Thái Cổ Thần Vương

Lời nói tru tâm

Tần Vấn Thiên hôm nay đã bị Vân Lâu truy nã, ở Giang Lăng quận và rất nhiều thành trì đều có lệnh truy nã của hắn, Phiêu Tuyết thành thân là một trong ba đại chủ thành Giang Lăng quận, lệnh truy nã lan ra rất rộng, rất nhiều người đều nhận ra Tần Vấn Thiên.
Bùi Thiên Nguyên sững sờ khi nhìn thấy khuôn mặt Tần Vấn Thiên, trong mắt còn mang theo ý vị thâm trường, mở miệng nói:
- Khó trách kẻ này phải che dấu thân phận, dùng thuật dịch dung cải biến dung nhan, không để cho chúng ta nhìn thấy tướng mạo vốn có của hắn, hóa ra, hắn chính là người mà Khương thị nhất mạch bảo ta truy nã, thật là to gan lớn mật.
Cường giả Khương thị nhất mạch nộ khí xông lên trời, rất nhiều thân ảnh đứng dậy, một người trong đó nói:
- Các vị, giết đi thôi, giết hắn, đoạt trí nhớ của hắn, để xem Phiêu Tuyết lâu chủ lưu lại bí mật gì.
- Ta cũng đồng ý, tru sát hắn, kẻ này đã là người mà Giang Lăng quận truy nã, hơn nữa hắn từng giết thiên kiêu Khương thị nhất mạch, chịu tội chạy trốn, dù chúng ta ra tay giết hắn, cũng chẳng ai có thể nói xấu, hơn nữa, lệnh truy nã chính là do Giang Lăng quận Vân Lâu tuyên bố, Quận Vương và Quý Lâu chủ ra tay đối phó hắn cũng hợp tình hợp lý.
Trong lòng Bùi Thiên Nguyên và Quý Không cười khẩy, những lão hồ ly này vẫn muốn làm bọn họ trúng bẫy.
Bùi Thiên Nguyên và Quý Không vốn tưởng rằng người mà Khương thị nhất mạch truy nã là nhân vật tầm thường Thiên Tượng tam trọng, liền ra tay giúp đỡ, nhưng thật không ngờ, ‘ tiểu nhân vật ’ hôm nay lại dẫn phát phong ba lớn như thế, thật sự làm người ta ngạc nhiên.
Nhưng trên thực tế hai bên đã kết thù kết oán, lại có lệnh truy nã trước đó, e rằng bọn họ không ra tay đối phó Tần Vấn Thiên cũng không được.
- Tiểu tử, chỉ có thể trách ngươi số mệnh không tốt.
Ánh mắt Bùi Thiên Nguyên xuyên thấu hư không, nhìn về phía Cửu Tiên Chung, rất hiển nhiên, Quận Vương Giang Lăng quận Bùi Thiên Nguyên đã chuẩn bị ra tay với Tần Vấn Thiên, diệt trừ hắn tại Giang Lăng quận, chấm dứt hậu hoạn về sau.
- Đi thôi.
Tiệc rượu chưa tàn, mọi người bay lên trời, bay về phía Cửu Tiên Chung.
Ngoài bọn họ ra, khu vực Cửu Tiên Chung, chung quanh đám đông rất nhiều người nhìn thấy trong hư không xuất hiện hình bóng Tần Vấn Thiên thì sửng sờ, bọn họ nghe thấy cường giả trong hư không nhìn Tần Vấn Thiên, thần sắc lạnh buốt:
- Hóa ra ngươi là tội phạm truy nã của Giang Lăng quận Tần Vấn Thiên, ngươi từng giết Khương Cuồng của Khương thị nhất mạch, hôm nay trốn tới Phiêu Tuyết thành, thật là to gan.
- Tội phạm truy nã?
Ánh mắt người chung quanh ngưng trọng, lập tức không ít người nhận ra, khó trách hình ảnh trong hư không quen thuộc như thế, hóa ra là nhân vật có lệnh truy nã, thiên kiêu sáng tạo kỳ tích lại là tội phạm truy nã, hắn tên là Tần Vấn Thiên, trước kia giết người của Khương thị nhất mạch, hóa ra tính ngạo mạn đã xâm nhập vào trong xương cốt và tính cách của hắn.
- Thực là yêu nghiệt, ta nghe nói Khương thị nhất mạch sở dĩ truy nã hắn, là vì hắn giết Khương Cuồng trước mặt rất nhiều cường giả Khương thị nhất mạch, hơn nữa còn toàn thân trở ra, cách đó không lâu, hắn lại tới Phiêu Tuyết thành gây sự càng gây ra rung động, đúng là kẻ không chịu ngồi yên.
Có người nói ra những chuyện mình biết, hắn cảm thán, nhìn Tần Vấn Thiên bằng ánh mắt khâm phục.
Chỉ thấy ở giữa Cửu Tiên Chung, đôi mắt Tần Vấn Thiên bắn ra hàn quang, tóc dài bay lên, khuôn mặt hắn biến ảo, chỉ qua một lát, một gương mặt anh tuấn cao ngạo xuất hiện, hoàn toàn giống với hình ảnh trong hư không.
Khôi phục khuôn mặt vốn có, Tần Vấn Thiên tắm trong vô số phù quang, càng lộ ra vẻ phi phàm, khi hắn ngẩng đầu nhìn lên trời, đôi mắt cuồng ngạo giống như hậu duệ thần linh.
- Thật tuấn tú.
Có người khen một tiếng.
- Khí chất này còn tuấn tú hơn hình ảnh, quả nhiên không phải phàm nhân.
Rất nhiều người bị khí chất của Tần Vấn Thiên hấp dẫn, mặc thân thể Bùi Vũ hơi run rẩy, khuôn mặt Tần Vấn Thiên khôi phục không chỉ càng thêm tuấn tú, còn trở nên trẻ trung, nàng lúc trước nhìn thấy lệnh truy nã đã cảm thấy Tần Vấn Thiên bị oan, rõ ràng là do Khương thị nhất mạch làm xằng làm bậy tạo thành, trong tình hình đó Tần Vấn Thiên giết Khương cuồng cứu bằng hữu của mình, có thể nói nghĩa bạc vân thiên.
- Thật không ngờ, Thiên Vấn huynh lại chính là Tần Vấn Thiên.
Xa Viên thì thào nói nhỏ, hắn cũng không chú ý, dù sao Tần Vấn Thiên và hắn mới quen, không có khả năng nói cho hắn biết chính mình là tội phạm truy nã, Tần Vấn Thiên giấu diếm thân phận là việc rất bình thường.
- Đúng vậy, ta đúng là Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên giết chết tên chết tiệt Khương Cuồng Khương thị nhất mạch.
Chỉ thấy Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn về hư không, cao giọng nói, không thèm quan tâm.
Đúng lúc này, ở xa có âm thanh gào thét vang lên, chỉ thấy nhiều cường giả lục đục bay đến, kể cả Quận Vương Giang Lăng quận Bùi Thiên Nguyên cùng với lâu chủ Vân Lâu Quý Không.
Bọn họ quan sát Tần Vấn Thiên phía dưới, thần sắc lạnh lùng, nhất là cường giả Khương thị nhất mạch, sát niệm ngập trời.
- Tần Vấn Thiên, ngươi có biết tội của ngươi không.
Cường giả Khương thị nhất mạch cao ngạo nói.
Tần Vấn Thiên nhìn hắn, kiêu ngạo nói:
- Khương thị nhất mạch ngươi còn ngại mất mặt chưa đủ hay sao? Còn dám đứng ở đó nói lời ngông cuồng.
- Hỗn láo.
Cường giả Khương thị nhất mạch không nghĩ tới Tần Vấn Thiên cuồng đến loại tình trạng này, chỉ thấy tay hắn chỉ vào Tần Vấn Thiên nói:
- Ngươi giết đệ tử Khương Cuồng Khương thị nhất mạch của ta, cả Giang Lăng quận đều truy nã ngươi, tội ngươi không thể tha, phải giết không tha.
- Nực cười, thật đáng buồn.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nhìn người trên không:
- Ngày xưa tại Vô Ưu thành, Khương thị nhất mạch ngươi ỷ thế hiếp người, sai phủ thành chủ đi bât các thiếu nữ trong thành tới hầu hạ các ngươi, trong đó có muội muội của ta, ta trước sau tới đòi ngươi, chỉ muốn mang muội muội ta rời đi, Khương thị nhất mạch ngươi không chịu thả người, ta mới ra tay, ta ở trước mặt nhiều cường giả Khương thị nhất mạch, giết Khương Cuồng, việc này, có lẽ ngươi không cần phủ nhận, các ngươi không kiểm điểm bản thân mình, lại nói ta có tội, tội từ đâu đến?
Tần Vấn Thiên ngón tay chỉ hướng hư không nhiều cường giả, nói:
- Ta có tội, đơn giản vì ta không mạnh như các ngươi, nếu như ngày đó trên tiệc rượu Quận Vương, tất cả đại thiên kiêu sỉ nhục ta, lại không cho ta được phản bác, nếu không sẽ giết ta, tội từ đâu đến? Nói trắng ra, chẳng qua là các ngươi chỉ là kẻ ỷ thế hiếp người, ức hiếp người yếu hơn các ngươi, nếu gặp được người mạnh hơn các ngươi, chỉ sợ lại nịnh hót lấy lòng ,cũng chỉ như đám súc sinh, thật đáng buồn.
- Hỗn láo.
cường giả Khương thị nhất mạch lên tiếng quát lớn, cường giả trong hư không tức giận, lời nói Tần Vấn Thiên không chỉ nói riêng Khương thị nhất mạch, mà còn có bọn họ.
Kẻ này thật hỗn láo, không giết không được.
- Hỗn láo?
Tần Vấn Thiên cười khẩy:
- Các ngươi nói ta có tội, tội này ai định? Nực cười đến cực điểm.
- Ta, nói ngươi có tội.
Lúc này, Quận Vương Giang Lăng quận Bùi Thiên Nguyên lên tiếng, nội tâm mọi người run lên, Bùi Thiên Nguyên thân là Quận vương Giang Lăng quận, hắn nói có sức nặng mười phần.
- Quận Vương.
Sắc mặt Bùi vũ tái nhợt, đây chính là thái độ Quận Vương muốn đối phó Tần Vấn Thiên.
- Ngươi?
Tần Vấn Thiên nhìn về phía Bùi Thiên Nguyên, cười nói:
- Ta giết người vô đức như Khương thị nhất mạch, ngươi định tội ta, người Khương thị nhất mạch ỷ thế hiếp người, cưỡng bức nữ tử lại là vô tội? Chính hành vi này của ngươi cũng xứng làm Quận Vương Giang Lăng quận, chẳng qua chỉ là tay sai những thế lực này mà thôi, cũng xứng có tư cách định ta tội danh? Ngươi là cái quái gì?
Giọng Tần Vấn Thiên nói làm mọi người rung động, hắn mắng Quận Vương Giang Lăng quận là tay sai, thật là to gan, quả thực coi trời bằng vung.
Nhưng đối với Tần Vấn Thiên mà nói, hắn căn bản không quan tâm, từ khi Bùi Thiên Nguyên hạ lệnh truy nã hắn, hai người đã có ân oán, nếu Bùi Thiên Nguyên sau này không đối địch với hắn, hắn tự nhiên cũng không ghi hận đối phương, nhưng Bùi Thiên Nguyên lại có ý định giúp các thế lực chèn ép hắn, bao gồm việc trên tiệc rượu, hơn nữa còn có câu nói hiện tại tỏ rõ lập trường.
Đừng cho rằng đây chỉ đơn giản là một câu nói, nhưng nó một câu đại diện lập trường, nghĩa là Bùi Thiên Nguyên đã chuẩn bị giết hắn, nếu Bùi Thiên Nguyên không thể hiện lập trường thì hắn không cần làm rõ tới mức này.
Nếu đã là như vậy, Tần Vấn Thiên có gì không dám nói?
Bùi Thiên Nguyên, định tội hắn? Có tư cách gì.
Muốn giết hắn, hắn còn quan tâm sao?
- Ngươi biết chính mình đang nói gì không?
Mặc dù Bùi Thiên Nguyên bị nhục mạ cũng không hề nổi giận, có thể thấy được lòng dạ hắn đáng sợ thế nào, nhưng mà khóe miệng hắn cong lên, cùng với gương mặt lạnh lẽo cũng đủ biết ý định giết người của Quận Vương Bùi Thiên Nguyên.
- Ta đương nhiên biết rõ, nhưng các ngươi biết rõ chính mình đang làm cái gì không?
Tần Vấn Thiên đảo qua Bùi Thiên Nguyên, hắn đứng đó với dáng vẻ cao ngạo và nói:
- Ta trước đây có thể giết Khương Cuồng trước mặt Khương thị nhất mạch, hôm nay lại có thể luyện khí thông tiên, luyện thành tiên binh, giết Tiên Thai cảnh, lĩnh ngộ huyền bí Cửu Tiên Chung, các ngươi dám đến đây vây quét ta, biết rõ hậu quả chưa?
Tần Vấn Thiên vừa rứt lời, mọi người chung quanh nuốt nước miếng, thân thể run rẩy.
Lời này làm nhiều người giật mình, dường như nhìn thấy bối cảnh đáng sợ sau lưng hắn.
Hơn nữa, hắn làm được những chuyện này đã nói rõ thiên phú của hắn, quả thật có dấu hiệu như vậy.
Chẳng lẽ Tần Vấn Thiên thật sự xuất thân từ thế lực siêu cấp, không sợ Khương thị nhất mạch ở Vân Châu đại địa?
- Đừng nghe hắn nói xàm, ngày xưa hắn phô trương thanh thế tại Vô Ưu thành nhưng không gặp những người khác xuất hiện, hơn nữa, hắn tới Phiêu Tuyết thành, còn vụng trộm ẩn nấp thân phận, nếu thật sự xuất từ thế lực lớn, không cần phải như thế.
Cường giả Khương thị nhất mạch nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, nói:
- Ngươi thật sự biết dựa thế, những lời vô căn cứ như vậy cũng có thể biên ra.
Mọi người nhìn Tần Vấn Thiên, chỉ thấy sau khi hắn nghe lời nói của cường giả Khương thị nhất mạch thì cười một cách khinh miệt, tuyệt nhiên không có hề quan tâm.
- Ngu xuẩn.
Tần Vấn Thiên nói chuyện với giọng diệu châm chọc:
- Ccũng khó trách, thế lực con sâu cái kiến như ngươi làm sao biết rõ thế lực siêu cấp bồi dưỡng hậu nhân thế nào, như Khương Cuồng và Khương Yển của Khương thị nhất mạch các ngươi, bản thân chỉ biết trốn trong che chở của cường giả gia tộc, bọn chúng là đồ vô dụng, chẳng qua là ngụy thiên kiêu mà thôi, kì thực vô cùng yếu ớt, không chịu nổi một kích, nếu không có các ngươi nhúng tay, loại ngụy thiên kiêu này, ta muốn giết bao nhiêu thì có thể săn giết bấy nhiêu, các ngươi tự suy nghĩ thật kỹ.
Vừa dứt lời, nội tâm mọi người rùng mình, đúng vậy, chẳng cần từ cái chết của Khương Cuồng, dựa vào những lời này, nếu như không có những nhân vật Tiên Thai nhúng tay, việc này chỉ là hậu bối tranh phong, chỉ sợ dựa vào năng lực của Tần Vấn Thiên là có thể muốn giết bao nhiêu thì giết bấy nhiêu, bọn họ căn bản không có lực lượng phản kháng.
Đôi co một lúc như vậy, chênh lệch lập tức hiện ra, nói hắn là đệ tử được siêu cấp thế lực cũng không sai, tỷ lệ hắn đi một mình đi ra ngoài rèn luyện là rất cao.
Tần Vấn Thiên nhìn sắc mặt đám người này thay đổi, trong lòng cười lạnh không thôi, mặc dù không có tác dụng gì, cũng hù chết những người kia, cho dù bọn họ ra tay với mình cũng ăn ngủ không yên!
Huống hồ hắn không hề nói dối nửa lời, thế lực như Thiên Phù giới là thứ đám người này có thể tưởng tượng hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận