Thái Cổ Thần Vương

Lừa Đời Lấy Tiếng

Tần Vấn Thiên vừa thốt lời, toàn bộ hư không tĩnh lặng.
Câu này là có ý gì?
Nhớ lúc trong Thì Quang Giới, khi Tần Vấn Thiên và Nguyệt Trường Không tranh luận hắn từng nói câu tương tự. Tần Vấn Thiên nói: Nguyệt Trường Không nói hắn được truyền thừa của Thần Vương thì các ngươi tin, nếu ta nói là ta được truyền thừa của Thần Vương thì sao?
Khi đó mọi người nghe như trò cười, cho rằng Tần Vấn Thiên ô miệt Nguyệt Trường Không trong cuộc tranh luận. Giọng điệu Tần Vấn Thiên nói lúc đó đúng là rất tùy ý.
Nhưng hôm nay Tần Vấn Thiên lặp lại câu đó, hắn nói với cường giả đại năng của Tử Vi Thần Đình.
Giờ phút này ai có thể bỏ qua lời Tần Vấn Thiên nói?
Mới rồi Tần Vấn Thiên tru sát phủ chủ Long Uyên Phủ, nhân vật đại năng, sử dụng năng lực vừa lúc là thời gian, thời không yên lặng. Năng lực thời không yên lặng của Tần Vấn Thiên làm Long Uyên Phủ Chủ không nhúc nhích được, năng lực thời gian cường đại biết bao.
Nhân vật đại năng của Tử Vi Thần Đình, sư thúc của Nguyệt Trường Không bị một câu nói biến sắc mặt, mắt bắn ra tia đáng sợ hướng Tần Vấn Thiên.
Người Đông Hoàng thị tinh thần dao động kịch liệt, đặc biệt là Đông Hoàng Anh thay đổi sắc mặt ngay.
Đông Hoàng Anh thầm rít gào:
- Không thể nào! Chuyện này không thể được!
Đông Hoàng Anh không tin lời của Tần Vấn Thiên, nói chính xác hơn là ám thị mình đừng tin.
Nhân vật đại năng Thiên Đạo Thánh Viện mỉm cười. Đám người Thập Lý Xuân Phong trân trân nhìn Tần Vấn Thiên đứng giữa hư không, sau đó cả nhóm liếc nhau, thấy giật mình trong mắt đối phương, biểu tình của họ trở nên đặc sắc.
Nếu sự thật đúng như họ phỏng đoán thì chuyện này rất thú vị.
Mặt của Tử Vi Thần Đình, Đông Hoàng thị bị đánh sưng.
Con ngươi Nguyệt Trường Không co rút, biến sắc mặt nhưng rất nhanh gã điều chỉnh lại, dửng dưng nhìn Tần Vấn Thiên như thể chuyện hắn nói không liên quan gì gã. Trong lòng Nguyệt Trường Không rất muốn giết người. Tại sao Nguyệt Trường Không muốn mượn tay Long Uyên Phủ trừ khử Tần Vấn Thiên? Là vì sợ bị lộ, nhưng Long Uyên Phủ vô dụng hai lần thất bại, còn bán đứng gã chọc giận Tần Vấn Thiên.
Cường giả đại năng Tử Vi Thần Đình lạnh lùng hỏi, nhìn Tần Vấn Thiên không rời mắt:
- Câu này là có ý gì?
Tần Vấn Thiên cười khẽ, mặt lạnh lùng nói:
- Tiền bối tự hiểu, ta chỉ muốn nhắc nhở một tiếng. Năm xưa Thần Vương để lại lời nhắn ai biết là nói với ai? Nguyệt Trường Không nói thanh âm kia đến từ tương lai, ta nói nó đến từ quá khứ, sự thật thế nào có ai biết?
Tần Vấn Thiên vốn muốn để Nguyệt Trường Không thay thế, nếu gã không chọc vào hắn thì hắn sẽ không để ý đối phương.
Nhưng Nguyệt Trường Không khiêu chiến giới hạn chịu đựng của hắn, gã lừa Tử Vi Thần Đình, lừa Đông Hoàng thị, giấu trời qua biển nhưng bị lộ ra thì hậu quả ra sao?
Tử Vi Thần Đình muốn che chở Nguyệt Trường Không thì được thôi, hắn không ra tay, chờ xem Tử Vi Thần Đình và Đông Hoàng thị làm sao.
Thập Lý Xuân Phong cười nói:
- Lúc trước ta đã thấy lạ, tại sao Nguyệt Trường Không luôn nhằm vào Tần Vấn Thiên, kêu tên khiêu chiến? Giờ ám thị Long Uyên Phủ xuống tay giết Tần huynh, xem ra tất cả có nguyên nhân sâu xa.
Thập Lý Xuân Phong nói tùy ý nhưng một câu xâu chuỗi nhiều manh mối lại, nếu suy nghĩ theo hướng này thì nhiều chuyện dễ hiểu.
Bốp bốp bốp!
Tiếng giòn vang lên, mọi người nhìn hướng phát ra thanh âm, là Nguyệt Trường Không vỗ tay.
Khuôn mặt điển trai treo nụ cười, gã cười thản nhiên nói:
- Tần huynh thủ đoạn thật giỏi, đã từng chiến một trận với Tần huynh, ta tự hỏi trước mắt không đánh lại Tần huynh. Không ngờ về mưu kế thủ đoạn ta cũng kém xa Tần huynh, một chiêu ly gián giết người không thấy máu.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói:
- Ta nói rồi, đừng kêu hai chữ Tần huynh, ngươi không cảm thấy buồn nôn sao?
Một kẻ mưu tính dồn hắn vào chỗ chết nhưng há mồm ngậm miệng kêu Tần huynh, nghe đã khiến người khó chịu gai người.
Tào Thiên lạnh nhạt nói:
- Lúc này còn kêu ra hai chữ Tần huynh được đủ thấy người này tâm cơ sâu cỡ nào, nói là mặt dày vô sỉ cũng không đủ. Năm xưa Vấn Thiên bình luận về ngươi quá đúng, người này rất giả tạo, phẩm tính như vậy không biết đã dùng thủ đoạn gì lừa gạt Tử Vi Thần Đình.
Đám đông ngày càng tin tưởng lời nói của nhóm Tần Vấn Thiên. Giả thiết những việc này không phải Nguyệt Trường Không làm thì Tần Vấn Thiên ô miệt gã, lẽ ra gã nên tức điên mới đúng, ấy vậy mà vẫn cười gọi hai chữ Tần huynh, nói người này tâm cơ thâm sâu không sai chút nào.
Hay là Đại Hội Vạn Giới mùa này công nhận tuyệt đại thiên kiêu Nguyệt Trường Không thật ra là kẻ xấu xa vô sỉ, lừa gạt giấu trời qua biển?
Nếu đúng vậy thì rất buồn cười.
Gã chẳng những lừa nhiều Giới Chủ ở Đại Hội Vạn Giới, còn lừa Đông Hoàng thị, thậm chí lừa Tử Vi Thần Đình, Thiên Thần cao cao tại thượng.
Nhưng không thể nói mọi người ngu muội, chỉ vì sau khi Thần Vương để lại lời nhắn không ai đứng ra thừa nhận, có mình Nguyệt Trường Không đứng lên, cộng thêm gã vốn giỏi năng lực thuộc tính thời gian, khi nói về Thì Quang Bi Văn cũng phân tích rõ ràng hợp lý. Vì vào trước là chủ nên không ai nghi ngờ gã.
Các cường giả sẽ không nghi ngờ gã là giả mạo.
Nguyệt Trường Không đang cố nén lửa giận, gã ước gì bằm thây Tần Vấn Thiên ra ngàn mảnh, nhưng trên mặt vẫn cười nói:
- Nghe ý của Tần huynh thì ám thị người được truyền thừa là Tần huynh? Nếu vậy Tần huynh có thể phô bày cho các cường giả ở đây thấy Tần huynh được truyền thừa gì không?
Tần Vấn Thiên lạnh nhạt nói:
- Ta không nói gì cả, chỉ tùy ý nhắc nhở tiền bối Tử Vi Thần Đình. Nếu tiền bối không để ý cứ xem như không nghe được câu này đi.
Tần Vấn Thiên càng như vậy càng làm người ta nghi ngờ.
Trừ phi Nguyệt Trường Không dùng năng lực thuộc tính thời gian chiến thắng Tần Vấn Thiên, nếu không Tử Vi Thần Đình và Đông Hoàng thị sẽ vẫn nghi ngờ gã.
Muốn dùng năng lực thời gian chiến thắng Tần Vấn Thiên . . . có thể thắng một Tần Vấn Thiên đã tru sát Long Uyên Phủ Chủ sao?
Nguyệt Trường Không không dám ứng chiến chứ nói gì cái khác.
Mắt Đông Hoàng Anh liên tục lấp lóe, siết chặt hai nắm tay, cắn nhẹ môi son.
Đông Hoàng Anh không nhịn được nữa truyền âm hỏi Tần Vấn Thiên:
- Tần Vấn Thiên, người được truyền thừa của Thì Quang Thần Vương thật sự là ngươi?
Tần Vấn Thiên nhìn sang Đông Hoàng Anh. Nếu nói lúc trước hắn vì bị Đông Hoàng Anh lung lạc mà xem nàng như bằng hữu, sau đó xảy ra nhiều chuyện làm Tần Vấn Thiên không còn chút hảo cảm với nàng, thậm chí hơi ghét. Đông Hoàng Anh rất theo chiều gió, lúc nàng làm bằng hữu với hắn vốn không quen Nguyệt Trường Không. Sau khi Nguyệt Trường Không tự nhận là truyền nhân Thần Vương, cố ý lộ ra chút hứng thú với nàng thì thái độ của nàng đối với Tần Vấn Thiên và Nguyệt Trường Không hoàn toàn thay đổi.
Nếu Tần Vấn Thiên và Nguyệt Trường Không không có mâu thuẫn thì còn đỡ, nhưng khi mâu thuẫn xảy ra, Đông Hoàng Anh tin Nguyệt Trường Không sái cổ, còn nhạo báng trào phúng cái gọi là bằng hữu là Tần Vấn Thiên. Khi Đông Hoàng thị và Tử Vi Thần Đình ra tay ngăn cản Lạc Thần thị giúp hắn, Đông Hoàng Anh như những người Đông Hoàng thị khác không biết nên nói cái gì hào hứng nhìn hắn một mình chiến với Long Uyên Phủ Chủ. Có lẽ Đông Hoàng Anh giống như Nguyệt Trường Không chờ xem Tần Vấn Thiên đấu thua, bị Long Uyên Phủ Chủ đánh chết.
Đối với nữ nhân như vậy Tần Vấn Thiên rất khó lại có hảo cảm, chỉ có chán ghét.
Tần Vấn Thiên lạnh nhạt mỉa mai:
- Tiểu công chúa có lời gì có thể trực tiếp nói ra, không cần âm thầm truyền âm. Ta nghe nói Nguyệt Trường Không giờ đã là rể hiền của Đông Hoàng thị, có hôn ước với tiểu công chúa. Người khác có thể nghi ngờ Nguyệt Trường Không nhưng tiểu công chúa là vị hôn thê của hắn, lúc chưa có hôn ước đã tin tưởng hắn đến vậy, bây giờ cần gì nghi ngờ? Nên vững tin như cũ mới đúng.
Đông Hoàng Anh nhớ lại Tần Vấn Thiên từng nhắc nhở nàng phẩm tính của Nguyệt Trường Không có vấn đề, hình như muốn ám thị cái gì. Nhưng Đông Hoàng Anh cho rằng Tần Vấn Thiên ghen tỵ Nguyệt Trường Không, nàng vẫn luôn tin như vậy. Bây giờ thì sao?
Tần Vấn Thiên sớm đánh bại Nguyệt Trường Không, giờ lại đánh chết đại năng, hắn cần ghen tỵ gã sao? Tại sao lúc trước Tần Vấn Thiên nói phẩm tính của Nguyệt Trường Không có vấn đề?
Tất cả quá rõ ràng nhưng Đông Hoàng Anh không muốn thừa nhận.
Nguyệt Trường Không nghe Tần Vấn Thiên nói, không nhịn được biến sắc mặt, ánh mắt lạnh lùng. Đông Hoàng Anh dám lén truyền âm cho Tần Vấn Thiên, nghi ngờ gã. Vị hôn thê còn nghi ngờ gã thì những người khác nghe thấy sẽ có cảm giác gì?
Quả nhiên ánh mắt của vô số người nhìn Nguyệt Trường Không và Đông Hoàng Anh.
Nữ nhân của Nguyệt Trường Không cũng bắt đầu không tin tưởng gã sao? Xem ra Nguyệt Trường Không đúng là lừa gạt mọi người, còn được Thiên Thần thừa nhận, được thu làm đệ tử, lá gan thật lớn.
Cường giả Tử Vi Thần Đình lạnh lùng nói, không dời mắt khỏi Tần Vấn Thiên:
- Ngươi càn rỡ đủ chưa? Ô miệt đệ tử của Thần Đình, ngươi quá cuồng. Nể mặt Thiên Đạo Thánh Viện nên ta không làm khó dễ ngươi, về sau còn buông lời cuồng như thế thì đừng trách ta không khách khí.
Cường giả đại năng Tử Vi Thần Đình lạnh lùng nói:
- Mọi việc hôm nay dừng tại đây, Nguyệt Trường Không đã được sư huynh của ta thừa nhận, được truyền thừa Thần Vương, không cần nghi ngờ. Ân oán cá nhân công kích nhau không bằng quay về lo tu hành.
Cường giả Tử Vi Thần Đình nhìn hướng Nguyệt Trường Không:
- Trường Không, theo ta về Thần Đình.
Nguyệt Trường Không khẽ run, gật đầu, ánh mắt cực kỳ độc ác lườm Tần Vấn Thiên một cái, sau đó hai người rời đi.
Mọi người đã hiểu điều này có ý nghĩa gì.
Vào phút cuối cường giả Tử Vi Thần Đình phủ nhận chẳng qua là bảo vệ mặt mũi của Tử Vi Thần Đình, lão mang Nguyệt Trường Không đi đã nói rõ. Lần này Nguyệt Trường Không trở về Tử Vi Thần Đình sẽ nhận được khảo vấn thế nào?
E rằng kết cục của gã sẽ rất thảm.
Hôm nay Tử Vi Thần Đình nhiều lần ngăn cản Tần Vấn Thiên báo thù, hắn nói một câu làm Tử Vi Thần Đình nhục mặt.
Đông Hoàng Anh nhìn Nguyệt Trường Không bị mang đi, thân thể mềm mại rùng mình, mặt như tro tàn, trắng bệch như giấy.
Trong sạch của nàng đã trao cho Nguyệt Trường Không!
Chân mệnh thiên tử của nàng là kẻ lừa đảo mua danh chuộc tiếng sao? Những gì trước đó tính cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận