân là Thiên Đế của Thanh Huyền, từng giết vô số Siêu Phàm, nhưng dù gì cũng chỉ là người đứng đầu của Thanh Huyền, thân phận địa vị của Vương Vinh cao siêu tới mức độ nào cơ chứ, thêm vào đó còn có thần binh pháp bảo đáng sợ, nếu muốn giết vị Thanh Huyền Thiên Đế này, là việc rất có khả năng có thể xảy ra.
Vương Vinh thản nhiên liếc mắt nhìn Tần Vấn Thiên, trong mắt hắn lộ rõ vẻ coi thường mỉa mai, hắn quyết định không ra tay với các vị Tiên Đế ở Thanh Huyền, là bởi vì hắn kính nể e sợ vị cường giả niêm phong Thanh Huyền đó, còn về một Tần Vấn Thiên nhỏ nhoi, hắn sẽ để tâm sao? Tần Vấn Thiên nói như thế, trong mắt hắn ta, chẳng qua chỉ là đang tự mình mỉa mai bản thân, khiến người khác cảm thấy buồn cười, bởi thế, tự hắn cũng sẽ chẳng để tâm làm gì, như thế ảnh hưởng tới thân phận hắn.
Tần Vấn Thiên đứng trên ngọn núi cổ, ở lại lối vào vùng cấm địa, bạch y bay phấp phới, vẫn cứ tiêu sái.
Những ngày sau đó, các cường giả vẫn không ngừng tới đây, rất nhiều nhân vật Siêu Phàm, đều tới từ Thái Cổ Tiên Vực.
Ngoài điều đó ra, cũng có một vài cường giả có thân phận vô cùng cao siêu cũng tới, bọn họ giống Vương Vinh, có lai lịch cực kỳ đáng sợ, rất nhiều nhân vật Siêu Phàm nhìn thấy bọn họ đều lễ độ cung kính, vô cùng khép nép, những người này không có ngoại lệ, trên người đều phát ra một luồng khí chất tuyệt thế xuất chúng.
Cấm địa Bắc Minh tiên sơn trước đây, phóng mắt nhìn ra, đều là các cường giả, phân chia thành các phe cánh khác nhau, Tần Vấn Thiên đứng trên đỉnh núi cổ nhìn thấy cảnh này thì tâm tư hắn càng nặng trĩu, một lực lượng đáng sợ như vậy, phất tay một cái có thể khiến Thanh Huyền sinh linh đồ thán, hơn nữa, căn bản hắn không thể ngăn cản nổi, Siêu Phàm tới đây quá nhiều, thật sự cường giả như mây, lúc này những nhân vập Siêu Phàm vốn dĩ đều rất khó thấy ở Trường Sinh giới thì giờ lại giống những chúng sinh đơn thuần vậy, không hề nổi bật một chút nào, chỉ có những nhân vật có thân phận giống như Vương Vinh ấy, mới có địa vị xuất chúng cao cao tại thượng.
Tần Vấn Thiên nghe thấy rất nhiều người đang khẽ bàn luận, hắn biết, những người này tự xung là cường giả Thiên Thần tộc của Thái Cổ Tiên Vực.
Thiên Thần!
Lòng Tần Vấn Thiên chấn động, qua những sách cổ trong Vấn Tâm Tự, hắn được biết, những nhân vật từ trên trời xuống hủy diệt Thanh Huyền cổ, họ tự xưng là Thiên Thần, thần linh trên trời, cao cao tại thượng không gì bì nổi.
Hiện nay, những cường giả tới vùng cấm địa này, lại tự xưng là cường giả Thiên Thần tộc, chẳng lẽ, nhân vật tiên tổ của bọn họ chính là những Thiên Thần năm đó.
Hoặc cũng có thể nói là, Thiên Thần tộc là cách xưng tụng những thế lực to lớn không lồ siêu nhiên của Thái Cổ Tiên Vực.
Như vậy thì Tần Vấn Thiên cũng có thể hiểu rõ, tại sao trước đó Vương Vinh lại nắm trong tay thần binh lợi khí cường đại như vậy, người của Thiên Thần tộc, chỉ tên này thôi, là đã gây chấn động vô số cường giả Thái Cổ, ở Thái Cổ Tiên Vực, e là bọn họ đều là những nhân vật thuộc về tầng lớp đỉnh cao, huống hồ chi là ở Thanh Huyền, nơi bị niêm phong ở hạ giới thiên này, một nhân vật như vậy, làm sao có thể không cao cao tại thượng chứ.
Thiên Thần tộc phái những nhân vật này tới Thanh Huyền để ứng phó với sự việc ở vùng cấm địa, vậy thì chắc chắn thực lực của bọn họ không có gì để nghi ngờ cả, những cường giả Thiên Thần tộc xuất hiện tại đây, có người thậm chí trên người còn có dị tượng, ví như ánh mắt của Vương Vinh trước đó là sắc vàng kim, không biết là năng lực gì, có có người lại còn có đôi cánh, đó không hề giống như thuật công pháp thần thông, mà là đôi cánh trời sinh, hơn nữa, trên đôi cánh còn có những phù văn phức tạp vô cùng chới sáng, như thể những phù văn đại đạo, nhìn vô cùng uy nghiêm, có thể có uy lực kinh người.
Tần Vấn Thiên suy đoán, đại khái có liên quan tới huyết mạch Thiên Thần tộc của bọn họ, Thiên Thần tộc, một sự kế thừa lợi hại tới chừng nào, nếu bọn họ thức tỉnh huyết mạch, vậy thì sẽ không giống những huyết mạch vốn không là gì ở hạ giới thiên rồi, mà là huyết mạch thiên phú siêu cường thực sự.
- Có thể đi vào rồi.
Chính là vào lúc này, một cường giả của Thiên Thần tộc cao giọng nói, những người tập hợp ở đây hiện nay đã là một nguồn sức mạnh vô cùng đáng sợ rồi, bọn họ không muốn tiếp tục đợi, người lên tiếng là một người dáng vẻ trung niên, thân hình khôi ngô, đôi bàn tay to hơn người bình thường.
- Các vị xuất phát đi thôi.
Người có đôi cánh đứng đằng sau lên tiếng, đôi cánh từ từ vỗ, những ánh sáng phù văn ở trên mặc dù không sáng lên, nhưng vẫn đem tới cho người ta một cảm giác cực kỳ đáng sợ, dường như một khi những ánh sáng phù văn đó rực sáng thì có thể phát huy uy lực kinh người.
- Phía sau chắc chắn còn lượng lớn cường giả nữa tới đây, nhưng với đội quân như hiện tại nếu đi vào trong đó mà còn không thể thu hoạch gì, thì có dù có thêm cường giả nữa tới cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Lại có một người nhìn thì cực kỳ trẻ tuổi, mặc dù hắn là nam tử, nhưng vô cùng tuần tú, toát ra một vẻ đẹp cực kỳ yêu dị, khí chất thanh tú đó, rất nhiều nữ tử cũng không bằng dược, tuyệt đối là một mỹ nam tử.
- Ngươi đang lo bị người khác đoạt mất cơ duyên phải không?
Một giọng nói lạnh lùng truyền tới, trên người của nam tử mới nói đó toát ra một khí tức bén nhọc đáng sợ, hắn chỉ đứng ở đó thôi cũng cho người ta cảm giác cô độc ngạo mạn cao cao tại thượng, ở trên cao không tránh khỏi sẽ bị lạnh, dường như vô cùng cô độc, ở ấn đường của hắn có một dải phù văn thẳng đứng, cực kỳ yêu dị, giống như một đường thẳng, thỉnh thoảng lại động đậy, dường như có thể mở ra, hóa thành một đôi mắt.
Từng đạo từng đạo thân ảnh tiến về phía trước, các cường giả của Thiên Thần tộc bước lên trước, trong phút chốc, đại quân được phát động, vô số cường giả theo họ, chuẩn bị bước vào bên trong, giống như những người bám gót của các cường giả Thiên Thần tộc vậy.
Các đại Thiên Thần tộc tới từ Thái Cổ Tiên Vực, bọn họ đều có sức ảnh hưởng cực kỳ đáng sợ ở một phương địa vực vô tận, những người ở địa vực này, đương nhiên sẽ theo những cường giả Thiên Thần tộc ở trong khu vực của họ, hiện nay bọn họ đều biết trong Thanh Huyền cổ khắp nơi đều đầy rẫy nguy cơ mai phục, đi theo sau những người này, đương nhiên khả năng sống sót càng cao, nếu như nhân vật của Thiên Thần tộc mà cũng không đối phó được, thì bọn họ chắc chắn cũng phải chết rồi.
Cường giả khắp nơi, nối đuôi nhau đi vào, bước vào cánh cửa vùng cấm địa, cường giả Thiên Thần tộc mở đường, vô số người đi theo, từng người từng người lóe lên bước qua cánh cửa đó, đi vào vùng đất chưa biết rõ đó.
Đối với Tần Vấn Thiên, cánh cửa kia cũng chính là một vùng đất chưa biết rõ, nhưng hắn biết, có một người nhất định biết một vài bí mật, chính là lão già nhìn như thể điên điên khùng khùng năm đó, lão luôn ở trong vùng cấm địa, bí mật của nơi này, lão ta không thể nào là không biết, hơn nữa Tần Vấn Thiên nghi ngờ, nếu không phải vì lão già điên đó bỏ đi, không ai có thể phá được bí mật của vùng cấm địa tìm thấy cánh cửa này, cho dù là Siêu Phàm của Thiên Thần tộc cũng không làm được, Siêu Phàm Cảnh giới, tuyệt đối không thể nào có được cảnh giới của lão già điên đó.
Trùng trùng điệp vô tận các cường giả, không ngừng giảm đi, đến cuối cùng tất cả đều đã đi vào trong, Tần Vấn Thiên đứng trên đỉnh núi rất lâu, lặng lẽ quan sát mọi thứ, cuối cùng hắn bước chân ra, cũng đi về về phía đó, trực tiếp đi qua cánh cửa thần bí, thời khắc tiếp sau, thân hình của hắn biến mất khỏi chỗ cũ, xuất hiện ở một bầu trời khác.
Bầu trời u ám, thái dương với sắc đen sẫm, chín viên đá cực lớn đen sẫm đáng sợ giống như nhưng ngôi sao để lộ ra sắc màu thần bí, mang đến cho người ta một cảm giác áp chế rất mạnh rất nặng.
- Cổ Thanh Huyền, chiến trường mạt thế sao?
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, nhìn bầu trời u ám nặng nề đó, đến thái dương cũng là màu đen sẫm, ánh sáng phát ra mang theo khí tức âm u lạnh lẽo, quả nhiên giống như không khí của mạt thế vậy, cả một vùng trời đất đã bị hủy diệt chôn vùi, thái dương đã biến thành ra màu đen sẫm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận