Thái Cổ Thần Vương

Uy hiếp

Ánh mắt của Tấn Vấn Thiên nhìn về phía trước, yêu kiếm này thật là ngạo nghễ, hắn đã sớm biết về điểm này, trước đây khi hắn rút kiếm từ Bái Kiếm Thành, không huyết tế, yêu kiếm không chịu ra, yêu kiếm này còn kiêu ngạo hơn cả con người, Tần Vấn Thiên chưa gặp người nào kiêu ngạo như vậy, càng không nói đến kiếm.
- Kiếm này không tầm thường, chắc chắn có lai lịch kinh người.
Trong lòng Tần Vấn Thiên nói nhỏ, nếu lai lịch không kinh người, đâu dám nói hận trời quá thấp.
- Yên tâm, ta nhất định không làm nhục danh tính của ngươi, chỉ là ngươi dự định theo ta như thế này sao?
Tấn Vấn Thiên thản nhiên nói, thân yêu kiếm dài mấy ngàn thước, khống chế thế nào?
- Mặc dù ta tình nguyện cho ngươi nhìn thấy, nhưng ta sẽ không chủ động dùng lực của ta trợ giúp ngươi, ta muốn xem thử ngươi sẽ thực hiện lời nói ngông cuồng ngày hôm nay như thế nào?
Trên thân yêu kiếm, kiếm khí giống như muốn phá vỡ cửu thiên, chỉ thấy nó kêu to một tiếng, trong phút chốc, giông bão hủy diệt đáng sợ xé tan mặt đất, bóng người vô tận trên Đan Vương điện ngẩng đầu, nhìn thấy trận gió bão này tràn tới, trong mắt chỉ còn sự tuyệt vọng.
Một đường ánh sáng mạnh đâm rách thiên địa hư không, đột nhiên Tấn Vấn Thiên phát hiện, thanh kiếm lớn ngàn thước đã hóa thành một trận gió xanh dài ba thước với ánh sáng trắng chói lóa, khí tức yêu dị vô tận tràn ngập, giống như một thanh tà kiếm vậy.
Kiếm này yêu tà vô cùng lao về phía xa, chỉ thấy nó trực tiếp đâm thẳng vào Đan Vương điện, đại điện cao vút xông thẳng vào trời cao này, không chỉ đâm vào trong đó, nó đi qua nơi nào, nơi đó đều hóa thành đống đổ nát, khi thanh kiếm này đâm vào Đan Vương điện, cổ điện đã biến mất không thấy bóng dáng, Đan Vương điện hoàn toàn bị phá hủy, hóa thành cát bụi, đất đá mù trời.
Duy nhất chỉ có những ánh sáng trắng yêu tà lộ ra từ thanh kiếm cắm ở trong cát bụi kia, hiện ra hết phong quang của nó.
Tần Vấn Thiên liếc mắt nhìn thanh kiếm yêu tà đó, khóe miệng hiện lên một nụ cười yêu dị, lập tức chỉ thấy hắn chầm chậm bước ra, đi về phía xa nơi Đan Vương ngã xuống, hắn đi qua nơi nào người nơi đó đều tránh né, thuyền buồm hư không rơi trên mặt đất, ẩn chứa một luồng lực lượng hư không, Đan Vương này sớm đã chuẩn bị xong đường rút lui, có chiếc thuyền buồm hư không này, nếu yêu kiếm không phóng ra uy lực của nó, sợ rằng bản thân mình sẽ không giữ được Đan Vương.
Tấn Vấn Thiên thu lại chiếc thuyền buồm hư không, lại đi qua nhặt chiếc nhẫn Đan Vương lên, không ai dám động vào những đồ vật này, ngay cả Đan Vương điện Tần Vấn Thiên đều hủy diệt, ai mà dám lấy chiến lợi phẩm của hắn? Trừ khi cảm thấy mạng mình quá dài.
Quay lại Đan Vương điện, Tần Vấn Thiên bước chậm đến trước mặt của yêu kiếm đang dựng thẳng giữa cát bụi, thu lại ánh sáng dị tà của yêu kiếm, phút chốc không còn chút ánh sáng nào, dường như chỉ là một thanh kiếm vô cùng bình thường, ảm đảm không có ánh sáng, yên tĩnh đứng sừng sững ở đó.
Tần Vấn Thiên vươn tay ra rút kiếm, ngay lập tức hắn ngẩng đầu nhìn về phía hư không, giậm chân một cái, bóng người phóng lên trời cao, trong nháy mắt biến mất giữa hư không.
- Đi rồi!
Đám người ngẩng đầu,nhìn theo bóng người biến mất đó, sóng to gió lớn dâng lên trong lòng đã dần dần bình yên trở lại, nhưng nhìn Đan Vương điện hóa thành cát bụi, bọn họ không nhịn được, trái tim khẽ thắt lại.
Khi trở về lần nữa, chính là ngày xét xử Đan Vương điện, hiện tại, ngày xét xử đã đến, Đan Vương điện là một thế lực cấp bá chủ của Đại Hạ, bị san thành bình địa, hai vị cường giả Thiên Tượng đều đã chết trong trận chiến đấu, toàn bộ Đan Vương điện gần như không có người sống, đã bị thanh yêu kiếm chém giết hết.
Kiếm này xuất thếbị Tần Vấn Thiên nắm giữ, không biết sẽ dâng lên bao nhiêu tinh phong huyết vũ.
- Đan Vương điện đã bị hủy diệt, trở thành lịch sử rồi sao?
Cho dù là lúc này vẫn có người không tin vào những gì bản thân đã nhìn thấy, dường như có cảm giác không chân thật.
Đan Vương điện đứng sừng sững ở Vọng Châu thành quá nhiều năm rồi, giờ lại biến mất không bóng dáng như vậy.
- Nguyễn Ngọc, nàng sớm biết hắn là Tần Vấn Thiên.
Bằng hữu đứng bên cạnh Thư Nguyễn Ngọc giọng nói có chút run rẩy, thảo nào trước đây Thư Nguyễn Ngọc luôn nhìn chằm chằm vào hắn, hóa ra, hắn chính là người đã từng bắt cóc Thư Nguyễn Ngọc, người thanh niên có danh tiếng chấn động Đại Hạ.
Thư Nguyễn Ngọc cười gượng, chỉ dám bùi ngùi than thở trong lòng thế sự vô thường, nếu trước đây sớm biết hắn sẽ có phong thái như ngày hôm nay, trước đây khi bị hắn bắt cóc, nàng sẽ làm như thế nào?
Người càng lúc càng đông tập trung ở trước Đan Vương điện, nhìn vào tòa thành cổ uy nghiêm đã từng đứng sừng sững phía trước hóa thành cát bụi, không tìm thấy một vết tích nào, bọn họ hồi lâu không nói gì.
Tin tức Đan Vương điện bị hủy diệt rất nhanh đã khiến toàn Đại Hạ phải chấn động, các thế lực cấp bá chủ lại lần nữa cảm thấy bất an, từ trên người của Tần Vấn Thiên, bọn họ cảm thấy có sự uy hiếp mạnh liệt.
Một cái lật tay có thể hủy diệt Âu Dương thế gia, Đan Vương điện, nắm giữ người của Thương Vương cung, rất khó không khiến các thế lực cấp bá chủ lớn kiêng nể, thế lực cường giả khắp nơi càng tích cực chạy nhanh, từ lần trước sau khi các cường giả tập trung ở Thương Vương cung, mơ hồ nhưng lại có thế lực liên minh cường đại, muốn một lần nữa bước lên lên Thương Vương cung, tìm Tần Vấn Thiên đàm phán.
Quả nhiên, có một giọng nói truyền vào Thương Vương cung, ba ngày sau, các bá chủ Đại Hạ sẽ du ngoạn đến Thương Vương cung, hẹn cung chủ Thương Vương cung Tần Vấn Thiên đàm phán, hi vọng lúc đó Tần Vấn Thiên sẽ nể mặt, không lỡ hẹn.
Ngay lập tức, thế cục của Đại Hạ trở nên vi diệu, mơ hồ có dấu hiệu các thế lực bá chủ liên minh chống lại Tần Vấn Thiên? Thế cục này càng khiến cho nhiều người cảm thán về sự cường đại và lực uy hiếp của Tần Vấn Thiên, mấy nghìn năm qua, chỉ có hắn có thể khiến cho các thế lực sợ hãi đến vậy.
Trong nháy mắt ba ngày đã tới, bên ngoài Thương Vương cung, các nhân vật bá chủ từ trên trời cao hạ xuống, bọn họ cường thế đến Thương Vương cung, đội hình lần này, mạnh hơn cả lần trước.
Lần này, Tần Vấn Thiên không ẩn nấp nữa, cảm nhận được khí tức của các cường giả, hắn đãdẫn theo đám người Thanh Mị tiên tử xuất hiện trên bậc thang của Thương Vương cung, ánh mắt nhìn về bóng dáng các bá chủ phía trước.
Người thanh niên áo trắng đứng chắp tay, lưng đeo vỏ kiếm với phong cách cổ xưa, tà áo bào trắng bay trong gió, các nhân vật bá chủ thận trọng nhìn Tần Vấn Thiên, trong lòng bọn họ đều không mấy bình tĩnh, người này trẻ tuổi thật sự giống như trong lời đồn đại, quậy đến Đại Hạ long trời nở đất.
- Anh hùng trẻ tuổi, thiên chất của Tần cung chủ khiến chúng ta xấu hổ.
Một giọng nói truyền đến, Tần Vấn Thiên nhìn về phía các cường giả, thần sắc bình tĩnh, hờ hững mở miệng:
- Chư vị đến Thương Vương cung ta có việc gì?
- Tần Vấn Thiên,gần đây ngươi đến quấy nhiễu khiến Đại Hạ không được an bình, khiến ba đại Thiên Tượng của Âu Dương thế gia ngã xuống, hủy diệt Đan Vương điện, thuần phục Thương Vương cung, ngươi rốt cuộc có ý gì?
Nhân vật Lão tổ Vương gia nhìn Tần Vấn Thiên, thần sắc sắc bén.
Mắt của Tần Vấn Thiên chầm chậm nhìn quatrên người hắn, nói:
- Liên quan gì tới ngươi?
Thần sắc lão tổ Vương gia nghiêm lại, lạnh lùng hừ một tiếng:
- Quả nhiên tuổi trẻ quá mức càn rỡ, đất của Đại Hạ không cho phép ngươi ngang ngược như vậy.
Khóe miệng của Tần Vấn Thiên lộ ra nụ cười lạnh lùng tà dị, châm chọc nhìn Lão tổ Vương gia, lạnh lùng nói:
- Ngươi đã tính là thứ gì, cũng xứng đáng để nói chuyện với ta như vậy sao?
- Ngươi...
Thần sắc của lão tổ Vương gia cứng đờ,hắn không nghĩ tới hôm nay các cường giả đến nhà, Tần Vấn Thiên vẫn ngông cuồng như vậy.
- Tần Vấn Thiên.
Thạch gia lão tổ mở miệng hét lên một tiếng, sau đó chậm rãi nói:
- Từ trước tới nay các thế lực cấp bá chủ của Đại Hạ hoàng triều bình yên vô sự, ngươi làm quá rồi đó.
- Làm quá?
Tần Vấn Thiên nhìn về phía đối phương:
- Nói như vậy, chuyện Đan Vương điện đối xử với ta năm đó,ta nên quên đi sao?
- Các ngươi mới đúng là vô liêm sỉ.
Thanh Mị tiên tử cũng không nhịn được châm chọc một tiếng, Đại Hạ hoàng triều cá lớn nuốt cá bé, những thế lực lớn này có người nào mà chưa từng thâu tóm vô số thế lực khác, không ngờ hôm nay lại nói Tần Vấn Thiên quậy phá làm cho Đại Hạ không được an bình, nếu bọn họ có thực lực, sợ rằng còn nhẫn tâm hơn Tần Vấn Thiên.
Hơn nữa, cho đến tận bây giờ Tần Vấn Thiên, cũng vẫn chưa động chạm tới lợi ích của người nào, bất luận là Đan Vương điện,Âu Dương thế gia hay Thương Vương cung, ân oán đối với họ đều rất sâu đậm, vẫn chưa động chạm đến lợi ích của những người đang đứng trước mặt, không ngờ bọn họ đã bắt đầu kết bè phái đến đây rồi.
- Nói đến vấn đề chính đi, các ngươi muốn như thế nào?
Tần Vấn Thiên lạnh lùng hỏi.
- Đất Đại Hạ không thể có sóng gió như vậy nữa, Tần Vấn Thiên, dựa vào thiên phú của ngươi cần gì phải ở lại Đại Hạ.
Thạch gia lão tổ nói.
- Ta muốn lưu lại ở nơi nào, chẳng lẽ còn cần tới sự đồng ý của ngươi sao?
Trong mắt Tần Vấn Thiên hiện lên ánh sáng mãnh liệt.
Thạch gia lão tổ lắc đầu:
- Ta không có ý này, chỉ là lần này chúng ta đến đây để thương lượng với ngươi, đất Đại Hạ hoàng triều không thể có thế lực cấp bá chủ nào bị hủy diệt nữa, năm đó ta biết có một vài thế lực đã đắc tội với ngươi, bọn họ cũng đồng ý bồi thường.
.
- Lúc có thể bắt nạt thì ra sức bắt nạt, không bắt nạt được nữa thì bồi thường?
Điện chủ Huyền Âm điện liên tục cười nhạt.
- Đây đã là sự nhượng bộ của chúng ta rồi.
Thạch gia lão tổ lại nói.
- Nếu như ta không đồng ý thì sao?
Tần Vấn Thiên nheo mắt nhìn về phía đối phương.
- Hừ,nếu tin tức của ta không sai, ngươi chắc là người của Sở quốc do Thanh Vân các quản lý, lần này ngươi trở về là vì hôn sự với Mạc Khuynh Thành, đất Sở quốc là quê hương của ngươi, có người thân bằng hữu của ngươi,- Giọng nói lạnh lùng của Lão tổ Vương gia truyền ra.
Hắn vừa dứt lời, trên người Tần Vấn Thiên đột nhiên bạo phát ra một trận gió bão mãnh liệt vô cùng, một luồng yêu khí đáng sợ xông thẳng lên trời cao, lập tức cuồn cuộn đánh về phía Lão tổ Vương gia, ánh mắt của hắn yêu dị vô biên, sát khí chợt bắn ra.
Trong lòng các nhân vật bá chủ thầm mắng Lão tổ Vương gia, lời này vừa nói ra sợ rằng sẽ xảy ra chuyện xấu.
Đột nhiên Lão tổ Vương gia cảm thấy được yêu khí của Lăng Thiên, ánh mắt của Tần Vấn Thiên phóng tới, trong lòng cũng khẽ run, nhưng hắn đã nhanh chóng ổn định tâm thần, hừ lạnh một tiếng, đối diện với Tần Vấn Thiên.
- Âu Dương thế gia ép thê tử của huynh đệ ta gả cho người khác, ta chỉ lấy đầu ba kẻ gây họa, những người khác của Âu Dương thế gia ta gần như không động đến, Thương Vương cung, ta không giết một người, không có máu chảy, duy nhất chỉ có Đan Vương điện có ân oán huyết hải với ta, ta mới hủy diệt, Vương gia ngày xưa không ít lần đuổi giết ta, ta vẫn chưa kết ân oán với Vương gia, ngươi nói ngươi tới nhận lỗi bồi thường, ngươi lại uy hiếp tới người nhà của ta sao?
Giọng nói của Tần Vấn Thiên lạnh lùng tràn ngập sát ý, hắn lập tức muốn thống nhất Đại Hạ, nhưng cũng chưa từng nghĩ tới sẽ giết chóc trắng trợn, chỉ là muốn khiến cho các thế lực cấp bá chủ quy thuận thuần phục, như Đại Hạ năm đó, Đại Hạ hoàng triều khống chế lãnh thổ Đại Hạ, chưa từng nghĩ tới máu chảy thành sông.
Nhưng hôm nay, hắn còn chưa thanh toán những việc Vương gia đã làm năm đó, lão tổ Vương gia lại uy hiếp gia đình hắn.
- Bất luận ta đã nói gì, nếu Đại Hạ xảy ra chuyện lần nữa, ngươi phải gánh chịu hậu quả.
Lão tổ Vương gia giọng nói lạnh lùng.
- Tiễn khách.
Tần Vấn Thiên lướt nhìn mọi người, lạnh như băng mở miệng.
- Các vị xin mời.
Thanh Mị tiên tử lạnh lùng nhìn mọi người, nếu như lão tổ Vương gia đã điều tra rõ ràng người nhà của Tần Vấn Thiên, như vậy hiển nhiên không chỉ mình hắn có tâm tư này.
- Tần Vấn Thiên, ngươi nhất định phải làm như vậy sao?
Kiếm Quân của Yến Châu phát ra kiếm khí lạnh lẽo,gào thét rời đi.
Tần Vấn Thiên bước chậm rãi rời đi, không hề quay người lại, khiến cho thần sắc Kiếm Quân của Yến Châu vô cùng lạnh lùng,nói:
- Các vị, người ta không nể mặt chúng ta một chút nào.
- Chúng ta đi thôi.
Trong mắt mỗi vị bá chủ ẩn chứa đầy sát khí, lập tức rời đi, cũng không thật sự dám hành động thiếu suy nghĩ, nếu như giết không chết Tần Vấn Thiên, hậu quả sẽ không tưởng tượng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận