Thái Cổ Thần Vương

"Danh chấn" thái cổ

Tần Vấn Thiên dẫn thần nữ Nghê Thường một đường ra ngoài, rời khỏi thiên quật. Ở ngoài thiên quật, vùng biển tiếp giáp với Vô Nhai hải có vô số cường giả.
Khi bọn họ nhìn thấy Tần Vấn Thiên bắt thần nữ Nghê Thường đi thì lập tức ai nấy đều sợ ngây người, nhất là bọn họ nhìn thấy thần nữ Nghê Thường đang dùng ánh mắt phẫn nộ lạnh như băng nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, giống như thần nữ Nghê Thường phải chịu khuất nhục cực lớn thì bọn họ cũng cảm thấy lòng đầy căm phẫn. Lập tức có người trực tiếp xông lên phía trước, gầm lên điên cuồng muốn ra tay với Tần Vấn Thiên, có điều trực tiếp bị Tần Vấn Thiên phất tay đánh bay. Hắn trực tiếp dẫn thần nữ Nghê Thường hoành độ hư không rời đi.
Ở cửa vào thiên quật, chỗ tiếp giáp với vùng biển, vô số người ngơ ngác nhìn nhau, lập tức bộc phát ra vô số thanh âm thảo phạt.
- Súc sinh, đồ khốn khiếp, hắn là người phương nào?
- Đó là Tần Vấn Thiên, con của Tần Viễn Phong.
Có người quát.
- Thì ra là nghịch của Tần tộc, vô sỉ đến cực điểm, hắn không ngờ vũ nhục đệ nhất mỹ nữ của Thiên Vực ta.
Rất nhiều người đều phẫn nộ, giống như bị vũ nhục là bạn gái của chính bọn họ vậy.
Đó là thần nữ Nghê Thường, đệ nhất mỹ nữ của Thiên Vực, nàng ta là thánh khiết, thần thánh ở trong lòng vô số cường giả Thiên Vực, không ai dám tiết độc, nhất là đối với người của Vô Nhai thành mà nói, chỉ có thiên tuyển chi tử là có thể xứng đôi với nàng ta, nhưng cho dù là hôn sự của Tần Đãng Thiên và và Nghê Thường truyền ra, vẫn có rất nhiều người thương cảm.
Mà hiện giờ, bọn họ nhìn thấy thần nữ Nghê Thường bị sắc đồ lớn mật đồ, có thể biết được là đang phẫn nộ cỡ nào, quả thực là sắc đảm bao thiên.
Hắn đây là đang trả thù Tần tộc, trả thù Tần Đãng Thiên sao?
Vị hôn thê của Thiên tuyển chi tử Tần Đãng Thiên, đệ nhất mỹ nữ của Thiên Vực, bị người ta bắt đi, việc này trong nháy mắt đã truyền ra, làm dấy lên sóng to gió lớn ở Vô Nhai thành, sau đó khuếch tán tới Thiên Vực. Thanh danh cuồng đồ háo sắc của Tần Vấn Thiên lan truyền nhanh chóng, người của Vô Nhai thành vô cùng bi phẫn, bọn họ nghe thấy người ở ngoài thiên quật miêu tả, lúc ấy vẻ mặt của thần nữ Nghê Thường ủy khuất ra sao, bi phẫn cỡ nào.
Điều này khiến cho bọn họ bất giác tưởng tượng trong đầu, thần nữ Nghê Thường lọt vào trong tay tên cuồng đồ lớn mật này, chỉ sợ là sẽ bị vấy bẩn. Bọn họ quả thực là không dám tin, cũng không muốn tin, đồ súc sinh, quá đáng ghét.
Đương nhiên, đây là những chuyện về sau, đáng thương cho Tần Vấn Thiên, bản thân hắn cũng không biết mình phải gánh ô danh như vậy, hơn nữa là sẽ truyền khắp thái cổ, trở thành cuồng đồ nổi danh Tiên Vực, thành hạng người hạ lưu vô sỉ.
Tần Vấn Thiên đưa thần nữ Nghê Thường tới Vô Nhai thành, hỏi nàng ta:
- Ngươi sống ở đâu, ta đưa ngươi về.
Chỉ thấy thần nữ Nghê Thường mắt đẹp vẫn lạnh lùng nhìn hắn, tựa hồ vô cùng phẫn nộ, nàng ta lần đầu tiên bị người dùng thủ đoạn thô lỗ như vậy để đối đãi. Hơn nữa còn ngăn cản nàng ta đi tìm phụ thân.
Tần Vấn Thiên nhìn thấy ánh mắt của đối phương thì có chút nghẹn lời, có điều nàng ta oán mình cũng được, không thể nhìn nàng ta tới Thần Tuyệt lộ tìm chết được. Những thiên thần oai phong một cõi còn vẫn lạc ở trong đó, một giới chủ như thần nữ Nghê Thường, thiên phú có cao tới đâu vẫn chỉ là có đi mà không có về.
- Ngươi hận ta cũng không sao, ngươi đã cứu ta, Khúc Ma tiền bối cũng từng giúp ta, nếu ngươi thật sự ở trong Thần Tuyệt lộ gặp Khúc Ma tiền bối, chỉ sợ hắn sẽ oán hận ta, không ngờ lại để ngươi tiến vào bên trong, ngươi không nói cho ta biết cũng không sao, ta sẽ tự hỏi. Ngươi chắc không muốn ta cứ như vậy dắt ngươi đi khắp nơi để hỏi đường chứ?
Tần Vấn Thiên phớt lờ ánh mắt lạnh lùng của thần nữ Nghê Thường, bình tĩnh nói.
- Ta tự đi.
Thần nữ Nghê Thường cuối cùng cũng chịu lên tiếng, ngữ khí vẫn lạnh lùng.
- Được, nhưng ngươi nếu không nghe lời thì ta sẽ lại dùng sức mạnh đó.
Tần Vấn Thiên không hề thương hương tiếc ngọc, thần nữ Nghê Thường gặp phải hắn quả thực là không biết phải nói gì, chưa bao giờ thấy kẻ nào như vậy, ngươi muốn nói hận hắn thì hắn lại không muốn nhìn thấy mình chết, làm sao mà hận được?
Sau khi Tần Vấn Thiên cởi bỏ trói buộc, thần nữ Nghê Thường đi về hướng nào đó, không lâu sau liền tới Khúc gia ở Vô Nhai thành.
- Nghê Thường, về rồi à.
Khúc Thần nhìn thấy cháu gái về nhà thì tất nhiên là cao hứng. Ánh mắt lão dừng ở trên người Tần Vấn Thiên đang đồng hành với Nghê Thường, lộ ra mấy phần tò mò. Cháu gái của lão không ngờ đi cùng một thanh niên anh tuấn xa lạ, hơn nữa còn dẫn về nhà, đã vậy người này khiến lão cảm thấy có chút quen mặt.
Có điều kỳ quái là, cháu gái Nghê Thường của lão sắc mặt tựa hồ không dễ coi cho lắm. Hình như còn là gặp phải ủy khuất rất lớn.
- Vãn bối Tần Vấn Thiên, bái kiến Khúc Thần tiền bối.
Tần Vấn Thiên khom người vái, hành lễ vãn bối.
- Tần Vấn Thiên.
Khúc Thần mắt lóe sáng, chăm chú nhìn thanh niên trước mắt:
- Con trai của Viễn Phong.
- Chính là vãn bối.
Tần Vấn Thiên gật đầu.
Khúc Thần quan sát Tần Vấn Thiên, ánh mắt lấp lánh hào quang sắc bén. Lão quen Tần Thiên Cương, cũng biết Tần Viễn Phong, năm đó Tần Viễn Phong thường xuyên đến bái phỏng lão. Không ngờ hiện giờ Tần Vấn Thiên cũng tới đây, như vậy xem ra mình quen biết với cả ba đời nhà hắn.
- Không tồi.
Khúc Thần khẽ gật đầu, dáng vẻ đường đường, khí độ phi phàm, có điều lão nhìn về phía cháu gái mình, thấy nàng ta vẻ mặt vẫn phẫn hận, trong lòng càng cảm thấy cổ quái. Theo như lời Nghê Thường thì nàng ta từng ở thế giới luân hồi có chút quan hệ với Tần Vấn Thiên, hơn nữa còn từng giúp hắn, mà hiện giờ hai người cùng về nhà, chỉ là không khí có chút quỷ dị.
- Ngươi vẫn chưa đi à?
Thần nữ Nghê Thường lạnh lùng nhìn Tần Vấn Thiên nói, không hề nể mặt một chút nào.
- Ặc...
Khúc Thần lão nhân gia chớp chớp mắt, nhìn Nghê Thường nói:
- Nghê Thường, có kiểu đối đãi với khách nhân như vậy à?
Tần Vấn Thiên cười khổ, nhìn thần nữ Nghê Thường nói:
- Ta nói mấy câu với Khúc Thần tiền bối rồi sẽ đi ngay, bằng không ta đi rồi ngươi lại tới đó.
- Rốt cuộc là thế nào?
Khúc Thần hỏi.
- Tiền bối, vãn bối ở trong thiên quật tiến vào một chỗ tuyệt địa, may mắn gặp được Khúc Ma tiền bối.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói. Sau đó kể lại sự tình một lượt, Khúc Thần sau khi nghe xong thì trầm mặc, ánh mắt nhìn về phương xa, con lão không ngờ vẫn tồn tại ở một thời không nào đó của Thần Tuyệt lộ, chẳng trách Nghê Thường muốn vào đó. Cho dù là lão trong lòng cũng sinh ra suy nghĩ như vậy.
- Vấn Thiên làm rất đúng.
Khúc Thần mở miệng nói:
- Nghê Thường, ngươi quá tùy hứng, nếu ở trên Thần Tuyệt lộ gặp phải bất trắc, ngươi bảo lão già ta phải làm sao?
- Gia gia...
Mắt đẹp Nghê Thường của cứng lại, nàng ta có thể cãi lại Tần Vấn Thiên, nhưng Khúc Thần giáo huấn nàng ta, nàng ta chỉ có thể chấp nhận.
- Ta quyết không cho phép ngươi được xung động như vậy, hiểu chưa?
Khúc Thần nghiêm túc nói. Thần nữ Nghê Thường nhìn vẻ mặt nghiêm túc của gia gia nàng ta, cúi đầu, nhưng vẫn nhẹ nhàng đáp ứng.
Khúc Thần lúc này mới tha cho nàng ta, ánh mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên nói:
- Vấn Thiên, cũng may có ngươi cản nha đầu này lại, bằng không hậu quả khó lường.
- Nha đầu?
Vấn Thiên có chút cổ quái nhìn thần nữ Nghê Thường, đệ nhất mỹ nữ của Thiên Vực bị gọi là nha đầu, chắc cũng chỉ có Khúc Thần thân thiết nhất với nàng ta mới có thể xưng hô như vậy.
- Đây là việc vãn bối phải làm, Nghê Thường và Khúc Ma tiền bối đều có ơn với ta, ta sao có thể trơ mắt nhìn nàng ta bước vào Thần Tuyệt lộ. Nếu hiện giờ đã đưa nàng ta về rồi thì vãn bối cũng xin cáo từ.
Tần Vấn Thiên nói.
- Sao gấp vậy, nghỉ ngơi mấy ngày rồi hẵng đi, vừa hay tâm sự cố sự về ông cha ngươi với ngươi.
Khúc Thần cười nói, thần nữ Nghê Thường ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn Tần Vấn Thiên. Tần Vấn Thiên xấu hổ, nào dám đáp ứng, vội nói:
- Vãn bối còn có việc trong người, không ở lại được, sau này có cơ hội sẽ lại đến bái phỏng tiền bối.
- Ừ, cũng được. Vấn Thiên, ta và gia gia , phụ thân ngươi chính là người quen, ngươi không cần phải quá khách khí, nếu không chê thì trực tiếp gọi ta là Khúc gia gia được rồi. Đằng nào thì hai tiểu bối các ngươi cũng quen nhau, sau này thường xuyên tới chơi nhé.
Khúc Thần cũng không giữ lại nữa.
- Khúc gia gia sau này có cơ hội sẽ tới chơi.
Tần Vấn Thiên mỉm cười gật đầu, lập tức cáo từ nói:
- Ta đi trước.
- Ừ.
Khúc Thần gật đầu, Tần Vấn Thiên cất bước rời đi, có điều sau khi đi được chưa xa thì lại quay đầu lại, nói:
- Khúc gia gia, Khúc Ma tiền bối bảo ta chuyển lời, hắn không đồng ý chuyện hộn nhân của Nghê Thường và Tần Đãng Thiên.
Nói xong, hắn trực tiếp rời khỏi, rất nhanh đã liền biến mất không thấy đâu.
Lời nói cuối cùng hắn lưu lại khiến Khúc Thần sửng sốt, con lão không đồng ý hôn sự của Tần Đãng Thiên và Nghê Thường, cũng đúng, với cá tính của con lão, đích xác sẽ nói như vậy.
Khúc Thần thấy Nghê Thường ánh mắt vẫn lạnh lùng về phía Tần Vấn Thiên rời đi thì cười nói:
- Hận hắn vậy à? Hắn sao lại cản ngươi rồi dắt ngươi về?
Mắt đẹp của Thần nữ Nghê Thường cứng đờ, hiện lên một tia bối rối:
- Không có gì, ta tự mình đồng ý quay về.
- Thế à?
Khúc Thần tựa cười mà như không phải cười nói. Nếu là tự nàng ta đáp ứng thì sao lại có tình cảnh như vậy. E là tiểu tử đó cường hành động thủ, tiểu tử này, lá gan rất lớn, có điều tính tình cũng rất tiêu sái. Chẳng trách lúc trước lão hỏi Nghê Thường thích tính ai hơn thì nàng ta nói Tần Đãng Thiên tạo cho người ta cảm giác xa cách.
Mà từ trên người Tần Vấn Thiên, lão lại nhìn thấy chân tình, cũng có sự tiêu sái ngang ngạnh của phụ thân Tần Viễn Phong của hắn.
- Ừ.
Thần nữ Nghê Thường gật đầu, tất nhiên không thể thừa nhận, có điều nàng ta không ngờ là sau đó không lâu, cả Vô Nhai thành liền truyền bá tin tức cuồng đồ háo sắc Tần Vấn Thiên đã bắt thần nữ Nghê Thường đi!
Mấy tháng sau, Tần Vấn Thiên đi tới Thiên Đạo Thánh viện, cầu kiến thiên thần của Thiên Đạo Thánh viện, muốn bước vào nơi truyền thuyết. Thiên thần của Thiên Đạo Thánh viện sau khi hỏi viện trưởng thì đáp ứng, đặc biệt cho phép Tần Vấn Thiên đặt chân vào nơi truyền thuyết. Tần Vấn Thiên lại một lần nữa tiến vào thế giới luân hồi, có điều lần này, hắn chỉ là một người bình thường, ở trong thế giới luân hồi có thân phận bình thường, cuộc sống bình thường, đây cũng là điều mà hắn muốn. Hắn đến thế giới luân hồi chỉ muốn cảm thụ các lực lượng thuộc tính, đây là đặc điểm của thế giới này, không chịu sự hạn chế của tinh hồn, chỉ cần ngộ tính mạnh thì có thể cảm nhận bất kỳ năng lực thuộc tính nào.
Mà khi Tần Vấn Thiên vào thế giới luân hồi tu hành, thanh danh cuồng đồ háo sắc đã truyền khắp Tiên Vực. Hơn nữa, tin tức ngộ đạo ngộ đạo Thần cảnh cũng truyền ra, thế nhân vừa khiếp sợ thiên phú của hắn vừa cực kỳ khinh bỉ hắn. Đây đại khái là một nhân vật thiên thần vô sỉ nhất của thái cổ Tiên Vực, vừa bước vào Thần cảnh không ngờ đã bắt đệ nhất mỹ nữ của Thiên Vực đi.
Thiên thần vô sỉ hạ lưu số một Thái cổ Tiên Vực, trừ Tần Vấn Thiên ra không còn có thể là ai khác, đáng thương cho Tần Vấn Thiên sao ngờ mình lại dùng phương thức như vậy để danh chấn thái cổ Tiên Vực.
Tần tộc sau khi biết tin, rất nhiều người vô cùng khó chịu, muốn truy bắt Tần Vấn Thiên. Dù sao thần nữ Nghê Thường cũng đã là người có hôn ước với thiên tuyển chi tử của Tần tộc, lời đồn này đã khiến danh dự của Tần tộc bị hao tổn, đây quả thực là một sự vũ nhục đối với Tần tộc!
Có điều, tất cả những điều này chẳng liên quan gì tới Tần Vấn Thiên, hắn đang đắm chìm trong tu hành của bản thân, quên đi tất cả những chuyện phiền nhiễu, quên đi cả năm tháng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận