Thái Cổ Thần Vương

Đại Hạ thất tộc

Nhóm: Liliana
Nguồn: Truyenyy
---------------
Trên mặt Vân Mộng Di bất chợt hiện ra ý cười dịu dàng, chỉ thấy nàng chậm rãi đi tới gần Tần Vấn Thiên, hai tay đặt trên vai, cởi áo choàng màu trắng ra, nhất thời lộ ra bờ vai, xương quai xanh gợi cảm vừa nhìn đã thấy rõ, đẹp không sao tả xiết.
Tần Vấn Thiên nhíu mày, hình như Vân Mộng Di càng lúc càng tỏ ra không bình thường.
- Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?
Tần Vấn Thiên lạnh lùng hỏi.
Vân Mộng Di để mặc áo choàng màu trắng rơi xuống đất, thân thể quyến rũ đi đến bên cạnh Tần Vấn Thiên, thân thể mềm mại tựa trên vai hắn nói:
- Ngươi không động tâm chút nào với ta ư?
Tần Vấn Thiên xoay người, hai tay đặt trên đôi vai mềm mại tựa như không xương, có thể cảm nhận được sự tươi mát trên da thịt của Vân Mộng Di, ánh mắt dò xét chuyển xuống, nhìn về phía nơi mê người kia, ánh mắt Vân Mộng Di hơi thay đổi.
- Hừ.
Tần Vấn Thiên phất tay, áo trắng bay tới, hắn khoác lên vai Vân Mộng Di, lạnh nhạt nói:
- Không có chuyện gì, đừng quấy rầy ta tu hành.
Vẻ mặt Vân Mộng Di biến đổi, lập tức đứng dậy, phất tay áo, cũng không biết có phải là đang trách Tần Vấn Thiên không hiểu phong tình hay không.
Tần Vấn Thiên thấy Vân Mộng Di rời đi, trong lòng không khỏi có chút rối loạn. Vân Mộng Di mỹ lệ như hoa sen trên núi tuyết, lại dùng thái độ đó để mê hoặc hắn, nếu nói Tần Vấn Thiên không động lòng là không thể, dù sao hắn cũng là một thanh niên huyết khí dồi dào, lại còn chưa từng thử qua chuyện nam nữ.
Tuy nhiên hắn có tâm tính kiên định hiếm thấy, có thể khắc chế chính mình, Vân Mộng Di này tựa như ngày càng bí ẩn, ngăn chặn tầm mắt của hắn.
Suy nghĩ chốc lát, Tần Vấn Thiên nhắm mắt lại, tiếp tục an tâm tu hành, hắn cần tận lực tăng cường thực lực trước khi cuộc giao tranh giành vị trí trên Thiên Mệnh bảng bắt đầu, có đủ năng lực đua tranh với các nhân vật yêu nghiệt của Đại Hạ.
Sáng sớm ngày hôm sau, không ít thế lực đến thành Khâm Châu nhận được thiệp mời của Trần gia, mời một số nhân vật trẻ tuổi trong bọn họ tới Trần phủ một lần.
Mà việc này dường như là do vị thiếu gia kiêu ngạo của Âu Dương thế gia gây nên. Nghe đồn Âu Dương Cuồng Sinh này to gan không ai bằng, lại tự mình đến trước đại nhật Trần gia khiêu chiến, muốn luận bàn tài nghệ với thanh niên đồng lứa của đại nhật Trần gia một phen.
Vì vậy Trần gia đã mời không ít thế lực tới, trong đó, ngoài Âu Dương thế gia còn có Thạch gia ở thành Khâm Châu, điện Đan Vương của thành Vọng Châu, gia tộc Hoa thị, Vương gia của thành Binh Châu, kiếm khách thành Yến Châu.
Việc này làm cho không ít người kinh ngạc, đơn giản là vì lần này những thế lực mà Trần gia mời tới đều là có thâm ý sâu sắc.
Chín châu thành của hoàng triều Đại Hạ có ba mươi sáu thế lực cấp độ bá chủ, nhưng chín thế lực cấp độ bá chủ mạnh nhất trong đó, cũng có tranh luận.
Chín thế lực lớn chia như sau: Thành Khâm Châu có Khâm Thiên các, Trần gia, Thạch gia; thành Vọng Châu có Đan Vương điện, Hoa gia; thành Binh Châu có Vương gia, thành Thương Châu có Âu Dương thế gia; thành Yêu Châu có Thiên Yêu tông, thành Yến Châu có kiếm khách Yến Châu; trong đó thành Khâm Châu có nhiều thế lực mạnh nhất, thành Vọng Châu thứ hai, lần này các thế lực được Trần gia mời tới đều có trong đó, chỉ có Khâm Thiên các và Thiên Yêu tông không được mời.
Địa vị của Khâm Thiên các đặc biệt, quy định rất nhiều bảng danh hiệu của hoàng triều Đại Hạ, trước kia người sáng lập Khâm Thiên các chính là thần tử chưởng quản Khâm Thiên giám của hoàng triều Đại Hạ cổ, có thể quan sát vận số của Đại Hạ. Có lời đồn rằng nếu như ban đầu phản loạn không có sự ủng hộ của hắn thì tuyệt đối không thể thành công, chính vì hắn có thể dự đoán được vận số, tất nhiên có thể đoán biết rất nhiều chuyện.
Vì vậy người đời sau đều cho rằng người sáng lập Khâm Thiên các là người quan trọng nhất trong số chín người phản nghịch.
Hơn nữa các thế lực được Trần gia mời tới lần này ngoài Âu Dương thế gia thì năm đại thế lực khác, bất ngờ đều là hậu nhân của chín người tạo phản lật đổ hoàng triều Đại Hạ cổ xưa kia.
Từ ý nghĩa nào đó mà nói, có thể gọi lần này là một cuộc đại tụ họp, chín đại công tộc của hoàng triều Đại Hạ cổ tụ họp.
Âu Dương thế gia đang trên đường tới Trần gia.
Tần Vấn Thiên và Âu Dương Cuồng Sinh đang hàn huyên vấn đề này, trong lòng cũng hơi nổi sóng, hắn từng chính mắt thấy thủ lĩnh của chín đại công tộc ra tay với Thiên Ngọc công chúa trong Thần Bi Giám Thiên. Không biết người đến trước mặt Thiên Ngọc công chúa là người khai sáng của thế lực nào.
- Chín gia tộc lớn của hoàng triều Đại Hạ cổ bây giờ còn bảy, bảy thế lực này chiếm vị trí lớn mạnh nhất trong chín gia tộc hiện nay, có bảy vị là cấp độ bá chủ, có thể thấy hoàng triều Đại Hạ cổ ngày trước cường thịnh đến mức nào.
Tần Vấn Thiên cảm thán một câu.
Hôm nay trong chín thế lực cấp độ bá chủ mạnh nhất, ngoài Âu Dương thế gia và Thiên Yêu tông thì bảy thế lực lớn còn lại đều thuộc về chín gia tộc lớn của hoàng triều Đại Hạ cổ xưa kia.
- Đương nhiên nếu không phải là hai thế lực lớn còn lại bị diệt thì cục diện Đại Hạ ngày nay e là vẫn là do chín đại gia tộc của hoàng triều Đại Hạ cổ thống trị.
Âu Dương Cuồng Sinh gật đầu nói:
- Nên biết rằng, mặc dù Âu Dương thế gia và Thiên Yêu tông thay thế vị trí, bước vào chín thế lực lớn mạnh nhất nhưng nếu đem xếp hạng, sợ rằng vẫn ở sau.
- Không chỉ có vậy, chín đại gia tộc của hoàng triều Đại Hạ cổ trước đây, mỗi một gia tộc đều có thế lực nắm giữ một châu thành trong số chín châu thành, cai quản một châu. Thế nhưng sau này xảy ra biến cố, gia tộc mạnh nhất trấn giữ thành Khâm Châu bị diệt vong, Khâm Thiên các, Trần gia, Thạch gia mới trở lại cố đô thành Khâm Châu, Hoa gia di chuyển đến khu vực trung tâm thành Vọng Châu. Theo thời gian biến đổi, các thế lực khác cũng dần dần nổi dậy khắp nơi, tạo thành Đại Hạ ngày nay.
Âu Dương Cuồng Sinh nhớ lại sự việc năm xưa, cũng có phần cảm thán:
- Hoàng triều Đại Hạ ngày nay đã không thể gọi là hoàng triều nữa rồi, quá phân tán, chư vương tranh bá, không có thế lực nào có thể thống nhất Đại Hạ.
- Ban đầu hoàng triều Đại Hạ cổ quá lớn mạnh, gia tộc luyện đan trở thành điện Đan Vương ngày nay, gia tộc luyện khí là Vương gia của thành Binh Châu ngày nay, Khâm Thiên giám trở thành Khâm Thiên các, các gia tộc chiến đấu trở thành Trần gia, Thạch gia, kiếm khách Yến Châu... Nếu không phải trong mấy ngàn năm nay bản thân các gia tộc này cũng đã suy nhược ít nhiều, bọn họ sẽ càng đáng sợ, vốn dĩ không có thế lực cấp độ bá chủ nào có cơ hội vùng lên.
- Lợi hại, nhưng mà tu sĩ Võ Mệnh chẳng phải càng lúc càng mạnh hay sao, tại sao thực lực của hoàng triều Đại Hạ lại suy yếu từng bước?
Phàm Nhạc đang nghiêm túc lắng nghe bên cạnh, lúc này không nhịn được xen vào hỏi.
Ta nghe nói có khả năng trong này có bóng dáng của thế lực bên ngoài hoàng triều Đại Hạ. Có thể là do hoàng triều Đại Hạ suy yếu, người này tài hoa hơn người, sau khi đạt đến cực hạn, tự biết là không có cách tiếp tục tiến lên ở hoàng triều Đại Hạ nên đã rời đi, nếu như thực lực tổng thể của hoàng triều Đại Hạ vẫn mạnh mẽ thì bọn họ cũng không cần rời đi.
Âu Dương Cuồng Sinh cũng không rõ vấn đề này, chỉ tùy tiện suy đoán, mấy người Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, dường như cảm thấy có phần hợp lý.
- Đây có phải cũng giống như Cửu Châu thành và nước Sở? Nếu như nước Sở cũng mạnh như Cửu Châu thành thì chúng ta cùng không cần rời nước Sở để tới thành Cửu Châu, nói như vậy, trời đất bên ngoài còn kinh khủng hơn cả hoàng triều Đại Hạ.
Sở Mãng giống như là đang lẩm bẩm một mình nhưng lại khiến Tần Vấn Thiên có chút suy nghĩ.
Tu hành võ đạo, cực hạn ở đâu, đại lục này rộng lớn đến chừng nào, cường giả tuyệt thế có thể giống như trong tin đồn hay không, hủy trời đất, hái trăng sao.
Trong lúc nói chuyện, mọi người đã đến bên ngoài Trần gia, nhất thời mọi người liên tục nhảy xuống, xem đó là cách bày tỏ lòng tôn trọng đối với Trần gia.
Chỉ thấy ngoài Trần phủ đã có người đón, dẫn bọn họ bước vào trong Trần phủ.
- Nghĩ đến sắp gặp tiểu tình nhân, kích động rồi.
Nhược Hoan thấy ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn xung quanh, không khỏi cười nhẹ, nàng đã biết tin tức về Mạc Khuynh Thành, ngày xưa nàng nói đùa một câu, lại không ngờ hôm nay thật sự thành tựu một đôi quyến lữ, hai người đều xuất chúng như thế, chỉ là tựa như khó khăn không nhỏ, vắt ngang ở giữa bọn họ.
- Tỷ đừng chê cười ta.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói, đoàn người đi tới nơi Trần phủ đãi khách, là một hòn đảo giữa hồ, theo đình đài hành lang, tản bộ trong đó, trong hồ nước có mỹ nữ đánh đàn múa khúc, âm luật tuyệt vời, trái lại cũng rất biết hưởng thụ.
Đảo giữa hồ rất lớn, ở giữa thế mà còn có đài diễn võ, có một phong cách riêng.
Lúc này không ít người đã đến, thấy người Âu Dương thế gia đến, lập tức có một trung niên bước chậm đến, cười vang nói:
- Âu Dương thế gia đích thân tới, vẻ vang cho kẻ hèn này.
- Trần huynh khách khí rồi.
Người cầm đầu Âu Dương thế gia chính là nhị thúc Âu Dương Long của Âu Dương Cuồng Sinh, hắn nhìn trung niên chắp tay, mặt mỉm cười.
- Hôm nay tân khách rất đông, nếu có chỗ nào chiêu đãi không chu toàn, Âu Dương huynh xin đừng trách, bên kia có vị trí, mời vào ngồi.
Người Trần gia chỉ hướng nào đó, Âu Dương Long khẽ gật đầu, vẫn như cũ cười nói:
- Trần huynh tùy ý.
Dứt lời, liền thấy người mỉm Trần gia cười rời đi. Đám người Âu Dương Long tìm được vị trí ngồi xuống, ánh mắt không ít người quét về phía bên này, chỉ thấy người các phương thế lực, đều có người Trần gia tự mình tiếp khách, chỉ có Âu Dương thế gia ngoại lệ.
Một màn như vậy, người Âu Dương thế gia tự nhiên có phát hiện, trong vẻ mặt hiện lên sự không vui, Trần gia, tựa như cố ý như thế, ra oai phủ đầu với bọn họ.
Tuy lời lẽ khách sáo, nhưng lúc này đã là không tôn trọng bọn họ.
Tần Vấn Thiên chỉ thấy một tia sáng lạnh lẽo sắc bén bắn ở trên người, ánh mắt vòng qua, mắt hắn nhìn phía nơi nào đó, chỉ thấy nơi đó, ánh mắt Vương Tiêu như đao sắc, bên cạnh gã, Huyền Nữ điện Kiều Hiên thế mà cũng hộ tống hắn cùng nhau đến, kiến thức một phen các thế lực Đại Hạ cổ hoàng triều lưu lại.
Bảy thế lực lớn cổ hoàng triều ngày nay, trừ thành Khâm Châu, sáu cổ thế lực khác đều sẽ buông xuống.
- Người thành Binh Châu, quả nhiên đều khí tức sắc bén.
Tần Vấn Thiên nhìn quét phương hướng đám người Vương Tiêu, thầm nghĩ một tiếng.
Sau đó, ánh mắt hắn chậm rãi vòng qua, thấy có một đám bóng người tất cả đều mặc áo trắng, lưng đeo cổ kiếm, nghĩ hẳn là Kiếm Khách Yến Châu, lấy kiếm làm tên.
Ngoài ra còn có người Hoa gia, người Đan Vương điện, đều đã đến.
Ánh mắt hắn ngay lập tức rơi ở trên người Lạc Hà, lúc này Lạc Hà đang nói chuyện phiếm cùng người dẫn đầu Hoa gia.
Hoa thị gia tộc, vẫn luôn muốn thân cận với Đan Vương điện, bởi vậy, cũng có ý thông gia.
Lạc Hà như có sự phát hiện, ánh mắt của nàng chuyển tới, trong tích tắc liền dừng ở trên người Tần Vấn Thiên, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy một áp lực khổng lồ buông xuống, Lạc Hà nhìn hắn, vẻ mặt hơi mang mấy phần lạnh lùng.
Chính bởi vì kẻ này, đệ tử nàng Mạc Khuynh Thành luôn nhớ nhung, không thể tiêu tan, thậm chí địa vị của nàng người sư tôn này, cũng không nặng bằng Tần Vấn Thiên.
- Tần Vấn Thiên.
Bên cạnh Lạc Hà cách đó không xa, Trảm Trần ở đó, chỉ thấy trong mắt hắn lộ ra một luồng hào quang màu vàng, lấp lánh sắc bén, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, sát ý không chút nào che giấu.
Người Hoa gia, nhất thời ánh mắt chuyển qua, cũng dừng ở trên người Tần Vấn Thiên, đó là kẻ này, đã giết Hoa Tiêu Vân sao?
Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Tần Vấn Thiên rất lạnh, giống như coi Tần Vấn Thiên là người chết.
Hoa Tiêu Vân chết, Hoa thị nhất tộc không để trong lòng, bởi vì Hoa Tiêu Vân người này vốn là tên ăn chơi đàng điếm, thường xuyên gây chuyện bên ngoài, hắn chết, trừ chí thân của hắn, không có tộc nhân khác thương hắn.
Nhưng, bọn họ không để ý Hoa Tiêu Vân chết, chẳng qua, Tần Vấn Thiên giết Hoa Tiêu Vân, không thể nghi ngờ lại làm Hoa thị nhất tộc hổ thẹn.
Đương nhiên, bọn họ vẫn như cũ sẽ không để ý, bởi vì có người sẽ làm Tần Vấn Thiên chết.
Hoa Thái Hư xưa nay cưng chiều Hoa Tiêu Vân, hắn tuyệt đối sẽ không để Tần Vấn Thiên sống quá lâu.
Có hắn, Tần Vấn Thiên nhất định phải chết.
Trừ Trảm Trần, trong đám người Trần gia, Trần Nhiên ở đó, ánh mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên đặc biệt lạnh, nhưng hắn lại không dám biểu lộ cái gì, dù sao, hắn thua Tần Vấn Thiên, việc này, hắn không có mặt mũi đề cập trước mặt mọi người, hắn không có thể diện suy nghĩ trả thù Tần Vấn Thiên, bởi vì, đó là chiến bại.
Nỗi nhục chiến bại, sao dám nói ra trước mặt mọi người?
Tần Vấn Thiên trái lại vẻ mặt như thường, không chút thay đổi, chỉ bằng việc Hoa Tiêu Vân làm đối với Mạc Khuynh Thành, nếu lại có cơ hội, hắn vẫn sẽ không chút do dự giết gã thêm một lần, việc này sẽ không ảnh hưởng tâm cảnh của hắn.
Trảm Trần người này, tâm địa độc ác, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn, giết người yêu hắn, gã muốn giết mình, Tần Vấn Thiên hắn sao lại không muốn giết Trảm Trần.
Chỗ hành lang, lại có một đám bóng người bước chậm đến, chính là một thế lực đến cuối cùng, người Thạch gia.
Đám người Thạch gia vẻ mặt đều hơi yêu dị, tóc dài như màu mực, đen vô cùng, tùy ý rối tung, lộ ra ý lạnh lùng cường đại.
- Lời đồn người Thạch gia có được huyết mạch thái cổ cự thú, chiến sĩ trời sinh, bọn họ từng theo Đại Hạ cổ hoàng triều loạn chiến thiên hạ, nhất thống Đại Hạ.
Âu Dương Cuồng Sinh thấp giọng nói, khiến Tần Vấn Thiên hơi kinh ngạc, người Thạch gia, trong cơ thể thế mà lại chảy huyết mạch cổ yêu!
Tình huống Thạch gia, không khỏi làm Tần Vấn Thiên nhớ tới mình.
Trong cơ thể hắn như có hai loại huyết mạch tồn tại, một dòng huyết mạch trong đó, giống như huyết mạch thái cổ yêu vương, mặc dù hôm nay tu vi hắn đã Nguyên Phủ tầng bảy, lại vẫn chưa đào móc ra bí mật của huyết mạch.
Hai loại huyết mạch trong cơ thể như có tiềm lực vô tận, chờ đợi hắn phát giác ra từng chút một.
Người Thạch gia ngồi xuống, nhất thời mọi người dần dần đều ngồi vị trí an bài sẵn, không ngừng có thị nữ mang tiệc rượu chuẩn bị sẵn đưa tới, đặt ở trước mọi người, không khí thoải mái, ngược lại như là một hồi yến hội, không chút chứa hỏa khí.
Các thế lực cũng tựa như ở chung hòa hợp, ai lại biết bọn họ âm thầm tranh phong nhiều năm.
- Các vị có thể đến Trần gia ta, Trần phủ cực kỳ vinh hạnh, một thế hệ người mới thay người cũ, hôm nay, nhìn thấy các thế lực nhân tài mới xuất hiện, trong lòng cũng vui mừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận