Thái Cổ Thần Vương

Người đến liên tục

Sau khi các bá chủ của Đại Hạ rời khỏi, những nơi Mạc phủ bị phá hoại được xây dựng lại nhanh chóng, Thanh Mị tiên tử và các vị Thiên Tượng đều cư ngụ ở Mạc phủ, ngoài ra, Khương gia và các cao thủ Thiên Tượng của Thiên Tuyệt Minh chưa từng rời khỏi đây, canh giữ ở bên trong Mạc phủ
Như vậy một là có thể phong ngừa các bá chủ Đại Hạ hành động lần nữa, hai là có thể tăng tiến thêm quan hệ với Tần Vấn Thiên, chỉ có đều đáng tiếc là mấy ngày nay Tần Vấn Thiên cứ bế quan tu luyện, chỉ có Mạc Khuynh Thành đi theo cùng, biết rõ tình trạng của Tần Vấn Thiên, còn lại những người khác cũng không hề biết một chút gì về Tần Vấn Thiên.
Bọn họ cho rằng, e là lần này Tần Vấn Thiên bị thương rất là nghiêm trọng, gặp phải Ám Ảnh tôn chủ ám sát, lại không màn trên thân đang mang trọng thương mà chiến đấu, làm cho các bá chủ Đại Hạ khiếp sợ, thành tích như vậy,chỉ cần nghỉ đến thôi cũng khiến người ta khiếp đãm, chả trách các bá chủ kia lại bị Tần Vấn Thiên làm cho kinh hãi, không cam tâm mà rời khởi, bọn họ không dám dùng mạng để đánh cược.
Thời gian từ từ trôi qua, thời gian cách ngày thành hôn của Tần Vấn Thiên càng ngày càng gần, một mảng hoàng thành nước Sở nhôn nháo, quân vương Sở Vô Vi thường đến Mạc phủ thăm hỏi, Tần Xuyên cũng vậy, thương thảo chi tiết của hôn lễ, cuối cùng nhất chí quyết định địa điểm thành hôn là ở học viện Đế Tinh, nước Sở là thánh địa tu luyện võ học cũng là nơi Tần Vấn Thiên trưởng thành, không cần nghi ngờ gì nữa đây chính là nơi thích hợp nhất, về việc này, mọi người ở học viện Đế Tinh ai cũng tán thành đồng ý.
Trong Mạc phủ, Mạc Vũ và Mạc Phong đang tu luyện,bên cạnh có hai vị Thiên Tượng của Khương gia đang ngồi, trong đó có một người cười nói rằng:
- Mạc Phong,có khí thế thêm chút nữa, xem cây thương là cánh tay của ngươi, dùng tâm khống chế lực lượng,cuối cùng hội tụ vào một điểm.
- Mạc Vũ, khiếm pháp của ngươi mềm mỏng quá cần phải mạnh mẽ quyết đoán.
Bên cạnh, các vị trưởng bối Mạc gia ngồi cạnh nhau, lộ ra vẻ thích thú, nhưng ngày này, Khương gia và các Thiên Tượng của Thiên Tuyệt Minh thường chỉ giáo hậu bối của Mạc gia tu luyện, tình hình như vậy quả thật là bọn họ không dám tưởng tượng, những vị này đều là ngang hàng với các vị chí tôn của Thanh Vân các, có khi thành danh sớm hơn, không ngờ hôm nay lại chỉ dạy người Mạc phủ bọn họ tu luyện.
Hơn nữa, đối với bọn họ cũng có phần khách sáo, đương nhiên Mạc gia không đến nỗi đầu óc mê muội, bọn họ biết rõ đối phương làm vậy là vì Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên khí thế quá mạnh, mạnh đến độ các bá chủ ấy đều khiếp sợ hắn ta, các vị cao thủ Thiên Tượng này cũng muốn kết giao bằng hữu với Tần Vấn Thiên. Bởi vậy mới thủ hộ ở Mạc phủ bọn họ, chỉ đạo người Mạc phủ bọn họ tu luyện.
- Lão gia tử, Tần tông chủ vẫn chưa tỉnh lại sao, ngày thành hôn sắp tới rồi đấy. Khương gia lão tổ nhìn Mạc lão gia tử, cười hỏi:
- Vẫn chưa, Khuynh Thành đang chăm soc hắn ta, Khuynh Thành sẽ không để lỡ thời gian thành hôn đâu, nàng tự có sắp xếp.
Mạc lão tử cười nói.
- Cũng đúng, tông chủ phu nhân sẽ có sắp xếp, ngược lại là lão gia hỏa ta cứ lắm lời.
Khương gia lão tổ cười và nói:
- Âu Dương và Khương Đình hai người này cũng vậy, lần trước đến thăm còn chưa dẫn người tới giúp đỡ.
- Bọn họ cũng là tân hôn, đương nhiên bản thân cũng có việc phải làm.
Mạc lão gia tử cười nói, đương hiên hắn biết Âu Dương Cuồng Sinh và Khương Đình là ai.
- Ừ, cũng đúng, nói ra cũng là duyên số, năm đó mấy tiểu tử này lúc còn trẻ đã trở thành hảo bằng hữu, nay đã qua mười chín năm rồi, quan hệ vẫn còn tốt như vậy, tình như thủ túc, khó có được,khó có được.
Khương gia lão tổ và Mạc lão gia tử trò chuyện việc nhà, ngược lại làm cho Mạc lão gia tử có chút không quen.
‘Ha ha, đúng là có duyên, đó là lúc ở Vọng Châu thành, Tần tông chủ chưa đầy mười chín tuổi đã trở thành thần văn đại sư tứ giai, Thiên Tuyệt Minh bọn ta lúc đó biết được Tần tông chủ không phải là nhân vật trong ao, thế là mời hắn trở thành khách khanh.
Bên cạnh có cao thủ của Thiên Tuyệt Minh đang đi đến cười nói, làm cho Khương gia lão tổ khnh bỉ nhìn hắn và nói:
- Người đừng có huênh hoang, lúc đó chắc người chưa quen biết Vấn Thiên đâu- .
- Nói là như quen biết không bằng.
Cao thủ Thiên Tuyệt Minh xem thường nói ra, nhìn thấy hai người cãi nhau, người Mạc gia bên cạnh đều trợn mắt liếc nhìn
- Ai - ?
Đúng vào lúc này,Thiên Tuyệt Minh và cao thủ Khương gia đột nhiên phát ra luồng sáng lạnh đáng sợ, ánh mắt bọn họ nhìn về nơi xa, ẩn ẩn có cảm giác khiếp sợ, lại có nhiều luồng khí cường đại quét qua nơi này.
Cảm giác ập tới, rất nhanh,Thiên Tuyệt Minh và cao thủ Khương gia cảm thấy khó hiểu, lộ ra vẻ ngờ vực vô căn cứ, tiếp theo đó thân thể của bọn họ dồn dập bay lên trời cao, bay đến phía trên không của Mạc phủ, không chỉ bọn họ, Thanh Mị tiên tử và những người khác cũng đồng loạt bay lên trên Mạc phủ.
Người Mạc phủ không biết xảy ra chuyện gì, bọn họ nhanh chóng cảm thấy có việc không bình thường, có một luồng khí vô cùng mãnh liệt bao phủ Mạc phủ và hướng về bên này, người của Mạc phủ cũng bay lên trên.
Phía xa, bóng dáng của các nữ tử y phục xanh từ từ đi tới, giống như tiên tử trên trời vậy, khí chất thoát tục, hơn nữa, trong đó có rất nhiều người vô cùng lợi hại .
- Là không ít Thiên Tượng Cảnh.
Khương gia lão tổ và mọi người chấn động trong lòng, cảnh giác nhìn những người đi tới .
Chỉ thấy bọn họ quả nhiên dừng lại phía trên không của Mạc phủ, ánh mắt nhìn vào tiểu viện của Mạc phủ, lập tức làm mọi người khẩn trương .
Vù!
Những người này đáp xuống và đi về hướng tiểu viện kia.
- Đứng lại!
- Thanh Mi tiên tử và mọi người hét lên một tiếng, sau đó hình như họ không nghe thấy gì vậy, trong đó có một người lạnh lùng nhìn sang nàng, ánh mắt đó làm cho Thanh Mi tiên tử cảm thấy sợ hãi .
Đúng vào lúc này, trong phòng của Mạc phủ có một bóng người bước ra, quả nhiên là Mạc Khuynh Thành .
Các vị nữ tử đáp xuống Mạc phủ, đứng trước Mạc Khuynh Thành, làm cho Thanh Mị tiên tử và mọi người Mạc phủ vô cùng lo lắng, các cao thủ thần bí này tỏa ra uy hiếp quá mạnh.
Trong nháy mắt sau đó, trong lúc mọi người chấn động nhìn theo, các vị nữ tử kia đều cuối người hành lễ, nghiêng người trước Mạc Khuynh Thành, chỉnh tề, đồng loạt phát ra một thanh âm:
- Bái kiến Thánh Nữ.
Một hàng cao thủ chỉnh tể, y phục trang sức trên người cùng một màu, bọn họ cùng cúi chào Mạc Khuynh Thành trước mặt, cao thủ Khương gia và Thiên Tuyệt Minh, mọi người trong Mạc phủ lực bị trùng kích rất mạnh, trong nháy mắt bọn họ ngây người tại chổ,trong lòng rung động rất mạnh.
Bọn họ đang nhìn Mạc Khuynh Thành, chỉ nhìn thấy Mạc Khuynh Thành bình tĩnh thản nhiên nhìn mọi người xung quang một cái, lúc này, bọn họ mới thật sự cảm nhận được khí chất trên người Mạc Khuynh Thành, buồn cười là bọn họ còn ngờ vực Mạc Khuynh Thành nhìn thấy nhiều Thiên Tượng như vậy, tại sao nàng không sợ hãi chút nào.
Thiên Tượng? Dường như các Thiên Tượng của Đại Hạ còn không đủ để thủ hạ của Mạc Khuynh Thành quét ngang.
Trong lúc Khương gia và Thiên Tuyệt Minh và mọi người đang chấn động, trong lòng hiện lên cảm giác vui mừng, bọn họ biết, thế cục Đại Hạ đã được an bài, buồn cười là bọn họ muốn liên thủ đối phó Tần Vân Thiên trước, nếu không phải Tần Vấn Thiên sơ ý, không nghĩ bọn họ sẽ mời Ám Ảnh Tôn Chủ ra tay, e rằng chỉ cần chờ đám người này thêm vài ngày, khi đó đối phương dễ dàng quét sạch Đại Hạ .
- Sư tôn đến lúc nào?
Mạc Khuynh Thành nhìn mọi người hỏi .
- Dược Hoàng sẽ đến đây ăn mừng đúng giờ, bảo chúng ta đến trước, Thành nữ có chuyện gì cần giao phó cứ bảo chúng ta đi làm.
Người phụ trách lên tiếng.
- Được!
Mạc Khuynh Thành gật gật đầu, lạp tức nhìn về phía Thanh Mị tiên tử và mọi người nói:
- Thanh Mị tiên tử có thời gian rãnh, có thể dẫn các nàng đi Đại Hạ một chuyến, trước ngày đại hôn phải giao thiệp mời đến tay các bá chủ Đại Hạ, không được bỏ sót một người, dây cũng là ý của Vấn Thiên.
- Tốt.
Thanh Mị tiên tử gật đầu, trong lòng vô cùng khó chịu, nàng biết rõ thế cục Đại Hạ đã định trước, không còn chuyện xấu xảy ra .
- Ngươi lưu lại.
Mạc Khuynh Thành nhìn vị nữ tử kia .
- Vâng, Thánh Nữ.
Người nọ gật đầu, lập tức Thanh Mị tiên tử, Hình lão và cao thủ Thiên Tượng của Thương Vương Cung dẫn cao thủ Dược Hoàng Cốc chia ra ba đường, tiến về trước Đại Hạ Cửu Châu thành, chỉ vì phát thiệp mời, không để xót ai.
Mạc Khuynh Thành quay người, đi vào phía trong phòng, Tần Vấn Thiên ngồi dậy, mở mắt ra, nhìn Mạc Khuynh Thành cười nói:
- Thê tử ta càng ngày càng uy nghiêm.
Mạc Khuynh Thành trợn mắt nhìn Tần Vấn Thiên một cái, đến bên cạnh hắn ngồi xuống, lấyra một viên thuốc cho Tần Vấn Thiên ăn.
- Lại ăn?
Tần Vấn Thiên vẻ mặt đau khổ, những ngày qua hắn uông thuốc uống đến phiền, Mạc Khuynh Thành một ngày cho hắn uống mấy chục đan dược khác nhau.
- Có ăn hay không?
Mạc Khuynh Thành quyệt miệng, thấy bộ dạng dễ thương của Mạc Khuynh Thành, Tần Vấn Thiên sờ sờ gương mặt nàng, cười nói rằng:
- Tốt, ta ăn nhiều như vậy, chỉ sợ bổ không chịu nổi.
Nói xong, hắn nuốt đan dược của Mạc Khuynh Thành vào miệng, dáng vẻ rất hường thụ.
- Ngươi cũng không phải không biết, ta luyện đan dược cho người đều là Tịnh Khí Ngưng Thần, tạo máu hóa mạch, chuyên trị thương phục cốt, loại đan dược này sẽ dần dần chữa trị phụ tải của ngươi, người lần này gánh chịu phụ tải quá lớn, lần sau không được xung động như vậy.
Mạc Khuynh Thành dịu dàng nói.
- Biết rõ.
Tần Vấn Thiên ôm thân thể mềm mại của Mạc Khuynh Thành, mặc cho nàng nằm trên đùi của mình, nhẹ nhàng vuốt tóc mai của nàng, cười nói:
- Khuynh Thành, ta sẽ nhanh chóng rước ngươi về nhà, hiện tại ngươi hối hận còn kịp.
- Cũng đã hối hận hơn mười năm, lên thuyền tặc của ngươi, nhảy xuống không được.
Mạc Khuynh Thành dịu dàng nói ra, yên tĩnh nằm tại chỗ, đoạn thời gian này, mặc dù thương thế của Tần Vấn Thiên nặng nề, nhưng cũng là đoạn thời gian yên bình khó có được.
- Ta là thuyền hải tặc, có muốn nếm thử ma trảo của ta không.
Tay của Tần Vấn Thiên không an phận, làm cho gương mặt của Mạc Khuynh Thành đỏ bừng, ánh mắt triều mến nhìn Tần Vấn Thiên, nàng lại có cảm giác mê hồn.
Ngày thứ hai, lại có người đến Mạc phủ, tất cả đều có khí độ phi phàm, nhưng lúc này Mạc phủ đã chuẩn bị tâm lý, sau khi hỏi xong quả nhiên là đến tìm Tần Vấn Thiên, bất chợt trong lòng nghĩ thầm, hôm qua là tông môn của Mạc Khuynh Thành, hôm nay là tông môn của Tần Vấn Thiên đên sao?
Tần Vấn Thiên mặc một bộ áo trắng đơn giản đi ra ngoài, đây là lần thứ nhất trong đoạn thời gian này hắn đi ra ngoài, nhìn thấy những bóng người bay đến, trong ánh mắt Tần Vấn Thiên lộ ra nụ cười thân thiết .
- Lâm Soái sư huynh, Phi Tuyết sư huynh, Lăng Sương tỷ, các ngươi đều đến.
Tần Vấn Thiên cười nói với đám người vừa đến, đều là một vài hảo hữu Trượng Kiếm Tông, hắn liên tục gật đầu với mọi người, lúc nhìn thấy Lầu Băng Vũ lướt qua, sắc mặt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn cười và gật đầu, không ngờ lại gặp Lầu Băng Vũ tới đây.
- Vấn Thiên, ngươi như thế nào, hình như có chút suy yếu?
Lâm Soái hơi kinh ngạc nhìn Tần Vấn Thiên.
- Không có gì, chỉ cảm thấy hơi mệt mỏi, sư huynh không cần lo lắng.
Tần Vấn Thiên lại cười nói, mọi người bên cạnh nhìn thấy cảnh này, quả thật không sai, xem ra đúng là tông môn của Tần Vấn Thiê đến, khí độ phi phàm, đặc biệt là nam tử mà Tần Vấn Thiên gọi là Lâm Soái sư huynh, vừa nãy Khương gia lão tổ nhìn hắn, cảm nhận được sự sắc biên trong đôi mắt của đối phương, người này mặc dù còn rất trẻ nhưng tuyệt đối vô cùng đáng sợ, không ai có thể địch lại hắn !
Bạn cần đăng nhập để bình luận