Thái Cổ Thần Vương

Ngươi đã không cần ta

Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
----------------
Tần Vấn Thiên tuy chỉ có một mình, nhưng người Trượng Kiếm tông quan sát trận đấu này sẽ không cho rằng năm người đối phương chiếm tiện nghi, phân lượng hạng nhất Tiên Vũ giới trong lòng mọi người rõ ràng, bên ngoài đã đang đồn đãi, thiên kiêu trấn áp thời đại cần thêm cái tên Tần Vấn Thiên nữa, nhưng càng nhiều người là đang quan sát cùng chờ đợi, chờ đợi trận ước chiến Thánh Chiến đài kia.
Nếu như Tần Vấn Thiên đánh bại Đế Thí, như vậy tất cả đều sẽ thuận nước dong buồm.
Mọi người chỉ thấy trên người Tần Vấn Thiên nở rộ hào quang màu vàng bao phủ mảng thiên địa này, cánh chim sau lưng đã ngưng thực, hóa thành lông Đại Bằng thật sự, cả người hắn bao trùm hào quang Kim Sí Đại Bằng, giống như thật sự muốn hóa thân Đại Bằng.
Trong Cổ Bi tu hành Kim Bằng Pháp Quyết cùng Yêu Thần Biến đồng thời sử dụng, tự nhiên có thể sinh ra nhiều loại biến hóa.
- Ông!
Cuồng phong thổi qua, một tia chớp màu vàng lướt qua trên hư không, hướng tới vách núi phía trước, tốc độ nhanh đến kinh người, đồng thời một luồng lực lượng huyết mạch kinh khủng cuồn cuộn rít gào, yêu khí bốc thẳng lên trời.
- Vây khốn hắn.
Nhìn thấy Tần Vấn Thiên tốc độ như tia chớp một người thấp giọng quát, nhất thời một vị cường giả Thiên Cương cảnh tầng tám trong đó phóng thích tinh hồn cùng Vũ Mệnh Thiên Cương của hắn, một cái cây vô cùng lớn che cả bầu trời, cuốn về phía Tần Vấn Thiên, thế mà muốn mang hư không cũng phong kín quấn chặt.
Đến cảnh giới Thiên Cương tầng tám, uy lực Vũ Mệnh Thiên Cương đã phi thường lợi hại rồi, cái cây này bao phủ phạm vi thật lớn, có thể dễ dàng trói chặt người ta, loại Vũ Mệnh Thiên Cương có tính khống chế này cực có tính uy hiếp, một khi bị trói buộc, vậy là chờ chết.
- Soạt...
Tiếng vang thanh thúy truyền ra, cây dây leo cổ ở dưới ánh sáng màu vàng bị trực tiếp chặt đứt, tấc đứt từng khúc liệt, người nọ kinh hãi tới mức vẻ mặt đại biến, lực lượng cắt của cánh chim màu vàng kia tuyệt đối có thể trực tiếp cắt đứt Vũ Mệnh Thiên Cương của hắn, quá sắc bén rồi, loại lực công kích này khiến hắn cảm thấy kinh hãi.
- Oành.
Một dấu bàn tay thế mà biến ảo thành cổ phong to lớn, đánh tới Tần Vấn Thiên, bóng dáng Kim Bằng không có nửa điểm dừng lại, cổ phong tan vỡ, chỉ trong chớp mắt Tần Vấn Thiên lao về phía một trong những người trên vách đá, một cường giả Thiên Cương tầng tám, tựa như không có ai công kích có thể hạn chế hắn hành động.
Người nọ hơi biến sắc, sau đó chỉ nhìn thấy Tần Vấn Thiên nâng tay đánh ra, bàn tay hái sao, một phù quang lấp lánh lóng lánh xuất hiện, ầm ầm đập xuống, ‘Ầm’ một tiếng nổ vang, toàn thân người nọ bị đập xuống bề mặt ngọn núi, đá lớn nứt vỡ, thân thể hắn trực tiếp bị che phủ, căn bản không ở chung một tầng thứ, mặc dù hắn tu vi là Thiên Cương cảnh tầng tám.
- Cái này!
Mấy người khác thấy một màn như vậy vẻ mặt đều cứng đờ, loại sức chiến đấu này, cường giả Thiên Cương tầng tám ở trước mặt hắn tựa như rơm rạ, một đòn là có thể nghiền áp, còn chiến đấu như thế nào?
Hào quang lóa trời, từng đạo tinh hồn cùng Vũ Mệnh Thiên Cương lấp lánh vô cùng ùn ùn bùng nổ, hiển nhiên đều chuẩn bị toàn lực ứng phó, nhưng chỉ thấy trong nháy mắt này, trên người Tần Vấn Thiên nở rộ vô tận hào quang màu vàng, mắt giống như xuất hiện ảo giác, trong tầm mắt bọn họ thế mà xuất hiện nhiều bóng người Tần Vấn Thiên, tất cả đều lưng đeo cánh chim màu vàng, trong tầm nhìn của bọn họ, toàn bộ đều là Tần Vấn Thiên kiệt ngạo vô song.
- Oành...
Trăm ngàn bóng người giống như ở trong cùng nháy mắt bùng nổ công kích, nghiền áp về các phương hướng, muốn bẻ gãy nghiền nát, hủy diệt tất cả, bốn người còn lại đồng thời cảm giác được từng đạo chưởng ấn bao phủ hư không phát đến, vẻ mặt tất cả đều đại biến, điên cuồng chống lại.
Chỉ nghe tiếng vang oành đùng đùng truyền ra, vách núi xuất hiện vài cái hố sâu, có ba người trực tiếp bị đập vào trong vách núi, phun ra máu tươi, chỉ có người nọ theo đuổi Thanh Nhi cản được một đòn này, mặt xanh mét.
Tiếng gió gào thét mà đến, chỉ thấy thân thể Tần Vấn Thiên lơ lửng ở trước người hắn, sau lưng cánh chim màu vàng đập ở trên không, mỗi một lần vỗ đều kích lên một trận cuồng phong, cát bay đá chạy, đôi mắt yêu dị kiệt ngạo vô cùng kia nhìn chằm chằm hắn, có một ý chí băng hàn đáng sợ, hắn im lặng lơ lửng ở đó, lại cao cao tại thượng giống như một vị quân vương.
- Cút, từ nay về sau không cho phép xuất hiện trước mặt Thanh Nhi.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng phun ra một thanh âm, ý chí lạnh lẽo truyền khắp không gian, tựa như không chỉ nói đối với người trước mắt, nếu không phải vì bảo hộ mình, Thanh Nhi chỉ sợ ngay cả Trượng Kiếm tông cũng sẽ không đến, trước kia nàng luôn luôn ở bên người mình, lại không để mình nhìn thấy, nữ tử như băng sơn tuyết liên đó, nàng luôn yên lặng như vậy, làm người ta không đành lòng quấy rầy, những người này lại quấy rầy Thanh Nhi, hắn tự nhiên phẫn nộ.
Người áo trắng xanh mặt, hừ lạnh một tiếng, sau đó xoay người rời đi, bốn người còn lại đều từ trong lỗ thủng trên vách núi bò ra, đều bị thương trình độ khác nhau, cũng xám xịt rời đi, không còn phần khí độ tiêu sái lúc vừa rồi nói chuyện nữa, trận đấu này, thật là mất mặt, quả thực là bị tàn phá.
Người Trượng Kiếm tông quan sát trận đấu này thu hồi cảm giác, trong lòng cũng kinh ngạc than thở, cường giả Thiên Cương tầng chín cũng không dám chính diện chống lại Tần Vấn Thiên, một chữ cút, liền thật sự xoay người rời khỏi, hiển nhiên biết hai bên chênh lệch, Tần Vấn Thiên tùy ý triển lộ ra sức chiến đấu, quả thực có chút kinh người, Tiên Vũ giới nơi chôn xương thiên kiêu này, cũng thật sự có thể thành tựu người ta.
Tần Vấn Thiên sau khi từ Tiên Vũ giới đi ra, liền tựa như hoàn thành một lần lột xác hoa lệ.
Hôm nay hắn sử dụng Yêu Thần Biến lại thêm lực lượng huyết mạch, khí tức trên người tràn ngập ra đã đạt tới trình độ mạnh mẽ Thiên Cương tầng tám, nghiền áp Thiên Cương tầng tám quả thực không có bất cứ áp lực nào, lại thêm loại sức bật cuồng dã kia trên người hắn, trừ phi là nhân vật Thiên Cương tầng chín cấp yêu nghiệt, nếu không chỉ có thể chùn bước.
Đế Thí hắn cuồng ngôn muốn tranh danh hiệu Thiên Cương vô địch, Tần Vấn Thiên hắn đã ước chiến Đế Thí, sao có thể yếu.
Tần Vấn Thiên thu liễm khí tức, về tới bên người Thanh Nhi, lại thấy Thanh Nhi vẫn lạnh lùng như vậy, nhìn hắn một cái rồi đi về phía phòng ốc của mình.
Một màn này khiến Tần Vấn Thiên sửng sốt, tựa như, Thanh Nhi có chút không thích hợp.
- Thanh Nhi, làm sao vậy?
Tần Vấn Thiên đi qua theo, Thanh Nhi cũng không đáp, chỉ là im lặng bước đi, tới đình đài trong sân, nhìn xa xa mây mù hư vô mờ mịt, không biết đang nghĩ cái gì.
Tần Vấn Thiên mơ hồ cảm giác được tâm tình Thanh Nhi tựa như có chút yếu ớt, hắn cũng chưa hỏi, cứ như vậy im lặng đứng ở bên cạnh nàng.
Từ trước tới nay, đều là Thanh Nhi yên lặng thủ hộ hắn, hôm nay thực lực của hắn cường đại hơn rất nhiều, có thể chiến đấu vì Thanh Nhi, trong lòng vốn rất cao hứng.
Gió mát của sáng sớm thổi tới, lay động sợi tóc Thanh Nhi, chỉ thấy nàng hơi cúi đầu, giọng thanh thúy nói:
- Việc sư tôn bảo ta làm, ta hẳn là đã hoàn thành rồi nhỉ, về sau, ngươi đã không cần ta nữa.
Thanh âm thanh thúy mà lạnh nhạt giống như muốn theo cơn gió lạnh kia thổi vào ở sâu trong lòng Tần Vấn Thiên, khiến lòng của hắn cũng hơi đau đớn.
- Về sau, ngươi không cần ta nữa.
Một câu đơn giản này, thế mà khiến Tần Vấn Thiên cảm giác được một cơn đau thấu tim, Thanh Nhi, là muốn rời khỏi sao!
Đúng vậy, Thanh Nhi ở bên người mình, lúc ban đầu chỉ là tuân thủ lời Thanh Mị tiên tử nói nhỉ, nhiều năm qua như vậy, tuy Thanh Nhi rất ít thật sự xuất hiện, nhưng ở thời điểm hắn cần người giúp nhất, người đầu tiên xuất hiện vĩnh viễn đều là nữ tử lạnh như băng này, nàng luôn không thích nói chuyện như vậy, cho nên cũng sẽ làm người ta xem nhẹ sự tồn tại của nàng.
Nhưng Tần Vấn Thiên lại sao có thể xem nhẹ nàng, mười năm, từ thời kì thiếu niên Sở quốc bắt đầu, nàng đã ở bên người mình im lặng thủ hộ, mãi cho đến hiện tại, Tần Vấn Thiên sớm đã quen nàng ở bên người, cho nên cũng quên có một ngày nàng là sẽ rời khỏi.
Khi nàng hoàn thành dặn dò của Thanh Mị tiên tử, như vậy, còn có lý do gì lưu lại đây?
Hai người đều trầm mặc, Tần Vấn Thiên nhìn phương xa, gió lạnh thổi ở trên người, hắn thế mà cảm giác được cái lạnh, không khỏi cười tự giễu:
- Cơn gió này, thật lạnh.
Bàn tay nhỏ của Thanh Nhi cầm lấy góc áo mình, sau đó lại buông ra, quay người lại nhìn Tần Vấn Thiên, vẫn là xinh đẹp như vậy, gương mặt lạnh lùng đó không tỳ vết nào, nàng nhìn Tần Vấn Thiên, lại chỉ thấy Tần Vấn Thiên nhìn nàng nặn ra nụ cười, sau đó dời ánh mắt đi, nhìn phương xa, hắn có chút không dám nhìn khuôn mặt đó.
Thanh Nhi cứ như vậy nhìn Tần Vấn Thiên, sau một lúc lâu, nàng thanh thúy nói:
- Ta không đi.
Mắt Tần Vấn Thiên sáng lên, đi đến bên người Thanh Nhi, trong mắt khôi phục thần thái:
- Thật sự?
- Nơi này, còn rất thích hợp tu hành.
Thanh Nhi nhẹ nhàng gật đầu, sau đó xoay người đi về phía phòng của mình, nhìn bóng lưng của nàng Tần Vấn Thiên lộ ra một nụ cười sáng lạn, tựa như nhẹ nhàng thở ra.
Thanh Nhi tựa như là công chúa của thế lực cường đại nào đó, nếu như nàng rời khỏi, Tần Vấn Thiên có chút không dám xác định, cuộc đời này còn có thể gặp nàng hay không, hắn làm sao nỡ bỏ.
- Hô...
Thở ra, Tần Vấn Thiên lóe lên rời đi, trở lại chỗ ở của mình, lại thấy Lâm Soái và Đoạn Hàn đều đã đến bên này.
- Lâm sư huynh.
Tần Vấn Thiên nhìn Lâm Soái cười.
- Nhìn thấy ngươi ở chỗ Thanh Nhi sư muội liền không quấy rầy ngươi, sư tôn bảo ta chuyển cho ngươi mấy lời, chúng ta đi trong sân nói đi.
Lâm Soái nói với Tần Vấn Thiên.
- Được.
Tần Vấn Thiên gật đầu, Lăng Thiên Kiếm Chủ bảo Lâm Soái tìm đến mình, nghĩ hẳn là có chuyện rất quan trọng.
Trong sân, Lâm Soái cùng Tần Vấn Thiên ngồi xuống, nói với Tần Vấn Thiên:
- Tần sư đệ, ngày đó vị trưởng lão kia ngã xuống ở Tiên Vũ giới, địa vị ở hoàng triều Đại Thương nhất mạch phi thường tôn quý, bởi vì lão không phải một vị trưởng lão tầm thường, còn am hiểu luyện khí, địa vị có thể ở nhất mạch đó xếp ở hàng đầu, hắn chết, thế lực hoàng triều Đại Thương ở Hoàng Cực Thánh Tông nhất mạch đó tức giận, muốn Trượng Kiếm tông ta giao ngươi ra, thậm chí mơ hồ muốn nhằm vào Dược Hoàng.
Trong lòng Tần Vấn Thiên sinh ra một luồng gợn sóng, lúc trước vị trưởng lão kia chết hắn đã đoán được hẳn sẽ dẫn lên sóng gió không nhỏ.
- Nội bộ Hoàng Cực Thánh Tông rất phức tạp, các mạch đấu tranh kịch liệt, nhưng nhất mạch có quyền thế nhất, là nhất mạch trung tâm của Hoàng Cực Thánh Tông, trực tiếp nghe theo thánh hoàng hiệu lệnh, nhằm vào chuyện Dược Hoàng, tiền bối Trượng Kiếm tông chúng ta nghe được bị trung tâm nhất mạch áp chế, vì thế, áp lực chuyển dời toàn bộ đến trên thân của ngươi, Trượng Kiếm tông nhất mạch đương nhiên không chịu giao người, vì ngươi, nội bộ Hoàng Cực Thánh Tông cũng sinh ra gợn sóng không nhỏ.
Lâm Soái cười khổ tiếp tục mở miệng:
- Hơn nữa càng không ổn là, phe phái khác, đối với ngươi người mới quật khởi này cũng không hữu hảo thế nào, thí dụ như, Tử Lôi tông nhất mạch, Đại Địa Môn nhất mạch các thế lực.
- Nhưng, vì lúc này, sư tổ, cũng chính là tông chủ Trượng Kiếm tông đời trước hắn mở miệng, nếu như có ai lấy lớn hiếp nhỏ đối phó ngươi, chẳng khác nào tuyên chiến Trượng Kiếm tông nhất mạch, phân lượng của câu này vẫn là rất nặng, đồng thời truyền lời trở về, ngươi có muốn bây giờ vào Hoàng Cực Thánh Tông luôn hay không, như vậy mà nói, sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Lâm Soái hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận