Thái Cổ Thần Vương

Thời đại biến thiên

Hoàng Cực Thánh Tông thống ngự thiên hạ mấy trăm ngàn năm, bọn hắn tự xưng là thiên hạ này đều là thổ địa của Hoàng Cực Thánh Tông. Người trong thiên hạ ai bọn hắn cũng có thể giết được chỉ vì bọn hắn có chiến lực mạnh nhất.
Bọn hắn điên cuồng ngang ngược, vô đạo, xem tính mạng người thiên hạ như cỏ rác. Thánh Hoàng Tể Hiên cao cao tại thượng, tự cao tự đại, tuy là người Hoàng Cực Thánh Vực nhưng lại giúp đỡ người Tiên Vực tới bắt nữ tử của Thánh Hoàng Thành.
Hết thảy những điều này sẽ kết thúc vào ngày hôm nay. Một thời đại đã hạ màn.
Đám người Tể Nghiêm, Tể Hiên, Tể Thu lúc này đều đã thành tù nhân chờ đợi kết tội. Thân là hậu duệ dòng chính của bá chủ Hoàng Cực Thánh Tông, thân là hậu nhân của Thánh Hoàng, bọn hắn đã từng trải qua huy hoàng bực nào, bá đạo bực nào còn hiện tại tất cả đều chờ đợi cái chết.
Lúc này, đám người Tể Hiên, Tể Thu ai nấy thần sắc đều đờ đẫn nhìn Tần Vấn Thiên đứng trong hư không. Sắc mặt Tể Thu thậm chí còn mơ hồ vặn vẹo. Hắn không thể nào chấp nhận được thực tế này nên hắn đang quan sát Tần Vấn Thiên. Số mệnh của đối phương sao lại trở nên hoang đường như vậy.
- Các ngươi đến tột cùng là ai?
Tể Nghiêm nhìn chằm chằm vào chư vị Tiên Cảnh cường giả trong hư không quát nói.
- Ngươi không cần biết.
Đế Thiên mang mặt nạ màu xanh lạnh lẽo nói :
- Giết sạch cho ta.
- Tốt.
Chư Tiên cười một tiếng rồi cường giả dùng đao đi đầu sử dụng tốc độ nhanh nhất bổ xuống một đao. Một đao nhìn như đơn giản này lại dường như muốn chém đôi cả mảnh thiên địa này. Chẳng qua là một đao thật đơn giản nhưng tất cả tồn tại nằm trên đường chém của đao nay đều bị giết chết. Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả cường giả Hoàng Cực Thánh Tông đều sợ vỡ mật, lúc này bọn hắn tựa hồ mới chân chính ý thức được tử vong đã tới rồi.
- Không, thả chúng ta đi, chúng ta chẳng qua là thế lực phụ thuộc Hoàng Cực Thánh Tông mà thôi, tiền bối tha mạng.
Lúc này bắt đầu có thế lực lên tiếng cầu xin tha thứ. Tại trước mặt lực lượng tuyệt đối, tại thời điểm đối mặt với Tử Thần tinh thần tự nhiên sinh ra sự hoảng sợ và người đi đầu xin tha mạng lại là nhân vật lãnh tụ của Thanh Hoa Sơn.
- Thật không có cốt khí a.
Một đạo thanh âm lạnh lùng truyền ra rồi lập tức có một thanh trường mâu màu huyết hồng trực tiếp cắm vào trong đầu hắn.
Xin tha cũng vô dụng, lúc trước bọn hắn trợ trụ vi ngược, giúp đỡ Hoàng Cực Thánh Tông vây quét và điên cuồng giết chóc Dược Hoàng Cốc, lúc đó sao không xin tha?
- Mau giải quyết cho xong đi.
Trên không trung có một người lạnh lùng nói rồi lập tức vung chưởng đánh ra, đại thủ ấn vừa xuống thì trong một sát na, cả mảnh không gian này liền hóa thành băng.
- Vỡ.
Bàn tay kia khẽ huy động rồi băng tinh vỡ vụn, tất cả thân ảnh bị đóng băng bên trong đều vỡ vụn mà bị hủy diệt. Nhìn thấy một màn đơn giản này, cho dù là Tần Vấn Thiên cũng phải hít một hơi khí lạnh. Sự chênh lệch về cảnh giới cũng khó mà bù đắp được. Khó trách người có tu vi cảnh giới tại Tiên Cảnh được xưng là Tiên, không thèm để ý đến bất kỳ nhân vật nào dưới Tiên Cảnh, hơn một cấp bậc, người phía dưới cũng đã không đỡ nổi một đòn rồi.
Người Hoàng Cực Thánh Tông tuy đông nhưng lúc này lại bị tàn sát như gió cuốn mây tan, thời gian trong một sát na đã bị hủy diệt một mảng lớn. Bọn hắn ở chỗ này là vì để nghênh tiếp cường giả Chiến Tiên Cung chiến thắng trở về, tuy nhiên cái mà bọn hắn chân chính chờ đợi lại là ngày tận thế.
Sau thời gian một nén nhang, Hoàng Cực Thánh Tông mênh mông chỉ còn lại một đống đổ nát, khắp nơi đều là thi thể, máu tươi vấy đỏ khắp nơi. Thế lực bá chủ hôm qua còn cường thịnh, hôm nay đã bị san thành bình địa.
Ai có thể nghĩ được Hoàng Cực Thánh Tông lại có kết cục như vậy. Nếu như người Hoàng Cực Thánh Tông có khả năng nghĩ đến, bọn hắn lúc trước cũng sẽ không đắc tội với Tần Vấn Thiên mà lựa chọn chiêu nhập Tần Vấn Thiên vào trong môn mà tận tâm tận lực phụng dưỡng mới đúng. Cho dù Tần Vấn Thiên không chịu vào lãnh tụ nhất mạch của Hoàng Cực Thánh Tông mà vào Trượng Kiếm Tông nhất mạch thì đồng dạng cũng người Hoàng Cực Thánh Tông. Nếu như vậy thì kết cục có lẽ sẽ hoàn toàn khác bây giờ.
Nhưng chuyện thế gian sao mà kỳ diệu, thân là bá chủ thiên hạ, Hoàng Cực Thánh Tông hoành hành thiên hạ nên đâu có quan tâm đến Tần Vấn Thiên lúc đó là một con kiến hôi, từ đó có hành động sai lầm mà hỏng hết.
Từ nay về sau, thế gian đã không còn Hoàng Cực Thánh Tông nữa. Thậm chí cái thế giới này có được gọi là Hoàng Cực Thánh Vực nữa hay không cũng là một vấn đề. Tân bá chủ Dược Hoàng Cốc liệu còn có để cho bóng dáng của Hoàng Cực Thánh Tông lưu lại tại thế giới này hay sao?
Sau khi xong xuôi, đám người Tần Vấn Thiên trực tiếp xoay người ly khai Hoàng Cực Thánh Tông. Nơi này sắp trở thành lịch sử, tượng trưng cho một thời đại đã bị huỷ diệt.
Sau khi đám người Tần Vấn Thiên rời đi không lâu. Phía nơi xa có người len lén quan sát tình hình Hoàng Cực Thánh Tông, nay cảm nhận được khí tức tĩnh mịch thì lục tục có người lớn mật tiến vào bên trong Hoàng Cực Thánh Tông. Khi vào đến nơi bọn hắn thấy được tàn cốt đầy đất cùng với vệt máu tươi chưa khô hết thì trong lòng ai nấy đều run rẩy, phảng phất như bị vật nặng hung hăng nện trúng vậy. Cái loại cảm giác chấn động này vô pháp diễn tả được bằng ngôn từ.
- Hoàng Cực Thánh Tông đã bị huỷ diệt rồi.
Một người đứng ở đó ngây người thì thào nói nhỏ.
Có người thì ngẩng đầu, hít sâu một hơi rồi nhìn lên bầu trời quát to nói :
- Hoàng Cực Thánh Tông đã bị diệt rồi.
Đạo thanh âm này giống như tiếng chuông kết thúc thời đại vậy, nó vang lên tại trong Thánh Hoàng Thành, vang vọng trong toàn bộ Hoàng Cực Thánh Vực.
Tin tức Hoàng Cực Thánh Tông bị huỷ diệt lấy tốc độ nhanh nhất từ trước tới nay truyền đi mỗi một cái ngóc ngách và làm rung động trái tim tất cả mọi người.
Một đời bá chủ đã bị huỷ diệt rồi.
Thậm chí còn có người không thể tin được, bọn hắn ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, mồm thì lẩm bẩm hoài nghi nói:
- Hoàng Cực Thánh Tông, thật bị diệt rồi sao?
Tất cả mọi người đều bị tin tức này làm cho chấn động. Thánh Hoàng Thành oanh động, chư thế lực Hoàng Cực Thánh Vực oanh động, chín đại phái run rẩy, các đại thế gia, cổ giáo, Cổ Quốc, tất cả đều run rẩy.
Trong khi đó người Dược Hoàng Cốc, người Trượng Kiếm Tông, người Hoàng tộc Diệp Quốc phân tán khắp các nơi nghe được tin tức này thì bọn hắn đều nhìn về phía Thánh Hoàng Thành mà lộ ra nụ cười vui vẻ. Sau đó bọn hắn lại nhao nhao từ các ngóc ngách kéo đi, một lần nữa quay về Thánh Hoàng Thành.
Không chỉ có bọn hắn mà các đại thế gia, Cổ Quốc, đại giáo, cũng đều hội tụ về phía Thánh Hoàng Thành.
Thậm chí còn có rất nhiều không môn không phái cũng đi về phía Thánh Hoàng Thành.
Những người này hội tụ thành một cỗ sóng triều đáng sợ, giống như thiên hạ đại thế vậy.
Hoàng Cực Thánh Tông bị diệt, Dược Hoàng Cốc hưng thịnh, chiều hướng phát triển đã thay đổi, cả thiên hạ đến chầu. Người Dược Hoàng Cốc lại trở về cùng với các thế gia, Cổ Quốc, đại giáo cũng đến đây để triều bái tân bá chủ.
Người thiên hạ cũng muốn đến đây để quan sát, để nhìn một chút Hoàng Cực Thánh Tông đã bị huỷ diệt và cũng nhìn một chút Dược Hoàng Cốc vừa quật khởi.
Thánh Hoàng Thành chưa từng bao giờ náo nhiệt như hiện nay, vô số người bước chân vào bên trong Thánh Hoàng, so với thời đại của Hoàng Cực Thánh Tông thì càng náo nhiệt và phồn thịnh hơn.
Một ngày này, bên ngoài Dược Hoàng Cốc, các nhân vật lãnh tụ của các đại thế gia, Cổ Quốc, đại giáo nhao nhao đến đây, bọn hắn muốn đến đây triều bái.
Chẳng qua là trong số bảy đại gia trước đây thì đã thiếu đi Đế gia và Xích gia do bọn hắn đã bị Dược Hoàng Cốc huỷ diệt rồi.
Lúc này có rất nhiều nữ tử dạo bước đi ra, đi tới bậc thang phía dưới Dược Hoàng Cốc cất cao giọng nói :
- Lâu chủ Vọng Tiên Lâu đến đây thỉnh tội với tiền bối Dược Hoàng. Vọng Tiên Lâu ta lúc trước đã thoát ly Hoàng Cực Thánh Tông, bởi vậy tại cuộc chiến lần trước mới may mắn tránh khỏi. Bây giờ chúng ta tới đây để thỉnh cầu Dược Hoàng tiền bối khoan dung.
- Vọng Tiên Lâu dừng cương trước bờ vực, có tội gì đâu, sau này chớ có làm việc bất nghĩa nữa, đi đi thôi.
Một đạo thanh âm già nua truyền đến làm cho tất cả mọi người Vọng Tiên Lâu đều hưng phấn nở nụ cười, cười rất vui vẻ. Lúc trước các nàng bản còn run rẩy nơm nớp mà không nghĩ rằng Dược Hoàng tiền bối lại khoan dung như vậy mà liền tha thứ cho các nàng. Dược Hoàng Cốc, quả nhiên là không giống Hoàng Cực Thánh Tông.
- Đa tạ Dược Hoàng tiền bối.
Rất nhiều người Vọng Tiên Lâu quỳ một chân trên đất hạ bái sau đó liền thối lui.
Sau khi rời khỏi, lâu chủ Vọng Tiên Lâu nhìn về phía một nữ tử bên cạnh nói:
- Phạm Diệu Ngọc, không bằng, sau này ngươi gia nhập Dược Hoàng Cốc đi, ngươi quen Tần Vấn Thiên, bảo hắn tiến cử một chút thì sẽ không có vấn đề gì lớn a.
Phạm Diệu Ngọc chính là nữ tử duy nhất trong số tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại ngày trước.
- Thế nhưng ta và hắn cũng không phải quá quen biết nhau.
Trong ánh mắt Phạm Diệu Ngọc xuất hiện một tia dị thải, khi nàng ngẩng đầu lên thì thấy cách đó không xa có một người đang nhìn về phía nàng mà mỉm cười. Người nọ đồng dạng là một nữ tử, hơn nữa so với nàng thì còn xinh đẹp hơn, nữ nhân này có danh xưng là đệ nhất mỹ nữ, là Lâm Tiên Nhi của Tiên Nữ Giáo.
- Nàng cũng tới đây a.
Trong lòng Phạm Diệu Ngọc thầm nói nhỏ, quan hệ giữa Lâm Tiên Nhi cùng Tần Vấn Thiên tựa hồ cũng không tệ.
Sau khi đám người Vọng Tiên Lâu rời đi, chư thế lực lại nhao nhao tiến lên cầu kiến Dược Hoàng tiền bối. Tuy nhiên giáo chủ Tiên Nữ Giáo không đến mà Lâm Tiên Nhi lại tiến lên cầu kiến.
- Đều đi đi thôi, Dược Hoàng Cốc sẽ không giống như Hoàng Cực Thánh Tông mà đòi xưng bá thiên hạ đâu. Dược Hoàng Cốc ta vẫn như quá khứ, chỉ hy vọng thế giới được phục hưng và cường đại, tất cả rời đi đi thôi.
Một thanh âm già nua bình thản nói làm cho mọi người hít sâu một hơi. Dược Hoàng tiền bối quả thật là người phi phàm, bất quá cho dù Dược Hoàng Cốc không xưng bá thì vẫn như là vua không ngai, điểm này thì không thể nghi ngờ.
- Tiên Nhi nha đầu, ngươi vào đi, bồi bạn với Khuynh Thành nói chuyện phiếm.
Thanh âm này lần nữa truyền đến làm cho không ít người âm thầm ước ao. Xem ra Lâm Tiên Nhi, vị đệ nhất mỹ nữ này và Tần Vấn Thiên có quan hệ không tệ, nay đã có tác dụng. Tuy nói Dược Hoàng nói Mạc Khuynh Thành muốn gặp nàng nhưng người chân chính muốn gặp nàng cũng có thể là Tần Vấn Thiên, dù sao hai người cũng là bằng hữu.
Chư thế lực liền lục tục tán đi nhưng chưa rời khỏi Thánh Hoàng Thành mà vẫn ở đó để xem hướng gió như thế nào. Mãi lâu sau, khi thấy bầu không khí trong Dược Hoàng Cốc vẫn bình tĩnh như trước thì Thánh Hoàng Thành mới dần dần an tĩnh lại, các thế lực liền nhao nhao ly khai Thánh Hoàng Thành.
Hết thảy nơi đây lại phảng phất như bình tĩnh lại. Một thời đại kết thúc, bây giờ đang có một thời đại khác chuyển tiếp.
Đại Hạ Hoàng Triều, sau khi người Hoàng triều biết được việc Dược Hoàng Cốc xưng bá thiên hạ thì ai nấy đều cực kỳ cảm khái. Bọn hắn đương nhiên nghe được cái tên Tần Vấn Thiên, biết được Tần Vấn Thiên là nhân vật có ảnh hưởng cực kỳ trọng yếu trong cuộc chiến này. Thậm chí mơ hồ có tin tức truyền ra, trong việc Hoàng Cực Thánh Tông bị huỷ diệt thì người có tác dụng trọng yếu nhất chính là Quân Vương Tần Vấn Thiên của bọn hắn.
Tuy nhiên Chúa tể giả Tần Vấn Thiên vốn gây ra trận phong ba này bây giờ lại đang sống một cuộc sống phi thường yên tĩnh, không để ý đến thị phi tại ngoại giới. Hắn đang bình tâm tĩnh trí, tĩnh mà nhìn phong vân biến động bên ngoài, nhìn thấy thời đại biến thiên, cái thế giới này chẳng qua là khởi điểm của hắn mà thôi !
Bạn cần đăng nhập để bình luận