Thái Cổ Thần Vương

Cuồng vọng

Huyền Yên của Huyền Nữ điện, Huyền Tâm, Lý Thi Ngữ.
Nhìn Thư Nguyễn Ngọc của Vọng Châu thành, Âu Dương Cuồng Sinh, Âu Dương Tiểu Lộ của Âu Dương thế gia, bọn họ đều có cách nghĩ không giống nhau.
Nhưng bất luận người đời suy nghĩ gì, Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành cũng không quan tâm, đã lựa chọn nắm tay nhau trên chiến đài Chu Tước tức là bọn họ đã dứt bỏ tất cả, không hề sợ hãi.
- Ta nhận thua.
Mạc Khuynh Thành dịu dàng cười nói, nàng tham gia Thiên Mệnh bảng cũng không phải vì tranh xếp hạng. Bất luận là vị trí thứ nhất hay là cuối cùng, nàng đều không quan tâm.
Trận chiến này, nàng từ bỏ để trải đường cho Tần Vấn Thiên.
- Quả nhiên là Mạc Khuynh Thành nhận thua.
Khi đám người nhìn thấy hai người bọn họ nắm tay nhau, đã đoán được, Mạc Khuynh Thành rất có thể sẽ tác thành cho Tần Vấn Thiên, đưa hắn vào sáu vị trí đầu của Thiên Mệnh bảng.
Mạc Khuynh Thành vừa dứt lời, sáu vị trí đầu của Thiên Mệnh bảng xuất hiện, chia ra: Trần Vương, Thạch Phá Thiên, Tư Khung, Trảm Trần, người mặc áo bào đen, Tần Vấn Thiên.
Có điều, xếp hạng của bọn họ cũng không ổn định, bởi vì người xếp sau năm vị trí đầu còn có thể khiêu chiến, một khi chiến thắng bọn họ, sẽ thay thế vị trí của họ.
Ánh mắt mọi người nhìn về Tần Vấn Thiên, chỉ sợ, năm người phía sau, ngoại trừ Mạc Khuynh Thành thì đối tượng khiêu chiến đầu tiên của bốn người khác chính là hắn.
Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành cùng nhau đi xuống chiến đài. Sau khi bọn họ xuống chiến đài Chu Tước vẫn đứng chung một chỗ.
Thiên Cơ lão nhân tuyên bố kết quả chiến đấu. Tiếp theo là khiêu chiến, năm người phía sau, vẫn có cơ hội khiêu chiến. Chỉ là muốn cho cho mọi người thời gian một đêm nghỉ ngơi, dù sao cuộc chiến vừa rồi cũng vô cùng thảm liệt.
Dưới Chu Tước chiến đài, đám người lộ ra sự yên tĩnh kỳ lạ, trên hành lang mênh mông bên ngoài, đám người đang thì thầm, tựa hồ vẫn còn đắm chìm trong cảnh Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành dắt tay nhau, bọn họ đang nghĩ, nếu như lấy bọn họ đổi lại vị trí của Tần Vấn Thiên thì thật không uổng công đi một lần xuống thế gian.
Sáng sớm. Mặt trời mới mọc treo trên vòm trời, vạn vật tràn ngập sức sống. Trên hành lang mênh mông, ánh mắt đám người đều nhìn về thân ảnh xung quanh chiến đài Chu Tước.
Thiên Cơ lão nhân mở đôi mắt đang nhắm, nói với Tần Chính:
- Tần Chính. Ngươi là người đầu tiên khiêu chiến. Thắng, ngươi thay thế hắn chiếm giữ sáu vị trí đầu, thua, tranh đoạt năm vị trí sau.
Tần Chính khẽ gật đầu, lần nữa bước lên chiến đài Chu Tước. Người hắn khiêu chiến là Trảm Trần.
Trảm Trần hiển nhiên có chút bất ngờ, người thứ nhất bị khiêu chiến lại là hắn.
Trảm Trần mang theo ý chí sắc bén bước lên chiến đài Chu Tước, lập tức đám người lại thấy một trận quyết đấu cường đại. Kết cục, Trảm Trần đánh bại Tần Chính.
Không phải Tần Chính không cường đại, chỉ là cũng giống Vân Mộng Di, Tần Chính xuất công kích, rõ ràng đánh trúng Trảm Trần nhưng đối phương như có được Kim Thân bất diệt, vẫn bình yên vô sự. Đám người đang nghĩ, hẳn là có thể dự đoán lần nữa sức chiến đấu của Trảm Trần.
Sau đó là Mộ Phong.
Mộ Phong ngồi xếp bằng, vẫn đang tu hành, Tư Khung sử dụng công kích Linh Hồn tấn công hắn tạo nên thương tích nghiêm trọng nhất.
- Ta từ bỏ Thiên Mệnh bảng.
Mộ Phong từ từ nhắm hai mắt, bình tĩnh nói, dường như đang nói một việc vô cùng bình thường.
- Được, Mộ Phong xếp thứ mười một Thiên Mệnh bảng.
Thiên Cơ lão nhân gật đầu, lập tức, trên Thiên Mệnh bảng sáng chói trong không trung, tên Mộ Phong được khắc lên dòng thứ mười một. Nhưng người khiến Tư Khung trúng kịch độc này lại không ai dám khinh thường, càng không ái dám quên tên hắn.
Cho dù chỉ xếp hạng thứ mười một nhưng tên của Mộ Phong vẫn được người ta ghi nhớ.
Sau đó, sau khi Vân Mộng Di nhìn thoáng qua những người xếp sáu vị trí đầu, liền bình tĩnh nói:
- Ta từ bỏ Thiên Mệnh bảng.
Vân Mộng Di biết nàng và Tần Chính đều có chút chênh lệch, Tần Chính đã bị loại, nàng lại kiên trì chiến đấu cũng không còn ý nghĩa.
- Vân Mộng Di, xếp thứ mười Thiên Mệnh bảng.
Thiên Cơ lão nhân tuyên bố.
- Ta cũng từ bỏ.
Mạc Khuynh Thành thấp giọng nói, nàng vốn không có lòng tái chiến, tiếp theo, chỉ cần nhìn Tần Vấn Thiên là được.
- Mạc Khuynh Thành xếp thứ chín Thiên Mệnh bảng.
Sau đó, chỉ còn lại một người là Vương Thương.
Vương Thương lại lần nữa bước lên chiến đài Chu Tước, hắn không nhìn nơi nào khác mà nhìn thẳng về phía Tần Vấn Thiên.
Những người khác không biết Tần Vấn Thiên nhưng hắn đương nhiên biết, người sở hữu Thương Vương lệnh.
Tần Vấn Thiên đã tranh đoạt thứ thuộc về hắn.
Tần Vấn Thiên lại được Mạc Khuynh Thành đưa vào sáu vị trí đầu của Thiên Mệnh bảng.
- Ngươi nên đi xuống, vị trí thứ tám Thiên Mệnh bảng có lẽ mới là vị trí thuộc về ngươi, dựa vào nữ nhân, chung quy vẫn là đồ vô dụng.
Vương Thương chậm rãi mở miệng, không ít người khẽ gật đầu, trận chiến vừa rồi của Tần Vấn Thiên căn bản chưa từng đánh, cứ như vậy không hiểu được bước vào sáu vị trí đầu, điều này rất bất công với những người khác.
Tần Chính, Vương Thương đều đã trải qua đại chiến oanh liệt.
Hi vọng trận chiến này, Vương Thương có thể đánh bại Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên bước lên chiến đài Chu Tước, đối mặt với Vương Thương.
Đây là trận chiến đầu tiên sau khi hắn và Khuynh Thành công khai với thế nhân, cũng là trận chiến hắn đối mặt với Thương Vương, truyền nhân Nhất Mạch Đế thị.
- Là ngươi tự đi xuống, hay là đích thân ta đưa ngươi xuống?
Yêu khí trên người Vương Thương tràn ngập, không che giấu việc hắn tu hành Yêu Thần Biến.
Tần Vấn Thiên chắp hai tay sau lưng, đôi mắt bình tĩnh nhìn Vương Thương.
- Mười hơi thở, nếu ngươi không thua ta sẽ rời khỏi Thiên Mệnh bảng.
Giọng Tần Vấn Thiên tràn ngập hư không, khiến ánh mắt vô số người dừng lại. Vào đúng lúc người đời đều cho rằng Tần Vấn Thiên dựa vào Mạc Khuynh Thành mới vào đến đây, có thể sẽ thua trong tay Vương Thương. Tần Vấn Thiên tuyên bố với thế nhân, nếu trong mười hơi thở, Vương Thương không bại, hắn sẽ rời khỏi Thiên Mệnh bảng.
Đây là sự ngông cuồng vô tri, hay là sự tự tin đã khắc sâu trong xương cốt?
Trong trận chiến của Vương Thương và người mặc áo bào đen, cái mà mọi người nhìn thấy là sự cường đại của Vương Thương làm kinh hãi lòng người.
Hắn tu hành rất nhiều thủ đoạn, mỗi loại thủ đoạn đều vô cùng đáng sợ. Nhưng hắn và Tần Vấn Thiên có chút tương tự, có được năng lực hóa yêu, khiến bản thân trở nên vô cùng kinh khủng.
Nếu không phải người mặc áo bào đen sử dụng Luyện Ngục Cửu Sát, một trong những tuyệt học bá đạo nhất Loạn Thiên Ma Công và kết hợp tất cả năm đao Luyện Ngục Ma Long Đao nghịch thiên, chỉ sợ không hẳn là có thể chiến thắng Vương Thương.
Nhưng mà giờ phút này, Tần Vấn Thiên đứng trên chiến đài Chu Tước, xuất ra cuồng ngôn, muốn trong vòng mười nhịp thở đánh bại Vương Thương, đây là sự cuồng vọng tự đại cỡ nào.
Vương Thương nghe được lời của Tần Vấn Thiên giống như không tin tưởng vào tai của mình, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Đánh bại hắn trong mười nhịp thở?
Dựa vào việc Mạc Khuynh Thành nhận thua, Tần Vấn Thiên mới tạm thời bước vào sáu vị trí đầu. Những người khác đều điên cuồng đại chiến đoạt thứ hạng, hắn lại không cần tốn nhiều sức bước vào sáu vị trí đầu, bây giờ còn dám nói như vậy. Nếu không phải chính tai hắn nghe thấy, Vương Thương quả thực không thể tin được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận