Thái Cổ Thần Vương

Trên đỉnh tiên sơn

Tần Vấn Thiên không hề dừng lại tại tiên sơn thứ hai, cảm ứng của hắn tiếp tục xông lên. Một lực áp bách vô hình trở ngại cảm giác hắn đi lên phía trước.
Lúc này cảm giác của Tần Vấn Thiên dường như biến thành ý thức hư thể, xuất hiện lượn lờ trong núi cổ tiên sơn, không ngừng phóng tới bầu trời. Chung quanh hắn xuất hiện không ít cảm giác hư thể đồng dạng. Bọn họ có thể cảm thấy sự tồn tại của đối phương.
Rất hiển nhiên, không chỉ một mình Tần Vấn Thiên xông lên xung kích. Người dừng lại tại tòa tiên sơn thứ nhất là tầng mức yếu nhất, cất bước của bọn họ chỉ sợ cũng muộn hơn so với bọn hắn.
Ong…
Trói buộc vô hình bị phá ra. Tần Vấn Thiên cảm giác hư thể lại xông tới lần nữa. Hắn thấy được tòa tiên sơn thứ ba vững vàng đứng sừng sững ở nơi đó. Chỉ cần hắn nguyện ý, cảm giác rơi vào phía trên, không gian trận pháp màu vàng phía dưới sẽ lập tức truyền tống bản thể của hắn đến.
Ông… Ông… ông....
Không gian mênh mông chung quanh, có những cảm giác hư thể con người khác xông tới. Cũng có bản thể cường giả đã rơi vào trên ngọn tiên sơn này. Hắn cũng không phải là người thứ nhất đến đây, tích tắc đang tiếp dẫn tiên quang rơi vào Hoàng cực Thánh vực. Tất cả những người chuẩn bị xong đều phát khởi xung kích, bao gồm những vị khách đến từ ngoại vực đang ẩn giấu ở Hoàng cực Thánh vực. Bọn họ biết rõ Đông Thánh bệ hạ thu đồ đệ ý vị như thế nào, hơn nữa rất quý trọng cơ hội lần này.
Mặc dù không thể bái nhập môn hạ Đông Thánh bệ hạ, cũng muốn tận lực để cho cường giả khác coi trọng mình.
Tòa tiên sơn thứ tư, tòa tiên sơn thứ năm, tòa tiên sơn thứ sáu. . . Tần Vấn Thiên không ngừng đánh thẳng vào.
Trên đỉnh tiên sơn này, tại bầu trời tiên cung, các cường giả trong tiệc rượu đều có thể thấy rõ ràng hết thảy phía dưới.
Nơi đó có chín tòa núi, tòa này cao hơn tòa kia, tòa này xa hơn tòa kia.
Sự khảo nghiệm về nó, là lực cảm giác mọi người phía dưới đối với lực lượng tinh thần. Đây là cơ sở của võ mệnh tu sĩ. Đừng xem Hoàng cực Thánh vực đích xác rất ít người có khảo nghiệm loại này. Nhưng ở thế giới Tiên vực, bọn họ rất coi trọng lực cảm giác. Đây là căn cơ của võ mệnh tu sĩ. Căn cơ không xuất chúng thì nói gì đến chuyện tu hành.
-Không tệ a. Đã có người bước lên ngọn núi thứ sáu. Lực cảm giác dạng này có thể tầng thứ sáu trên cửu thiên tinh hà. Hơn nữa có thể dừng lại ổn định.
Trong tiệc rượu, có một vị cường giả mỉm cười gật đầu.
-Không sai. Thật cũng không thiếu người xông đi lên. Tất nhiên có người có thể lên đến ngọn núi thứ bảy, thậm chí ngọn núi thứ tám. Lần này bệ hạ chiêu thu đệ tử, Tiên vực chúng ta có thể nói là có rất nhiều nhân vật thiên tài lợi hại len lén đi viên tử thế giới kia, ta có thể thu được đệ tử ở chỗ này.
Có một người thân khoác áo giáp, toàn thân có khí tức hủy diệt sâu sắc như vực sâu, đồng tử trong cặp mắt mỉm cười cực kỳ đáng sợ.
Người này chính là Diễm Uyên, một nhân vật tiên vương dưới trướng Đông Thánh tiên đế. Hắn được xưng là Diễm vương. Thực lực siêu quần. Cực kỳ đáng sợ. Dưới trướng của hắn có một quân đoàn tiên nhân rất kinh khủng, đã từng thay thế Đông Thánh bệ hạ nam chinh bắc chiến, thảo phạt qua lãnh địa của một nhân vật đại năng khác. Thân thể hắn đã dính máu tươi của không biết bao nhiêu người.
-Diễm vương, không ngờ ngươi cũng muốn thu đệ tử, không phải đưa cho quân đoàn dưới trướng ngươi luyện tập chứ?
Một vị tú sĩ áo trắng cười nói. Vị tú sĩ áo trắng trông rất là trẻ, khoảng chừng hai, ba chục tuổi. Bạch bạch tịnh tịnh, người không biết còn tưởng rằng hắn là tiểu tử mới bước vào giới tu hành. Kỳ thực nhân vật tú sĩ áo trắng ấy đã tu hành đến tám, chín ngàn năm, nhưng với tu vi của hắn, 8 ngàn năm xem như rất trẻ tuổi.
Người này tên là Bạch Vô Nhai, thiên phú cực mạnh. Một nhân vật tầng tiên vương. Thực lực siêu tuyệt. Bởi vì hắn tu hành trong thời gian ngắn ngủi, đã từng có cường giả tiên vương tu hành lâu hơn muốn khi hắn, đoạt một món bảo vật của hắn, vì thế đã bị hắn đánh một cú miểu sát. Thành tựu một phen gây dựng nên uy danh. Sau ngàn năm hắn bước chân vào tiên vương cảnh, đã từng gặp chuyện bất bình mà giết chết một hậu nhân tiên đế, bị mười ba vị cường giả cấp tiên vương dưới trướng tiên đế tiễu trừ. Cuối cùng mười ba vị đã bị hắn diệt sát toàn bộ. Một trận chiến này lại củng cố thêm thành tựu uy danh hiển hách cho hắn.
Tuy rằng nhân vật tiên vương cũng chia cảnh giới. Tuy lúc đó mười ba vị cường giả tiễu trừ Bạch Vô Nhai có cảnh giới đều không yếu hơn hắn, nhưng sức chiến đấu của Bạch Vô Nhai siêu cường. Cuối cùng có một vị tiên đế khác nói đỡ cho hắn, cường giả tiên đế muốn tru diệt hắn mới dừng tay.
Rất nhiều người kiêng kỵ Diễm Uyên. Nhưng Bạch Vô Nhai chỉ bởi vì gặp chuyện bất bình, không quen nhìn hậu nhân tiên đế hung hăng càn quấy, vì thế giết chết hậu nhân tiên đế, sao lại có bất kỳ kiêng kỵ đối với Diễm Uyên.
-Hừ, bệ hạ thu đồ đệ, bổn tọa tự nhiên muốn cổ vũ cho bệ hạ, chân chính thu một vị đệ tử thiên phú xuất chúng. Bạch Vô Nhai, chi bằng ta và ngươi lựa chọn một người để thu làm đệ tử. Xem đệ tử người nào có tiền đồ hơn?
Diễm Uyên tựa hồ có chút ý tứ đối chọi gay gắt với Bạch Vô Nhai, bắt đầu lạnh lùng, trên người tán phát ra khí tức vô cùng đáng sợ.
Nhân vật tầng tiên vương đã đủ tư cách xưng là đại năng, thế nhưng đối với cường giả Tiên vực mà nói, nhân vật hạ cảnh giới mới xưng nhân vật tiên vương là đại năng, chính bọn họ có phải không? Tự xưng như vậy, dù sao nhân vật tầng mức tiên đế mới là chúa tể Tiên vực. Đại năng giả chân chính thông trời triệt đất.
Dĩ nhiên, giữa tiên vương và tiên đế cũng thuộc đại cảnh giới, chỉ có tiểu cảnh giới khác biệt mà thôi. Nhưng đối với loại tầng thứ này, một bước một tiên, muốn nhảy một tiểu cảnh giới còn khó hơn lên trời. Trừ phi những nhân vật tài ba trác tuyệt bên trong Tiên vực hay nhân vật tiên thể siêu phàm. Thí dụ như có người có tiên vương thể, trời sanh đại năng. Mệnh của bọn họ chú định có thể đạt tới tầng mức tiên vương. Đối với nhiều người mà nói, loại tầng mức xa không thể với tới, nhưng bọn họ chỉ là vấn đề thời gian. Dường như tiên vương là khởi điểm của bọn họ, chứ không phải chung điểm, có thể tưởng tượng được đáng sợ bao nhiêu.
-Thật ra Bạch mỗ không có hứng thú thu đồ đệ. Dù sao vẫn có thể so tài chút nhãn lực.
Bạch Vô Nhai thản nhiên nói, khiến cho người bên cạnh cười lên tiếng:
-Tốt. Mọi người chúng ta đến đây là cổ vũ cho bệ hạ, cũng không thể nhàm chán. Tùy ý vui đùa một chút cũng tốt. Xem kìa, nhanh như vậy đã có người trên ngọn núi thứ bảy rồi. Thật không sai a. Có thể lên ngọn núi thứ bảy, cảm giác của bọn hắn có thể bước vào đỉnh phong Lục Trọng Thiên cửu thiên tinh hà rồi. Bệ hạ quả nhiên hấp dẫn rất nhiều nhân vật thiên tài xuất hiện ở hạt thế giới này.
-Ngọn núi thứ tám, quả nhiên còn có người lợi hại hơn. Bản tôn vào ngọn núi thứ tám, có nghĩa là cảm giác đạt được chỗ ấy. Dạng cảm giác này có thể lên trọng thiên thứ nhất cửu thiên tinh hà rồi.
-Đây có gì kỳ quái chứ. Những này đa số đều là Thiên Tượng cảnh giới. Thậm chí có rất nhiều Thiên Tượng tầng ba. Người như vậy, ít nhất đều là Lục Trọng Thiên đỉnh phong rồi. Bệ hạ thu đồ đệ, cảm giác của bọn hắn có thể lên trọng thiên thứ bảy cửu thiên tinh hà cũng là bình thường.
Diễm Uyên sâu sắc và lạnh nhạt lên tiếng, vô cùng tôn kính đối với Đông Thánh bệ hạ.
Không ít người nét mặt mỉm cười, nhưng trong lòng có chút khó xử. Người ở Thiên Tượng cảnh có thể bước vào Cửu Thiên Tinh Hà đệ thất trọng thiên là rất hiếm thấy cho dù là ở tại Tiên vực. Rất nhiều người bước chân vào Thiên Tượng, câu thông tinh hồn đều đến từ Lục Trọng Thiên. Tuy rằng theo bọn họ cảm giác lực tu hành tại tầng mức thiên tượng sẽ tiến một bước trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng muốn vượt qua Lục Trọng Thiên đạt tới Thất Trọng Thiên thì nói dễ hơn làm. Lực hiệu triệu của Đông Thánh bệ hạ sẽ xuất hiện không ít thiên tài như vậy, tuy nhiên cũng sẽ không quá nhiều.
Về phần ngọn núi thứ chín, cần lực cảm giác có thể vững vàng dừng lại trên Thất Trọng Thiên, tùy ý du đãng trên đó. Người như vậy không biết có hay không.
Lúc này cảm giác của Tần Vấn Thiên đến được tòa tiên sơn thứ tám. Càng lên trên, người tiên sơn càng ít, cảm giác hư thể cũng càng ít. Thời khắc này đã lác đác không còn mấy ai. Trên tiên sơn có áp lực chèn ép siêu cường lên cảm giác, dường như muốn triển toái cảm giác vậy.
- Ngọn núi này đã có một người xuất hiện. Hơn nữa có mấy đạo cảm giác giống như ta cũng đến nơi này, có nghĩa là bọn họ đều rơi vào ngọn tiên sơn này. Ta phải đi lên xung kích nữa mới có thể lộ vẻ bất phàm.
Tần Vấn Thiên không bỏ qua, tiếp tục đánh thẳng lên chỗ cao hơn. Cơ hội lần này là Thanh Nhi tranh thủ cho hắn. Hắn hy vọng có thể nắm bắt được.
Đồng thời, hắn hy vọng bái nhập môn hạ đại năng dĩ nhiên còn có một nguyên nhân cực kỳ trọng yếu khác. Nếu được thì khoảng cách giữa hắn và Thanh Nhi sẽ không quá xa vời.
Thanh Nhi có thể là công chúa Tiên vực.
Tần Vấn Thiên đang trùng kích. Những người khác cũng đều xung kích. Hơn nữa, có cảm giác phía dưới lục tục lên đây. Có người tự biết cực hạn, sợ cảm giác tan rã, vì thế bản thể truyền tống lên đây. Qua mấy canh giờ, đã có năm người xuất hiện ở ngọn núi thứ tám, khiến cho trong không ít người trong tiệc rượu đều kinh ngạc tán thán. Đây là lực hiệu triệu của Đông Thánh bệ hạ, do đó mới mấy canh giờ mà thôi, phía sau còn có thể không ít người xuất hiện ở ngọn núi thứ tám.
Vào thời khắc này, trên ngọn núi thứ chín – ngọn núi cao nhất, xa nhất – có một thân ảnh hiện ra, đứng trên tiên sơn.
Người này toàn thân có một lực tinh thần dao động, hai tròng mắt màu đen lóe ra tia sáng kỳ dị. Khí tức của hắn lạnh như băng, nhìn lướt qua tòa tiên sơn thứ tám ở phía dưới, trong mắt không hề xuất hiện khí tức đắc ý, dường như hết thảy vẫn chưa ngoài ý liệu. Xem ra ắt hắn là người bước lên ngọn núi cao nhất.
-Ngọn núi thứ chín. Không ngờ có người thực sự đến rồi.
Những cường giả Tiên vực trong tiệc rượu mắt lóe lên từng luồng quang mang, nhìn chằm chằm hình dáng trên ngọn núi thứ chín, hơi lộ vẻ động lòng.
-Người này không tệ. Trong vòng một trăm tuổi, tu vi đạt đến thiên tượng Bát Trọng cảnh, lại có lực cảm giác như thế này, tinh hồn thứ năm hãy còn không rõ lắm. Nhưng tinh hồn tiếp theo của hắn đã chú định chính là Tử Kim Tinh Hồn. Tiềm lực tốt vô cùng. Xác xuất thành công xung kích Tiên cảnh cực cao.
Diễm Uyên nhìn người đó, trong mắt có chút ánh sáng. Người đầu tiên trên ngọn núi thứ chín, có nghĩa là người có cảm giác mạnh nhất.
-Trên đỉnh núi thứ tám lại tăng thêm mấy người.
Có người nói.
-Như vậy mới đặc sắc. Rất có thể sẽ hấp dẫn bệ hạ hiện thân.
Người của Hoàng cực Thánh vực đều có thể nhìn thấy tình cảnh tiên cung trên bầu trời. Bọn họ cũng có thể nhìn thấy ngọn núi thứ chính, kể cả người đứng trên ngọn núi thứ chín. Những người đó thật quá chói sáng a. Nhất là vị trên cao nhất kia: cao cao tại thượng, mình ta độc tôn. Dường như chỉ có một mình hắn là sáng chói nhất.
Ông…
Đúng lúc này, Tần Vấn Thiên một mực xung kích cuối cùng vượt qua đạo chém kia. Hắn cảm giác được tòa tiên sơn thứ chín, lực áp bách càng cường đại hơn. Trong lòng hắn thầm thở dài, xem ra nhanh chóng đã đến cực hạn rồi, không thể đi lên trên được nữa.
Cảm giác rơi vào trên tiên sơn, trong phút chốc, ở dưới bản tôn, quang văn màu vàng rực rỡ lóng lánh. Hình bóng của Tần Vấn Thiên biến mất khỏi mặt đất Hoàng cực Thánh vực. Ngay sau đó, thân thể hắn xuất hiện trên tòa tiên sơn thứ chín. Trên người hắn có một trận dao động lực tinh thần cực kỳ mãnh liệt, phảng phất như là lực lượng không gian còn chưa tán đi đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận