Thái Cổ Thần Vương

Mắt thần

Xa Hầu ngẩng đầu, thấy thần trận trên trời cao bị thời không chặt đứt phá hủy, ánh mắt vẫn lạnh như băng.
- Không nghĩ tới đạo pháp của ngươi đã đạt tới loại cảnh giới này, ta đoạt thiên địa tạo hóa mà sinh, công kích đạo pháp cuối cùng lại bị phá giải.
Xa Hầu giống như đang tự nói với chính mình, khi nhìn về phía Tần Vấn Thiên, ánh mắt lại càng lạnh thêm vài phần, giống như có từng kiện thần binh tuyệt thế từ trong con ngươi sát phạt mà ra, xông thẳng vào trong cơ thể Tần Vấn Thiên vậy.
Nhưng đôi mắt của Tần Vấn Thiên cũng không đáng sợ không thua kém gì, hắn liếc nhìn lại, thời không xoay vần, sao lại có thể bị thứ thần binh trẻ con ki gây thương tích cơ chứ.
- Nếu ta thật sự thành đạo thì ấy sẽ chính là pháp nguyên đại đạo, là vô thượng đạo, ngươi hẳn là hiểu rõ đó là loại đạo pháp nào chứ?
Xa Hầu lại đưa mắt nhìn sang Tần Vấn Thiên, trong giọng nói lạnh như băng lộ ra ý tứ sát phạt, dường như trận chiến vừa rồi chỉ là món khai vị mà thôi, thực lực chân chính của hắn căn bản còn chưa phóng ra.
- Bất luận là đạo pháp nào cũng đều không có tư cách khiến cho ngươi trở nên cuồng vọng như vậy.
Tần Vấn Thiên đáp lại, thản nhiên ứng đối.
Xa Hầu cười, cười rộ lên cũng vẫn lạnh lẽo như vậy.
- Hỗn Độn sinh thiên địa, ta đoạt ngàn vạn đạo pháp của thiên địa tạo hóa mà sinh, giống như ngươi nói, ta quả thật không lĩnh ngộ đạo pháp quá sâu, thế nhưng đạo pháp mà ta đạt thành chính là Hỗn Độn. Hỗn Độn nuôi dưỡng vạn đạo, nó chính là pháp nguyên của đại đạo, dù trong hỗn độn thì vạn pháp đạo vẫn phóng ra uy lực của nó.
Xa Hầu cười lạnh nhìn Tần Vấn Thiên, sau đó trên người hắn sản sinh ra một luồng khí tức Hỗn Độn màu vàng khó chịu, nhờ nhờ không rõ. Cỗ khí lưu này dần dần bao trùm trời cao, bao vây thiên địa, khiến cho trời cao tiến vào trạng thái Hỗn Độn.
Xa Hầu mở miệng phun ra thần diễm Hỗn Độn thiêu đốt vạn vật, thần binh đại đạo được hình thành trong đám sương mù Hỗn Độn màu vàng nhờ nhờ xông về phía Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy khí lưu khắp thiên địa đã không nằm trong sự khống chế của hắn, dưới thần diễm, chúng bị thiêu đốt hủy diệt mà phát ra từng tiếng nổ bùm bùm, sau đó lực lượng kia lại bao phủ quanh người hắn, muốn hủy diệt hắn.
- Nghịch.
Tần Vấn Thiên vận dụng đạo pháp thời không, thế nhưng trong Hỗn Độn vẩn đục, dường như thời đã không còn nằm trong tay hắn. Hỗn Độn sinh vạn đạo, đạo pháp thời không không có cách nào nghịch chuyển đạo pháp Hỗn Độn, ánh mắt Tần Vấn Thiên hơi ngưng trọng, có chút vô cùng kinh ngạc, không nghĩ tới Xa Hầu lại phóng ra đạo pháp Hỗn Độn.
- Đây không phải là đại đạo Hỗn Độn chân chính.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng. Hỗn Độn sinh vạn vật trong thiên địa, nếu đây là đại đạo Hỗn Độn thì nó có thể dễ dàng khiến cho hắn tan thành mây khói, như vậy thì Xa Hầu sẽ không phải gần hoặc có thể so với Thần Vương, hắn ít nhất sẽ là tồn tại cấp bậc Cổ Thần Vương, thậm chí còn vượt qua cả Cổ Thần Vương, đấy mới chân chính là đạo pháp cuối cùng.
Tuy nhiên, dù đó không thật sự là đại đạo Hỗn Độn, thứ mà Xa Hầu đoạt lực lượng tạo hóa của thiên địa mà thành nắm trong tay, có thể gọi là đạo pháp Hỗn Độn giả, vẫn có vài phần uy năng của đạo pháp Hỗn Độn, vô cùng cường đại, có oai lực diệt tận của vạn pháp.
Tần Vấn Thiên rút kiếm, kiếm khí ngang dọc giữa khí tức Hỗn Độn vẩn đục, chặt đứt thần diễm. Trong một tích tắc, toàn thân Tần Vấn Thiên xuất hiện ngàn vạn kiếm khí, kiếm khí ngang dọc trong thiên địa có thể xé nát trời xanh, thế mà vẫn không có cách nào xé toạc lực lượng Hỗn Độn này. Hơn nữa, đại đạo thần binh phun ra từ trong miệng Xa Hầu lại không ngừng tập trung đáp xuống, mỗi một kiện thần binh đều chất chứa một loại đại đạo, trong khoảnh khắc, các loại đạo pháp đồng thời phóng ra hóa thành vòng xoáy Hỗn Độn có thể nuốt hết tất cả mọi lực lượng, không thể ngăn cản.
Phía sau Tần Vấn Thiên đột nhiên xuất hiện một đôi mắt đáng sợ đến cực điểm, hai tròng mắt bắn ra thần quang xuyên qua tất cả. Trên trời cao, trong ngân hà trên chín tầng trời, mắt thần tinh không từ trên trời hạ xuống.
- Dừng lại.
Tần Vấn Thiên hô lên một tiếng lạnh như băng, mắt thần trên trời cao và cặp mắt phía sau hắn đồng thời chiếu hình lên trên thần binh trong khí lưu Hỗn Độn. Giờ phút này, tất cả các đạo pháp đều dừng lại bất động, dường như cả thời không cũng đã dừng lại, không chỉ là thời không thuần túy trên ý nghĩa.
Xa Hầu nhíu mày ngẩng đầu nhìn về phía trời cao, Tần Vấn Thiên vậy mà lại khiến cho mắt thần trên cửu thiên ngân hà đáp xuống, rơi vào trên đạo pháp của hắn. Đây là lực lượng cường đại tới mức nào cơ chứ! Dường như Tần Vấn Thiên đã hòa làm một thể cùng trời đất, vũ mệnh tinh thần đã dung hợp với Tần Vấn Thiên, hóa thân làm lực lượng của Tần Vấn Thiên.
Chùm sáng của mắt thần rơi vào trên người Xa Hầu, đôi mắt Tần Vấn Thiên cũng nhìn về phía Xa Hầu. Trong chớp nhoáng này, cả thân thể Xa Hầu giống như đã đọng lại, hắn cảm nhận được một lực lượng cường đại không gì sánh được niêm phong thời không và cũng niêm phong sinh mạng hắn.
Nhưng tay Xa Hầu vẫn động, hắn chỉ về phía Tần Vấn Thiên, ánh mắt lạnh giá đến mức tận cùng, mở miệng nói:
- Đạo pháp của ngươi phong ấn không được ta.
- Vậy sao?
Tần Vấn Thiên lạnh như băng mà nói, ánh sáng của mắt thần càng thêm chói lòa, chiếu lên người Xa Hầu. Tích tắc ấy, Xa Hầu chỉ cảm thấy linh hồn của mình dường như cũng muốn bị tróc ra, niêm phong lại trong mắt thần, khiến cho hắn không thể nhúc nhích.
- Ta chính là do thần binh biến thành, tại sao lại có linh hồn?
Xa Hầu lạnh lùng mở miệng, giống như là đang tự nói với chính mình.
- Ngươi vừa hóa người thì linh trí liền sinh, đã là một sinh linh. Chúng sinh đều có hồn, ngươi cũng có, bằng không đó chỉ là một cái xác không hồn, sao lại có thể tự suy nghĩ.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng mở miệng, lời của hắn dường như đã làm Xa Hầu dao động. Thân thể Xa Hầu giãy dụa kịch liệt, thế nhưng bất kể hắn có giãy giụa như thế nào thì vẫn phải chịu một áp chế cực lớn.
- Ta là thần binh, vì sao lại có linh hồn.
Xa Hầu quát lạnh một tiếng, muốn giãy dụa thoát ra khỏi đại đạo, thoát khỏi mắt thần bao trùm.
- Khí có hồn của khí, niêm phong được tất.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng đáp lại. Mắt thần trời cao chính là một loại đạo pháp chí cường khác của Tần Vấn Thiên, khi tu hành đến cảnh giới đạo pháp phong ấn cực kỳ đáng sợ, phong ấn đại đạo sẽ bao hàm tất cả, có thể kết hợp với rất nhiều đạo pháp khác, hóa thân thành lực lượng thần đạo không thể tưởng tượng nổi, diễn hóa Thần thuật nghịch thiên, có uy lực vô tận.
Lúc ấy, trời cao sinh ra mắt thần, muốn niêm phong linh hồn của Xa Hầu. Thần binh không có hồn phách chỉ là vật vô chủ, bị người bài bố, ai bắt được liền sẽ thuộc về người đó.
- Xem ra, ta vẫn là đánh giá thấp ngươi.
Xa Hầu lạnh lùng mở miệng. Không nghĩ tới hơn mười năm sau, đạo pháp của Tần Vấn Thiên lại tiến bộ mạnh mẽ đến mức như vậy, có thể so bì với hắn, kẻ đã đoạt lực lượng tạo hóa thiên địa, được thiên địa nuôi dưỡng mà thành.
Tần Vấn Thiên lấy nhục thân thiên đấu với hắn, hắn quả là xứng với mỹ danh đệ nhất thiên tài Thái Cổ, danh bất hư truyền.
- Thật không nghĩ tới, cho đến ngày nay ta vẫn không giết được ngươi.
Trên thân hình Xa Hầu sinh ra khí tức chí cường sắc bén, toàn thân hóa thành thần binh kêu lên vang vọng, lực lượng vạn đạo từ trong thần binh hình người phóng ra, khiến cho lực lượng phong ấn ràng buộc hắn cũng xuất hiện vết nứt. Sau đó, ánh sáng của mắt thần trời cao yếu đi vài phần, một tia chớp phá vỡ phong ấn, giống như sao rơi mà biến mất khỏi mảnh thiên địa này, dường như từ trước đến nay chưa từng tồn tại.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn về phía ánh sáng dần biến mất trên vòm trời, chân mày nhíu lại thật chặt. Hắn không giữ được Xa Hầu, tu vi suốt đời vẫn không có khả năng giữ được đối thủ, thù của Thần tông đệ tử e là nhất thời sẽ không có cách nào báo. Xa Hầu tương lai sẽ là một tai hoạ ngầm cực lớn, thực lực của hắn quá mức cường đại, là một đại nhân vật khủng bố chân chính.
Thời không xoay vần, Tần Vấn Thiên cũng biến mất theo mảnh đạo pháp thời không này. Sau một khắc, hắn đã trở lại Tần Thiên Thần tông. Thấy hắn bình yên trở về, mọi người trong Tần Thiên Thần tông đều lộ ra thần sắc nhẹ nhõm, tâm tình buộc chặt cuối cùng cũng buông lỏng, bọn họ biết rõ Xa Hầu cường đại, nếu như Tần Vấn Thiên có việc gì thì chỉ tưởng tượng hậu quả thôi đã thấy không chịu nổi.
- Sư huynh.
Quân Mộng Trần bước ra, ánh mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên.
- Xa Hầu do lực lượng tạo hóa thiên địa nuôi dưỡng mà sinh, khống chế đạo pháp Hỗn Độn giả, ta không giữ hắn lại được.
Tần Vấn Thiên khẽ nói.
- Không nghĩ tới, mắt thần của ngươi vậy mà lại không có cách nào lưu lại người, xem ra Thái Cổ đã tới thời rối loạn.
Tần Viễn Phong khẽ than thở. Mấy năm nay, hắn và Tần Vấn Thiên thường xuyên cùng nhau luận đạo, hắn đương nhiên biết con trai của mình mạnh tới mức nào, nó có thể dẫn mắt thần của vũ mệnh tinh thần đáp xuống, dung nhập vào trong đạo pháp. Nếu như chiếu hình lên trên người người, mắt thần có thể niêm phong linh hồn của ngươi lại trong mắt thần, khiến ngươi không có cách nào tự kềm chế.
Đây là một loại vận dụng siêu cường, dung hợp đạo pháp phong ấn với đạo pháp thời không, mượn lực lượng vô thượng cường đại của vũ mệnh tinh thần.
- Lần này hắn rời đi được thì sau này sẽ thành một tai họa, giống như Nguyệt Trường Không vậy. Thiên Quật lại có thêm một đại địch.
Tần Vấn Thiên hít một hơi. Đây là điều mà hắn không ngờ tới, không ngờ trên trời lại xông ra một Xa Hầu của Xa tộc, hắn lột xác đến mức đáng sợ như thế, có thực lực uy hiếp cả Thiên quật.
- Binh tới tướng đỡ, ngươi vẫn cần phải tu hành cho thật tốt, đột phá cực hạn, nếu có thể tới cấp bậc kia thì cả tám vị Thần Vương Thái Cổ có trở về hết thì cũng có sao.
Tần Viễn Phong hào khí vô cùng, đáy mắt Tần Vấn Thiên lộ ra phong quang. Phụ thân nói không sai, người thế gian tu hành đều là vì theo đuổi siêu thoát, đến cấp bậc như hắn, chỉ cần có thể thật sự siêu thoát cửu thiên, cho dù Tiểu Tây Thiên Thần Vương, Thần Vương Cô cùng với Nguyệt Thần có cùng nhau vượt thời không mà trở về thì cũng có thể như thế nào?
Đương nhiên, nếu như đối phương siêu thoát cửu thiên trước hắn thì đấy sẽ chính là ngày diệt vong của Thiên quật!
Bạn cần đăng nhập để bình luận