Thái Cổ Thần Vương

Tần tộc chi mẫu

Thân thể của Tần Vấn Thiên đứng trên đại địa của Võ Mệnh Tinh Thần, chung quanh có đạo pháp của kiếm bao phủ, giống như thiên uy, cả viên tinh thần hình kiếm đều như vậy. Vào lúc này, Tần Vấn Thiên đã thật sự hiểu rằng, thì ra, bọn họ câu thông với Võ Mệnh Tinh Thần để giác tỉnh tinh hồn, nhưng từ lúc tu hành bàn đầu, cái mà bọn họ có thể có được chỉ là lực lượng Võ Mệnh Tinh Thần đơn giản nhất, chỉ có đặt chân tới cảnh giới chung cực mới xem như thật sự đạt được lực lượng của bản thân Võ Mệnh Tinh Thần, cái này gọi là lực lượng của thiên đạo.
Trên những viên Võ Mệnh Tinh Thần này ẩn chứa lực lượng của thiên đạo, mỗi một viên đều như vậy.
Tần Vấn Thiên nhìn Cửu Thiên Tinh Hà, tinh không vô tận mờ mịt, hắn không khỏi lại sinh ra cảm giác mê mang, nếu như mỗi một Võ Mệnh Tinh Thần đều đại biểu cho uy thế của thiên đạo, vậy thì hàng tỉ Võ Mệnh Tinh Thần của Cửu Thiên Tinh Hà được sinh ra như thế nào? Chẳng lẽ từ khi bắt đầu có nhân loại đã tồn tại rồi sao, vùng trời này quả nhiên là có muôn vàn điều kỳ diệu, không biết bước vào cảnh giới của thanh niên áo trắng liệu có thật sự nhìn thấy được sự huyền bí trong đó hay không.
Nhưng Tần Vấn Thiên cũng hiểu được bọn họ đến được đây thì có nghĩa là gì, có nghĩa là mỗi người đều có cơ hội cảm thụ những thiên đạo, lực lượng của thiên thần khác một cách gần gũi. Lần này đủ để khiến cho thái cổ Tiên Vực điên cuồng, hắn đã có thể đoán trước được, cường giả trên cảnh giới thái cổ giới chủ đều muốn tới thiên quật.
Đúng như những gì mà hắn đoán, hiện giờ, cường giả của thế lực các phương của thái cổ Tiên Vực sau khi có được tin tức đều chạy tới Vô Nhai hải. Sau đó, tin tức từ các thế lực truyền đến các phương của thái cổ Tiên Vực, thái cổ Tiên Vực đã dấy lên sóng to ngập trời. Thiên quật trong truyền thuyết không ngờ nối liền với thương khung, Cửu Thiên Tinh Hà.
Ngoại giới điên cuồng, các cường giả ở thiên quật cũng vậy, bọn họ sau khi cảm nhận được lực lượng cất chứa trong Võ Mệnh Tinh Thần thì đều bắt đầu tu hành điên cuồng. Bọn họ biết, đây là một cơ duyên nghịch thiên, cơ duyên cổ kim chưa từng có, bất kể là đối với giới chủ hay là thiên thần mà nói, tất cả đều như vậy.
Tần Vấn Thiên đắm chìm trong cảm ngộ lực lượng Võ Mệnh Tinh Thần, kết hợp với lĩnh ngộ của bản thân, hắn cảm thấy mình đã cách cảnh giới đó càng lúc càng gần, có lẽ chuyến đi tới thiên quật lần này chính là cơ hội để hắn đột phá.
Tu hành không phải là chuyện một sớm một chiều, khi các cường giả đều đang cảm ngộ tu hành ở thiên quật, cường giả của thái cổ Tiên Vực đều bắt đầu lục tục đi đến. Đương nhiên, đó đều là những nhân vật đỉnh cao nhất, giới chủ cường đại và thiên thần, tuy rằng thần vẫn chi lộ của thiên quật đã được thanh niên áo trắng trực tiếp mở ra, nhưng hai cửa khẩu phía trước, nhất là biển máu đó vẫn không phải là người bình thường có thể đi qua được.
Cường giả của các thế lực cao cấp nhất đương nhiên là đến nhanh nhất, nhất là những thế lực ở ngay Thiên Vực như Tần tộc, Càn Khôn giáo, Cửu Thiên Huyền Nữ cung, tất cả đều đến. Hơn nữa có rất nhiều cường giả tới đây, thiên thần tới rất nhiều, đi thẳng tới Cửu Thiên Tinh Hà, hàng lâm lên cổ lộ của Võ Mệnh Tinh Thần, đối với bọn họ mà nói, cũng có sức hấp dẫn rất lớn.
Tần Chính suất lĩnh cường giả của Tần tộc đến đây, thậm chí thê tử của hắn cũng tới. Thê tử của hắn cực đẹp, cũng là thiên thần, năm đó chính là nữ tử hậu bối có thiên phú xuất chúng nhất của Tần tộc. Tần Viễn Phong khi còn trẻ cũng từng thầm mến nàng ta, nàng ta đứng đó, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng vào quang huy trên người nàng ta.
- Đãng nhi.
Nữ tử nhìn Tần Đãng Thiên, trong đôi mắt xinh đẹp ấy chất chứa quang huy nhu hòa, con trai của nàng ta Tần Đãng Thiên luôn là sự kiêu ngạo của nàng ta.
- Mẫu thân, người cũng tới rồi.
Tần Đãng Thiên lướt tới.
- Ừ, ta luôn muốn được nhìn thấy cửu thiên, hiện giờ có cơ hội rồi, đương nhiên là phải tới, có không ít trưởng bối cũng tới.
Nữ tử nói với Tần Đãng Thiên. Tần Đãng Thiên nhìn thấy rất nhiều nhân vật thiên thần của Tần tộc cũng tới theo.
- Gia gia sao không tới?
Tần Đãng Thiên hỏi.
- Gia gia của ngươi đang bế quan tu hành, không tiện quấy rầy ông ấy, thiên quật đã mở, sau này còn có cơ hội mà, cũng không cần thiết phải nóng vội nhất thời.
Tần Chính nói, Tần Đãng Thiên gật đầu.
Tần Chính bước về phía trước, nhìn trên cổ lộ, quang huy của Cửu Thiên Tinh Hà chiếu xuống, Võ Mệnh Tinh Thần vô cùng chói mắt, hắn thầm nghĩ trong lòng, năm đó, phụ tử Tần Viễn Phong đều đã tới thiên quật, bọn họ đã từng đi tới nơi này chưa?
Hắn là đến rồi, hơn nữa, lúc trước thứ Tần Thiên Cương có được có thể là xuất phát từ nơi này. Cuối cùng lại không biết sao lại lọt vào trong tay Tần Viễn Phong.
Chuyện này vẫn luôn là bí mật của Tần tộc hắn, chỉ có rất ít thế lực đứng đầu cùng cấp với Tần tộc mới biết được một số ẩn tình.
Phía sau, trên cổ lộ có cường giả tiến đến, Tần Chính quay đầu lại nhìn, người dẫn đầu cực kỳ xuất chúng, so với thê tử của Tần Chính thì không hề kém chút nào, thậm chí còn xuất chúng hơn mấy phần, quả thực không giống như là nữ tử trong trần thế.
- Cửu Thiên Huyền Nữ cũng đến rồi.
Tần Chính lên tiếng. Nữ tử đó chính là cung chủ của Cửu Thiên Huyền Nữ cung, được xưng là Cửu Thiên Huyền Nữ đệ nhất tiên của hồng trần cửu thiên.
Khí chất của Cửu Thiên Huyền Nữ rất siêu nhiên, nàng ta nhìn về phía Tần Chính, nhẹ giọng nói:
- Tần tộc trưởng không phải cũng tới rồi sao?
- Đối với kỳ cảnh trước mắt, Cửu Thiên Huyền Nữ thấy thế nào?
Tần Chính hỏi.
- Một hồi đại tạo hóa của Thái cổ Tiên Vực.
Cửu Thiên Huyền Nữ mỉm cười nói. Tần Chính gật đầu, đây đích xác sẽ là một hồi đại tạo hóa, chỉ sợ rất nhiều người sẽ nghênh đón sự lột xác.
- Hai vị tới sớm quá.
Lại có thanh âm truyền đến, phía sau một nhân vật trung niên mặc trường bào màu tím, đầu đội vương miện, vô cùng uy nghiêm đi tới. Thân thể hắn bồng bềnh trên cổ lộ, giống như chủ của thiên địa càn khôn. Người này, chính là Càn Khôn giáo chủ, mệnh danh là người chấp chưởng Càn Khôn.
- Ngươi cũng không muộn đâu.
Tần Chính thản nhiên nói.
Càn Khôn giáo chủ cười cười, nhìn Cửu Thiên Huyền Nữ nói:
- Lâu rồi không gặp Cửu Thiên Huyền Nữ, vẫn kinh diễm như xưa, siêu thoát trần thế, ngươi không lấy chồng đúng là đáng tiếc.
Cửu Thiên Huyền Nữ liếc hắn một cái, cũng không tức giận, bọn họ quen nhau đã lâu, ở Thiên Vực đã đánh cờ với nhau rất nhiều năm rồi.
- Đúng rồi, tên đệ tử không nên thân Lâm Tiêu của ta mỗi ngày đều theo đuổi Huyền Nữ của các ngươi không buông. Ta thấy ngươi trong khoảng thời gian ngắn không thể truyền ngôi được rồi, còn có thể chưởng quản Cửu Thiên Huyền Nữ cung nhiều năm, chẳng thà gả Huyền Nữ cho tử của ta đi.
Càn Khôn giáo chủ cao giọng nói. Huyền Nữ đứng phía trước nghe thấy những lời này thì lạnh lùng lườm Càn Khôn giáo chủ. Lão già này so với Lâm Tiêu còn đáng giận hơn.
- Chúng ta đi.
Cửu Thiên Huyền Nữ lười chẳng muốn tranh luận với Càn Khôn giáo chủ. Bất kể như thế nào, nàng ta là thân nữ nhân cũng sẽ phải chịu thiệt, dứt khoát không thèm để ý nữa. Một nhóm tiên tử đi tới tinh không, không biết đã hấp dẫn ánh mắt của bao nhiêu cường giả. Đẹp quá, rất nhiều người kinh thán, đó chính là Cửu Thiên Huyền Nữ sao, cửu thiên hồng trần đệ nhất tiên, vẻ đẹp của nàng ta thật sự đã siêu thoát phàm tục, nhất là lúc nàng ta tới Võ Mệnh Tinh Thần trong tinh không tắm trong tinh quang, lại càng đẹp tới không thể tả.
- Đãng nhi, Nghê Thường đâu rồi?
Thê tử của Tần Chính hỏi. Nàng ta muốn thấy con dâu tương lai của mình, nàng ta vẫn chưa gặp bao giờ, con dâu của nàng ta chính là đệ nhất mỹ nữ của Thiên Vực, chắc đẹp không thua gì nàng ta.
- Nghê Thường đang tu hành.
Tần Đãng Thiên đáp lại.
- Ta muốn gặp nàng ta.
Thê tử của Tần Chính mỉm cười nói. Tần Đãng Thiên do dự một thoáng rồi lập tức gật đầu, lấy ra thủy tinh truyền tin, nói:
- Nghê Thường, phụ mẫu ta tới rồi, mẫu thân muốn gặp nàng.
Thần nữ Nghê Thường đang tu hành trên một viên Võ Mệnh Tinh Thần, sau khi được Tần Đãng Thiên truyền tin, do dự một thoáng, cũng không muốn đi lắm, nhưng vẫn phải đồng ý. Một lát sau, nàng ta lại quay về cổ lộ, nhìn thấy phu phụ Tần Chính, nhẹ nhàng gật đầu với họ.
- Mẫu thân, tính tình của Nghê Thường chính là vậy đó, người đừng để bụng.
Tần Đãng Thiên nói.
- Quả nhiên là dung mạo tuyệt sắc, so với lúc ta còn trẻ thì chẳng kém là bao. Cực kỳ xứng với Đãng Thiên con ta.
Thê tử của Tần Chính cười cười, cũng không thèm để ý tới thái độ Nghê Thường, tiểu mỹ nhân như vậy tất nhiên là có cá tính của riêng mình, chút chuyện ấy nàng không đến mức đi để bụng.
- Nghê Thường, sau khi ta về sẽ tìm ngày lành với cha của Đãng nhi. Sau khi ngươi vào Tần tộc ta, Tần tộc ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi. Tương lai ngươi chính là chủ mẫu của Tần tộc.
Thê tử của Tần Chính mỉm cười nói.
Vẻ mặt của Nghê Thường không hề có một chút dao động nào, vẫn lạnh lùng như trước.
- Việc của bọn trẻ nàng đừng có tham gia vào làm gì, khiến Nghê Thường phải xấu hổ.
Tần Chính cười nói:
- Nghê Thường, ngươi và Đãng nhi đi đi.
- Phụ thân mẫu thân, chúng ta đi tu hành đây.
Tần Đãng Thiên gật đầu.
Sau đó cùng Nghê Thường rời khỏi cổ đạo, đi tới Võ Mệnh Tinh Thần trong hư không. Đợi cho bọn họ đi xa rồi, nụ cười trên mặt thê tử của Tần Chính liền biến mất, nói:
- Ta từng nghe được một số lời đồn không hay, về chốn truyền thuyết của Thiên Đạo Thánh viện lúc trước. Chuyện này ngươi có biết không?
Tần Chính ánh mắt lấp lánh, chuyện này hắn đương nhiên biết, nếu không cũng sẽ không dẫn ba giới chủ thiên kiêu của Tần tộc tới chỗ Khúc Thần quỳ xuống xin lỗi. Chính là để không khiến danh dự của Nghê Thường chịu chút xíu thương tổn nào. Con dâu của hắn sao có thể có tai tiếng.
- Chuyện này ta đã xử lý, một chút việc nhỏ thôi, không cần phải bận tâm làm gì. Năm đó hắn không phải cũng từng thích nàng sao. Nghê Thường xuất chúng như vậy, hấp dẫn sự chú ý của con hắn cũng là rất bình thường.
Thản nhiên thản nhiên nói.
- Quan hệ của Khúc Thần và Tần Thiên Cương chắc ngươi cũng biết, Tần Viễn Phong cũng từng nhiều lần bái phỏng Khúc Thần, Khúc Thần đối với hắn còn thân thiết hơn là đối với ngươi. Nghê Thường và con của hắn có chút quan hệ thì ta cũng không cảm thấy kỳ quái, cũng không quá để ý tới chút chuyện nhỏ này. Nhưng, con hắn đến bây giờ vẫn chưa bắt được, đây là chuyện không nên.
Thê tử của Tần Chính lãnh đạm nói. Trong thanh âm mang theo một cỗ uy nghiêm, thân là chủ mẫu của Tần tộc, vợ của Tần Chính, nàng ta tất nhiên không phải là nữ tử tầm thường.
Trong ánh mắt của Tần Chính hiện lên một đạo lãnh ý. Quả vậy, thiên thần Tần Chung của Tần tộc hắn đã chết, nhưng mà vẫn không tìm được Tần Vấn Thiên.
- Ta cho ngươi một gợi ý nhé, thiên quật mở ra, cường giả đều đến, ngươi cho rằng con trai của Tần Viễn Phong liệu có bỏ qua không?
Thê tử của Tần Chính lên tiếng, Tần Chính mắt lóe sáng, nói:
- Hắn dám đến đây sao?
- Vì sao không dám, năm đó Tần Viễn Phong có gì mà không dám làm. Biết rõ hẳn phải chết mà còn dám giết người của Tần tộc đó thôi.
Thê tử của Tần Chính nhìn về phía các cường giả trong tinh không. Có lẽ, hắn đang lẫn trong đám người này cũng không chừng.
Tần Chính mắt lóe sáng, Tần Vấn Thiên có thể sống sót dưới sự đuổi giết của Tần Chung, có một số thủ đoạn ẩn nấp cũng chẳng có gì lạ, đây đích xác là một manh mối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận