Thái Cổ Thần Vương

Côn Chủ

Mắc dù rất khó, nhưng khi lời nói của Tần Vấn Thiên vừa dứt, có mấy ánh mắt đồng thời nhìn về phía một thân ảnh.
Hình như Tần Vấn Thiên có cảm giác, cũng nhìn về phía bên kia. Sau đó, ánh mắt của hắn rơi vào trên thân của Côn Chủ.
Bản thể của Côn Chủ chính là Côn Bằng, được xưng là bá chủ bầu trời.
- Chắc chắn muốn đi sao?
Yêu Chủ Thôn Thiên mở miệng nói, ngữ khí lạnh lùng. Tần Chính, thậm chí ngay cả hắn – Núi Yêu Thần cùng nhau uy hiếp, lẽ nào lại đơn giản như vậy.
Tần Vấn Thiên nhìn thoáng qua Lạc Thần Xuyên. Lúc hắn cũng không hề nghĩ Tần Chính sẽ làm như vậy, bởi vì thực ra hắn không cần để ý đến sự uy hiếp của Tần Chính. Lạc Thần thị đã từng bỏ rơi hắn, để mặc hắn bị Tần Chung truy sát, Lạc Thần Mộ cầm đầu, vốn dị không thừa nhận hắn là con cháu của Lạc Thị, đã như vậy, hắn hoàn toàn không cần niệm tình máu mủ ruột thịt gì hết. Nếu như ỷ vào Thanh Thành giới uy hiếp hắn, thế thì Tần tộc thống trị đất đai bao la cỡ nào, tuy tiện lấy một chỗ có thể uy hiếp được Tần tộc sao?
Sở dĩ Tần Chính uy hiếp như vậy là vì không nghĩ được biện pháp gì khác, vì thế chỉ cần là thứ gì liên quan đến Tần Vấn Thiên thì đều lấy ra để uy hiếp. Đây vốn dĩ không giống một chuyện mà một thiên thần có thể làm ra, lại càng không nói đến Tần Chính lại là chủ của Tần tộc. Nhưng tất nhiên, ranh giới cuối cùng của Tần Chính so với trong tưởng tượng của Tần Vấn Thiên còn thấp hơn nhiều.
Về phần Thanh Huyền, hiện giờ vẫn còn ở trong trạng thái phong cấm. Tần Chính còn có mấy phần quyết tâm vẫn còn chưa biết rõ được.
Vì thế, thật ra Tần Vấn Thiên không cần để ý đến uy hiếp của Tần Chính, tiếp tục yên tâm tu hành. Cho dù người ngoại giới có lấy thần trận ra phong tỏa thì có ích gì? Một lần hắn ở bên trong Thiên Quật tu luyện phải qua ngàn vạn nắm, hắn không tin những người đó một mực canh giữ ở đó.
Nhưng mà, chung quy Tần Vấn Thiên vẫn là Tần Vấn Thiên, chỉ cần có một chút cơ hội hắn cũng sẽ không hi vọng liên lụy đến người vô tội, nhất là vùng đất Thanh Huyền kia.
- Ừ.
Tần Vấn Thiên gật đầu với Yêu Chủ Thôn Thiên.
- Côn, nếu như ngươi ra tay, có thể nắm chắc bao nhiêu phần thắng?
Yêu Chủ Thôn Thiên nhìn Côn Chủ hỏi.
Không có ai có thể thích hợp hơn Côn Chủ, một trong những Côn Chủ của ngũ đại Yêu Chủ, Côn Bằng chi đạo, uy lực vô song, có thể bay lượn qua cùng trời cuối đất mà không bị thiên đạo trói buộc.
- Chỉ cần phá được thần trận và độc chướng, còn những người kia, không ai có thể giữ ta lại.
Côn Chủ tự tin nói. Nếu luận về thực lực thì hắn không chắc có thể đánh thắng được những nhân vật đỉnh phong kia, nhưng nếu so về tốc độ thì hắn rất tự tin. Cho dù là những nhân vật như Tần Chính cũng không giữ được hắn. Hắn chính là một trong những Côn Chủ của ngũ đại Yêu Chủ.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên sáng lên, Núi Yêu Thần chỉ có năm đại Thiên Thần. Được xưng là năm Yêu Chủ, đứng sừng sững không ngã ở Hoang Vực, Núi Yêu Thần ngũ đại Yêu Chủ mà ngày đó khiến Ngưu Thần tộc phải nhận thua tất phải có chỗ hơn người.
Yêu Thú đều sẽ có lĩnh vực mà bản thân am hiểu liên quan đến thiên phú nhất tộc của bọn họ.
- Đã có người muốn động đến núi Yêu Thần của bọn ta, vậy cũng nên khiến bọn chúng nhớ lâu một chút.
Yêu Chủ Thôn Thiên lạnh như băng nói:
- Ta và ngươi cùng ra.
- Thêm ta nữa, mấy cái thần trận mà thiên thần cả Xa tộc tạo ra còn không vững chắc, giờ lại muốn tru diệt chúng ta?
Long Chủ cũng đứng dậy, lạnh như băng nói.
- Độc chướng thì giao cho ta.
Yêu Chủ Thôn Thiên nói, ánh mắt lạnh lùng, dám lấy núi Yêu Thần ra để uyu hiếp bọn hắn, bọn hắn không nhịn được.
- Ta đi cùng với các vị tiền bối, một đường tiến ra ngoài.
Tần Vấn Thiên nói.
- Ta cũng đi.
Lạc Thần Xuyên mở miệng. Ngoài kia có rất nhiều nhân vật đứng đầu đẳng cấp của Thái Cổ canh giữ ở đó, bọn hắn lại ở trong này lập mưu ra ngoài, cũng là lớn gan.
- Hiện giờ liền chuẩn bị cho tốt.
Côn Chủ mở miệng nói, hắn hóa thân thành bản thể, trong chốc lát, một con Côn Bằng to lớn xuất hiện, trên người phát ra ánh sáng óng ánh, sáng tối đan xen, phảng phất có cả đạo uy chất chứa trong đó. Tần Vấn Thiên cảm thấy có chút kỳ diệu.
Long chủ hóa thành một người khổng lồ, toàn thân hắn bao trùm một lực lượng như muốn nỏ tung, ánh sáng vàng kim phóng ra vô tận. Lúc này, đầu hắn mang tử kim quan, người mặc tử kim bào, tựa như Long Thần cái thế. Bàn tay hắn duỗi ra, móng vuốt tử kim sắc xuất hiện, lực lượng dọa người tràn ngập. Bên trong Thiên Quật đã chuẩn bị tốt để xông ra ngoài. Cứ như vậy, vừa ra ngoài có thể bộc phát ra uy lực mạnh nhất.
- Ta và lão Long giúp ngươi tiêu diệt công kích của thần trận, ngươi cứ thế tiến lên.
Yêu Chủ Thôn Thiên nói.
- Ta xử lý khí độc.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, đám người gật đầu. Bọn họ đã sớm biết huyết mạch Tần tộc có năng lực tịnh hóa tất cả, vạn độc bất xâm. Nếu Tần Vấn Thiên đã cùng xông ra, độc ăn mòn lực lượng tất nhiên sẽ giao cho hắn xử lý. Bây giờ Tần Vấn Thiên đã sớm có thể một mình phụ trách một phía, bọn họ cũng sẽ không đối xử với Tần Vấn Thiên như một tiểu bối mà đối xử với hắn như người cùng cấp bậc.
Lực lượng huyết mạch của Tần Vấn Thiên phun trào, phảng phất dung nhập vào trong ánh sáng, bao lấy thân thể của Côn Bằng, tất nhiên không ngoại trừ thân thể của các cường giả Côn Chủ. Hơn nữa, trong lực lượng huyết mạch này, phảng phất còn lộ ra ánh sáng của trận pháp, dường như chỉ cần Tần Vấn Thiên muốn thì năng lực phòng ngự có thể tùy thời mà tăng lên.
- Côn Chủ tiền bối, chuẩn bị xong chưa?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Được rồi.
Côn Chủ trầm giọng nói.
- Lên đường đi.
Tần Vấn Thiên nhàn nhạt nói.
Ánh sáng lấp lánh xung quanh thân của Côn Chủ càng rực rỡ hơn, thân hình hắn lóe lên, nhanh đến mức khó tin, tựa như chỉ trong một giây, Thiên Quật mở ra.
Bên ngoài, ánh mắt của đám người đang nhìn chăm chú thần trận cùng với Thao Thiên Độc Khí. Đúng lúc này, trên không dường như mở ra một kẽ hở. Sau đó, một thân thể vô cùng to lớn lấp lóe hiện ra.
- Hả?
Ánh mắt các cường giả sáng lên, sửng sốt mất một lát. Sau đó, trong từng ánh mắt bắn ra ánh sáng vô cùng sắc bén.
Thần trận phong tỏa không trung lập tức bộc phát uy lực kinh thế, ánh sáng hủy diệt bắn ra vô tận, trực tiếp bắn vào trong Thiên Quật. Một âm thanh giận dữ truyền ra, giống như tiếng rồng ngâm, từng hư ảnh của Thần Long xuất hiện trên không trung. Rất nhiều Thần Long vờn quanh, một tử kim Thần Long khổng lồ xuất hiện ở chính giữa. Hắn tựa như Long Thần, cao cao tại thường, là bá chủ của trời đất.
Bàn tay hắn hóa thành móng vuốt, lập tức đánh giết, trong chớp nhoáng, không trụng bị công kích bởi một móng vuốt vô cùng to lớn, xé mở trời đất, không để ý đến khoảng cách không trung, trực tiếp đánh vào thần trận. Thần trận không ổn định rung động, lập tức sụp đổ không ngừng, không trung dường như đang run rẩy. Trong thần trận tràn ngập ánh sáng kia lại xuất hiện thân ảnh của rất nhiều Thần Long, điên cuồng phá hủy thần trận.
Trong một giây mà Long Chủ công kích thần trận, Yêu Chủ Thôn Thiên hóa thành bản thể, một yêu thú Thôn Thiên vô cùng to lướn xuất hiện, hắn há miệng một cái, ánh sáng của thần trận đang tấn công tới đều bị nuốt gọn.
Trời đất rung lên mãnh liệt, thần trận sụp đổ trong chốc lát, khí độc vô tận hung hãn tỏa ra, hóa thành một cái lưới độc, muốn nuốt gọn đám người trong Thiên Quật vào trong. Thân thể Côn Chủ vọt thẳng vào bên trong lưới độc, sau một giây, trực tiếp xuyên qua, không thèm để ý đến lực lượng trong lưới.
Những khí độc đáng sợ kia vẫn bám theo như cũ, nhưng đám người ở dưới lại thấy, khí độc bị ngăn bên ngoài một vòng ánh sáng bao xung quanh bọn họ, sau đó bị tịnh hóa rồi rơi xuống.
Nhưng lúc này, những nhât vật cường giả kia cũng ra tay. Lúc trước bọn họ tạo ra thần trận và lưới độc bao vây Thiên Quật, không ngờ Tần Vấn Thiên cùng bọn họ cũng dám xông ra, thậm chí còn chưa ở trong Thiên Quật một ngày đã dám xông ra. Muốn tùy tiện rời khỏi cũng không dễ như vậy.
Thần trận xuất hiện giữa trời đất, trên không trung có ánh sáng thần phạt, trong nháy mắt khóa chặt Côn Chủ cùng người trên lưng hắn.
- Giết.
Tần Chính không chút do dự, một chữ vừa dứt, ánh sáng thần phạt từ trên trời giáng xuống. Nhưng dường như cùng thời khắc đó, thân thể của Côn Chủ trực tiếp xẹt qua hư không, ánh sáng thần phạt hạ xuống, nhưng không oanh kích được thân thể của Côn Chủ, mà lại đánh về phía biển Vô Nhai. Trong phút chốc, biển Vô Nhai phảng phất như bị đánh xuyên, xuất hiện một vực sâu, nối thẳng xuống đáy biển, thậm chí còn đánh xuyên cả đáy biển.
Thân hình khổng lồ của Côn Chủ lập tức chui vào hư vô , thân thể tựa hóa thành hư ảo như ẩn như hiện, phảng phất không bị khống chế bởi bất kỳ lực lượng nào.
Từng thân ảnh đồng thời di chuyển, một mảnh Lôi Vực xuất hiện, hóa thành một thế giới sấm sét, Cửu Thiên Thần Lôi đánh về phía thân thể của Côn Chủ. Cho dù trong hư vô cũng chạy không thoát.
Còn có thiên thần của Ngục Thần tộc ra tay phong tỏa không gian, tạo ra không gian tuyệt đối muốn giam Côn Chủ lại trong đó, đánh ngã nhưng nhân vật đi ra từ trong Thiên Quật này.
Đám người Long Chủ, Lạc Thần Xuyên, Tần Vấn Thiên phát ra công kích, ngăn cản lực lượng công kích Côn Chủ. Thân thể khổng lồ của Côn Chủ vẫn lóe ra ánh sáng của thiên đạo như cũ, mỗi lần cánh chim phất động lại giống như có chưa đạo uy, đi ngang qua Lôi Vực, lại một lần kích động, xuyên qua không gian tuyệt đối, không có bất cứ không gian nào có thể vây khốn được hắn.
- Tốc độ thật đáng sợ.
Ánh mắt của đám người sáng lên, thân thể của Côn Chủ phảng phất như đã biến mất trong tầng mây. Cho dù là lực lượng của thiên địa cũng không ngăn cản được hắn.
Rất nhiều cường giả nhao nhao xuất thủ truy kích, trên không trung có lực lượng đáng sợ hoành hành, nhưng cũng không lâu sau lại lắng xuống. Rất nhanh, những nhân vật cường giả kia quay trở lại, khuôn mặt mỗi người đều tái xanh.
Các nhaanh vật đứng đầu của các thế lực lớn liên thủ nhưng đều không thể ngăn được Côn Chủ, đây chắc chắn là chuyện rất mất mặt, Về phần những nhân vật thiên thần bình thường, căn bản tư cách để sờ đến Côn Chủ cũng không có.
Đối với nhiều người mà nói, đây cũng chính là lần đàu tiên bọn hắn chính diện giao phong với Côn Chủ, rốt cục cũng hiểu rõ vì sao mặc dù Côn Chủ không phải là thiên thần cấp cao nhất, nhưng luận tốc độ, người có thể so với Côn Chủ trong Thái Cổ Tiên Vực chỉ sợ không có mấy ai. Hơn nữa, đáng sợ hơn là Côn Chủ còn kết hợp với đạo pháp lĩnh ngộ thiên phú Côn Bằng. Hắn có thể đi ngang qua bất cứ không gian lực lượng và giới chi lực lượng ngăn cản nào. Không cần để ý đến bất kỳ một đạo pháp ngăn cản nào, cứ thế trực tiếp xuyên qua. Chính bởi vì loại năng lực này, Côn Chủ mới tự tin nói rằng không ai có thể ngăn hắn lại, dù cho nơi này có rất nhiều nhân vật hàng đầu.
- Khốn nạn.
Tần Chính lạnh lùng nói. Hắn triệu tập các cường giả hội tụ, sau đó lại lấy thần trận khí độc phong tỏa Thiên Quật. Không nghĩ tới, bọn người Tần Vấn Thiên lại có thể đàng hoàng đi ra như thế, sau đó ngang qua hư không rời đi. Bọn hắn mặc dù có thể tiếp tục đuổi nhưng thấy tốc độ của Côn Chủ liền hiểu được, tiếp tục đuổi cũng vô dũng, bởi vì không thể đuổi kịp.
Lúc này, đám người Côn Chủ đã sớm đi xa. Trong tầm mây, Côn Chủ hãm lại tốc đô, mở miệng nói: “Không có người đuổi theo.”
“Côn, ngươi bị thương.” Yêu Chủ Thôn Thiên nói, trên thân hình khổng lồ của của Côn Chủ có không chỗ có vết máu.
- Không sao.
Côn Chủ thấp giọng nói. Lúc ấy nhiều công kích cuồng bạo giáng xuống như vậy, mặc dù mọi người đã đồng loạt ra tay ngăn cản cho hắn, nhưng lúc hắn đi nagng qua đạo pháp, vẫn khó tránh khỏi bị thương. Tuy nhiên vẫn không thể ảnh hưởng đến tốc độ của hắn như cũ.
Bây giờ, trời cao mặc chim bay, muốn đối phó với núi Yêu Thần bọn hắn, vậy hãy chuẩn bị để trả giá đắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận