Thái Cổ Thần Vương

Trọng Lượng Cấp Thiên Kiêu

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
----------------------
Quang hoa trên bia đá chiếu rọi xuống người Tần Vấn Thiên khiến người hắn hiện dị tượng. Từng tiếng trống trận hư huyễn xuất hiện quay xung quanh hắn.
- Đùng, đùng, đùng...
Tiếng ô...ô...n...g, không ngừng chấn động đất trời. Trên bia đá truyền đến một cỗ lực lượng cường đại. Lực lượng bỗng hướng thẳng đến Tần Vấn Thiên. Một tiếng nổ vang ầm ầm, trống trận rung trời. Cỗ lực lương khiến người ta sợ hãi thông qua trống trận xông đến thân thể của Tần Vấn Thiên. Hắn kêu lên một tiếng đau đớn, phun ra một ngụm máu tươi, cả người bị nhấc bay lên.
Hai người Diệp Lăng Sương, Tần Chính đều đứng cùng một chỗ với Tần Vấn Thiên nhưng lại không có việc gì. Quang hoa của bia đá chỉ nhằm vào Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên tóc dài tung bay, ánh mắt thâm thúy, trong lòng thầm mắng con Yêu Ngưu kia. Không phải nói chỉ cần trở thành duy nhất sẽ nhận được thứ tốt sao, vì sao còn phải chịu đánh?
- Con trâu chết tiệt.
Tần Vấn Thiên thấy trên bia đá lại có quang mang cường đại xông đến, hắn phẫn nộ rống lên một tiếng, đánh vào trống trận phía trước.
- Đùng!
Tiếng trống rung trời, chưởng ấn khổng lồ phá không mà ra, đánh về phía bia đá.
Chưởng ấn đánh vào tấm bia đá. Cỗ lực lượng kia trực tiếp bị bia đá cắn nuốt mất. Quang hoa trên bia đá giống như âm hồn bất tán vẫn như lúc trước bao phủ thân thể Tần Vấn Thiên. Sắc mặt Tần Vấn Thiên lúc này cực kỳ khó coi.
- Ầm!
Một cỗ lực lượng im lặng đánh ra. Bất ngờ chính là một chưởng ấn hư vô, khiến hai mắt Tần Vấn Thiên mở to. Tấm bia đá này là yêu nghiệt phương nào, còn có thể bắn ngược công kích trở lại?
Tần Vấn Thiên không nói, tiếp tục đánh ra bạo kích, hung hăng oanh kích trống trận hư huyễn phía trước. Một cỗ lực lượng hủy diệt trực tiếp xuyên qua trống trận nhảy vào trong cơ thể hắn, lại một lần nữa khiến hắn hộc máu. Tần Vấn Thiên có loại cảm xúc muốn mắng người.
- Ta diệt ngươi.
Tần Vấn Thiên gầm thét, Đấu Chuyển Tinh Di, toàn thân mang quang hoa rực rỡ, nhằm về phía bia đá. Huyết sắc Phương Thiên Họa Kích xuất hiện, mang theo uy lực hủy diệt trời cao đánh vào tấm bia đá.
- Tùng tùng tùng...
Quang hoa trên bia đá càng mạnh hơn. Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy trống trận hư huyễn quanh người mình không ngừng chấn động. Từng cỗ lực lượng điên cuồng nhảy vào thân thể hắn. Tần Vấn Thiên không biết đã phun ra bao nhiêu ngụm máu tươi. Sắc mặt hắn trắng bệch, nhưng chí khí kiệt ngạo trong mắt vẫn như trước. Hắn điên cuồng công kích bia đá như âm hồn bất tán kia, điên cuồng chịu thương. Đến khi, tiếng trống như quanh quẩn khắp thiên địa, quang mang của trống trận đột ngột biến mất. Dường như đã xông hết vào trong thân thể Tần Vấn Thiên.
- Ầm ầm!
Bia đá khổng lồ chấn động, lập tức hóa thành một vệt sáng phá không bay đi, tràn ngập sắc thái thần bí. Tần Vấn Thiên ngạc nhiên nhìn quanh, mang theo tia thần thái bất khả tư nghị.
Cuối cùng cũng kết thúc rồi sao?
- Không đúng, đây là cái gì?
Tâm Tần Vấn Thiên khẽ động. Hắn lập tức nhắm mắt lại, cảm nhận bên trong, ở trong thân thể hắn bỗng nhiên xuất hiện một mặt trống trận, hòa hợp với thân thể của hắn.
- Chuyện này...
Tần Vấn Thiên không nói nên lời. Đây là thứ tốt mà Ngưu Yêu hứa hẹn sao?
Cẩn thận cảm nhận thân thể của mình. Tuy bởi vì bị thương mà trở nên suy yếu, nhưng hắn phát hiện sau khi trải qua thời gian bị bia đá hành hung, lực lượng trong cơ thể ngôi sao cùng huyết mạch lưu chuyển càng thêm thoải mái. Hơn nữa, ý chí lực lượng Võ Đạo tựa hồ cũng có cảm giác càng thêm thuần thục.
- Trống trận này, chắc là bảo vật rìu nhỏ trong cơ thể của nghĩa phụ. Vì vậy mới có khả năng dung nhập vào trong thân thể.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ. Tâm niệm hắn vừa động, quang mang của trống trận lập tức bao phủ lấy thân thể của hắn. Dường như tất cả mọi thứ quanh người hắn đều là trống trận.
- Vấn Thiên, ngươi thử công kích xem hiệu quả có tăng thêm hay không.
Diệp Lăng Sương thấy vậy cũng ngạc nhiên. Nàng nghĩ đến rìu của cha mình có thể tăng hiệu quả khi tấn công. Trống trận của Tần Vấn Thiên chắc cũng như vậy.
- Ân.
Tần Vấn Thiên gật đầu. Sau khi trống trận chui vào trong cơ thể, tu vi của hắn không còn bị áp chế mà trở về tu vi vốn có của mình, Thiên Cương Ngũ Trọng cảnh giới. Nhưng kỳ diệu là, tu vi của bọn Diệp Lăng Sương vẫn bị áp chế như cũ, không được giải trừ. Có lẽ bởi vì hắn là người duy nhất ở đây tạm tính là thông qua một chút khảo hạch của Tiên Võ Giới. Vì vậy mà có được đặc quyền không bị áp chế tu vi.
Tần Vấn Thiên giơ tay lên công kích, lại có âm thanh trống trận quanh quẩn. Chưởng ấn khủng bố phá không khí thế sát phạt đánh ra, khiến lòng Tần Vấn Thiên khẽ động, nhìn Diệp Lăng Sương gật đầu :
- Công kích tăng thêm. Ta còn cảm giác được trống trận còn có thể làm suy yếu công kích của người khác. Đây là một Thần binh vừa công vừa phòng.
- Tu vi bị áp chế của ngươi cũng được giải trừ.
Mắt Diệp Lăng Sương lóe lên thần sắc mừng rỡ.
- Đúng vậy, nhưng Thiên Cương Ngũ Trọng cảnh giới e rằng có chút động tĩnh, ta có cảm giác sắp đột phá.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói. Vừa trải qua lễ vật của trống trận cùng bia đá, hắn mơ hồ cảm thấy bản thân sắp nghênh đón sự đột phá.
- Vậy thì trực tiếp tu hành đi, chúng ta thay ngươi coi chừng.
Sở Mãng mở miệng nói. Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, nhìn thoáng qua vị trí của tấm bia đá trước đây. Ở đó có một con đường, thông qua con đường này, có thể tiếp tục đi về phía trước. Nhưng Tần Vấn Thiên muốn gia tăng cảnh giới trước khi rời đi nơi này. Nếu không sau này đụng tới hơn tám mươi người cũng có Tiên Võ Lệnh như hắn. Hơn nữa nếu có người có cảnh giới cao hơn hắn sẽ rất khó ứng phó.
Tám mươi mốt vị sở hữu Tiên Võ Lệnh, Thiên Cương Ngũ Trọng của hắn thuộc về tầng yếu nhất. Có rất nhiều khác đã đến Thiên Cương Bát Trọng thậm chí Cửu Trọng cảnh. Những người như vậy, hắn căn bản là không có cách nào chiến thắng.
Tựa như tám đại trấn áp thời đại thiên kiêu trong Cố Lưu Phong. Nếu hắn có tu vi Thiên Cương Bát Trọng cảnh sẽ mạnh mẽ biết bao.
Bởi vậy Tần Vấn Thiên hi vọng trước khi phải va chạm với những người kia, hắn sẽ dùng hết khả năng để tăng cường thực lực của mình. Như vậy mới có thể tạo nên lực lượng của riêng mình.
- Được.
Tần Vấn Thiên trực tiếp gật đầu đáp ứng. Hắn lập tức tìm chỗ ngồi xuống, vung tay lên, rất nhiều Tinh thạch lập tức xuất hiện. Hắn bắt đầu tu hành. Những người khác không quên thanh lý chiến trường, thu nộp những bảo vật bị rơi của các cường giả kia. Trong những người này thậm chí có nhiều người là nhân vật thiên kiêu. Trên người bọn họ tài phú tuyệt đối là kinh người, có lẽ còn có thể có thần thông lợi hại.
Tần Vấn Thiên một khi rơi vào trạng thái tu hành liền hoàn toàn vong ngã, tất cả đều không thể quấy rầy hắn. Nguyên Phủ trong cơ thể hắn gầm thét, phát ra ầm ầm ô...ô...n...g, giống như biển rộng đang rít gào. Đám người Sở Mãng liếc mắt nhìn nhau, tất cả đều lộ ra thần sắc kinh hãi. Động tác tu hành của gia hỏa này thật đúng là lớn kinh người.
- Bước vào Thiên Tượng cảnh là một bước ngoặt của thực lực. Một số nhân vật thiên kiêu tuyệt đại khi sinh ra Tinh Thần Thiên Tượng sẽ vô cùng kinh người, kéo dài khoảng cách với người bình thường. Không biết khi Vấn Thiên bước vào những Thiên Tượng về sau sẽ gặp phải Tinh Thần Thiên Tượng thế nào.
Diệp Lăng Sương thầm nghĩ trong lòng. Màng mơ hồ có chút mong đợi sự trưởng thành của Tần Vấn Thiên. Cùng Tần Vấn Thiên ở chung với nhau thời gian dài, Diệp Lăng Sương mơ hồ cảm giác hắn đúng là một tồn tại siêu việt khác ngoài phụ thân Nhân Hoàng yêu nghiệt của nàng.
Tần Vấn Thiên chìm trong tu đạo hồn nhiên quên mất thời gian. Lập tức đã qua ba ngày, lúc này lại có mấy người đến nơi đây. Nhưng bọn hắn sau khi đến lại trở về, không biết lí do.
Phàm Nhạc và Âu Dương Cuồng Sinh cũng xuất hiện trước sau. Hiển nhiên những người này trước đây chưa từng xuất hiện là do bị vây ở Sinh Tử Động hoặc những địa phương khác trải qua nguy hiểm. Thậm chí trong đó có một thanh niên mặc áo bào bạc khí tức rất đáng sợ, lại có thể phóng xuất ra uy thế của Thiên Cương Thất Trọng.
Điều này khiến bọn Diệp Lăng Sương kinh hãi. Bọn họ đều biết chiếc cầu nổi này rất lớn, có một số địa chỉ kỳ dị chỉ cần ngươi gan lớn liền có thể xông vào. Nhưng người xông vào thật ra rất ít, sống sót để trở về lại càng ít. Người giống như Tần Vấn Thiên, có thể giải trừ áp chế tu vi, hiển nhiên là phải trải qua chuyện không hề tầm thường mới có thể làm được.
Người này chẳng qua là nhìn thoáng qua Tần Vấn Thiên rồi tiếp tục đi về phía trước dọc theo con đường duy nhất kia. Trong cơ thể Tần Vấn Thiên âm thanh gào thét ngày càng đáng sợ. Cuối cùng ở ngày thứ hai đột phá tu vi.
Lúc mở mắt, Tần Vấn Thiên liền thấy được Phàm Nhạc và Âu Dương Cuồng Sinh, trên mặt hiện lên tia vui vẻ. May mắn cũng không xảy ra chuyện gì.
- Ngươi đúng là biến thái. Nhanh vậy liền bước chân vào Thiên Cương Lục Trọng cảnh. Ta ở Sinh Tử Động nguy hiểm vạn phần, suýt nữa thì không ra được, khó khăn lắm mới đột phá đến Thiên Cương Ngũ Trọng.
Âu Dương Cuồng Sinh có chút buồn bực đập Tần Vấn Thiên một quyền, hơn nữa Tần Vấn Thiên còn giải trừ được áp chế tu vi quay về tu vi vốn có. Những điều này, hắn đều được bọn Diệp Lăng Sương nói cho biết.
- Mập mạp ta cảm giác áp lực ngày càng lớn.
Phàm Nhạc nghiêm túc thì thầm một tiếng, khiến Tần Vấn Thiên nở nụ cười. Hắn cũng không hỏi bọn họ đã trải qua những gì ở Sinh Tử Động, chỉ mở miệng nói :
- Lên đường đi, xem xem phía sau sẽ gặp phải cái gì.
- Ừm.
Mọi người đều gật đầu, lập tức đi về con đường hiện ra sau khi cổ bia biến mất. Không lâu sau, bọn họ đi tới một cánh cửa.
- Ta đi vào trước.
Phàm Nhạc áp sát tới. Hắn trực tiếp đánh vào trên cửa nhưng không vào được.
- Sẽ không tà môn như thế chứ?
Phàm Nhạc buồn bực nói.
- Ta đi thử xem.
Sở Mãng đi lên trước, lập tức giống như Phàm Nhạc. Dường như có một cỗ lực lượng vô hình chặn bọn họ lại khiến bọn họ không thể đi về phía trước.
Ánh mắt Diệp Lăng Sương nhìn sang Tần Vấn Thiên trong con ngươi xinh đẹp hiện lên vẻ khác lạ, mở miệng nói :
- Khó trách trước đó có vài người đi tới lại quay lại. Xem ra chỉ có người đã giải trừ hạn chế tu vi mới có thể đi ra ngoài. Những người khác chỉ có thể dừng bước ở đây.
Tần Vấn Thiên nhíu mày, hắn lập tức đi ra phía trước. Thân thể hắn không gặp bất kỳ trở ngại nào cứ thế xuyên qua, trực tiếp bước qua cánh cửa kia. Hắn thậm chí còn cảm nhận được rõ ràng một cỗ không gian lực lượng.
- Dựa vào cái gì.
Phàm Nhạc mắt trừng thẳng, không còn lời để nói :
- Xem ra phải quay lại tìm đường khác rồi. Rõ ràng chúng ta ngay cả vé vào cũng không có.
- Chính xác là muốn chúng ta quay về.
Tần Chính thấp giọng nói. Hiển nhiên, bọn họ cần tìm được phương pháp giải trừ hạn chế tu vi mới có tư cách tiếp tục đi tiếp.
Vân Mộng Di không nói gì, lạnh lùng như cũ, trực tiếp quay đầu lại định rời đi. Những người khác cũng nhanh chóng đuổi kịp.
Sau khi Tần Vấn Thiên xuyên qua cánh cửa kia liền đến một nơi khác. Đây là một quảng trường khổng lồ hình vuông. Trên quảng trường đã có không ít bóng dáng xuất hiện. Tần Vấn Thiên liếc nhìn thấy có tổng cộng mười một vị cường giả. Hơn nữa trong đó có mấy người đều là người hắn quen biết.
Những người này đứng vây quanh một tòa tháp ở giữa quảng trường. Trên tháp, quang hoa không ngừng buông xuống mang theo một cỗ lực lượng kỳ diệu. Đỉnh tháp đương nhiên có hình mũi nhọn. Hắn ngẩng đầu nhìn bên kia, một cường quang chói mắt phóng tới khiến Tần Vấn Thiên không tự chủ được mà giơ tay lên che trước hai mắt.
- Tần công tử.
Một giọng nói nhu nhược truyền đến. Tần Vấn Thiên bỏ tay che mắt xuống, nhìn về hướng âm thanh. Hắn thấy khuôn mặt khiến lòng người run sợ, cười nhạt. Ngoái đầu nhìn lại đôi mắt dường như có thể giam hãm lòng người.
- Tiên Nhi.
Tần Vấn Thiên khẽ vuốt cằm. Người này chính là Lâm Tiên Nhi. Tần Vấn Thiên nhìn người tới chỗ này đương nhiên hiểu rõ. Hắn bắt đầu cùng những người ở cầu nổi khác đi đến cùng một nơi. Nơi này có mười một người. Hắn biết mấy người kia đều sở hữu Tiên Võ Lệnh, một trong tám mươi mốt vị thiên kiêu.
Ánh mắt mang hàn ý rơi vào trên người hắn. Tần Vấn Thiên như có cảm ứng mà nhìn sang. Hắn nhìn thấy Lâu Băng Vũ lạnh như băng nhìn hắn một cái liền rời đi, không có nửa điểm dậy sóng.
- Ha ha, thật đúng là thiên đường có đường ngươi không đi, Địa Ngục không cửa càng muốn xông.
Một âm thanh cuồng vọng truyền đến. Lúc này, Tần Vấn Thiên thấy được bóng dáng một Yêu khí tràn ngập cuồng dã. Thái Yêu Giáo Thánh tử tới chỗ này đều là trọng lượng cấp thiên kiêu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận