Thái Cổ Thần Vương

Quá điên cuồng

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
--------------------
Cuồng ngạo, bá đạo.
Mọi người nghĩ đến ra tay sẽ là Dược Hoàng, không ai ngờ được lão nhân bên cạnh Dược Hoàng lại đứng ra, hơn nữa là không ai bì nổi như thế.
- Ngươi lặp lại một câu nữa, thử xem.
Lời nói lạnh như băng, sát ý dữ dội cuốn theo phong vân, không lỗ nào không vào, câu này của lão không phải nói với người bình thường, mà là đối mặt một vị nhân vật trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông, ở toàn bộ Hoàng Cực Thánh Vực, cũng thuộc loại người cao cao tại thượng, nhân vật tầng cao nhất.
Nhưng khi lão giả kia phun ra lời này, lại không có ai dám hoài nghi lão, bởi vì luồng sát ý vô cùng đáng sợ đó đã cường đại đến mức làm người ta kinh hãi, giống như chỉ cần đối phương lặp lại một câu, lão thật sự sẽ giết chết nhân vật trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông ngay tại chỗ.
Vị trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông kia sắc mặt khó coi tới cực điểm, lão thân phận cỡ nào, hôm nay tới đây đánh giá, lại không ngờ liên tiếp chịu nhục, đầu tiên là bị nhân vật hậu bối từ chối làm đệ tử, sau đó vãn bối kia trước mặt lão giết chết Thương Đồng, sau đó nữa, khi lão nói ra mạng Tần Vấn Thiên lão phải lấy, lại có người đứng ra, nói với lão, ‘Ngươi lặp lại một câu nữa, thử xem’ .
Nếu là người thường dám nói ra câu này với lão, lão sớm đã hạ sát thủ, nhưng người trước mắt, tựa như là bằng hữu của Dược Hoàng, hơn nữa trên người tràn ngập khí tức, mơ hồ có thể áp chế lão, ý nghĩa thực lực của đối phương có thể ở trên lão, nhưng lão thân phận cỡ nào, sao có thể bị dọa, hơn nữa, là trước mặt vô số người.
Chuyến đi Tiên Vũ giới, Hoàng Cực Thánh Vực thịnh thế, một số đại sự xảy ra nơi đây, rất nhanh sẽ truyền khắp Hoàng Cực Thánh Vực.
- Ngươi là đang uy hiếp bổn tọa?
Vị trưởng lão Hoàng Cực Thánh Vực kia lạnh như băng đáp lại, khí tức trên người rống giận tương tự, hóa thành mây đen khủng bố rít gào lao về phía đối phương.
- Thùng.
Lão giả nghe lão nói lại lần nữa bước ra một bước, một bước này hạ xuống, giống như có luồng hào quang sát phạt lóng lánh xuất hiện, trong phút chốc, mảng không gian kia hóa thành một khối tinh thần không gian, lấp lánh vô biên đường nét sát phạt lướt qua trên không, có thể chặt đứt cả không gian.
- Uy hiếp? Ngươi còn không xứng.
Lão giả thản nhiên nói, sau đó phun ra một thanh âm lạnh lẽo:
- Toàn bộ, cút cho ta.
Vừa dứt lời này, những luồng ánh sáng sát phạt kia không ngừng thổi qua trên không, thân thể các cường giả hoàng triều Đại Thương không ngừng nhanh chóng lui lại, rất nhanh đã lui đến nơi cực xa, trong giây lát đám người ngạc nhiên phát hiện, chỉ còn lại có một mình vị trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông kia còn ở tại chỗ, một mình đối mặt vị lão giả kia bên cạnh Dược Hoàng.
Không phải người khác không kề vai chiến đấu với lão, chỉ là bọn hắn không dám, chênh lệch rõ ràng bày nơi đó, bọn họ không lùi mà nói, những đường nét sát phạt kia cũng có thể chặt đứt thân thể bọn họ, không có ai muốn chết, bọn họ chỉ có thể rời xa, mặc dù là hai đệ tử trẻ tuổi của trưởng lão kia cũng thối lui rất xa, trên mặt lộ ra vẻ mặt kinh hãi, hiển nhiên không ngờ được sẽ có tồn tại mạnh như vậy ra mặt cho Tần Vấn Thiên.
- Lão là ai?
Mọi người vẻ mặt kinh hãi, chăm chú nhìn lão giả kia.
Dược Hoàng của Dược Hoàng cốc, xưa nay thần long thấy đầu không thấy đuôi, phi thường thần bí, lão ở Hoàng Cực Thánh Vực đại khái xem như một vị nhân vật tiền bối cổ xưa nhất, sống không biết bao nhiêu năm tháng, thậm chí đã đến đại nạn, có thể nghĩ tuổi thọ của lão lâu bao nhiêu, ngay cả Dược Hoàng cũng không thế nào hiểu biết, tự nhiên sẽ không biết bằng hữu bên cạnh Dược Hoàng là người thế nào.
Nhưng lão nhân này có thể sóng vai mà đứng với Dược Hoàng, lại có thực lực khủng bố như vậy, ít nhất, cũng là nhân vật cùng cấp bậc với Dược Hoàng nhỉ.
- Ngươi làm càn.
Trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông đã hoàn toàn nổi giận, đường nét trên mặt cũng không nhu hòa như vậy nữa, lộ ra vài phần lệ khí dữ tợn.
Hoàng Cực Thánh Tông, thế lực cấp bá chủ của Hoàng Cực Thánh Vực, thống trị cai quản vô tận lãnh thổ, vô luận đi đến phương nào, cũng cao cao tại thượng, ngạo thị một phương, địa vị tôn quý cỡ nào, mà lão, chính là trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông, ngày thường giáo chủ đại giáo, nhân hoàng cổ quốc nhìn thấy lão cũng không thể không khách khí ba phần.
Nhưng bây giờ, đối phương không chỉ có uy hiếp lão, còn bảo lão cút.
Trước mặt vô số người, lão thế mà bị uy hiếp, bị mắng cút, lấy sự cao ngạo của lão, sao có thể nhịn được, mặc dù thực lực của đối phương có thể ở trên lão lại như thế nào?
- Ông!
Ánh sao lóng lánh, chỉ thấy cả mảng không gian thiên địa đều như thay đổi, tinh thần thiên tượng xuất hiện, ngọn lửa tinh quang màu đen vắt ngang bầu trời, lơ lửng phía sau lão, mặc dù cách nhau khoảng cách cực kỳ xa xôi, trong nháy mắt này cũng có thể đủ rõ ràng cảm nhận được hủy diệt lực siêu mạnh đó.
- Lui...
Thân thể vô số người đang lui lại, Tần Vấn Thiên bọn họ cũng đang lùi, chỉ có Dược Hoàng, lão giả cùng Viêm Sơn Kiếm Chủ tồn tại như vậy mới có thể vẫn bình tĩnh đứng ở tại chỗ, chăm chú nhìn hỏa diễm tinh không màu đen kia khiến thiên địa lâm vào biến sắc, ở nơi đó, như có từng con quái thú lửa đáng sợ mở ra răng nanh sắc bén, lúc nào cũng có thể ra vồ giết.
- Ngươi biết ngươi đang nói chuyện với ai không?
Vị trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông này nhìn chằm chằm đối phương, thanh âm băng lạnh thấu xương, chỉ thấy trong cơ thể lão một thần binh xuất hiện, thần binh này chính là thần giản (giản: cái roi như gậy ngắn), bên trên khắc đồ án đáng sợ, khoảnh khắc thần giản xuất hiện, mảng tinh thần hỏa diễm mang theo hắc quang kia rít gào càng thêm đáng sợ, ác thú hung mãnh vô cùng phát ra tiếng rít gào khủng bố, giống như lúc nào cũng có thể lao ra.
- Ngươi nếu không muốn cút, như vậy, để mạng lại đi.
Lão giả nheo mắt như cũ, bình tĩnh phun ra một thanh âm, thanh âm của lão vẫn không có bất cứ gợn sóng nào, giống như chỉ là nói một chuyện cực kỳ tầm thường, bảo một vị trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông lưu lại mạng, đây là chuyện lớn mật cỡ nào, chỉ là nghĩ thôi, đã đủ để khiến người ta cảm thấy điều này điên cuồng đến chừng nào.
Luận địa vị, trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông tuyệt đối không thua kém nhân hoàng cổ quốc, giáo chủ đại giáo, luận thực lực, có lẽ sẽ không bằng một số người nào đó, nhưng cũng không kém là bao nhiêu, muốn giết một nhân vật như vậy, đã không phải hai chữ lớn mật có thể hình dung.
Hơn nữa, lão có thực lực đánh chết tồn tại bực này sao?
Tuy bọn họ không thể cảm giác được thực lực cụ thể của vị trưởng lão này, nhưng tuyệt đối là Thiên Tượng cảnh thượng tam trọng cảnh giới, lại thêm uy lực thần giản kia, thực lực đáng sợ bao nhiêu?
- Giết.
Vị trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông kia đã triệt để nổi giận, quát lớn một tiếng, thần giản chỉ ra phía trước, trong phút chốc bầu trời hạ xuống vô tận ánh lửa, sát phạt về phía đối phương, hóa thành những con mãnh thú lửa màu đen hung mãnh vô cùng, nhằm đối phương đi cắn nuốt.
- Thùng!
Đối phương như không biết, bước chậm ra, một bước này hạ xuống, quanh thân lão bao phủ vô tận đường nét, trực tiếp chặt đứt công kích sát phạt đến, trên thân lão bộc phát ra một đợt hào quang làm đau mắt người ta, nóng cháy như mặt trời chói chang, chói mắt.
Lão ở dưới tinh thần thiên tượng của đối phương bao phủ bước ra từng bước một, bước ra mỗi một bước, hào quang liền càng thêm hừng hực, thẳng đến khi thân thể lão hóa thành một luồng ánh sáng, ánh sáng sát phạt.
Tiếp theo, mọi người cảm giác mắt sắp bị chọc mù, giống như cái gì cũng không nhìn thấy, có không ít cường giả cố nén đau đớn mở mắt, bọn họ chỉ thấy từng luồng sáng nóng cháy như mặt trời không ngừng lóng lánh qua trong không gian, như là thật sự đang cắt không gian.
Sau khi hào quang tiêu tán, lực lượng hủy diệt vẫn như cũ vắt ngang giữa thiên địa, hai người giống như đều chưa hành động, vẫn đứng ở tại chỗ như vậy, giống như giữa bọn họ chưa xảy ra bất cứ chuyện gì.
- Một trận chiến này, kết thúc rồi sao?
Không ít người lộ ra nét nghi hoặc, rất nhiều người thậm chí chưa thấy rõ ràng kết cục một trận chiến vừa rồi.
Hai người cứ đứng như vậy, giống như thời gian cũng dừng trôi, tỏ ra có chút quỷ dị.
Nhưng ngay trong nháy mắt này, trái tim rất nhiều người hung hăng run lên, co rúm, hít thở tựa như cũng phải dừng lại, trái tim điên cuồng nhảy lên, mắt bọn họ mở thật lớn, lộ ra vẻ mặt kinh hãi, giống như nhìn thấy chuyện gì không dám tin.
Tinh thần thiên tượng còn chưa tiêu tán, vị trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông kia đứng ở đó, trên thân thể lão thế mà xuất hiện từng tia sáng, tia sáng giăng ngang dọc, những tia sáng đó càng lúc càng nhiều, giống như vô cùng vô tận, tiếp theo, vị nhân vật trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông kia, ở trước mặt đám người giải thể, cứ như vậy biến mất, tan thành mây khói, hoàn toàn không còn nữa, như là hóa thành ánh sáng.
Sau đó, tinh tượng cũng tiêu tán, tựa như tất cả đều bình tĩnh trở lại.
Không gian đã yên tĩnh đến mức có chút đáng sợ, một mảng tĩnh mịch, nhưng lòng mọi người lại không bình tĩnh được, một màn này, bọn họ có một số người chỉ sợ cả đời này cũng không thể quên.
Những tia sáng đó, tia sáng vắt ngang ở trên người đối phương, là vết thương, khoảnh khắc ngắn ngủi đó, vô số vết thương, khiến đối phương hoàn toàn phân giải thành hư vô, điều này làm rất nhiều người cảm giác được một đợt kinh hoàng đến từ linh hồn, quá đáng sợ rồi.
Vị lão giả nheo mắt kia ánh mắt khôi phục như lúc ban đầu, không nheo lại nữa, loại cảm giác nguy cơ đáng sợ đó từ trên người lão biến mất, nhưng rung động để lại trong lòng mọi người lại không cách nào tiêu trừ.
Bọn họ quả quyết không ngờ sau khi tranh đấu ở Tiên Vũ giới kết thúc, còn có thể nhìn thấy một hồi chiến đấu chấn động Hoàng Cực Thánh Vực như vậy, tuy trận chiến đấu này rất ngắn ngủi, nhưng sẽ theo xếp hạng Cổ Bi Tiên Vũ giới cùng nhau truyền khắp thiên hạ.
Một vị nhân vật trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông, trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông thế lực tuyệt đại bá chủ, ở trong phút chốc bị người ta giải thể tiêu diệt, lực ảnh hưởng như vậy, chỉ sợ không yếu hơn xếp hạng Tiên Vũ giới nhỉ, huống chi giữa hai người còn có điểm chung, đó là người xếp hạng nhất Cổ Bi Tiên Vũ giới, Tần Vấn Thiên!
- Tru sát, lần này tru sát không phải hoàng tử Thương Đồng của hoàng triều Đại Thương, mà là nhân vật trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông.
Mọi người đờ đẫn một phen, nhóm người hoàng triều Đại Thương thì càng là thân thể đều run lên, đến lúc này còn không dám tin, bởi vì Thương Đồng, liên lụy một vị trưởng lão ngã xuống.
Về phần hai đệ tử của trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông kia, nuốt nước miếng, nhìn chằm chằm lão giả đó, muốn nói chuyện, lại phát hiện không dám phát ra bất cứ thanh âm nào, đối phương thật sự không có bất cứ sự cố kỵ nào, thật sự giết chết sư tôn của bọn họ.
- A...
Trong lòng bọn họ phát ra tiếng gào rống, vô cùng thống khổ, trong mắt che kín tơ máu, nhìn chằm chằm lão giả bình tĩnh kia. Hoàng Cực Thánh Tông, nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, ở địa vực này, thế mà có người dám giết trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông, mặc dù hắn là bằng hữu của Dược Hoàng, cũng không thể tha thứ, tuyệt đối không thể tha thứ.
Không nói đến người khác, ngay cả bản thân Tần Vấn Thiên cũng dại ra một phen, kinh ngạc nhìn lão giả không quen biết đó.
Quá điên cuồng rồi, lão nhân này vì sao sẽ làm ra chuyện điên cuồng như vậy? Một vị trưởng lão Hoàng Cực Thánh Tông, bởi lão mà chết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận