Thái Cổ Thần Vương

Lưu Ngôn Của Tiên Nhân.

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
--------------------
Lúc này, Tần Vấn Thiên đã ròng rã dừng lại trước mặt cổ bia kia mười tám ngày, bây giờ mới đi tới hàng thứ bảy.
Ở hàng thứ bảy, chỉ có ba mặt cổ bia, hơn nữa trên mặt đó dường như lực lượng lưu động cũng không quá mạnh mẽ. Tần Vấn Thiên đương nhiên không thể cảm giác được lực lượng trong cổ bia này như thế nào. Bây giờ, Cố Lưu Phong cùng Hoa Thái Hư một người chiếm cứ một mặt cổ bia, như vậy hắn hoặc là đánh bại một trong hai người, hoặc là lựa chọn mặt cổ bia sau cùng.
Tần Vấn Thiên hắn lựa chọn mặt cổ bia sau cùng. Sau khi ý thức của hắn dung nhập cổ bia, cả người hắn liền ngây ngẩn. Trong cổ bia, Cố Lưu Phong cùng Hoa Thái Hư đứng chung một chỗ, đưa lưng về phía hắn. Hóa ra, ba mặt cổ bia lại tương liên với nhau.
Trước người Cố Lưu Phong và Hoa Thái Hư, có một tôn pho tượng. Pho tượng này là một nam tử nhưng khi liếc mắt nhìn pho tượng, lại khiến người ta sinh ra cảm giác ngưỡng mộ núi cao, dường như muốn nằm rạp trên mặt đất quỳ bái với pho tượng kia.
- Đây là...
Tần Vấn Thiên có một chút kinh hãi, cước bộ của hắn đi về phía trước, đi đến bên cạnh Cố Lưu Phong và Hoa Thái Hư, nhìn pho tượng phía trước kia, cảm thụ được chấn động mà pho tượng mang tới.
- Đều đến rồi sao.
Đúng lúc này, một âm thanh như từ trong hư vô truyền đến, rơi vào tai ba người, khiến nội tâm của bọn họ run lên mãnh liệt, khiếp sợ nhìn pho tượng phía trước.
- Là tiền bối đang nói chuyện sao?
Cố Lưu Phong nhìn pho tượng hỏi, chỉ thấy pho tượng phía trước bỗng nhiên phát sáng.
- Đúng.
Lại có âm thanh truyền ra, trong lòng đám người Tần Vấn Thiên vẫn như trước không nhịn được mà run rẩy. Trong pho tượng kia chắc chắn ẩn chứa ý chí của một vị cường giả siêu cấp.
- Không cần cảm thấy kỳ quái. Bản tọa là chủ nhân của Tiên Võ Giới, ngày trước cũng đi ra từ Hoàng Cực Thánh Vực, đã kết duyên ở đây, như vậy tự nhiên cũng nghĩ bản thân nên làm vài việc cho Hoàng Cực Thánh Vực.
Âm thanh trong pho tượng bình tĩnh truyền ra, không có nửa điểm dao động:
- Người khoá trước có khả năng đi tới chỗ này, đều sẽ biết đến sự tồn tại của ta. Mặc dù ta nguyện kết duyên cho các ngươi, nhưng cũng muốn xem các ngươi có tư cách như vậy hay không. Vì vậy mới có tầng tầng lớp lớp khảo nghiệm ở Tiên Võ Giới.
Trong lòng bọn Tần Vấn Thiên mặc dù khá không bình tĩnh, nhưng vẫn như trước an tĩnh nghiêm túc lắng nghe. Pho tượng trước mắt là tiên nhân chân chính tồn tại, thuộc về nhân vật cường đại trong truyền thuyết. Hoàng Cực Thánh Vực bá chủ Hoàng Cực Thánh Tông tông chủ, chính là loại nhân vật cấp bậc này. Hắn thống ngự một vực chi địa, ảnh hưởng đến hàng tỉ sinh linh, quyền năng trong tay hắn vô cùng khủng bố.
Trước mặt bọn họ lúc này chính là một nhân vật như vậy.
- Có khả năng đi tới trước mảnh cổ bia này, liền có thể được ta lưu lại một vài thứ, hơn nữa sẽ không bị mất mạng. Các ngươi có thể đi tới chỗ này, cũng nên tính là nhân vật kiệt xuất nhất thế hệ này ở Hoàng Cực Thánh Vực Thiên Cương cảnh.
Âm thanh của pho tượng từ đầu đến cuối không có phập phồng, bình tĩnh như nước, khiến người nghe cảm thấy vô cùng thoải mái, như đang tắm gió xuân vậy.
- Hoàng Cực Thánh Vực đối với các ngươi, rất mênh mông, có lẽ các ngươi nghĩ trước mắt các ngươi chính là toàn bộ thế giới, nhưng kỳ thực thế giới không giống với thứ các ngươi thấy, đi ra mới biết được thế giới bao la đến đâu. Ta ở lại Tiên Võ Giới này, Tiên Võ Giới sứ giả cũng đều là ngườ ta phái tới, các ngươi nếu muốn đi ra Hoàng Cực Thánh Vực, liền tới Tiên Võ Giới. Sứ giả Tiên Võ Giới sẽ nghênh tiếp các ngươi, bọn họ sẽ an bài xong tất cả, thậm chí ly khai.
Âm thanh trong pho tượng vẫn như trước, lập tức như tiếng cười nhẹ, lại nói:
- Ta cũng không nói nhiều nữa, tin tưởng tự các ngươi đã có ý nghĩ của mình. Lúc nào các ngươi muốn rời đi cũng được, Tiên Võ Giới lúc nào cũng hoan nghênh các ngươi.
Âm thanh này nói xong, pho tượng này liền ảm đạm xuống, sau đó liền không còn bất kỳ âm thanh nào.
Nhưng trong lòng ba người Tần Vấn Thiên, Cố Lưu Phong và Hoa Thái Hư lại khó bình tĩnh lại được.
Tiên Võ Giới là nơi Tiên Nhân lưu lại đã là chuyện không thể nghi ngờ. Tên Tiên Nhân này thậm chí nói không ít lời với bọn họ. Ba người đều là người cực kỳ thông minh, rất nhanh đã suy nghĩ minh bạch.
Ở Hoàng Cực Thánh Vực, Hoàng Cực Thánh Tông là bá chủ vô thượng. Chỉ cần là nhân vật thiên kiêu của Hoàng Cực Thánh Vực, sau cùng đều sẽ hội tụ ở Hoàng Cực Thánh Tông, thế là Hoàng Cực Thánh Tông có thành tựu địa vị vô thượng. Nhưng đại lục xa hơn chỉ có Hoàng Cực Thánh Vực, còn có rất nhiều thế lực bên ngoài Hoàng Cực Thánh Vực, nếu như Tiên Võ Giới là là chủ nhân của thế lực bên ngoài kia.
Tiên Võ Giới là chủ nhân tại Hoàng Cực Thánh Vực, sáng lập nên Tiên Võ Giới. Ngoại trừ theo lời chính hắn là người giúp thiên kiêu của Hoàng Cực Thánh Vực kết duyên với bên ngoài, đương nhiên còn có một mục đích không nói rõ. Tin rằng mục đích chủ yếu ở đây là thu nạp nhân tài.
Một thế lực muốn hùng mạnh, nhất định phải liên tục, không ngừng có hậu thế anh tài gia nhập. Người có khả năng đi đến cuối cùng ở Tiên Võ Giới, không thể nghi ngờ là người vô cùng kiệt xuất. Mặc dù mười năm có lẽ chỉ có một hai người, nhưng nếu là trăm năm, ngàn năm, thậm chí vạn năm thì sẽ ra sao?
Đến cảnh giới Tiên Nhân trong truyền thuyết, tuổi thọ không biết dài bao nhiêu, sao có thể dừng lại ở vạn năm. Giống như khai sáng một tông môn, dùng phương thức như vậy tuyển chọn những nhân tài kiệt xuất nhất vượt qua thử thách rồi gia nhập tông môn, đương nhiên là lựa chọn tốt nhất. Đồng thời, một ít tuyệt đại thiên kiêu của Hoàng Cực Thánh Vực cũng có thể mượn Tiên Võ Giới để đi ra ngoài. Nhưng sau khi đi ra, đương nhiên là muốn trở thành chủ nhân mon hạ của Tiên Võ Giới. Nếu không, chủ nhân của Tiên Võ Giới tiêu phí khí lực lớn như vậy với chuyện không có ích cho mình để làm gì? Hiển nhiên là không có khả năng.
Tiên Võ Giới có khả năng tọa lạc ở Hoàng Cực Thánh Vực vĩnh hằng không suy, Hoàng Cực Thánh Vực đều không can thiệp, có thể thấy được chủ nhân của Tiên Võ Giới rất cường đại. Hơn nữa, người có khả năng đi đến cuối cùng ở bên trong Tiên Võ Giới, tất nhiên sẽ có thể Tiên pháp. Chủ nhân của Tiên Võ Giới có khả năng đơn giản truyện thụ cho bọn hắn Tiên pháp mạnh bao nhiêu? Thậm chí có thể là tồn tại tông chủ cấp siêu việt ở Hoàng Cực Thánh Tông, lực hấp dẫn kinh người như vậy, không hề nghi ngờ, sẽ có rất nhiều người nguyện ý chọn rời đi.
Thí dụ như Diệp Quốc Nhân Hoàng, nếu không phải là Diệp Thanh Vân tại Diệp Quốc có con cháu, có vướng mắc, chỉ sợ cũng đã ly khai. Nếu như hắn có khả năng tìm được người nối nghiệp, làm sao có thể không lựa chọn không đi.
Chủ nhân của Tiên Võ Giới rất lợi hại, bày ra Tiên Võ Giới Hoàng Cực Thánh Vực, lại dùng thủ đoạn ôn hòanhư thế để mê hoặc bọn họ, tuyệt không phải người bình thường có khả năng nghĩ ra.
- Tất cả, đều đã kết thúc.
Cố Lưu Phong xoay người, nhìn Tần Vấn Thiên cùng Hoa Thái Hư. Ba người ngưng mắt nhìn đối phương, tiếp đó, chính là chiến đấu thuộc về bọn họ.
- Dũng khí của ngươi khiến người ta kính phục. Tuy mọi người đều hiểu bắt đầu vững vàng tu hành theo mặt thứ nhất cổ bia sẽ càng có lợi phía sau, nhưng chân chính đi làm chỉ có một mình ngươi. Dù sao việc này cũng quá là mạo hiểm, hiển nhiên, ngươi đã thành công.
Cố Lưu Phong nhìn Tần Vấn Thiên nở nụ cười, ngược lại cũng không giống như tư thái đối địch. Ba người bọn họ, đều tu hành lực lượng sáu mặt trong bia đá, nhưng nếu nói cơ sở của ai vững chắc nhất, không thể nghi ngờ chính là Tần Vấn Thiên.
- Nếu như người công kích ta lần thứ nhất không phải là Đế Thí mà là ngươi thì có lẽ kết quả sẽ có khác biệt.
Tần Vấn Thiên mỉm cười đáp lại, Cố Lưu Phong là người đi được nhanh nhất, hơn nữa lại am hiểu mũi tên. Nếu hắn hạ thủ khi Tần Vấn Thiên lưu lại ở mặt thứ nhất của cổ bia thì Tần Vấn Thiên thật sự có khả năng bị đánh ra ngoài.
Nhưng hiển nhiên, Cố Lưu Phong hắn cũng khinh thường làm như thế.
Tần Vấn Thiên nhìn về phía Hoa Thái Hư. Khí chất hôm nay của Hoa Thái Hư càng thêm bất phàm, khiến người ta có cảm giác phản phác quy chân.
- Khi ở Đại Hạ, rất nhiều người đều cho rằng ta sẽ chết ở trong tay của ngươi. Bây giờ lại gặp nhau tại Tiên Võ Giới, xem ra trong số mệnh của chúng ta bắt buộc phải có một trận chiến.
Tần Vấn Thiên chậm rãi mở miệng.
Hoa Thái Hư cũng đang nhìn Tần Vấn Thiên. Trong mắt hắn không biểu lộ bất kỳ tình cảm nào, không biết trong lòng hắn đang suy nghĩ gì.
- Kỳ thực, ta cũng không có hận ngươi giống như trong tưởng tượng của người khác.
Hoa Thái Hư chậm rãi nói:
- Sự ưu tú của ngươi là không thể nghi ngờ. Lần đầu tiên thấy ngươi ở Sở Quốc, khi đó ta thậm chí chưa hề nghĩ tới giết ngươi, bởi khi đó ta căn bản chưa xem ngươi là địch nhân, ngươi còn chưa có tư cách ấy. Thậm chí khi ngươi giết chết Tiêu Vân, ngươi vẫn không có tư cách ấy. Chỉ đến khi ngươi cũng lấy được ghế thứ nhất của Thiên Mệnh bảng, ngươi mới có tư cách.
- Ngươi giết Tiêu Vân không sai, chỉ bằng chuyện hắn đã làm ra với Mạc Khuynh Thành, ngươi có đủ lý do để giết hắn. Nhưng, hắn suy cho cùng vẫn là đệ đệ ta, hắn có khốn kiếp như thế nào đi nữa, ta vẫn muốn báo thù cho hắn. Mặc dù ta kính phục ngươi, nhưng nếu sau này ta có cơ hội giết ngươi ta vẫn sẽ không hạ thủ lưu tình. Ngươi ở bên ngoài gặp phải ta cũng nên kiên định quyết tâm muốn giết ta, bởi vì nếu ngươi không giết ta, ta sẽ nghĩ biện pháp đòi mạng ngươi. Chẳng qua ta cũng có một chút không hy vọng ân oán giữa chúng ta sẽ liên lụy đến gia tộc, coi như ta vì Hoa gia lưu lại một đường lui đi. Suy cho cùng có đối thủ như ngươi, nếu ta không thể giết chết ngươi, sẽ là tai họa với Hoa gia. Nếu ta giết chết ngươi, cũng sẽ không liên luỵ đến thân nhân bằng hữu của ngươi.
Giọng nói của Hoa Thái Hư bình tĩnh. Trong đôi mắt trong suốt của Tần Vấn Thiên lại thoáng lộ rõ sự hư ảo, gật đầu:
- Ngươi đứng đầu Thiên Mệnh bảng, vẫn luôn vững vàng áp chế Trần Vương. Sự chênh lệch giữa hắn và ngươi, hắn quả thực không thể vượt qua.
- Chiến như thế nào?
Hoa Thái Hư mở miệng, đôi mắt nhìn Cố Lưu Phong.
Cố Lưu Phong mỉm cười, thân hình lập tức chớp động. Ba người rất nhanh hóa thành thế chân vạc. Trên thân ba người đều tràn ngập khí thế khủng bố, cuồng phong cuốn qua thiên địa, bọn họ phảng phất như có ăn ý nào đó, có khả năng đọc hiểu suy nghĩ từ trong ánh mắt của đối phương.
- Ô...ô...n...g!
Hào quang rực rỡ, mũi tên hiện ra. Cố Lưu Phong tay cầm cung tiễn, ánh sao chợt hiện, tiễn phá không bay về phía Hoa Thái Hư và Tần Vấn Thiên.
Tiễn bắn ra, trong giây lát, ba mặt trong bia đá, dường như đồng thời lóe ra một đạo ánh sáng rực rỡ, hình như có ngôi sao lóe lên một cái rồi biến mất.
- Khai chiến, quyết chiến, vì sao không có ánh sáng bắn ra, ta thấy ba người, bọn họ ở cùng một chỗ chiến đấu.
Trong lòng những người đứng phía sau bia đá đều kinh hãi. Bọn họ vừa mới thấy ba mặt bia đá kia đồng thời lóng lánh ánh sáng rực rỡ, lập tức minh bạch, quyết chiến đã bắt đầu.
Cố Lưu Phong tiễn nhanh vô cùng lại có lực xuyên thấu đáng sợ. Thân thể của Hoa Thái Hư dường như không chân thật, khi mũi tên hạ xuống, bóng dáng hắn sẽ hóa thành hư ảo. Toàn thân Tần Vấn Thiên hóa thành kim sắc đưa tay hái mũi tên như ngôi sao xuống.
Nhưng thấy Cố Lưu Phong vẫn đứng tại chỗ như cũ, chỉ thấy mũi tên của hắn hướng lên bầu trời, không bắn người mà bắn về phía hư không. Tiễn phá thiên khung, lập tức theo thiên khung rơi xuống giống như từng đạo sao băng rơi xuống chỗ Hoa Thái Hư vàTần Vấn Thiên. Từng viên sao băng, hóa thành mưa sao băng đầy trời giống như khi Dương Nghệ chân chính bắn Cửu Thiên.
- Phanh, phanh, phanh...
Cả vùng không gian bị sao băng tiễn vũ mai táng, thân thể Hoa Thái Hư không ngừng bị đánh trúng, nhưng trong khoảnh khắc mỗi lần bị đánh trúng, chân thân của hắn lại dường như xuất hiện ở bên cạnh. Thân Tần Vấn Thiên hóa thành Cự Nhân, giơ tay lên lay trời, vô kiên bất tồi, mũi tên hạ xuống không thể lay động hắn.
Ba mặt bia đá không ngừng lóe ra ánh sao rực rỡ, khiến thâm tâm những người bên ngoài đều phanh phanh nhảy lên. Ánh sao thật mạnh, phảng phất như có tiễn vũ khắp trời. Đây là trình độ chiến đấu thế nào? Bọn họ hận không thể chui vào trong bia đá tìm tòi thực hư.
Thân thể Hoa Thái Hư hóa thành tàn ảnh không ngừng kéo dài, đồng thời đi về phía Tần Vấn Thiên và Cố Lưu Phong. Một đạo lại một đạo tàn ảnh lúc thì chia lìa, lúc thì trùng hợp, tựa như thật sự có nghìn vạn hóa thân, đồng thời đánh ra chưởng ấn đánh về phía Tần Vấn Thiên và Cố Lưu Phong.
Mũi tên của Cố Lưu Phong biến mất, trong tay hắn cầm đao, ánh đao chợt hiện, san núi cắt trăng, chém ra cả thiên địa.
- Bành!
Tần Vấn Thiên giẫm chân xuống mặt đất, trấn áp tất cả. Hắn hóa thân thành bóng dáng Tiên Ma, lại chạy đi như tia chớp, phảng phất như có cánh chim kim sắc xông về phía Hoa Thái Hư và Cố Lưu Phong.
Một tiếng rống to, thiên địa như muốn vỡ ra. Trên vòm trời xuất hiện từng vị Tiên Ma, chân chính có khả năng trấn áp thiên khung đại địa, pháp quyết chưởng ấn đánh về phía trước, trăm nghìn Trích Tinh chưởng ấn như bao trùm toàn bộ thiên địa hư không, không chỗ có thể kháng cự, quét ngang tất cả.
- Nhất Lực Hàng Thập Hội, dốc hết sức phá Thái Hư.
Tần Vấn Thiên gầm thét, phảng phất như có rất nhiều thân thể Tiên Ma từ trên trời giáng xuống, trấn áp đại địa, lại thêm vô vàn Trích Tinh chưởng ấn oanh nộ, đại địa phát ra tiếng nổ vang ầm ầm, long trời lở đất.
- Bành, bành...
Hai tiếng kêu rên truyền ra, chân thân của Hoa Thái Hư bị đánh trúng buộc phải xuất hiện, khóe miệng chảy máu, Cố Lưu Phong cũng bị chấn thương. Hai người cùng lúc nhìn về phía Tần Vấn Thiên, người kia dường như hóa thân thành Tiên Ma thân thể, nhất lực hàng thập hội, lực phá Thái Hư cảnh.
Thân thể Hoa Thái Hư cùng Cố Lưu Phong đồng vọt về phía Tần Vấn Thiên. Trong lòng bàn tay tất cả người đứng bên ngoài đều là mồ hôi. Tuy vẫn chỉ có thể nhìn thấy được cái bóng mơ hồ, nhưng bọn họ lại khẩn trương đến mức hít thở không thông!
Bạn cần đăng nhập để bình luận