Thái Cổ Thần Vương

Chiến đấu thảm thiết

Lúc này, xung quanh bên ngoài quán rượu tụ tập rất nhiều thân ảnh, ánh mắt bọn họ ngóng nhìn vì tinh tượng đang treo mình nơi góc trời kia, chỉ thấy trong lòng rúng động. Thiên Tượng đáng sợ kia bao trùm toàn bộ phương viên mười dặm, bọn họ không cả nhìn thấy thân ảnh của Tần Vấn Thiên.
- Mạnh quá, hắn là tới giết Tần Vấn Thiên sao?
Nhân vật truyền kỳ Sở quốc Tần Vấn Thiên trở về, toàn bộ Sở quốc chấn động, hắn ở bên ngoài lại có đối thủ đáng sợ như vậy.
- Người nọ hình như là Thanh Vân chí tôn, Thanh Vân chí tôn cũng chỉ có thể làm khách dự, mấy ngày trước hắn đến Sở quốc nói muốn gặp Tần Vấn Thiên, nói như vậy là Thanh Vân chí tôn dụ dỗ Tần Vấn Thiên đến?
Có người suy nghĩ trong lòng, vừa nghĩ như thế liền run sợ hơn. Thanh Vân các Thanh Vân chí tôn, hắn cũng không dám đối phó Tần Vấn Thiên, mà là cho mời cường giả lợi hại hơn đến giết Tần Vấn Thiên.
Nhân vật truyền kỳ Sở quốc này, hắn của hiện tại đến tột cùng mạnh bao nhiêu?
Lần này, hắn sẽ chết sao?
Bọn họ nhìn về phía Thanh Vân chí tôn, chỉ thấy Thanh Vân chí tôn một thân hắc y đứng ngạo nghễ trên không, thần sắc lạnh lùng. Tần Vấn Thiên hắn chết chắc rồi.
Người này lại nhân vật nổi tiếng suốt nhiều năm qua, là người nguy hiểm nhất cả Đại Hạ hoàng triều. Hắn tự mình ra tay, không tin Tần Vấn Thiên không chết. Lần này mời hắn rời núi, các thế lực thế đều đã phải xuất huyết nhiều.
- Chí tôn, vì sao phải như vậy.
Linh Duyệt đứng bên cạnh Thanh Vân chí tôn, không ngừng rơi lệ. Nàng có chút đau lòng, rất áy náy, nhất là khi nhìn thấy tình hình phía trước, không mảy may thấy bóng dáng Tần Vấn Thiên, chắc chắn đã lâm vào hiểm cảnh đáng sợ, bị một cái lưới lớn bao phủ vào trong.
Ánh mắt Thanh Vân chí tôn chậm rãi liếc qua, chỉ thấy gia gia Linh Duyệt quát lớn một tiếng:
- Linh Duyệt, câm miệng.
- Gia gia, các ngươi như thế nào lại có thể lợi dụng ta.
Linh Duyệt rất khó chịu, cảm giác như sắp tan nát cõi lòng. Nếu như Tần Vấn Thiên chết, nàng quả thực không dám tưởng tượng hậu quả sẽ ra sao.
Nàng hiểu tính cách của Thanh Vân chí tôn, dù sao thủ đoạn của hắn tại Thanh Vân các, Linh Duyệt đều đã nhìn thấy. Hắn đã coi Tần Vấn Thiên là địch, như vậy một khi giết chết Tần Vấn Thiên, chỉ sợ toàn bộ người Sở quốc nào có quan hệ với Tần Vấn Thiên cũng sẽ bị diệt khẩu. Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, Thanh Vân chí tôn không có chút lòng thương xót nào ở Thanh Vân các, hắn đều đã giết rất nhiều người, những người đó rất nhiều đều là người hắn quen biết, thậm chí còn có bằng hữu của hắn, huống gì là người thân của Tần Vấn Thiên.
Khuynh Thành tỷ, Mạc Phong, còn có Mạc Vũ, còn có cả Mạc phủ, Thanh Vân chí tôn cũng sẽ không bỏ qua một người. Nghĩ như vậy, Linh Duyệt đau đớn đến mức co rút thân thể lại, thân thể không ngừng run rẩy, nàng thật sự rất sợ những chuyện này sẽ phát sinh.
- Linh Duyệt.
Lúc này chợt có giọng nói vang lên, Linh Duyệt nhìn về phía đó đã thấy Mạc Phong, sắc mặt nằng lập tức trở nên tái nhợt.
- Tỷ phu hắn...
Mạc Phong dưa ánh mắt nhìn về thiên tượng, sắc mặt cũng tái nhợt, có người so mạnh hơn được Thanh Vân chí tôn mời tới ám sát tỷ phu!
Xa xa, một con ngân bằng gào thét, vầng sáng màu bạc sáng chói mắt, không gian sinh ra cuồng phong. Đám người nhìn về phía đó, ngay sau đó ánh mắt không dời đi được.
- Đẹp quá.
- Nữ nhân này là ai?
Có người lộ ra thần sắc si mê, nhìn chăm chú vào bóng dáng Khuynh Thành đang ngồi trên lưng ngân bằng.
- Còn ai vào đây ngoài Sở quốc đệ nhất mỹ nữ.
Có người thở dài, so sánh Sở quốc đệ nhất mỹ nữ của hiện tại với Mạc Khuynh Thành, căn bản không cùng một cấp độ. Mạc Khuynh Thành, nàng vĩnh viễn là Sở quốc đệ nhất mỹ nữ.
Thanh Vân chí tôn nhìn thấy Mạc Khuynh Thành, trong nháy mắt sững sờ, trong cặp mắt sắc bén kia hiện lên ánh sáng khác thường, hình như ẩn ẩn có ý tham lam.
Hắn một lòng hướng tới võ đạo, tâm chí vô cùng cứng cỏi, mặc dù cũng yêu mỹ sắc nhưng rất ít gần nữ sắc, bởi vậy đến giờ cũng đều là một thân một mình, không có vợ con. Hiện tại, hắn đã trở thành cường giả Thiên Tượng, có thành tựu cực cao, là nhân vật bá chủ khống chế Thanh Vân các, trong lòng tự nhiên sẽ nghĩ nhiều hơn, muốn tìm được nữ nhân xứng đôi với mình. Tuy nhiên ánh mắt của hắn cực cao, nữ tử tầm thường dù cho xinh đẹp đến mấy cũng chẳng xứng với Thanh Vân chí tôn hắn.
Nhưng tiểu mỹ nhân trước mắt lại làm Thanh Vân chí tôn động tâm, thật là đẹp.
Trong cặp mắt sắc bén kia hiện lên một tia tham lam. Chỉ cần Tần Vấn Thiên chết, như vậy toàn bộ Sở quốc, hắn nói một không ai dám nói hai, mỹ nhân Sở quốc cũng phải nghe hắn bài bố.
Nhưng Thanh Vân chí tôn nhanh chóng cau mày, bởi vì từ đầu đến cuối, Mạc Khuynh Thành không thèm liếc mắt nhìn hắn, trực tiếp bỏ qua Thanh Vân chí tôn hắn.
Hắn cũng không biết, ở trong lòng Mạc Khuynh Thành, hắn đã là người chết, không hơn.
Cho dù Tần Vấn Thiên sống hay chết, ngay thời khắc Thanh Vân chí tôn mời người đến ám sát Tần Vấn Thiên, vận mệnh hắn đã được định sẵn. Không nghi ngờ gì nữa. Hắn, phải chết.
Hơn nữa, Mạc Khuynh Thành có một niềm tin vững chắc, Tần Vấn Thiên sẽ không có việc gì.
Bên trong Thiên Tượng tinh thần, lão giả áo xám không trả lời Tần Vấn Thiên, thân thể của hắn lại biến mất một lần nữa, tinh quang vẫn lưu động trong hư không như trước, Vô Tẫn Đằng lại một lần nữa đánh giết Tần Vấn Thiên. Vô Tẫn Đằng lộ ra răng nanh sắc nhọn như muốn ăn thịt người. Chỉ cần bị loại tinh tượng này vây khốn, nếu thực lực không bằng đối phương, chắc chắn sẽ bị giết chết tại nơi này, trong lòng Tần Vấn Thiên biết rõ điểm này.
Cho nên nếu hắn muốn sống, nhất định phải đánh bại Thiên Tượng tinh thần, phá vây lao ra ngoài. Tuy nhiên thực lực của lão nhân áo xám hiển nhiên còn mạnh hơn hắn nhiều, muốn phá vỡ tinh tượng, có vẻ không thực tế.
Trên thân yêu kiếm phát ra kiếm quang xé toạc hư không, xung quanh tgập tràn kiếm uy, kiếm khí như dung nhập vào trong không gian.
- Ầm ầm!
Yêu kiếm biến lớn và hóa dài ngàn mét, lòng bàn tay Tần Vấn Thiên xẹt qua, huyết tế yêu kiếm. Trong chốc lát, kiếm uy càng mạnh hơn nữa, khắp trời đều là âm thanh kiếm ngâm điên cuồng lao đến giảo sát Vô Tẫn Đằng.
Tần Vấn Thiên không dám để cho dây leo tiếp cận bản thân, lão giả muốn ám sát hắn có thể xuất hiện từ bất cứ nơi nào trên dây leo.
Nhắm mắt lại, giờ khắc này Tần Vấn Thiên thu hồi xích ma kích. Giác quan hắn phóng thích đến cực hạn, toàn tâm cảm nhận không gian này. Kiếm uy, không chỗ nào không có, tùy tâm mà động.
- Rầm rầm...
Dây leo đáng sợ kia lại từ bốn phương tám hướng xoắn giết về phía hắn. Lần này Tần Vấn Thiên không có vung kiếm chặt đứt, hắn nhắm chặt hai mắt làm như không nhìn thấy, trên người có thần quang vô tận tỏa sáng.
- Xùy, xùy...
Tần Vấn Thiên ném yêu kiếm lên không trung, âm thanh yêu kiếm rít gào càng trở nên khủng bố hơn trước. Những dây leo kia dường như đang không ngừng giao tranh công kích kiếm khí.
Oanh!
Dây leo ăn thịt người vô cùng to lớn tấn công Tần Vấn Thiên. Tần Vấn Thiên tâm niệm vừa động, yêu kiếm xoay chuyển, trong tích tắc, chung quanh hắn xuất hiện phong bạo hủy diệt, những dây leo muốn tiếp cận hắn đều bị chặt đứt.
- Thực lực không tệ.
Một giọng nói truyền ra từ hư vô, không ngừng quanh quẩn trong mảnh không gian này.
- Vốn nghĩ rằng một kích là đã đủ giết chết ngươi, hoặc là Thiên Tượng tinh thần có thể trực tiếp trấn áp ngươi, không ngờ ngươi lại làm ta cảm thấy ngoài ý muốn.
Giọng nói kia vang lên lần nữa, chậm rãi nói:
- Tuy nhiên, ta muốn giết người nào, không bao giờ có chuyện không thành công, ngươi vẫn phải chết, công kích kế tiếp, ta lấy mạng của ngươi.
Tần Vấn Thiên bất vi sở động. Cho dù đối phương nói như thế nào, tâm chí của hắn trước sau như một, vô cùng kiên định. Mặc kệ toàn bộ lời nói của đối phương là thực hay là giả, là cuồng vọng hay muốn đảo loạn lòng hắn, nhưng bản thân hắn không thể loạn. Lâm nguy bất loạn là tố chất căn bản nhất của một cường giả, hắn đã chuẩn bị tốt, dù phải đối mặt với bất luận tình huống gì.
Vào lúc giọng nói vang lên, từng âm thanh rầm rầm vang lên không ngừng, dây leo như cũ không ngừng điên cuồng lao tới hòng giảo sát Tần Vấn Thiên, nhưng chưa tới được gần Tần Vấn Thiên đã bị kiếm uy diệt sạch. Vào lúc này, Tần Vấn Thiên đang di động quanh các tinh tượng, đột nhiên từ đâu xuất hiện một loạt thân ảnh.
Mỗi một đạo thân ảnh đều khoác trên mình hắc y giống nhau như đúc, nếu như soi gương sẽ phát hiện bọn họ quá giống nhau, biểu cảm giống nhau, đến khí tức cũng giống nhau nốt.
- Đây là Thiên Tượng tinh thần gì vậy?
Tần Vấn Thiên mở to mắt nhìn lên trên không. Mỗi cường giả lại ngưng tụ ra một Thiên Tượng tinh thần khác nhau, một khi tinh tượng sinh thì có thể cảm nhận được lực lượng ẩn tàng chân chính của người đó. Thiên Tượng tinh thần trước mắt làm cho Tần Vấn Thiên cảm thấy nó nguy hiểm hơn nhiều so với Thiên Tượng tinh thần Cổ Đằng lúc trước.
Thiên Tượng tinh thần Cổ Đằng sản sinh ra dây leo vô tận, là Thiên Tượng tinh thần có tính khống chế cực mạnh. Nếu vậy thì Thiên Tượng tinh thần này, trừ việc có khả năng ẩn giấu người ta ra, rất có thể còn ẩn chứa nhiều uy năng khác.
Thiên Tượng tinh thần hạ xuống giữa từng vầng sáng chói lòa. Trong tích tắc này, Tần Vấn Thiên nhìn thấy Thiên Tượng tinh thần đang di chuyển không ngừng, vô ảnh vô hình, những thân ảnh hắc y kia không ngừng ẩn hiện tại những vị trí khác nhau.
- Ông!
Một thanh trường mâu đáng sợ trực tiếp đâm trực diện về phía Tần Vấn Thiên. Ngay lập tức, bàn tay Tần Vấn Thiên hơi động, kiếm khí như cầu vồng chém tới, kiếm khí hóa thành hủy diệt phong bạo. Tuy nhiên trường mâu phía đối phương ẩn tàng lực lượng hắc ám, lực hủy diệt vô cùng đáng sợ, trực tiếp phá vỡ phong bạo và đánh tới gần. Huyết mạch toàn thân Tần Vấn Thiên gào thét, huyết mạch thủ hộ lại xuất hiện lần nữa, song chưởng đồng thời đánh ra mang theo uy năng hủy thiên diệt địa.
Nhưng chính vào lúc này, tinh tượng lưu chuyển, thân ảnh đối phương lại trực tiếp biến mất. Một cảm giác đáng sợ truyền đến, một lực lượng hủy diệt sát phạt đảo qua bên người Tần Vấn Thiên, làm cho toàn thân Tần Vấn Thiên rùng mình ớn lạnh.
- Ầm ầm!
Kiếm sinh, dường như có ngàn vạn lợi kiếm đánh tới, nhưng công kích của đối phương lại nhanh như chớp, chọc thủng các lợi kiếm, xuyên thẳng đầu vai Tần Vấn Thiên, trực tiếp đâm ra một lỗ máu.
Sau một kích liền rút lui, lão giả vô cùng cẩn thận.
Mặc dù thực lực lão giả áo xám cường đại hơn thực lực Tần Vấn Thiên nhiều, nhưng may bởi đã nếm qua một lần huyết mạch thủ hộ của Tần Vấn Thiên, hắn lúc chiến đấu vẫn luôn chú ý cẩn thận như cũ. Đây có thể là nguyên do vì sao mạng của hắn lại dài đến vậy. Thứ năng lực hắn am hiểu nhất chính là ẩn nấp, ám sát, đầu tiên phải vây quanh, sau lại chậm rãi mài chết đối thủ.
Vào thời khắc ngắn ngủi đó, khi thân thể lão giả áo xám vẫn cứ hoán đổi vị trí liên tục, những dây leo kia vẫn điên cuồng mà quấn tới, Tần Vấn Thiên khó lòng mà phòng bị. Trên người hắn rất nhanh xuất hiện thêm nhiều vết thương đẫm máu, hơn nữa còn là loại thương thế trực tiếp xuyên thủng qua thân, hắn biến thành huyết nhân. Nếu không phải hắn phản ứng nhanh, chỉ sợ hắn đã chết từ lâu rồi.
Tiếp tục như vậy, không bao lâu nữa, Tần Vấn Thiên sẽ bị tra tấn đến chết.
Năng lực vây giết của lão giả áo xám tuy mạnh nhưng may mắn thay, năng lực trực tiếp công phạt của hắn lại không bằng năng lực vây giết, nếu không kích thứ nhất kia hẳn đã là tai họa đối với Tần Vấn Thiên.
Bốn tòa nguyên phủ trong cơ thể Tần Vấn Thiên gào thét điên cuồng, truyền đến từng mạch máu trên thân hắn. Thậm chí kiếm uy trên thân yêu kiếm đều từ trên người Tần Vấn Thiên hội tụ mà thành. Trong giây phút này, thân thể Tần Vấn Thiên giống như muốn bùng cháy, kiếm uy hủy diệt bộc phát.
Chỉ trong tích tắc ngắn ngủi, sắc mặt Tần Vấn Thiên đã trắng bệch, giống như thiêu đốt tinh thần. Khí tức trên người hắn vẫn là Thiên Cương Cảnh nhưng lại ẩn ẩn lộ ra uy thế đáng sợ hơn nhiều so với các cường giả Thiên Tượng khác.
- Hắn đang làm cái gì?
Ngay lập tức, sắc mặt lão giả áo xám trở nên vô cùng khó coi. Tần Vấn Thiên tay trái cầm yêu kiếm, tay phải nâng lên và đưa vào trong hư không, ánh mắt nhìn chằm chằm vào lão giả đang chuẩn bị ám sát hắn.
- Ngươi điên rồi.
Lão giả áo xám nhìn thấy mặt Tần Vấn Thiên không còn một chút máu, nhưng lực lượng lại dâng lên tới mức độ chưa bao giờ có, khiến cho người ta sợ hãi. Hắn lập tức hiểu Tần Vấn Thiên muốn làm gì, hắn dùng thiêu đốt chính mình đổi lấy uy lực đáng sợ, dùng thương tổn bản thân làm đại giá phát ra lực lượng công phạt cực hạn.
- Ông!
Lão giả áo xám quay người mà không tiến vào Thiên Tượng của hắn. Tên điên này, không nói một lời liền phát động lực lượng sát phạt hủy diệt đáng sợ như vậy, cũng bất kể hậu quả.
- Sát!
Bàn tay Tần Vấn Thiên xẹt qua hư không trong tích tắc này, dường như có một thanh kiếm trảm thiên xẹt qua bầu trời, cũng bổ Thiên Tượng làm đôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận