Thái Cổ Thần Vương

Còn muốn giữ thể diện không?

Dịch: Thánh Thien Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Trường Sinh giới chủ cười cười liếc nhìn Tần Vấn Thiên, cũng không phải thật sự muốn trưng cầu ý kiến của Tần Vấn Thiên. Hắn đương nhiên là cố ý, chính là muốn làm nhục Tần Vấn Thiên, khiến cho hắn tức giận.
Ánh mắt của hắn lại nhìn về phía mọi người, cười hỏi:
- Đãi ngộ cỡ này không phải thời nào cũng có đâu, chư vị nghĩ như thế nào?
- Giới Chủ ân trọng, có thể thưởng thức vũ khúc của vũ cơ trong lòng Tần cung chủ đúng thực là một cơ hội hiếm thấy.
Cung chủ Long Kỵ Cung mở miệng cười nói phụ họa.
- Ta cũng có chút hoài niệm, vũ khúc năm đó của vị vũ cơ ấy quả thật khiến người ta muốn được xem lần nữa.
Cung chủ Thiên Hành Cung lập tức mở miệng, hắn đương nhiên phải phụ họa cho sư tôn rồi, chờ mãi mới đến ngày hạ thủ với Tần Vấn Thiên, phải nhục nhã hắn trước mặt mọi người mới được.
Khẩu khí của sư tôn rất là khó nuốt trôi đây.
Sau đó, lại có rất nhiều người của các đại thế lực cười nói bàn tán, như thể người được nhắc đến thật sự chỉ là một vị vũ cơ tầm thường chứ không phải là nữ nhân của Tần Vấn Thiên vậy.
Cũng có rất ánh mắt đổ dồn về phía Ly Hỏa Cung chủ, không biết hắn sẽ có phản ứng ra sao. Thế nhưng, không ít người thấy thất vọng, trên mặt Tần Vấn Thiên vậy mà lại không có một chút phản ứng nào, cứ bình tĩnh quan sát tất cả mọi chuyện như vậy. Bọn họ nào hay, lúc này trong lòng Tần Vấn Thiên đã nổi dậy sát ý tới mức cực điểm với Trường Sinh giới chủ cùng Thiên Hành Cung chủ.
Hắn không mở miệng nói chuyện, hiện tại Dạ Thiên Vũ còn đang ở trong Trường Sinh Điện, hắn muốn gặp được người trước đã.
Trường Sinh giới chủ quay sang phân phó người bên cạnh một tiếng, lập tức có người đi mời người, mọi người hưởng thụ tiệc rượu, phá lệ náo nhiệt.
- Tần cung chủ, vị vũ cơ tuyệt sắc ấy đúng là xinh đẹp yêu kiều, Tần cung chủ hẳn là đã được thưởng thức thường xuyên tại Ly Hỏa cung, thật khiến cho người ta ước ao nha.
Có người bên Kiếm Hồn tông cười cười nhìn về phía Ly Hỏa Cung mà nói với Tần Vấn Thiên.
Một trăm năm trước, Tần Vấn Thiên đã có mâu thuẫn với Kiếm Hồn tông. Năm đó hắn thành danh sau khi khiêu chiến thiên kiêu thống lĩnh của Kiếm Hồn tông, sau lại bởi vì chuyện của Tiêu mỹ nhân mà một lần nữa đắc tội với Kiếm Hồn tông, cũng khó trách vào lúc này Kiếm Hồn tông vẫn không quên nói đểu hắn.
Tần Vấn Thiên lãnh đạm liếc nhìn cường giả vừa lên tiếng của Kiếm Hồn tông, cặp mắt hờ hững ấy lại khiến cho người ta cảm thấy có chút rét lạnh. Vị cường giả Kiếm Hồn tông kia nhìn thấy ánh mắt của Tần Vấn Thiên liền cười đến càng thêm vui sướng, nói:
- Nếu như có cơ hội, ta cũng muốn thường xuyên thưởng thức một phen.
Tức giận? Phẫn nộ?
Vậy thì như thế nào? Lời đồn Giới Chủ bất mãn với Tần Vấn Thiên giờ khắc này đã có thể là thật, e là kết cục của Tần Vấn Thiên cũng sẽ chẳng tốt đẹp gì, lúc này cứ đánh kẻ sa cơ đã, ai bảo ngày xưa hắn hung hăng càn quấy, không nể mặt Kiếm Hồn tông nửa điểm.
Chẳng bao lâu sau, Dạ Thiên Vũ đã được đưa ra. Nàng vẫn gợi cảm mê người, yêu diễm vô song, y trang tung bay, liếc mắt nhìn qua liền khiến lòng người rạo rực, huống chi là khi khiêu vũ. Ai ai cũng đều có chút mong đợi.
- Dạ Thiên Vũ, ngươi đi đi.
Trường Sinh giới chủ nhàn nhạt nói một tiếng, dáng người uyển chuyển của Dạ Thiên Vũ đi về phía trước, đôi mắt đẹp liếc nhìn Tần Vấn Thiên bên kia một cái, đi tới giữa đám người. Cung chủ Thiên Hành Cung cười to nói:
- Chẳng trách Tần cung chủ lại say mê vũ cơ này đến vậy, năm đó vừa thấy ta đã biết được mị lực của nàng, bây giờ gặp lại lại càng thấy rõ, đúng là vật quý của nhân gian. Tần cung chủ nhất định rất hưởng thụ phải không? Thế nhưng Tần cung chủ cũng đừng quên đại ân của sư tôn, vũ cơ này chính là do sư tôn gạt bỏ yêu thích mà ban thưởng cho ngươi, sau này nhớ thường xuyên đưa nàng tới Trường Sinh Điện giải khuây cho sư tôn đó.
- Trước khi nàng khiêu vũ, ta muốn hỏi nàng vài câu.
Lúc này Tần Vấn Thiên đột nhiên mở miệng, quay sang nói với Dạ Thiên Vũ:
- Thiên Vũ, ngươi lại đây.
- Ân.
Dạ Thiên Vũ nhẹ nở nụ cười, dáng người duyên dáng đi tới bên cạnh Tần Vấn Thiên, khiến cho mấy người bên Trường Sinh giới chủ cùng Cung chủ Thiên Hành Cung nhíu nhíu mày. Có điều bọn họ cũng không ngăn cản, chờ tới khi Tần Vấn Thiên vi phạm mệnh lệnh của Giới Chủ rồi bọn họ sẽ tìm hắn tính sổ.
- Thiên Vũ, ngươi trước cứ đi qua một bên đợi đi.
Tần Vấn Thiên gật gật đầu với Dạ Thiên Vũ, Dạ Thiên Vũ cũng nở nụ cười, đi tới phía sau lưng Tần Vấn Thiên, giống như người không liên quan vậy. Nàng đã sớm nhận được tin tức từ Tần Vấn Thiên. Hôm nay, nam nhân của nàng sẽ trở mặt với Trường Sinh giới chủ. Nàng tuy rằng không biết Tần Vấn Thiên dựa vào cái gì, nhưng nếu hắn đã nói muốn làm như thế thì đương nhiên là đã có sức lực.
- Tần Vấn Thiên, ngươi đây là có ý gì?
Cung chủ Thiên Hành Cung quát một tiếng, lạnh lùng nói:
- Sư tôn còn đang chờ vị vũ cơ này khiêu vũ, ngươi là không tuân lệnh sư tôn hay sao?
- Ngươi là cái thá gì mà cũng xứng nói chuyện như vậy với ta.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên liếc nhìn Cung chủ Thiên Hành Cung. Trong phút chốc, hết thảy những ai đang nâng chén rượu lên uống đều ngưng thần, chén rượu trong tay treo giữa không trung, chỉ vì một lời hung hăng bất thình linh của hắn.
Tần Vấn Thiên lại ngang nhiên quát mắng Cung chủ Thiên Hành Cung là cái thá gì trước mặt mọi người sao?
Tuy hắn bây giờ đã là Ly Hỏa Cung chủ nhưng Thiên Hành Cung chủ chính là Cung chủ xếp hàng thứ ba của Cửu Giới cung đó. Hơn nữa, hắn còn là đệ tử thân truyền của Giới Chủ, địa vị có thể so với Cung chủ Hoang Thiên cung, Tần Vấn Thiên lại dám ngông cuồng như thế sao?
Trong nháy mắt, vô số ánh mắt đồng thời tụ lại trên người Tần Vấn Thiên. Chỉ một câu nói lại giống như một đạo kinh lôi nổ vang trong thịnh yến, có vẻ như muốn dấy lên một hồi phong bạo vậy.
Cung chủ Thiên Hành Cung đầu tiên là sững sờ, sau đó sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt, trong lòng lạnh lẽo đến cực điểm. Tần Vấn Thiên nhục nhã hắn ngay trước mặt mọi người.
Được lắm, xem ra hôm nay không lo không tìm được lí do để đối phó với Tần Vấn Thiên. Chính hắn đã chủ động nhảy ra tìm chết, tuy rằng đây cũng là chuyện sớm muộn mà thôi, sư tôn hôm nay nhất định sẽ ép hắn, thế nhưng y lại không nghĩ tới chuyện sẽ diễn biến nhanh như thế. Hắn đúng là một khắc cũng không thèm nhẫn nhịn mà.
- Tần cung chủ, ngươi có biết mình đang làm cái gì không?
Cung chủ Thiên Hành Cung lạnh lùng chất vấn.
- Năm đó ở Hạ giới thiên, ở trước mặt bổn tọa, ngươi cũng ngông cuồng không biết điều như thế, muốn đương trường đánh chết ta. Kết quả thì sao, ngay cả một kiếm của ta cũng không đỡ được đó. Nếu không phải bận tâm ngươi là đệ tử của Giới Chủ thì lúc đó kiếm của ta đó đã chém giết ngươi rồi, nào đến phiên thứ rác rưởi như ngươi ở đây ăn nói ngông cuồng, quả thực là không biết xấu hổ, còn dám làm chó cắn càn trước mặt bổn tọa cơ đấy. Ngươi thân là Cung chủ một phương đó, có còn muốn giữ thể diện hay không?
Tần Vấn Thiên lạnh lùng quát một tiếng, trực tiếp vạch trần chuyện xưa tại chỗ, không chút lưu tinh mà trào phúng làm nhục Cung chủ Thiên Hành Cung.
Chuyện cũ kiểu này, đối với Tần Vấn Thiên mà nói, cũng không phải chuyện gì đáng giá khoe khoang, hắn chẳng cả muốn đề cập tới ấy chứ. Thế nhưng hôm nay Cung chủ Thiên Hành cung lại có chút không biết xấu hổ, dám liên tục làm nhục hắn, biến hắn thành trò cười, nếu vậy thì hắn đây liền cho đối phương biết cái gì gọi là nhục nhã.
Quả nhiên, lời vừa dứt, vô số người cũng vì đó mà chấn động, xì xào bàn tán không ngừng, các ánh mắt đều dồn dập chuyển hướng từ trên người Tần Vấn Thiên tới trên người Cung chủ Thiên Hành Cung.
Giữa hai người lại từng bạo phát chiến đấu như vậy sao? Thân là đệ tử thân truyền của Trường Sinh giới chủ, thế mà Cung chủ Thiên Hành Cung lại không đỡ nổi một kiếm của Tần Vấn Thiên sao?
Ngay cả Trường Sinh giới chủ cũng nhíu mày lại mà nhìn về phía Cung chủ Thiên Hành Cung, lúc đó Cung chủ Thiên Hành Cung không giải thích với hắn như vậy.
Cảm nhận được ánh mắt của Trường Sinh giới chủ cùng vô số người, sắc mặt Cung chủ Thiên Hành Cung trong nháy mắt tái nhợt một mảnh, lộ ra mấy phần dữ tợn. Hắn nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên mà nói:
- Làm càn, sao ngươi dám ăn nói linh tinh như vậy, hủy hoại thanh danh của ta.
Phủ nhận?
Tần Vấn Thiên nhìn hắn cười lạnh:
- Xem ra ngươi quả nhiên chưa từng đề cập đến chuyện này với Giới Chủ. Nếu ngươi đã nói bản tọa ăn nói linh tinh, như vậy thì ngay trước mặt Giới Chủ đây, bản tọa một lần nữa khiêu chiến ngươi. Nếu như ngươi có thể đỡ được một chiêu của ta thì cũng coi như ta thua, ta sẽ tạ lỗi ngay tại đây. Còn nếu như không phải có thể thì một kiếm hôm nay cũng sẽ không hạ thủ lưu tình như năm đó nữa. Ta sẽ trực tiếp chém thứ vô liêm sỉ như ngươi, miễn cho ngươi tiếp tục bôi nhọ danh tiếng của Giới Chủ.
sắc mặt Cung chủ Thiên Hành Cung một trận vặn vẹo, cũng không dám ứng chiến, hiển nhiên là trong lòng vẫn còn sợ hãi. Thấy cảnh này, mọi người sao lại không rõ ràng, lời Tần Vấn Thiên nói đương nhiên là sự thật.
- Ly Hỏa Cung chủ thật là đáng sợ.
Rất nhiều người kinh hãi không thôi. Một trăm năm trước, hắn mới chỉ là một vị Tiên Đế, đứng trên chiến đài chiến đấu mài giũa. Khi đó, đối với Cung chủ Thiên Hành Cung mà nói, hắn mới chỉ là một tiểu nhân vật mà thôi, thế mà bây giờ mới vẻn vẹn có trăm năm, hắn đã quát mắng Cung chủ Thiên Hành Cung tại trận như vậy, hơn nữa còn đã từng đánh bại y trong một chiêu. Đây là thực lực bậc nào cơ chứ.
Vẻ mặt của mấy người Kiếm Hồn tông cũng co giật. Tần Vấn Thiên lại cường đại như thế sao, chưa trừ diệt được kẻ này thì sẽ có hậu hoạn, cũng may hôm nay Giới Chủ có thể sẽ động tới hắn.
Quả nhiên, lúc này Trường Sinh giới chủ đã cực kỳ không vui. Thiên Hành Cung chủ bị Tần Vấn Thiên làm nhục tại trận như thế, còn từng bị đánh bại trong một chiêu, quá là khiến hắn mất mặt mà.
Tần Vấn Thiên đang phản kích hắn hay sao?
- Tần Vấn Thiên, việc này để sau hãy bàn, ta vừa nãy đã nói, trước hết cứ để cho mọi người thưởng thức vũ khúc của vũ cơ đã.
Trường Sinh giới chủ đổi đề tài sang chuyện khác, món nợ này hắn sẽ chậm rãi tính toan sau.
- Bẩm Giới Chủ, không thể để sau hãy bàn được. Ta đang có chuyện muốn bẩm báo với Giới Chủ.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói:
- Có liên quan tới ta cùng Bắc Minh U Hoàng.
- Ân?
Ánh mắt Trường Sinh giới chủ sáng lên, mở miệng nói:
- Ngươi nói đi.
Hắn cũng muốn nghe xem Tần Vấn Thiên muốn nói cái gì.
- Kỳ thực, ta cùng Bắc Minh U Hoàng cũng không phải là sư tỷ sư đệ chân chính, thế nhưng bọn ta đều từng được cùng một vị tiền bối chỉ giáo, cũng coi như là bán sư tỷ sư đệ đi. Năm đó khi tới Thái Cổ tiên vực, ta đã gặp phải một chút phiền toái, khi đó tu vi của ta còn thấp kém, vì để dễ dàng đi lại bên ngoai hơn, Bắc Minh U Hoàng liền giả trang làm sư tỷ của ta. Sau này hai người chúng ta vẫn lấy thân phận này để đối ngoại.
Tần Vấn Thiên chậm rãi mở miệng.
Trường Sinh giới chủ đương nhiên là đã biết, khóe miệng hắn hơi cong lên một ý tức sắc bén. Tần Vấn Thiên là chuẩn bị thẳng thắn thỉnh tội hay sao?
Tần Vấn Thiên cũng đang quan sát Trường Sinh giới chủ, nhìn thấy vẻ mặt của hắn, Tần Vấn Thiên liền minh bạch. Trường Sinh giới chủ quả nhiên đã biết rồi, chẳng trách hắn lại lấy Dạ Thiên Vũ làm con tin.
- Sau đó thì sao?
Trường Sinh giới chủ lạnh lẽo hỏi.
- Ta cùng Bắc Minh U Hoàng mặc dù không phải là sư tỷ sư đệ nhưng cũng cùng nhau trải qua sinh tử ở Thái Cổ tiên vực, cảm tinh đã vượt qua tình tỷ đệ. Năm đó khi ta đánh giết Ly Hỏa Cung chủ đời trước, Giới Chủ cũng đã suy nghĩ nên xử lý như thế nào. Ngươi nói với U Hoàng rằng ngươi có thể cân nhắc để ta tiếp nhận vị trí Ly Hỏa Cung chủ, đồng thời lại đưa ra yêu cầu muốn nàng làm thiếp. Bởi vì ta, Bắc Minh U Hoàng đã thà hi sinh chính mình mà ủy khuất mà đáp ứng Giới Chủ. Tới nay, Giới Chủ đã muốn tuyên bố tin tức này, cho nên ta liền nói ra tất cả những chuyện này, chính là muốn cho Giới Chủ hay, việc này chắc chắn sẽ không thể xảy ra, ta sẽ không để cho Bắc Minh U Hoàng làm như thế.
Tần Vấn Thiên chậm rãi mở miệng.
- Làm càn.
Sắc mặt Trường Sinh giới chủ đã triệt để biến lạnh. Tần Vấn Thiên thay hắn nói ra sự tình, hơn nữa ngữ khí còn là hắn đe dọa Bắc Minh U Hoàng phải làm thiếp của hắn, thậm chí còn dùng từ ngữ như là Bắc Minh U Hoàng hi sinh chính mình, ủy khuất cầu toàn.
- Lẽ nào lại như vậy.
Cung chủ Thiên Hành Cung nổi giận quát một tiếng:
- Một đôi cẩu nam nữ lại dám làm nhục sư tôn ta như vậy sao. Sư tôn nạp nàng làm thiếp là vinh quang của nàng, là ân huệ đối với nàng. Người ban tặng ngươi vị trí Cung chủ cũng giống như thế. Thật không nghĩ tới đôi cẩu nam nữ các ngươi lại cấu kết với nhau để làm việc xấu, ân đền oán trả, còn dám nói xấu sư tôn như vậy, tư tưởng xấu xa.
- Vinh quang? Ân huệ?
Tần Vấn Thiên cười lạnh nói:
- Giới Chủ tuổi đã cao mà lại còn háo sắc đê tiện như thế, thầy trò hai người các ngươi ngược lại cũng thật sự là giống nhau đó, còn muốn giữ thể diện không?
Lời nói của Tần Vấn Thiên như sấm sét giữa trời quang!
Bạn cần đăng nhập để bình luận