Thái Cổ Thần Vương

Chân ý bất tử

Thiên Hành Cung cung chủ hiểu rõ, điều Tần Vấn Thiên nói đương nhiên là sự thật, vết cứa trên cổ vẫn còn đang chảy máu, hắn vừa đi qua ngay trước mặt tử thần.
Tần Vấn Thiên cuồng vọng, tự cao tự đại?
Đến tột cùng là ai cuồng vọng vô tri, hắn thân là đệ tử thân truyền của Trường Sinh giới chủ, Thiên Hành Cung cung chủ là một trong ba đại cung chủ mạnh nhất Cửu Giới cung, vậy mà ở trước mặt Tần Vấn Thiên lại không chịu nổi một đòn.
Không chỉ có Thiên Hành Cung chủ im lặng không nói gì, ba đại cung chủ là Hiên Viên Cung, Long Kỵ cung cùng với Khảm Thủy cung ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào vết máu trên cổ Thiên Hành Cung chủ, thật lâu không nói câu gì.
Sắc mặt của Hiên Viên Cung chủ càng thêm khó coi, vừa rồi hắn còn đang châm chọc Tần Vấn Thiên, hiện tại trực tiếp bị đánh vào mặt, Tần Vấn Thiên dùng thực lực để nói cho bọn họ biết, không phải thời gian tu hành lâu, danh tiếng lớn, thì nhất định sẽ mạnh mẽ hơn, hắn mới vừa vào cấp Siêu Phàm, năm đó có thể tiêu diệt Ly Hỏa cung chủ, hiện tại cũng có thể đánh bại bọn họ, thậm chí là giết chết.
Nhưng Tần Vấn Thiên không ra tay, Thiên Hành Cung chủ dù sao cũng là đệ tử thân truyền của giới chủ, thay mặt cho giới chủ hạ giới, Tần Vấn Thiên nếu giết hắn, thì sau này không cần quay về Trường Sinh giới nữa, đám người Dạ Thiên Vũ đều đang ở trong Ly Hỏa cung, cho nên hắn không thể giết chết Thiên Hành Cung chủ, nhưng một đòn này cũng đủ khiến cho vị cung chủ này suốt đời khó quên.
- Ai còn có ý kiến không?
Đôi mắt Tần Vấn Thiên đảo qua bốn nhân vật đại cung chủ, giờ phút này nghe thấy giọng nói của hắn không còn là sự cuồng vọng, mà là uy nghiêm, tự tin, loại khí tức cường đại không tự chủ tràn ngập ra ngoài, đây là uy thế thuộc về cường giả. Chỉ có thực lực mới có thể làm cho người khác kính trọng vài phần, nếu thực lực không đủ thì chính là sự cuồng vọng, thực lực nếu đủ mạnh mẽ, chính là sự uy nghiêm.
Giờ phút này, tất cả bốn đại cung chủ đều câm nín, im lặng, bọn họ nếu nhiều lời nữa, Tần Vấn Thiên lại thỉnh giáo, bọn họ biết ứng phó như thế nào? Chẳng lẽ cũng muốn để Tần Vấn Thiên cứa lên cổ bọn họ một vết sao? Bọn họ cũng nhận ra mình không thể dễ dàng thắng được thực lực của Thiên Hành Cung chủ.
- Ngươi đã sử dụng huyễn pháp thần thông gì?
Thiên Hành Cung chủ có chút không cam lòng hỏi, hắn muốn hiểu rõ vì sao mình thua, huyễn thuật của Tần Vấn Thiên rõ ràng đã bị hắn nhìn thấu, vì sao cảnh tượng lần thứ hai nhìn thấy được vẫn còn là ảo giác, hơn nữa, hắn rõ ràng thấy được vết máu, cảm nhận được mùi máu, tuyệt đối không có sai sót gì.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nhìn lướt qua đối phương, hắn lĩnh ngộ pháp nguyên chân huyễn, nhất niệm vi pháp, sử dụng huyễn thuật chẳng qua là ở trong ý niệm của hắn, cường đại huyễn thuật không chỉ có thể đánh lừa thị giác, còn có thể đánh lừa khứu giác, thậm chí là đánh lừa tiên niệm, cảm nhận. Phương pháp tu hành huyễn thuật của hắn tất nhiên là tu hành được từ ngôi sao tiểu nhân. Thanh Huyền nhất thống, khi hắn ở trong Thiên Đế Cung hướng dẫn các vị Tiên Đế tu hành, bản thân trong lúc rảnh rỗi đã tu hành phương pháp này, dần dần thành thạo, thuận buồm xuôi gió.
Huyễn pháp biến hóa này có tên là Kính Hoa Thủy Nguyệt, có nghĩa là hoa trong gương, trăng trong nước, tất cả không thể nắm bắt được, ảo ảnh hư vô mờ mịt, huyễn pháp có ba tầng, Thiên Hành Cung cung chủ vẫn còn kém, chỉ phá được tầng thứ nhất, tầng thứ hai mặc dù về sau cũng có nhận ra, nhưng đã quá muộn nên đã trúng chiêu, mặc dù hắn nhìn thấu tầng thứ hai, thì vẫn còn có huyễn pháp tầng thứ ba, dần dần tăng lên độ khó, không có cách nào nắm bắt được, chính vì như vậy, nó mới thực sự đáng sợ.
Thử hỏi, sau khi một người khám phá ra huyễn pháp của ngươi, tất nhiên sẽ thả lỏng cảnh giác, vì vậy, sát chiêu của huyễn thuật tầng hai xuất hiện, khi mà ngươi phá được tầng hai, đang dương dương tự đắc thì huyễn thuật tầng thứ ba lại hạ xuống, loại huyễn thuật này gây sát thương chí mạng, Thiên Hành Cung cung chủ chưa bao giờ giao phong với Tần Vấn Thiên, gặp loại huyễn thuật này đương nhiên sẽ trúng chiêu.
Tần Vấn Thiên đương nhiên sẽ không nói cho Thiên Hành Cung chủ, phương pháp võ mạng tu sĩ thần thông, khi chiến đấu sẽ có tác dụng rất lớn, làm sao có thể nói cho kẻ địch biết.
- Là Nghệ Đế truyền thụ cho ngươi sao?
Thiên Hành Cung chủ truyền âm hỏi, sắc mặt khó coi, Nghệ Đế cũng là nhân vật giới chủ, tương đương với Trường Sinh giới chủ sư tôn của hắn, hắn tưởng rằng Nghệ Đế truyền thụ cho Tần Vấn Thiên cường đại pháp thuật để tu hành, lúc này mới xảy ra việc hắn chiến bại, về phần các phương diện chiến lực khác, hắn vẫn không cho là mình sẽ yếu hơn Tần Vấn Thiên, hắn không muốn thừa nhận điều đó.
- Ngươi có thể đi cáo trạng với giới chủ, hãy nói rằng ta muốn dẫn sư tỷ đồng hành cùng chúng ta, ngươi ngăn cản nên bị ta chém cho một kiếm, nếu như ngươi không nói cho rõ ràng, sau này giới chủ hỏi tới, ta sẽ chuyển đạt lại.
Tần Vấn Thiên vẫn không trả lời câu hỏi của đối phương, mà là tự ý nói, điều này khiến cho sắc mặt Thiên Hành Cung chủ tái xanh, hắn là đệ tử của Trường Sinh giới chủ, Tần Vấn Thiên là đệ tử Nghệ Đế, hắn bị Tần Vấn Thiên cứa một vệt máu, sư tôn nếu biết sẽ nghĩ như thế nào đây?
Hắn không chỉ bị mất mặt chính mình, còn có mặt mũi của Trường Sinh giới chủ, cho nên chuyện này, có thể giấu diếm thì sẽ giấu diếm, mặt mũi của sư tôn nếu khó nhìn thì sẽ sinh ra sự thất vọng đối với hắn, từ đó gây ra bất hòa.
Tần Vấn Thiên thân hình lóe lên, trực tiếp biến mất tại chỗ, đi tới bên cạnh đám người Thanh Nhi, nhỏ giọng nói:
- Đi thôi.
Bắc Minh U Hoàng liếc mắt nhìn Tần Vấn Thiên, nàng cũng chưa từng nghĩ đến việc Tần Vấn Thiên sẽ mạnh đến như vậy, Thiên Hành Cung cung chủ là ai, nàng rất rõ ràng, không ngờ hắn lại bị đánh bại dễ dàng, bị lưu lại vết máu trên cổ, Tần Vấn Thiên thậm chí có thể lập tức giết chết hắn, nếu như Thiên Hành Cung chủ không phải đệ tử của Trường Sinh giới chủ, hoặc nếu như Tần Vấn Thiên không phải người Trường Sinh giới, Thiên Hành Cung chủ giờ đã là người chết.
Về phần đám người Thanh Huyền, từ lâu đã thấy nên đã quá quen thuộc, trong quá trình Tần Vấn Thiên nhất thống Thanh Huyền, nhân vật Siêu Phàm chết ở trong tay hắn không ít, ở trong mắt bọn họ, Tần Vấn Thiên đánh bại nhân vật Siêu Phàm cùng cảnh giới là chuyện cực kỳ bình thường, không có gì đáng để thắc mắc, dù sao bọn họ cũng chẳng biết Thiên Hành Cung chủ là ai.
Sau khi bọn họ rời đi, Thiên Hành Cung chủ nhìn về phía ba vị cung chủ nói:
- Chuyện này các vị tạm thời cũng không cần báo cho sư tôn biết, Bắc Minh U Hoàng không cùng chúng ta đồng hành, đã không tuân theo ý chỉ của sư tôn, đến lúc đó nếu có trách tội, chúng ta đều khó thể tránh tội.
Ba đại cung chủ thầm mắng trong lòng, người này lại dám kéo bọn họ xuống nước, không ngờ lại muốn giấu diếm chuyện này đi, chỉ có điều bọn họ đều có thể hiểu được ý nghĩ của đối phương, sắc mặt ngưng trọng gật đầu, Hiên Viên Cung cung chủ nhìn bóng người Tần Vấn Thiên biến mất, trong lòng thầm nghĩ, trong Trường Sinh giới, ngoại trừ giới chủ ra, sợ là chỉ có vị Hoang Thiên Cung kia mới có thể đè ép được Tần Vấn Thiên.
Thật không nghĩ tới, Ly Hỏa cung nhỏ bé như vậy, lại quật khởi một vị cung chủ cường thế, điều này đối với bọn họ mà nói là một điều không hề tốt chút nào, vừa nãy, bọn họ đã phá vỡ mối quan hệ hữu hảo, vết nứt này sợ là rất khó để hàn gắn lại.
Cũng may là phía trước còn có Thiên Hành Cung chủ nhìn chằm chằm vào, hắn vẫn là đệ tử thân truyền của giới chủ, hắn sẽ không quá để ý đến bọn họ.
Mấy người này lại đi phân phó thủ hạ giữ bí mật, lập tức cũng xuất phát về phía trước, thâm nhập vào trung tâm của cấm địa, khám phá điều huyền bí, nếu thật sự có cơ duyên với chiến trường diệt thế này, thì tất cả những điều này đều có thể ném ra sau đầu.
... ...
Đám người Tần Vấn Thiên một đường đi thẳng về phía trước, trên người hắn hiện ra sức mạnh pháp nguyên không gian cường đại, bao phủ xung quanh mọi người, bọn họ không ngừng đi qua những cánh cửa không gian, thoáng cái đã đi qua ngàn dặm, trong đầu, ý chí của vị thiên thần cổ đang chỉ rõ phương hướng cho hắn.
- Tiền bối, chúng ta đang đi tới nơi nào?
Pháp nguyên không gian xung quanh thân thể Tần Vấn Thiên mang theo mọi người bước vào một cánh cánh cửa không gian, bọn họ biến mất khỏi chỗ cũ, cùng lúc đó hắn hỏi vị thiên thần cổ kia.
- Trung tâm của Thanh Huyền cổ, nói đó đã từng là thiên không chi thành, là nơi phồn hoa nhất thiên hạ, cũng chính là trung tâm của chiến trường diệt thế, nếu muốn tìm cơ duyên, nơi đó chắc hẳn sẽ là nơi thích hợp nhất, tất cả thần tàng đều chôn cất tại đó.
Thiên thần kia nói.
- Cần bao nhiêu thời gian mới tới nơi?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Tốc độ của ngươi quá chậm, thế giới này hóa thành đất hoang, không có đại trận truyền tống, như vậy, nếu như người đi đường, khả năng cần phải mất hai ba năm.
Đối phương nói.
Tần Vấn Thiên trong lòng rùng mình, may mà hắn đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn bị một câu nói của đối phương khiến cho chấn động không thôi.
Hắn hiện tại đã đến cấp bậc Siêu Phàm, trở thành Thiên Đế Thanh Huyền, dùng cánh cửa không gian để đi, mà lại bị nói là tốc độ quá chậm, cần phải hai ba năm mới có khả năng đến nơi, đây quả thực không còn gì để nói... Bất quá nghĩ đến đối phương khi còn sống là nhân vật như thế nào, hắn liền có thể hiểu, một vị Thiên Thần tồn tại, mạnh mẽ hơn Siêu Phàm bao nhiêu? Căn bản không có cách nào sánh nổi, giống như mặt trời và mặt đất so với con kiến hôi vậy.
Về phần thời gian cũng rất bình thường, Thanh Huyền cổ có thể tranh phong cùng các Thiên thần của Thái Cổ Tiên Vực, bầu trời này đã từng rộng lớn tới mức nào? Tần Vấn Thiên chỉ cần tưởng tượng, địa vực của Trường Sinh giới hiện tại, sau đó so sánh là có thể hiểu, Trường Sinh giới đối với hắn mà nói, cũng đã là cực kỳ rộng lớn.
- Ai!
Tần Vấn Thiên buồn bực thở dài, chỉ riêng việc đi đến nơi, đã cần tiêu tốn thời gian hai ba năm, thật chẳng biết nói gì.
- Thở dài làm cái gì, nếu thật có thần tàng, hao phí nghìn năm, vạn năm của người khác thì đừng nghĩ rằng thời gian dài, người trong thiên hạ vì cầu đại đạo là chuyện cả đời, đối với người cảnh giới cao mà nói, một lần cơ duyên, thậm chí có thể tiết kiệm được trăm vạn năm tu hành, hai ba năm chỉ là muối bỏ biển, không đáng nhắc tới.
Cổ thiên thần giống như biết Tần Vấn Thiên nghĩ gì trong lòng, thản nhiên nói.
- Trăm vạn năm.
Tần Vấn Thiên cười gượng lắc đầu:
- Thời gian tu hành của vãn bối ngắn ngủi, vẫn không có cách nào tưởng tượng được nhiều năm như vậy phải trải qua như thế nào.
- Đúng vậy, thiên phú của ngươi cũng được xem như là người vô cùng tốt mà ta đã gặp qua, không trưởng thành trong những thế lực Thiên Thần kia mà lại có thể có được tốc độ tu hành và thiên phú như vậy, đã coi như là cực kỳ ưu tú, nhưng cần phải chịu được cô đơn, vị truyền thụ ngươi Bất Tử Kinh kia, hắn sợ rằng không chỉ có hi vọng ngươi bảo vệ Thanh Huyền, hơn nữa, chắc hẳn là gửi gắm cả hy vọng vào ngươi, muốn ngươi phục hưng Thanh Huyền.
- Phục hưng?
Tần Vấn Thiên sửng sốt:
- Thế giới hủy diệt, muốn phục hưng lại Thanh Huyền, cần phải mất bao nhiêu năm tháng chứ?
- Ha ha, ngươi vừa tu đắc Bất Tử Kinh, chỉ cần bất tử, thế gian này khan hiếm nhất là thời gian, thứ không thiếu nhất cũng là thời gian, tồn tại bất tử, chỉ cần có đủ thiên phú, dù sớm hay muộn có thể trở nên mạnh mẽ, ngươi chẳng lẽ không hiểu ý nghĩa của sự bất tử sao?
Cổ thiên thần âm thanh lộ ra vài phần nghiêm túc và trang trọng:
- Bất tử là có thể chinh phục thời gian, du ngoạn sơn thuỷ thần đàn.
Tần Vấn Thiên hơi sửng sốt, hắn thật sự không nghĩ tới tầng ý nghĩa này của việc bất tử, đây chính là điểm mạnh của Bất Tử Kinh sao, chỉ cần bất tử, ta có thể đi lên vị trí chí cao, thời gian sẽ cùng đồng hành với ta.
Thế gian này chưa bao giờ thiếu thiên tài, bao gồm cả nhân vật tuyệt thế, nhưng không có người nào có thể bất tử, bọn họ phần lớn đều ngã xuống ở những cảnh giới bất đồng, hóa thành đất vàng, bọn họ có được thiên phú không gì sánh kịp, nhưng chung quy lại bị bại bởi kẻ địch là thời gian, nhưng nếu người đó bất tử, thì sẽ không bị thất bại.
Đại đạo đơn giản nhất, đạo chí cường lại là đạo lý đơn giản nhất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận