Thái Cổ Thần Vương

Trên Tiên Võ Giới, Có Tiên?

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
-----------------------
Tần Vấn Thiên không có cảm thấy ngoài ý muốn. Đã bước chân vào Tiên Võ Giới, như vậy thì chắc chắn phải va chạm với những người này.
Trước trận chiến cầu nổi, tám mươi mốt vị Tiên Võ Giới tuyển chọn người thu được Tiên Võ Lệnh phân biệt đưa vào các cầu nổi khác nhau, không cùng xuất hiện. Nhưng vô luận là khảo nghiệm Hắc Giao Mãng, khảo nghiệm Ngưu Yêu, khảo nghiệm Sinh Tử Động, hay là chiến trường trống trận ở cuối cùng, đều tràn ngập nguy cơ tử vong.
Tiên Võ Giới được xưng là nơi thiên kiêu chôn xương. Danh xứng với thực. Bây giờ, hắn đi ra cầu nổi, va chạm đặc sắc chân chính giờ mới bắt đầu.
Ánh mắt của Thái Yêu Giáo Thánh tử lập tức dừng trên người Tần Vấn Thiên rồi lại rời đi hướng về phía đỉnh tháp. Dần quen với quang mang chói mắt, Tần Vấn Thiên vẫn như cũ thấy không rõ lắm trong ánh sáng kia có cái gì mà chói mắt như vậy. Hắn có khả năng thấy cũng chỉ có một ánh sáng mạnh mẽ.
- Đây là một bảo vật rất mạnh sao?
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng.
- Tần công tử đoán mặt trên có cái gì?
Lâm Tiên Nhi mỉm cười hỏi.
- Tiên Nhi ngươi tới trước, chẳng lẽ cũng không biết?
Tần Vấn Thiên tò mò nói.
Lâm Tiên Nhi lắc đầu, bĩu môi, tâm tình dường như có phần phiền muộn:
- Tòa tháp này tà môn vô cùng. Muốn từ bên ngoài tiếp xúc đỉnh kia căn bản không với tới. Có lẽ muốn biết đó là cái gì chỉ có một biện pháp, từng bước leo lên tháp. Leo lên đỉnh cao nhất, có lẽ mới biết được.
Tần Vấn Thiên nghe lời này hiện lên thần sắc kinh ngạc, nghiêm túc nhìn thoáng qua quang hoa từ trên đỉnh tháp buông xuống. Dường như tòa tháp được bao bọc trong vầng sáng màu bạc. Những người này đều không có động tác, như vậy hiển nhiên tòa tháp này không phải dễ dàng leo lên như vậy. Nếu không chỉ tranh đoạt đã bắt đầu từ lâu.
- Phải làm thế nào mới có thể lên đến đỉnh tháp?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Rất đơn giản, chỉ cần leo dọc theo tháp là được. Nhưng Tần công tử phải tránh, nhất định phải chuẩn bị xong mới leo tháp. Bởi vì khi ngươi đi ra bước đầu tiên, những người khác liền lập tức cùng nhau leo tháp theo Tần công tử. Khi đó, công kích của bọn họ sẽ trực tiếp đánh về phía Tần công tử.
Tiên Nhi giới thiệu. Giọng nói của nàng nhẹ nhàng, cực kỳ cẩn thận giải thích.
Tần Vấn Thiên lúc này mới chú ý đến mười một vị thiên kiêu trước mắt đều duy trì động tác giống nhau. Không có một người đi lên đều an tĩnh đứng ở đó. Hiển nhiên bọn họ đã có giao phong từ trước, bây giờ đều đang đợi thời cơ.
Thái Yêu Giáo Thánh Tử kia đối với hắn có sát cơ, nhưng cũng không hề động, chỉ an tĩnh đứng tại chỗ.
- Đã tới rồi, tốt xấu phải nếm thử trước.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên lóe lên hào quang khác thường, lập tức bước chân ra, hướng về phía bảo tháp.
Bảo tháp rất cao. Khi Tần Vấn Thiên bước vào biên giới của bảo tháp biên giới, mười một vị thiên kiêu đều đồng thời hành động.
- Không muốn sống.
Thái Yêu Giáo Thánh Tử hừ lạnh một tiếng, trên thân xuất hiện Yêu khí ngập trời.
Tần Vấn Thiên tiến nhập vào bảo tháp, quang mang phía trên vẫn buông xuống. Hào quang rực rỡ như sợi tơ buông xuống ở trên người, khiến Tần Vấn Thiên cảm nhận được áp lực vô tận. Biên giới của bảo tháp có bậc thang. Hắn bước một bước trực tiếp leo lên tháp. Khi hắn leo tháp hơn mười người khác cũng lập tức leo tháp.
Tần Vấn Thiên bất ngờ phát hiện, hắn lại có thể nhìn thấy bóng dáng của các vị thiên kiêu đang leo lên bảo tháp. Mười một người đều rõ ràng đập vào mi mắt hắn.
- Tần công tử cẩn thận, ở nơi này nếu ngươi phát ra bất kỳ công kích nào cũng đồng thời công kích tất cả mọi người. Công kích của những người khác cũng vậy.
Lâm Tiên Nhi vừa dứt lời, Tần Vấn Thiên liền thấy ở chỗ vị Thái Yêu Giáo Thánh Tử phát ra công kích. Đó là một đạo huyết sắc chưởng ấn, mang theo một cỗ lực lượng Yêu chi cuồng dã không gì sánh được. Phía trên chưởng ấn có huyết sắc phù quang. Triển áp mà rơi lộ ra một cỗ lực lượng hủy diệt vô cùng mạnh mẽ. Nhưng một lúc sau liền giáng xuống trước mắt Tần Vấn Thiên, hướng về phía hắn mà đi.
Không chỉ Tần Vấn Thiên. Lúc này mọi người đều phải chịu công kích mà Thái Yêu Giáo Thánh Tử đánh ra. Công kích phát ra đồng thời đánh về phía mười một người.
Bàn tay Tần Vấn Thiên ẩn chứa quang mang huyết sắc. Hắn giơ bàn tay lên, chưởng ấn hung hãn đánh ra. Một tiếng nổ vang lên, chưởng ấn va chạm nhau. Một cỗ đại lực đặt trên cánh tay Tần Vấn Thiên. Tuy rằng đánh tiêu tan được đạo công kích, nhưng vẫn khiến cánh tay của Tần Vấn Thiên hơi rung động.
Đây mới chỉ là bắt đầu, Tần Vấn Thiên vừa chống đỡ đạo công kích này liền phát hiện ánh đao chói mắt chém tới. Đạo quang này nhanh như chớp, theo thân thể của hắn mà chém xuống, hàn quang lạnh thấu xương, lộ ra một cỗ hàn ý. Dường như muốn chém hắn thành hai đoạn.
Con ngươi Tần Vấn Thiên hơi co lại. Hai tay hắn đồng thời giơ lên đánh về phía không trung. Ánh đao rơi xuống, chưởng ấn vỡ vụn, nhưng đao mang cũng tiêu tán không thấy.
Nhưng, đây còn lâu mới đến điểm cuối. Tần Vấn Thiên rốt cục hiểu vì sao Lâm Tiên Nhi lại nhắc hắn cẩn thận .
Tiếp đó, liên tục bốn năm đạo công kích mạnh mẽ luân phiên công kích hắn. Đánh cho khí huyết Tần Vấn Thiên quay cuồng, hơn nữa căn bản là không có cách dừng lại. Vì khi hắn thừa nhận công kích đồng thời những người khác cùng giống như hắn chịu đựng công kích. Muốn hóa giải cũng chỉ có công kích. Người yếu nhất nhất định sẽ không chịu nổi mà bị đào thải.
Trong đầu Tần Vấn Thiên sinh ra một ý niệm. Trước hắn, có người đã bị tru sát hay chưa? Tuy rằng nơi này không có thi thể, nhưng phải biết rằng lấy công kích của những người này nếu như đánh trúng thì tuyệt đối là không còn hài cốt.
- Tần công tử cẩn thận ...
Một âm thanh thanh thúy truyền đến. Sau đó Tần Vấn Thiên thấy được bóng dáng Lâm Tiên Nhi tiến nhập vào trong đầu hắn.
Một tiếng đàn tấu vang lên. Âm khúc lượn lờ vào tâm, ở trong trận sát phạt này khiến người ta có cảm giác cảnh đẹp ý vui.
- Phốc...
Bên trong âm khúc, đột nhiên có đạo âm phù mang ý sát phạt bạo kích trực tiếp đánh vào cổ họng của hắn. May nhờ Lâm Tiên Nhi nhắc nhở Tần Vấn Thiên vẫn phản ứng chậm chạp như trước. Huyết sắc Phương Thiên Họa Kích trong tay đánh ra, âm phù vỡ vụn. Huyết sắc Phương Thiên Họa Kích lập tức gào thét mà ra. Một tiếng phốc xuy vang lên, bóng dáng Lâm Tiên Nhi biến mất.
- Ngươi vẫn chưa chết.
Tiếng hét giận dữ truyền đến khiến màng nhĩ không ngừng run rẩy, giống như bị nghìn vạn Yêu thú thiết kỵ đè xuống. Tần Vấn Thiên thấy thân thể Thái Yêu Giáo Thánh Tử biến mất tại chỗ, xông về phía người khác cũng xông về phía Tần Vấn Thiên.
- Giết!
Bóng dáng Thái Yêu Giáo Thánh Tử phóng đại ở trước mắt Tần Vấn Thiên hóa thành một Cự Nhân Yêu khí ngút trời. Quyền mang đánh ra, huyết quang điên cuồng lóng lánh, phảng phất như có hàng nghìn hàng vạn huyết sắc Lang Yêu vọt ra, hướng về phía Tần Vấn Thiên. Mỗi một Yêu lang đều mang con ngươi huyết sắc, nhìn chằm chằm vào mắt người khác khiến người ta cảm thấy tim và mật đều muốn nứt ra.
Mọi người đều điên cuồng cùng Thái Yêu Giáo Thánh Tử đụng chạm, chiến ra chân hỏa. Trên thân Tần Vấn Thiên cũng có một cỗ huyết sắc Yêu khí gào thét, xông thẳng đến. Cả người hắn bao bên trong, thân thể Tần Vấn Thiên dường như cũng trở nên cao lớn hơn giống như một hậu duệ của Thái Cổ Yêu Vương. Đôi mắt hắn kiệt ngạo vô song, xuyên thấu lòng người. Mi tâm của hắn có một con mắt hiện ra, bắn ra quang hoa yêu dị đáng sợ.
Tay cầm huyết sắc Phương Thiên Họa Kích khổng lồ. Cánh tay Tần Vấn Thiên kèm theo Yêu áo giáp. Yêu Thần Biến đưa hắn đầy đủ võ trang.
Huyết sắc Phương Thiên Họa Kích khổng lồ lay động mang theo lực lượng cường đại. Phương Thiên Họa Kích của Tần Vấn Thiên đánh ra hướng về hư không. Nơi Phương Thiên Họa Kích đánh xuống, hư không đều mãnh liệt run một cái. Toàn bộ huyết sắc Lang Yêu bị hủy diệt. Một kích này cuốn lên huyết sắc cuồng triều, đánh nát công kích trước mặt những người khác.
- Thực lực của Tần công tử lại trở nên mạnh mẽ.
Giọng nói của Lâm Tiên Nhi nhu hòa. Nàng ngồi ngay ngắn, gảy đàn, tựa hồ chuẩn bị áp dụng tư thế phòng ngự mà không phải tiếp tục công kích.
Ở vị trí bên cạnh Tần Vấn Thiên, Lâu Băng Vũ hành động. Nàng dường như đứng ở trung gian của tháp. Hoa tuyết bay xuống, một cỗ đóng băng tất cả mọi lực lượng truyền đến. Thiên địa lập tức sương bay, Tần Vấn Thiên rùng mình một cái. Hắn nhìn bóng dáng người cầm lợi kiếm đứng trong tháp lạnh lẽo, giống như là một đóa hoa mai cao ngạo lạnh lẽo ở trong băng tuyết cực hạn ngạo nghễ nở rộ.
Nàng là Lâu Băng Vũ, đệ tử mà Mai Sơn Kiếm Chủ thích nhất.
- Xùy, xùy...
Tần Vấn Thiên không chỉ cảm giác được lạnh còn cảm thấy kiếm khí. Cỗ kiếm khí này dường như hòa tan bầu trời băng tuyết, hòa vào trong gió rét phiêu đãng, cắt đứt da người. Dường như muốn cắt vỡ phòng ngự của người khác, mà Lâu Băng Vũ từ đầu đến cuối chỉ yên lặng đứng ở chính giữa không hề phát động công kích chân chính.
- Ô...ô...n...g!
Lâu Băng Vũ động thủ. Kiếm chiết xạ ra đông hàn quang lạnh lùng giữa đông tuyết, giữa hoa tuyết bay lượn trong thiên địa đều mang ý xơ xác tiêu điều.
Một kiếm này đánh ra lại lạnh lẽo cao ngạo như vậy giống như Lâu Băng Vũ. Tần Vấn Thiên chỉ thấy thân thể Lâu Băng Vũ đâm kiếm hướng về phía mình, cuốn lên bông tuyết đầy trời. Những hoa tuyết kia hóa thành vòng xoáy, không ngừng đâm về phía thân thể hắn. Mỗi một mảnh hoa tuyết giống như là một đạo kiếm, phá hủy phòng ngự của hắn.
Tần Vấn Thiên nhìn không thấy ánh kiếm, chỉ thấy được vòng xoáy của hoa tuyết cuốn về phía mình. Những hoa tuyết kia đều sắc bén như kiếm.
Tần Vấn Thiên cước bộ đạp một cái, Phương Thiên Họa Kích lại một lần nữa bạo kích mà ra. Một kích này dường như vô ảnh vô hình theo hoa tuyết trong vòng xoáy xuyên thấu mà qua. Khi huyết sắc Phương Thiên Họa Kích tiếp xúc đến bông tuyết đầy trời, lại có một cỗ lực lượng đáng sợ khuếch tán tám hướng, đánh vỡ bông tuyết đầy trời, cùng đạo kiếm mang khí thế sát phạt ẩn trong vòng tuyết kia đụng vào nhau.
Phương Thiên Họa Kích trực tiếp đóng băng, lập tức xuất hiện vết rách. Phanh một tiếng vang thật lớn, Phương Thiên Họa Kích triệt để vỡ vụn, nhưng đồng dạng, kiếm cũng vỡ vụn.
- Đệ tử được Mai Sơn Kiếm Chủ coi trọng nhất quả nhiên phi phàm.
Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm nghĩ. Một kiếm này tuyệt không phải lực lượng mạnh nhất của đối phương. Chính hắn có ý không dùng hết lực lượng, đối phương cũng vậy.
Nhưng đã có người không chịu nổi, bị giết dưới kiếm của Lâu Băng Vũ. Trên thân nhẹ đi một chút, Tần Vấn Thiên cảm giác áp lực tới từ bảo tháp biến mất. Sau đó hắn thấy mọi người đồng thời tiến thêm một bước trên không. Loại đi một người, bọn họ càng cách bảo tháp gần thêm một bước.
Tần Vấn Thiên cũng bước lên trên không. Hắn nhìn thoáng qua ánh sáng trắng chói mắt buông xuống như sợi tơ kia trong lòng âm thầm chấn kinh.
Còn lại mười một vị thiên kiêu. Sau cùng lên tới đỉnh đã quyết định chỉ có một người sao?
Tiên Võ Giới tầng tầng lớp lớp tuyển chọn. Sau cùng được sàng chọn đi ra đều là yêu nghiệt cực kỳ đáng sợ, là tồn tại trấn áp chư thiên kiêu. Như vậy mục tiêu cuối cùng của Tiên Võ Giới là gì?
Chẳng lẽ, thật sự giống như lời đồn trong Hoàng Cực Thánh Vực.
Tiên Nhân có truyền thừa?
Tiên Võ Giới có Tiên?
Bạn cần đăng nhập để bình luận