Thái Cổ Thần Vương

Phá giải thế nào?

Ánh sáng phong ấn vô cùng vô tận, hóa thành đạo pháp siêu cấp, niêm phong cả mảnh không gian thời gian này, vào tích tắc đó, không gian mà bọn Tần Vấn Thiên đang đứng hoàn toàn được đóng kín, ánh sáng chết chóc rọi xuống, đều bị bức màn ánh sáng thiên đạo ngăn lại, xâm chiếm phong ấn từng chút từng chút một.
- U Hoàng.
Tần Vấn Thiên nhìn lên bầu trời tinh tú vô tận, nơi đó, dường như có bóng dáng của U Hoàng, nàng đã dùng linh hồn hóa đạo, dung hòa vào ngân hà Cửu Thiên, mỗi một vì tinh tú đều dường như có hình bóng nàng ở đó.
Giây phút này, trong đầu Tần Vấn Thiên hiện lên rất nhiều cảnh tượng, từng khung cảnh từng khung cảnh đều đang lần lượt hiện lên, vang vọng.
Hắn còn nhớ lần đầu gặp U Hoàng, là ở thành Cổ Đế, có điều U Hoàng lúc đó không phải là chân thân thật sự của nàng, giống hệt một nữ quỷ xinh đẹp, khi đó hắn cảm thấy nàng đẹp quá, không giống như người trong nhân gian, mãi tới khi gặp chân thân thật sự của nàng ở Bắc Minh Tiên Triều, mới biết hóa ra nàng là công chúa Tiên Triều, giữa hai người xảy ra mâu thuẫn, U Hoàng muốn ra tay với hắn nhưng đều bị hắn hóa giải.
Đương nhiên, bọn họ bắt đầu hiểu nhau thân nhau là khi cùng nhau xông pha ở Thái Cổ Tiên Vực, dưới sự sắp xếp của lão già điên, hai người cùng đến thượng giới thiên, tới cung Ly Hỏa của Trường Sinh giới, bọn họ vừa tới đã đắc tội với Hạ Lan Đế Quân, hắn trở thành cường đạo còn U Hoàng ở lại Đế Cung, kỳ thực nửa như là bị giam lỏng, sau đó nữa, U Hoàng bị giam lỏng ở điện Trường Sinh, không ngờ Trường Sinh Giới Chủ lại muốn cưới U Hoàng, và nàng cũng đã đồng ý, tất cả mọi sự đều là vì muốn cho hắn có thể đứng vững ở Trường Sinh giới, cũng bởi vì thế hắn đã đảm nhiệm vị trí Cung Chủ Ly Hỏa cung.
Từng chút từng chút, từng khung cảnh của những việc đã qua đó, và cả rất nhiều chi tiết đều hiện lên trong đầu hắn, Tần Vấn Thiên của giờ phút này vẫn còn đang chìm đắm trong bi thương, thậm chí không cách nào lĩnh ngộ được sức mạnh cường đại của bản thân.
- U Hoàng tỷ tỷ.
Ở một nơi khác trong tinh không, cũng có rất nhiều người rơi lệ, Mạc Khuynh Thành khóc lên đau đớn, nước mắt rơi lã chã như mưa, U Hoàng tỷ tỷ không cầu danh phận, luôn yêu sâu đậm Tần Vấn Thiên, đến nay lấy thân tuẫn đạo cũng là vì để thành toàn cho Tần Vấn Thiên, hơn nữa, còn không có một danh phận gì, nàng và Thanh Nhi còn cả Dạ Thiên Vũ tỷ nữa, những gì các nàng bỏ ra đều đã nhận được báo đáp, bọn họ và Tần Vấn Thiên bên nhau nhiều năm, thương yêu nhau sát cánh cùng nhau, chỉ có duy nhất U Hoàng tỷ tỷ là không có, chẳng có gì cả.
Cho dù là một người lạnh băng như Thanh Nhi nàng cũng rơi lệ, các nàng chưa từng khóc trong suốt trận chiến mà Tần Vấn Thiên đang hùng dũng chiến đấu như lao vào cái chết này, nhưng bây giờ, nước mắt các nàng đã tuôn rơi.
“Ầm”, bọn người Bắc Minh Đại Đế và Bắc Minh Lộng Nguyệt muốn xông ra ngoài, nhưng bị Lạc Thần Thiên Tuyết và cả Lạc Thần Xuyên cản lại, làm sao có thể để bọn họ xông ra ngoài chịu chết chứ.
- Thiên đạo thật sự vô tình vậy sao?
Nhìn thấy cảnh tượng này, Bạch Vô Nhai thốt lên cảm thán, nhân vật ma đầu đó, không màng tính mạng của chúng sinh nhưng lại có sức mạnh vô địch.
Nhưng bất luận Thiên đạo có vô tình hay không, cuộc chiến vẫn đang tiếp tục.
- Diệt đạo.
Từ trên trời cao, thân ảnh bản tôn vô địch khổng lồ vô song đó đánh ra một quyền, cú đấm này còn to lớn hơn cả một vì tinh tú vũ mệnh, trực tiếp đánh rầm rầm vào tbức màn ánh sáng phong ấn chư Thiên, đạo hủy diệt mọi thứ, trên bức màn ánh sáng xuất hiện hằng hà sa số vết nứt, sau đó vỡ vụn, phong ấn bị giải trừ.
“Gào…”, vạt phật triều tông, một tiếng gầm lớn vang lên, bầu trời tinh tú bao la xuất hiện vô số Phật Đà to lớn vô cùng tận, tất cả đều phát ra tiếng thét phật môn giận dữ, với tiếng thét này, chúng sinh gặp nạn, rất nhiều người mất mạng, Tần Viễn Phong và Quân Mộng Trần đều gần lên, thống khổ không gì sánh được, linh hồn giống như muốn vỡ nát, Tần Vấn Thiên cũng cảm thấy sức mạnh linh hồn vô tận đang gặp phải sự hủy diệt, tiếng gào thét đó giòn vang gãy vụn không ngừng xé nát đập vụn mối quan hệ giữa hắn và các Thiên tinh tú vũ mệnh.
- Vấn Thiên, chấn tĩnh lại.
Tần Viễn Phong lớn tiếng thét lên, âm thanh trực tiếp đi vào linh hồn hắn, cơ thể Tần Vấn Thiên run lên, hắn nhìn phụ thân của mình, lúc này phụ thân hắn, người như thể Chiến Thần ấy, khí tức cuộn chảy, thần sắc hơi chút tái nhợt, trước kia khi các cường giả Thái Cổ xâm phạm Thiên Quật, phụ thân hắn mượn đạo từ bầu trời tinh tú giáng xuống, quét sạch các Thần Thái Cổ, khí thế đó phong thái đó có ai sánh được, nhưng hiện nay đối thủ quá mạnh, mạnh tới không có địch thủ, phụ tử bọn họ sát cánh bên nhau, và cả Tử Thần, U Hoàng, Mộng Quân Trần cùng nhau liên thủ cũng không địch nổi.
Đến nay, U Hoàng tuẫn đạo, đem sức mạnh của nàng đều giao cho hắn, mạng của hắn, đã không còn thuộc về bản thân hắn, thì còn tư cách gì mà tiếp tục bi thương?
Thứ hắn cần làm chỉ có một việc mà thôi, chiến đấu, tiêu diệt Tây Thiên Thần Vương.
Những tiếng nổ lớn âm ầm vang lên truyền ra ngoài, cơ thể Tần Vấn Thiên không ngừng biến đổi trở nên to lớn, sinh trưởng liên tục, trên người hắn lấp lánh ánh sáng của ba thuộc tính Phật Ma Yêu, cơ thể sinh trưởng không ngừng nghỉ, rất nhanh, hắn đã hóa thành một người khổng lồ bản lĩnh cao cường, giống như Tây Thiên Thần Vương, cơ thể hắn trải ngang ngân hà, những vì tinh tú vô tận đều bao phủ lên người hắn, ánh sáng chiếu khắp bầu trời.
Hai người, đứng song song đối đầu trong ngân hà.
Đôi mắt Tần Vấn Thiên, toát lên ý chí quyết tử, không giết Tây Thiên Thần Vương, chỉ có cái chết mà thôi.
Thế nhân nhìn lên hình phản chiếu trên bầu trời cao, hai cơ thể to lớn vô biên, trong lòng bọn họ điên cuồng run rẩy, quá đáng sợ, đây là trận chiến cuối cùng của Thái Cổ sao?
- Người chiến thắng trong trận chiến này, sẽ được phong Vương ở Thái Cổ, trong thiên hạ không còn ai có thể địch nổi.
Có người cảm khái nói, mọi người xung quanh đều gật đầu, ai thắng, sẽ trở thành Thái Cổ Thần Vương thực sự, cả thiên hạ thuần phục, bọn họ căn bản không cần lợi dụng các thế lực tông môn để khống chế Thái Cổ, bởi vì một lời của bọn họ là pháp lệnh cho cả thiên hạ, một ý niệm có thể khiến cho chúng sinh gặp nạn, có sức mạnh như vậy, còn cần phải dùng tới các biện pháp thống trị sao?
Tây Thiên Thần Vương thấy Tần Vấn Thiên hóa thân thành người khổng lồ vô thượng nhưng đôi mắt hắn vẫn vậy, không hề có bất kỳ lo lắng nào, chẳng qua chỉ là sự dung hợp sức mạnh của hai người, hơn nữa cũng chỉ là hai hậu bối, mà muốn chống lại hắn sao? Làm gì có chuyện dễ dàng như thế, đối phương có năm người thì hai đã ngã xuống, nhanh chóng thôi, mọi thứ đều sẽ kết thúc.
- Giết.
Một đạo âm thanh sắc lạnh vang lên, các Thiên phật ma lao vào cơ thể khổng lồ của Tần Vấn Thiên, từng vị từng vị tà mà đó đều am hiểu những đạo pháp khác nhau, có thể hủy diệt mọi thứ, trong đòn tấn công của bọn họ, còn ẩn chứa pháp diệt đạo.
Đôi mắt lạnh lẽo của Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào đối phương, trên trời cao vô tận ánh tinh quang dường như hóa thành Thần trận cực mạnh, với hắn là trung tâm, ánh sáng phong ấn chiếu hình lên bầu trời tinh không, niêm phong những tinh tú vũ mệnh đó, muốn giết kẻ không ai địch nổi, Tây Thiên Thần Vương, muốn phá đi pháp của hắn, phải khiến cho hắn và chúng sinh đoạn tuyệt hoàn toàn liên hệ, không còn cách nào tiếp tục mượn sức mạnh tín ngưỡng của chúng sinh để chiến đấu.
- Chỉ có ngươi có thể gọi tới sao?
Tần Vấn Thiên hét lớn một tiếng, hằng hà sa số ma đầu và yêu thần từ trên tinh không hạ xuống, trong thời khắc ấy, trên chư Thiên sinh ra vô cùng vô tận các Yêu Ma Phật cấp thần, hai người, đã tạo ra hai đội quân lớn, trong nháy mắt đụng độ với nhau, bạo phát lên một trận thần chiến, trong khoảnh khắc, trời long đất lở, ngân hà rung lên chấn động.
- Giết.
Tần Vấn Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, trong ngân hà xuất hiện cơn cuồng phong thời không cực lớn, thắt cuốn mọi phật ma, hắn bước chân ra, vắt ngang qua hư không, cơ thể hắn to lớn vô biên, nhưng không có nghĩa là tốc độ của hắn chậm, đạo thời không giúp hắn trực tiếp xuất hiện ngay trước đối phương, giơ tay đánh ra một đòn, triệu tập vô tận những thần kiếm trong trời đất hóa thành kiếm trận thời không, lao tới chụp lên phong ấn cơ thể đối phương, trong chớp mắt, khắp cả ngân hà sáng rực trong ánh sáng kiếm quang, ngân hà vô biên, nổi lên những cơn gió kiếm hung bạo.
Tây Thiên Thần Vương cười lạnh băng, muốn làm hắn chấn động sao?
Vậy thì, đụng độ thôi.
Một ma quyền đáng sợ đánh ra, đánh nát mọi thứ thành bụi, ma quyền này giống như một hố đen, điên cuồng nuốt hết các chư thiên kiếm đạo, đồng thời đập nát thành bụi mọi đòn tấn công, nhưng mà Tần Vấn Thiên không vì thế mà dừng tấn công, kiếm của hắn xuyên qua thời không, trong nháy mắt gia tăng tốc độ, dưới kiếm ý, không gian cũng bị biến dạng.
Quyền và kiếm va chạm vào nhau, cả ngân hà rúng động, tinh tú vũ môn bên cạnh đó vỡ nát, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy một sức mạnh kinh người lao thẳng vào cơ thể hắn, ẩn chứa trong đó vô tận những tử ấn, đó chính là sức mạnh của Tử Thần, đã bị đối phương giải phóng ra theo quyền vừa rồi, tấn công vào bên trong cơ thể hắn, khuôn mặt hắn biến thành màu đen, dòng chảy sự sống như muốn ngừng lại, nhưng sức mạnh sinh mệnh trong cơ thể hắn cũng điên cuồng cuộn chảy, hắn, kẻ đang tắm mình trong vô tận những ánh sáng tinh tú nhanh chóng trục xuất sức mạnh kia khỏi cơ thể mình.
Còn Tây Thiên Thần Vương hắn không hề hấn gì cả, sau lưng hắn, những hư ảnh vô tận bị vỡ nát hủy diệt, mỗi một đạo hư ảnh, giống như đại diện cho sinh mệnh của một con người, hắn bị tấn công, nhưng thứ bị chôn vừi lại là tính mạng của chúng sinh.
- Quả nhiên, không phá đạo của hắn, không giết nổi hắn, chúng sinh gặp nạn.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên cực lạnh, vẫn thế thôi, đòn tấn công có mạnh đến đâu cũng không có tác dụng.
Thân hình lóe lên, Tần Vấn Thiên đứng trong bầu trời tinh tú bao la, hắn dùng đạo phong ấn nghịch thiên, không ngừng phong ấn từng vì tinh tú vũ mệnh, nhưng đạo của hắn rõ ràng còn chưa đủ khả năng trong một thời gian ngắn có thể phong ấn được các Thiên tinh tú, dù rằng tốc độ đã cực nhanh, nhưng hình như, vẫn không kịp, Tây Thiên Thần Vương không ngừng đánh ra những đòn sát phạt về phía hắn.
- Ngươi thật sự khiến ta kinh ngạc.
Tây Thiên Thần Vương mở đôi mắt lớn nhìn thẳng vào Tần Vấn Thiên nói:
- Xem ra hi vọng siêu thoát của ta nằm cả trên người ngươi rồi.
Tần Vấn Thiên và Bắc Minh U Hoàng, đều là người của thế hệ này, tu hành muộn hơn hắn không biết bao nhiêu thời gian năm tháng, chỉ là truyền nhân của đối thủ trước kia của hắn thôi, nhưng khi sức mạnh của Bắc Minh U Hoàng được truyền vào cho Tần Vấn Thiên, không ngờ y lại có thể lợi dụng điều đó để phát huy lực chiến đấu mạnh tới như vậy, cũng chỉ có y có thể làm được như thế, chỉ mình y mà thôi, có thể cảm ứng được các chư thiên tinh tú, mượn sức mạnh của vô tận các vì tinh tú để chiến đấu.
Lời của Tây Thiên Thần Vương vừa dứt, một lần nữa lại phát động tấn công về phía Tần Vấn Thiên, hơn nữa, Tần Vấn Thiên thậm chí không thể tránh được, bởi vì sau lưng hắn, còn có Tần Viễn Phong và Quân Mộng Trần.
Một bông sen mang bóng tối vô tận xuất hiện trong linh hồn của Tần Vấn Thiên, còn có cả sức mạnh đạo số mệnh tác dụng lên cơ thể Tần Vấn Thiên, hằng hà sa số các phật ma lao tới giết chóc, cơ thể khổng lồ đó cũng đánh ra thần ma quyền, các loại đạo pháp cùng nhau công phá về phía Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên sử dụng các loại thần thông để ngăn cản, mỗi lần ngăn cản phản kích đều khiến cho vô số hư ảnh sau lưng Tây Thiên Thần Vương biến mất, nhưng bản thân y thì bình yên vô sự.
Còn Tần Vấn Thiên, thậm chí hắn không dám dốc toàn lực phản kích, bởi vì chỉ cần hắn phản kích, thì bị giết chính là chúng sinh.
- Đê tiện.
Quân Mộng Trần tức giận mắng lên, ma đầu này trói buộc số mệnh của chúng sinh vào để chiến đấu cùng, khiến cho sư huynh hắn khi chiến đấu bị bó buộc tay chân, hơn nữa sư huynh không đành lòng làm tổn hại tới tính mạng chúng sinh, nhưng cho dù là như thế, mỗi lần đánh trả, đều vẫn sẽ khiến rất nhiều người mất mạng.
Tần Vấn Thiên bị tấn công hết lần này tới lần khác, cơ thể to lớn chấn động, khóe miệng hắn có dòng máu tươi rỉ ra, nhưng cùng với những đòn tấn công của y, Tần Vấn Thiên lại nhắm mắt lại,dùng cảm nhận để nhận biết mọi thứ, để chiến đấu.
Hắn biết, tiếp tục như vậy thì không được, hiện nay dù hắn nắm trong tay một vài sức mạnh của U Hoàng, nhưng đòn công kích mà hắn giải phóng ra vẫn là trên cơ sở của sức mạnh trước đây biến đổi mạnh hơn thôi, mặc dù mượn được sức mạnh của các Thiên tinh tú khiến cho nó mạnh lên vô số lần, nhưng vẫn không có tác dụng, không thể lĩnh ngộ được sâu hơn khiến cho đạo pháp của mình biến chuyển thoát xác để phá giải đạo của đối phương, trận chiến này, còn chưa có hy vọng.
Rốt cuột phải làm sao, mới có thể hóa giải đạo của đối phương, chỉ đơn thuần tấn công vào cơ thể của Tây Thiên Thần Vương là có thể chiến thắng sao, sợ là nếu làm thế thì cả Thái Cổ này sẽ bị chôn theo y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận