Thái Cổ Thần Vương

Giáo huấn đau đớn thê thảm (2)

Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
---------------
Ba ngày, rất nhiều người sớm đã không kiên nhẫn, thời điểm ngày thứ ba vừa xong, Chu Sát liền nhìn về phía Tần Vấn Thiên nói:
- Đã đến giờ.
Đôi mắt của Tần Vấn Thiên chậm rãi mở ra, sau đó nhìn Chu Sát nói:
- Ta không cách nào phá trận, nhưng sẽ nếm thử đi tới, bất quá, bằng vào thực lực của ta là không đủ, cần chư vị Trích Tinh phủ phối hợp ta đi.
Trong mắt Chu Sát có phong mang lóe lên một cái rồi biến mất, không thể phá trận, để cho bọn họ theo hắn?
Vậy chẳng phải là muốn đi theo Tần Vấn Thiên mạo hiểm?
- Bao nhiêu người?
Chu Sát hỏi.
- Chí ít mười người.
Tần Vấn Thiên đáp lại.
- Ngươi là người của Bạch Lộc thư viện mời tới, để người Bạch Lộc thư viện theo ngươi, không sai biệt lắm là đủ rồi.
Chu Sát đạm mạc nói.
Tần Vấn Thiên nhíu mày, bất quá nháy mắt liền khôi phục như cũ, nhưng chỉ là sát na này, liền bị Chu Sát bắt được.
- Yên tâm, lần này Bạch Lộc thư viện tới đều là tinh anh, ngươi đối với bọn họ hẳn tương đối quen thuộc, còn sợ thực lực của bọn hắn không đủ?
Chu Sát tiếp tục mở miệng nói.
Tần Vấn Thiên cau mày, mở miệng nói:
- Bạch Lộc Cảnh, dạng mạo hiểm này, ngươi nghĩ như thế nào?
Bạch Lộc Cảnh nghe Tần Vấn Thiên xưng hô với hắn, trong lòng không khỏi hơi có chút dị động, lúc trước, Tần Vấn Thiên cực kỳ khách khí với hắn, gọi hắn là Cảnh đại ca.
- Chỉ có thể như thế.
Bạch Lộc Cảnh tựa hồ hiểu ý tứ của Tần Vấn Thiên, gật đầu.
- Được, ta cũng không thể khẳng định có thể thông qua, nhìn mệnh đi, các ngươi theo sát ta, nhất định phải nhanh, lấy tốc độ nhanh nhất tiến lên, không chỉ nhanh, mỗi bước ra một bước, đều dùng lực lượng mạnh nhất của các ngươi trấn áp, giẫm đạp đại địa.
Tần Vấn Thiên nhìn đám người Bạch Lộc Cảnh nói:
- Chỉ hai điểm này, mau cùng lực, tốc độ nhanh nhất, lực lượng mạnh nhất trấn áp.
Thần sắc mọi người lập loè, phải giữ vững tốc độ, còn phải mỗi một bước dùng lực, độ khó rất lớn.
Suy cho cùng, muốn nhanh, bộ pháp sẽ phải mềm mại, bồng bềnh mà qua, muốn làm được mỗi một bước đều có lực lượng, khó khăn.
Bạch Lộc Cảnh gật đầu, tùy tiện nói:
- Chúng ta sẽ cố gắng hết sức.
- Không phải cố gắng hết sức, mà là nhất định phải làm được, bằng không, chúng ta sẽ chết.
Thần sắc của Tần Vấn Thiên nghiêm túc, đám người Bạch Lộc Cảnh nghiêm nghị, đều nghiêm túc gật đầu, mà Chu Sát, thì nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, hắn ngược lại muốn xem xem, Tần Vấn Thiên dùng phương pháp gì đi tới.
Vô luận thế nào, đều có Tần Vấn Thiên làm người dẫn đường, bọn họ lại nhìn kết quả.
- Chúng ta sắp xếp trận doanh, ta và Bạch Lộc Di ở chính giữa, Bạch Lộc Cảnh ở phía sau ta, những người khác phân biệt hai bên trái phải, cứ như vậy, các ngươi có thể bù đắp lực lượng thiếu hụt của ta và Bạch Lộc Di.
Tần Vấn Thiên bố trí xong vị trí, mọi người nhao nhao đứng ngay ngắn, tất cả đều hít sâu một hơi.
- Tốt, chúng ta xuất phát.
Tần Vấn Thiên cũng hít sâu một hơi, mười hai người đều tràn ngập khí tức mạnh mẽ, thậm chí sau lưng không ít người, đều xuất hiện Tinh Thần chi dực.
- Đi.
Tần Vấn Thiên sải bước bước ra, mọi người đồng thời theo hắn cùng nhau bước ra, một tiếng trống vang lên, Thần Văn lưu động, bắt đầu bạo động.
- Đùng!
Đám người Tần Vấn Thiên lần thứ hai đồng thời bước ra, nhanh, hơn nữa lực lớn vô cùng, hung hăng chấn động ở trên mặt đất, khí lưu bạo động như bị dùng lực ép xuống, khí thế hơi giảm.
- Hắn đây là đang trấn áp Thần Văn.
Ánh mắt mọi người ngưng tụ, người này, thật là lớn gan, nghĩ ra biện pháp như thế.
Chỉ thấy đám người Tần Vấn Thiên nhanh như thiểm điện, tốc độ đều cực nhanh, hơn nữa bộ pháp thần kỳ nhất trí, theo Tần Vấn Thiên bước điều, bốn phía bọn họ, Thần Văn công kích kinh khủng muốn bạo khởi, nhưng khi chân bọn họ hạ xuống, liền yếu bớt vài phần, dường như bị trấn áp.
Nhưng Thần Văn xa xa lại lưu động về phía bên cạnh bọn họ, công kích đáng sợ bắt đầu hội tụ.
- Mau.
Tần Vấn Thiên hét lớn một tiếng, không để ý bất kỳ Thần Văn công kích, bọn họ tiếp tục đi phía trước, Thần Văn công kích ở phía trước cuồn cuộn kéo tới lập tức hơi đình trệ, bọn họ vọt thẳng vào trong đó, cỗ uy thế kinh khủng kia bị cứng rắn ép xuống.
Trong nháy mắt, mọi người bất ngờ phát hiện, đám người Tần Vấn Thiên chạy tới đối diện.
Tuy nguy hiểm, nhưng tốc độ quá nhanh, thật giống như vài bước liền đi qua, chỉ thấy bọn họ nổi giận gầm lên một tiếng, đồng thời vọt tới cánh cửa kia, phía sau Thần Văn công kích đáng sợ điên cuồng truy kích, nơi đó, có một mũi tên thiểm điện vô cùng sắc bén.
- Không tốt.
Đám người Tần Vấn Thiên kinh hãi, công kích phía sau không có bị trấn áp, dĩ nhiên đuổi theo.
- Các ngươi đi.
Chỉ thấy một lão giả ở phía sau đúng lúc này ngừng lại, hắn xoay người, Tinh Hồn chi quang hóa thành cổ thuẫn to lớn, đứng ở đó, cả người hắn lóe ra bạch phát, giơ tay lên oanh ra một đạo công kích đáng sợ.
Ầm ầm… thanh âm công kích vang vọng, Thần Văn công kích bị hắn cứng rắn chặn một sát na, nhưng đúng lúc này, Thần Văn công kích đồng thời cuốn tới, nuốt hết cả hắn.
- Phốc xuy!
Một thanh âm nhẹ vang lên, đầu của lão giả kia bị xuyên thấu, sau đó cả người bị nuốt hết, những công kích kia còn như Hồng Hoang Mãnh Thú, thật là đáng sợ.
- Trung thúc.
Thần sắc của Bạch Lộc Cảnh cứng đờ, rống lên một tiếng, thân thể của bọn họ vọt thẳng ra cánh cửa kia, mọi người đồng thời biến mất khỏi mảnh không gian này.
- Thành công.
Đúng lúc này, thần sắc mọi người đọng lại, lộ ra từng đạo phong mang.
Những người đó, đi ra ngoài.
- Chúng ta xuất phát, làm giống như bọn họ.
Dương Phàm đột nhiên đứng dậy, Chu Sát gật đầu, hiện tại đi qua không thể nghi ngờ là thích hợp nhất, còn có thể đuổi theo Tần Vấn Thiên, Thần Văn Chi Thuật của tên kia lợi hại, nếu phía trước còn có Thần Văn, có thể tiếp tục lợi dụng.
Dương Phàm mang theo người Trích Tinh phủ kết thành trận hình giống như Tần Vấn Thiên, dạo bước mà ra, đồng thời lực lượng càng thêm đáng sợ trấn áp mặt đất.
Nhưng bọn hắn rất nhanh phát hiện, sự thực không nhẹ nhõm như trong tưởng tượng, thời điểm bọn họ đi ra bước thứ hai liền phát hiện cả vùng không gian như muốn nghiêng ngã, phía trước có một cỗ lực lượng kinh khủng cuốn ngược tới bọn họ.
- Tiến lên.
Trên người Dương Phàm bạo phát khí tức đáng sợ, mọi người tiếp tục xông về phía trước, rất nhanh, bọn họ gặp trở ngại khó có thể tưởng tượng, lực lượng hủy diệt không ngừng thôn phệ sinh mệnh, tuy bọn họ vẫn duy trì đi về phía trước, nhưng đội hình hai mươi người cường đại, còn chưa tới cửa, đã có bảy vị cường giả ngã xuống.
Những người này, toàn bộ đều là Nguyên Phủ đỉnh phong.
- Hỗn đản.
Chu Sát nổi giận gầm lên một tiếng, sát khí ngập trời, tiếp tục giẫm chân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận