Thái Cổ Thần Vương

Lệ Nhi Cứng Rắn

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Long Uyên Phủ rơi vào khủng hoảng vô tận, giết chóc không ngừng.
Tần Vấn Thiên chỉ săn giết cường giả, hắn giương Phá Giới Cung, một mũi tên chết một người, Giới Chủ phải chết, Siêu Phàm cũng bị giết, người cảnh giới từ Tiên Đế trở lên giết không tha.
Hiển nhiên năm đó Long Uyên Phủ Chủ làm chuyện trong Thì Quang Giới đã kích thích Tần Vấn Thiên. Bắc Minh U Hoàng suýt chết, nhóm Quân Mộng Trần, Tiểu Hỗn Đản, Luyện Ngục, Nam Hoàng Yêu Nguyệt cũng suýt bị giết, thù hận này không thể xóa bỏ, phải có một phương bị diệt.
Nhiều người trong Long Uyên Phủ không tham gia vào kế hoạch giết Tần Vấn Thiên, nhưng Long Uyên Phủ Chủ đại biểu thái độ của Long Uyên Phủ, phủ chủ ra lệnh một tiếng, người nơi này có ai thương hại Tần Vấn Thiên không?
Tần Vấn Thiên không quên Long Uyên Hạo Vũ, không quên Giới Chủ cầm Phá Giới Cung lạnh lùng bắn ra mũi tên kia. Nếu Tần Vấn Thiên là bên yếu thế, Long Uyên Phủ Chủ ra lệnh muốn giết hắn, tất cả người Long Uyên Phủ sẽ chẳng có ai nhân từ. Dù vậy Tần Vấn Thiên còn giữ một đường, chỉ săn giết cường giả trên Đế cảnh, bọn họ tồn tại sẽ uy hiếp đến Thanh Thành Giới, nên tất cả phải chết.
Giữa hư không chợt vang tiếng hét sấm sét:
- Dừng tay!!!
Bên này giết chóc sớm khiến Thì Quang Chi Thành chú ý, tin tức khuếch tán nhanh, thành phố chấn động, cường giả các phương chạy đến. Không ngờ có người xuống tay với Long Uyên Phủ.
Long Uyên Phủ cường đại trong Thì Quang Chi Thành đang gặp tai họa ngập đầu.
Còn người mới hét to là thế lực thân với Long Uyên Phủ, hai bên có người thân của nhau. Đây cũng là một thế lực mạnh trong Thì Quang Giới, trong tộc có nhân vật cường đại trấn thủ nên vội chạy tới quát mắng Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên ngừng lại, lạnh băng nhìn người đến, nói:
- Đây là ân oán giữa ta và Long Uyên Phủ.
Cường giả quát mắng, người phát ra lạnh lẽo:
- Ngươi giết chóc như vậy đúng là mất trí phát cuồng!
Tần Vấn Thiên nhìn đối phương, lạnh lùng nói:
- Nực cười, Long Uyên Phủ ra lệnh lấy một món báu vật bắt ta và người thân bằng hữu của ta thì ngươi ở đâu? Long Uyên Hạo Vũ sai người bắt thê tử của ta thì ngươi ở đâu? Lấy người thân của ta làm mồi, đối phó bọn họ, một mũi tên Phá Giới Cung bắn xuyên thân thể người thân của ta thì ngươi ở đâu!?
Tần Vấn Thiên lớn tiếng chất vấn:
- Có phải ở trong mắt các ngươi thì cường giả như Long Uyên Phủ có thể coi thường mạng sống của ta, của người thân ta? Mọi người đều cho rằng đó là lẽ tất nhiên, ai kêu ta dám chọc vào Long Uyên Phủ? Còn ta báo thù thì là mất trí phát cuồng. Có phải ta nên rửa sạch cổ chờ Long Uyên Phủ đến chém?
Mọi người nghe Tần Vấn Thiên hỏi đều rung động. Trong thiên hạ làm gì có đạo lý mà nói. Đúng như Tần Vấn Thiên chất vấn, khi Long Uyên Phủ giết hắn có ai bênh vực hắn? Còn không cho phép báo thù?
Hai bên đã kết thù không đội trời chung thì nên không chết không ngừng, là kẻ thù sống chết, Long Uyên Phủ nhà ngươi muốn lấy mạng của ta, nói gì nhân nghĩa đạo đức.
Tần Vấn Thiên giơ Phá Giới Cung lên, người toát ra sát niệm:
- Xéo đi! Ai dám can thiệp vào việc của ta và Long Uyên Phủ tức là đối địch với Thanh Thành Giới Chủ này, giết không tha!
Bên dưới có vô số người Long Uyên Phủ, bọn họ thầm hận. Phủ chủ đã chọc vào nhân vật như vậy thì tại sao không nhổ cỏ tận gốc? Để đối phương đến phủ báo thù, gây ra tử thương thảm liệt như vậy.
Một giọng nói lạnh lùng vang lên:
- Người của Mộc Phủ đúng không? Các ngươi tốt nhất đừng dính dáng vào chuyện này, các ngươi không gánh nổi.
Cường giả Mộc Phủ mắt lóe tia sáng nhìn hướng người nói chuyện.
Nhóm Thập Lý Xuân Phong, Tào Thiên đứng đó. Cường giả Mộc Phủ biết mặt bọn họ, nét mặt sa sầm.
Tào Thiên lạnh lùng nói:
- Hoặc là ngươi đứng ra đánh hoặc biến đi! Huynh đệ của ta đã nương tay, nếu không Long Uyên Phủ lúc này đã thây ngã khắp nơi!
Tào Thiên cho rằng mũi tên của Tần Vấn Thiên chỉ bắn vào cường giả từ Đế cảnh trở lên thì đã rất mềm lòng, nếu đổi lại là gã nhìn nữ nhân bên cạnh mình bị một mũi tên bắn thủng thì tuyệt đối sẽ giết người Long Uyên Phủ, thù hận sống chết này phải kết thúc khi một bên hủy diệt.
Cường giả Mộc Phủ lặng im. Long Uyên Phủ Chủ làm cái gì mà buộc Thanh Thành Giới Chủ nóng nảy, làm việc để lại cái đuôi dẫn đến tai nạn này, kêu gã làm sao nhúng tay vào?
Nếu bị cuốn vào lốc xoáy, nhóm Thập Lý Xuân Phong, Tào Thiên có mặt ở đây, không giết hết họ lỡ sau này Mộc Phủ cũng gặp cơn bão giống vậy thì biết làm sao?
Nhưng nếu không ngăn cản Long Uyên Phủ và Mộc Phủ sẽ quyết liệt.
Tần Vấn Thiên tiếp tục sát phạt, phá hủy hết thảy cường giả trên Đế cảnh, tiếng gào thét thảm thiết không dứt. Long Uyên Phủ mênh mông một mảnh hỗn loạn, kiến trúc trong phủ bị hủy diệt gần một nửa, Long Uyên Phủ một thời hưng thịnh chưa từng gặp tai nạn như vậy.
Tai nạn hôm nay đều do quyết định của Long Uyên Phủ Chủ mà ra, hoặc nên nói là do sự kiêu ngạo của Long Uyên Hạo Vũ dẫn đến. Long Uyên Hạo Vũ không giải quyết tốt việc giữa Tần Vấn Thiên và Thiên Tiên Lâu, nếu không thì những chuyện sau đó đã không sinh ra.
Lý do không giải quyết êm thắm là vì Long Uyên Hạo Vũ tự cao thân phận, khinh thường Tần Vấn Thiên.
Khi Long Uyên Phủ Chủ dẫn người chạy tới Long Uyên Phủ hầu như thành phế tích, phủ rộng lớn, cường giả từ Đế cảnh trở lên không tồn tại, nhân vật Giới Chủ bị tru sát hủy diệt chết hết.
Long Uyên Phủ hoàn toàn đứt đoạn cấp bậc, chỉ còn lại một ít hậu bối và đám nhân vật tầng cao nhất.
Tất cả đều do thanh niên áo trắng còn ở trên bầu trời Long Uyên Phủ làm ra, hắn dám ở lại đây.
Long Uyên Phủ Chủ phát ra tiếng gầm đáng sợ:
- A!!!
Mắt Long Uyên Phủ Chủ lạnh băng nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm, trong thiên địa sinh ra sát ý cuồng bạo đến cực điểm xuyên thấu hư không, dù ở nơi nào đều không thể tránh thoát uy áp sát phạt của y.
Long Uyên Phủ Chủ nổi giận, hoàn toàn tức giận.
Long Uyên Phủ Chủ rống to:
- Tần Vấn Thiên, ta muốn giết cả nhà ngươi! Diệt toàn tộc của ngươi! Phá hủy Thanh Thành Giới của ngươi!
Lửa giận làm Long Uyên Phủ Chủ quên hết tất cả, mất bình tĩnh.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói:
- Khi ngươi ra lệnh đối phó người thân bằng hữu của ta, dùng Phá Giới Cung tru sát ta chẳng lẽ không suy xét đến hậu quả sao?
Long Uyên Phủ Chủ quát to, phát ra Giới Tâm:
- Chết!
Nhưng khi Long Uyên Phủ Chủ phát ra lực lượng thì trong hư vô sinh ra một lực lượng khác, uy của lực lượng này bao phủ hư không mênh mông vô tận, bao bọc mọi người vào trong, đương nhiên bao gồm phủ chủ Long Uyên Phủ.
Khi uy áp giáng lâm, Long Uyên Phủ Chủ biểu tình cực kỳ khó xem hỏi Tần Vấn Thiên:
- Người đứng sau lưng của ngươi là ai mà khiến ngươi có hành động điên cuồng như vậy?
Một bóng người xuất hiện trong không trung, Lạc Thần Lệ đứng bên kia, hai lão nhân đứng sau lưng nàng hộ pháp.
Mặt Long Uyên Phủ Chủ tái nhợt:
- Lạc Thần thị!
Lạc Thần Lệ mở miệng nói:
- Năm đó người ra lệnh người ta bắn ra mũi tên đó thì ta từng nói rồi, hãy nhớ việc ngươi làm ra, vĩnh viễn đừng quên. Giờ ngươi còn nhớ không?
Người Long Uyên Phủ thấy phủ chủ đến vốn dào dạt hy vọng, nhưng họ thấy khí thế của phủ chủ xẹp xuống, không cuồng bạo lửa giận ngập trời nữa, cũng không còn tự tin.
Y thay đổi vì nữ nhân xuất hiện, vậy mỹ nhân tuyệt sắc đứng giữa hư không là ai?
Long Uyên Phủ Chủ lạnh lùng hỏi:
- Tại sao Lạc Thần thị xen vào việc của Huyền Vực ta? Long Uyên Phủ ở trong Thì Quang Chi Thành Huyền Vực xem như thế lực lớn một phương, Lạc Thần thị khinh người quá đáng như vậy là khi dễ Huyền Vực ta không có người?
Long Uyên Phủ Chủ thăng cấp sự việc lên Huyền Vực và Lạc Thần thị, tạo áp lực cho Lạc Thần thị.
Lạc Thần Lệ lạnh lùng nói:
- Ta đã cảnh cáo ngươi rồi, người này và ta có quen biết, kêu Long Uyên Phủ ngươi đừng đụng vào hắn. Nhưng dường như ngươi không thèm nhớ lời của ta, uy nghiêm của Lạc Thần thị sao cho phép Long Uyên Phủ ngươi giẫm lên? Ngươi đừng nâng ra Huyền Vực, đây là chuyện giữa ta và ngươi, không liên quan gì Huyền Vực và Hoang Vực. Long Uyên Phủ ngươi chỉ là thế lực con kiến mà muốn đại biểu Huyền Vực?
Ngữ điệu cuồng vọng thốt ra từ miệng thiếu nữ xinh đẹp nhưng không ai cảm thấy không thích hợp.
Chỉ bởi vì đám đông nghe đoạn đối thoại biết nàng đến từ Lạc Thần thị, không ngờ Lạc Thần thị tham gia vào cơn bão này.
Long Uyên Phủ Chủ lờ đi cảnh cáo của Lạc Thần thị muốn giết Tần Vấn Thiên, Lạc Thần thị cho rằng bị giẫm lên tôn nghiêm nên muốn trả thù, sai khiến Thanh Thành Giới Chủ đến giết chóc.
Cường giả Mộc phủ thót tim, may mắn gã không bị cuốn vào trong, suýt bị Long Uyên Phủ Chủ hại thảm. Long Uyên Phủ Chủ không nhắc đến Lạc Thần thị, nếu Mộc phủ bị cuốn vào trong thì không tưởng tượng nổi hậu quả.
Long Uyên Phủ Chủ xanh mặt nhìn Lạc Thần Lệ chằm chằm, hỏi:
- Ngươi là ai trong Lạc Thần thị?
Nữ nhân này có lẽ có thân phận không tầm thường trong Lạc Thần thị, hai lão nhân bên cạnh nàng đều phi phàm. Đặc biệt là lão nhân nhắm mắt phát ra uy áp tuyệt đối là nhân vật siêu đáng sợ.
Lạc Thần Lệ lạnh nhạt nói:
- Lạc Thần Lệ của Lạc Thần thị, đến Huyền Vực tìm vật, được Thanh Thành Giới Chủ trợ giúp đã tìm ra.
Mọi người ghi nhớ cái tên này, nhưng không biết thân phận cụ thể của nàng, dù sao nàng chưa nổi tiếng đến tận Huyền Vực.
Lạc Thần Lệ nói câu này như thể nàng mới là người đứng sau sự việc hôm nay, đơn giản vì uy áp của Lạc Thần thị không cho phép khinh nhờn.
Long Uyên Phủ Chủ hỏi:
- Ngươi muốn làm sao?
Người Long Uyên Phủ nghe vậy cảm giác tuyệt vọng, phủ chủ của họ đã đến kịp lúc, nhưng đừng nói báo thù, bản thân y cũng không an toàn, không dám đụng vào đối phương, còn hỏi người ta muốn làm sao, rõ ràng hụt hơi.
Tại sao phủ chủ chọc vào nhân vật cường đại như vậy dẫn đến tai nạn này.
Lạc Thần Lệ lạnh nhạt nói:
- Các ngươi trong Thì Quang Giới đã lờ ta thì hãy tự sát đi, ta cho phép Long Uyên Phủ tiếp tục tồn tại, chuyện này kết thúc tại đây.
Câu này cực kỳ bá đạo, kêu nhân vật đỉnh cấp Long Uyên Phủ, đám cường giả bao gồm phủ chủ tự sát.
Một tiếng cười nhạt vang lên:
- Lớn lối thật, từ khi nào Hoang Vực có uy phong như vậy trên đất Huyền Vực ta?
Thế lực khác trong Thì Quang Giới chạy tới, Đông Hoàng thị và Nguyệt Trường Không dẫn đầu. Câu nói trên là Nguyệt Trường Không thốt ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận