Thái Cổ Thần Vương

Thần phạt thiên thần

Ánh mắt của Tần Chính nhìn về phía Tần Vấn Thiên, trong thần sắc hiện lên vẻ lạnh lẽo, hắn biết thê tử tu hành loại năng lực nào, nếu nàng ta đã xác định là Tần Vấn Thiên thì chắc không thể sai.
- Đi thôi.
Tần Chính lên tiếng, lập tức sải bước vào hư không, tới thẳng Võ Mệnh Tinh Thần nơi Tần Vấn Thiên đang ở.
Tốc độ của hai người cực nhanh, mắt thường căn bản ngay cả tàn ảnh của bọn họ cũng không thể bắt giữ được, vừa xuất hiện đã liền lập tức biến mất, hoành độ trong tinh không.
Mà lúc này Tần Vấn Thiên vẫn đang ở trạng thái tu hành, đón nhận thiên đạo, cảnh giới vẫn chưa được vững chắc, hắn vẫn đang cảm giác lực lượng của mình, không chú ý tới trong tinh không có hai bóng người đang tới gần.
- Đãng nhi.
Lúc này, chỉ thấy vợ của Tần Chính truyền tin cho Tần Đãng Thiên, Tần Đãng Thiên đáp lại;
- Mẫu thân, có việc gì vậy?
- Nhi tử của vị tộc thúc kia của ngươi đã xuất hiện, chính là người đang phá cảnh đó, ngươi tới ngay đi.
thê tửcủa Tần Chính nói. Trên một viên Võ Mệnh Tinh Thần khác, Tần Đãng Thiên nhìn về phía Tần Vấn Thiên đang đón nhận thiên đạo, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng, không ngờ lại ngụy trang tướng mạo à?
Trong ánh mắt hắn hiện lên một tia sát ý, Nghê Thường sắp trở thành thê tử của hắn, chuyện giữa nàng ta và Tần Vấn Thiên, hắn có thể không tính toán, nhưng Tần Vấn Thiên thì không thể lưu lại được.
Thân hình chợt lóe, hắn cũng lao về phía Võ Mệnh Tinh Thần Võ Mệnh Tinh Thần của Tần Vấn Thiên.
Trừ bọn họ ra, còn có người vẫn luôn chú ý tới Tần Vấn Thiên, ngoại công Lạc Thần Xuyên của hắn. Khi lão đến đã liên hệ với Tần Vấn Thiên, biết người đang đột phá chính là ngoại tôn của lão thì trong lòng vô cùng vui mừng. Ngoại tôn của mình, thiên phú tu hành hơn cả cha mẹ hắn.
Có điều đúng lúc này, lão nhìn thấy trong tinh không có hai bóng người lướt tới, hai bóng người đó ở trong tinh không thì vô cùng nhỏ bé không đáng kể, nhưng mà, thị lực của thiên thần cường đại đến kinh người, khi lão nhìn thấy bọn họ đang hướng về phía Tần Vấn Thiên thì trong ánh mắt hiện lên một ánh sáng chói mắt, lập tức lấy ra thủy tinh truyền tin, nói:
- Vấn Thiên, phu phụ Tần Chính đa phát hiện ra ngươi, đang đi về phía ngươi đó.
Tần Vấn Thiên đang tu hành đột nhiên mở to mắt, dừng tu hành, người hắn lóe lên, không chút do dự rời khỏi đó, trực tiếp ra khỏi Võ Mệnh Tinh Thần, đi về phía tinh không.
Tốc độ của hắn cũng cực nhanh, hướng đi chính là thiên quật cổ lộ, từ cổ lộ tới tinh không có thể đi đường tắt, rất nhanh sẽ đi thông tới địa phương cực cao, cũng có lợi để ẩn mình.
Khi thân hình của hắn biến mất khỏi viên Võ Mệnh Tinh Thần đó, Võ Mệnh Tinh Thần không còn chiếu ra thân ảnh của hắn nữa, mắt của vợ Tần Chính lóe sáng rồi dừng chân lại.
- Đi rồi à?
Tần Chính nhíu mày, tuy nói bọn họ lúc trước nhìn thấy thân ảnh của Tần Vấn Thiên, nhưng đây là thông qua hình chiếu của Võ Mệnh Tinh Thần. Trên thực tế, bọn họ cách Tần Vấn Thiên rất xa, khoảng cách giữa các Võ Mệnh Tinh Thần trong tinh không tương đương với vượt qua một thế giới tinh thần, cho dù là với tu vi cảnh giới của phu phụ Tần Chính thì cũng không phải là trong thời gian ngắn có thể đến được.
- Ở đó.
Lúc này, ánh mắt của thê tử Tần Chính nhìn về phía thiên quật cổ lộ, tìm được thân ảnh của Tần Vấn Thiên, hai người trong nháy mắt chuyển hướng, tới thẳng cổ lộ đó. Tần Vấn Thiên không ngờ muốn tới trời cao của Cửu Thiên Tinh Hà, xem ra là đã phát hiện ra bọn họ, muốn trốn trong tinh không vô ngần.
Lạc Thần Xuyên cũng đang trên đường lao tới đó.
Tần Vấn Thiên vượt qua một dải ngân hà, giống như muốn đi tới Cửu Thiên Tinh Hà Cửu Thiên Tinh Hà.
- Nghiệp chướng, nhìn thấy bá phụ sao lại cuống quít chạy trốn như vậy?
Tần Chính hướng lên trời cao thốt ra một đạo thanh âm, thanh âm của hắn giống như chất chứa một cỗ ma lực, xuyên thấu cửu thiên, truyền khắp không gian vô tận, rót vào trong màng tai của Tần Vấn Thiên. Ánh mắt của Tần Vấn Thiên lạnh như băng, quả nhiên đã bại lộ rồi, không ngờ dùng thủ đoạn biến ảo ngụy trang dung nhan cũng không thoát khỏi được mắt của đối phương.
- Tần Chính, ngươi năm đó chỉ là bại tướng dưới tay cha ta mà thôi, dựa vào lực lượng của Tần tộc mới đánh bại được cha ta. Hiện giờ lại thành người đứng đầu của Tần tộc, quả thực là nực cười.
Tần Vấn Thiên cao giọng nói. Thanh âm giống như sét đánh, rất nhiều nghe thấy thanh âm của bọn họ thì mắt lóe sáng, đều lộ ra thần sắc thú vị. Sau đó, có người nhìn thấy tướng mạo của Tần Vấn Thiên dần dần biến ảo, hóa thành khuôn mặt vốn có.
- Thì ra là hắn.
Có người nhận thức Tần Vấn Thiên thì lộ ra dị sắc, không ngờ người phá cảnh chính là hắn.
Con của Tần tộc Tần Viễn Phong năm đó, có điều hiện giờ bị Tần Chính phát hiện, e là sẽ dữ nhiều lành ít.
Tần Chính, gia chủ của Tần tộc, cầm lái Tần tộc đã nhiều năm, cảnh giới của hắn sớm đã là sâu không lường được, cho dù là Tần Đãng Thiên con hắn cũng được xưng là thiên tuyển chi tử, thiên thần tầm thường căn bản không phải là đối thủ. Huống chi, Tần Vấn Thiên vừa mới phá cảnh mà thôi, thậm chí còn chưa hoàn toàn bước qua được cánh cửa đó, một viên tinh hồn cuối cùng của hắn vẫn chưa được câu thông.
- Lạc Thần Xuyên đang đến.
Có người nhìn thấy Lạc Thần Xuyên, gia chủ của Lạc Thần thị trước kia, xem ra sắp có náo nhiệt rồi.
Hiện giờ, ở nơi này đều là cường giả của thái cổ Tiên Vực, không biết có bao nhiêu người, bọn họ phân tán trên các Võ Mệnh Tinh Thần ở gần cổ lộ, nhìn thấy tình hình trên cổ lộ thì đều lộ ra vẻ thú vị. Thậm chí có người còn lướt tới cổ lộ, chuẩn bị xem náo nhiệt.
- Nghiệp chướng, phụ thân ngươi ngày xưa là phản nghịch, không ngờ lại sinh ra tên nghiệt súcngươi. Đừng có chạy nữa, vô dụng thôi, bá phụ sẽ không giết ngươi đâu.
Tần Chính tiếp tục nói, Tần Vấn Thiên vẫn điên cuồng bỏ chạy, đồng thời lúc đi qua cổ lộ, hắn đã đi tới nơi cực cao của Cửu Thiên Tinh Hà, vượt qua một giải ngân hà, đi tới trên cửu thiên, giống như sắp đi tới điểm cuối.
Một cỗ khí tức cực kỳ khủng bố ập tới, đánh tới người Tần Vấn Thiên, khiến hắn cảm thấy bước chân có chút nặng nề. Cửu Thiên Tinh Hà, càng lên cao thì càng phải chịu áp lực lớn, sự thật chính là như vậy. Nơi càng cao thì lực lượng cất chứa trong Võ Mệnh Tinh Thần càng khổng lồ đáng sợ, lúc trước có cường giả thiên thần đã thử, nhưng không dám tùy tiện đặt chân.
Cuối cổ lộ có dựng một tấm bia đá, bên trên có khắc chữ cổ, Thần Tuyệt lộ.
Thần tuyệt, giống như nếu cứ tiếp tục đi về phía trước thì chính là tuyệt lộ, cổ lộ cắt đứt, phía trước chính là vũ trụ vô ngần, trong vũ trụ đó, Tần Vấn Thiên không ngờ nhìn thấy có mấy bộ xương bồng bềnh, khiến người ta cảm thấy ghê cả người.
Thân hình của Tần Vấn Thiên chợt lóe, quyết đoán rời khỏi cổ lộ, hướng tới tinh không bên cạnh, đây là ở trên Cửu Trùng Thiên, cho dù là với cảnh giới hiện giờ của hắn, thân ở nơi này cũng vẫn cảm thấy cực kỳ khó chịu, giống như rất áp lực. Võ Mệnh Tinh Thần ở nơi này không nhiều, khoảng cách giữa mỗi viên rất xa, nhưng đều chứa đựng lực lượng cực kỳ khủng bố.
- Phá cảnh ở thiên quật, có thể trực tiếp đi đến cuối cổ lộ, câu thông với Võ Mệnh Tinh Thần của Cửu Trùng Thiên.
Trong đầu Tần Vấn Thiên hiện lên một suy nghĩ, có điều cũng không nghĩ nhiều, phía sau Tần Chính đã sắp đuổi kịp rồi.
- Nghiệp chướng, ngươi còn muốn trốn à.
Tần Chính cao giọng nói, giống như thanh âm đã ở ngay sau lưng Tần Vấn Thiên, thân thể hắn đứng trong tinh không, quay đầu lại, chăm chú nhìn hai bóng người đang không ngừng tới gần. Đi tiếp cũng không có ý nghĩa, hai người đó lướt tới, ánh mắt còn chưa nắm giữ được thân ảnh của bọn họ thì đã thấy bọn họ đi tới đối diện Tần Vấn Thiên, đứng trong tinh không.
Tần Vấn Thiên quan sát hai người trước mắt, hắn đều gặp rồi, rất lâu trước kia đã từng thấy. Ở trong người nhỏ tinh thần phong tồn ký ức của phụ thân, nam tử là Tần Chính, nữ tử chính là thiên chi kiêu trong tộc mà phụ thân lúc còn trẻ thầm thương mến, về sau được gả cho Tần Chính, hiện giờ đã là chủ mẫu của Tần tộc. Nàng ta quả thật trông rất đẹp, nhanh sắc đỉnh cấp, ung dung lộng lẫy, đôi môi mỏng đang phác ra một nụ cười nhạt, có điều lại khiến Tần Vấn Thiên cảm thấy có chút lạnh lùng.
- Quả nhiên rất giống phụ thân ngươi, hắn còn sống không?
Nữ tử mở miệng hỏi. Hiện giờ Tần tộc phỏng đoán rằng Tần Viễn Phong có thể chưa chết.
- Đương nhiên ông ta vẫn sống khỏe, các ngươi sớm muộn gì cũng sẽ gặp được ông ta, khi ông ta lại tới giết Tần tộc.
Tần Vấn Thiên đối mặt với hai người, ngược lại trở nên rất thản nhiên, vân đạm phong khinh.
- Thế à, nghe nói tên của ngươi là Vấn Thiên, phụ thân ngươi có từng nhắc tới ta với ngươi không?
Nữ tử vẫn cười nói.
- Có, cha ta từng nói, khi ông ta còn trẻ mắt mũi không được tốt, đối đãi với ngươi như thân nhân bằng hữu, hơn nữa còn từng cho rằng ngươi xinh đẹp, có điều sau khi gặp được mẫu thân của ta thì ông ta cảm thấy mắt mình lúc trước như bị mù.
Tần Vấn Thiên cười nói.
- Phụ thân ngươi sẽ không nói như vậy, hắn không mỏ nhọn như vậy đâu.
Nữ tử cười nói rất tự tin, giống như rất hiểu Tần Viễn Phong.
- Nghiệt súc, niệm tình ngươi là vãn bối, ta không muốn ra tay với ngươi, ngươi tự hủy tu vi rồi theo ta về Tần tộc, niệm tình ngươi có huyết mạch của Tần tộc ta, ta không giết ngươi.
Tần Chính khoanh tay đứng đó, ngạo nghễ lên tiếng, hắn có tự tin nói như vậy, hắn là Tần Chính, gia chủ của Tần tộc.
- Tần Chung cũng nói y như những gì mà ngươi vừa nói với ta.
Tần Vấn Thiên cười lạnh, bảo hắn tự hủy tu vi, sau đó về Tần tộc? Nực cười, như vậy thì chẳng thà chết trận còn hơn.
- Tần Chung làm sao mà chết?
Tần Chính nghĩ đến Tần Chung, lạnh lùng hỏi.
- Là bị ta giết?
Tần Vấn Thiên đáp lại:
- Không thì ngươi cho rằng là làm sao?
- Ha ha, ngươi khi đó chỉ có tu vi giới chủ, giết được Tần Chung, rốt cuộc là nhờ ai giúp?
Tần Chính tiếp tục ép hỏi.
- Ngươi không tin thì hỏi làm gì.
Tần Vấn Thiên thản nhiên nói.
- Ngu xuẩn hồ đồ, ngươi đã không chịu tự phế tu vi, vậy ta chỉ đành xuất thủ thôi.
Tần Chính lạnh lùng nói. Hắn vừa dứt lời một cỗ thiên uy khiếp người hàng lâm, giống như cả vùng tinh không này đều bị bao phủ. Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy mình như đặt mình vào trong một cỗ lực lượng đại đạo tuyệt đối, trong thiên địa giống như xuất hiện một pháp trận chí cường, ánh sáng thần đạo lấp lánh trong tinh không. Vào lúc này, Tần Vấn Thiên cảm thấy thân thể giống như bị giam cầm, giống như có ánh sáng thần đạo vô tận xuyên qua tinh không, trói buộc khóa chặt tất cả.
Thân thể của Tần Vấn Thiên, dưới chân hắn, chung quanh hắn, toàn bộ đều là ánh sáng thần đạo, đan xen khắp nơi, giống như thần trận, mà Tần Vấn Thiên thì đang ở khu vực trung tâm của ánh sáng thần đạo, thân thể không thể nhúc nhích.
Tần Chính, hắn ở thái cổ Tiên Vực còn có một danh hiệu, sau khi hắn lên làm gia chủ của Tần tộc thì rất ít người nhắc đến nữa, hai chữ Tần Chính thôi đã đủ phân lượng rồi.
Hắn có một danh hiệu khác, đó là thần phạt thiên thần.
Chỉ thấy Tần Chính vung tay chỉ một cái. Trong nháy mắt, thần trận do ánh sáng thần đạo hóa thành đánh xuống thần phạt, khai thiên tích địa, trảm diệt tất cả tồn tại, vồ giết tới thân thể của Tần Vấn Thiên, một kích này hắn đã khống chế uy lực, sẽ không trực tiếp giết chết Tần Vấn Thiên, mạng của Tần Vấn Thiên giữ lại vẫn còn tác dụng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận