Thái Cổ Thần Vương

Chói mắt nhất

Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
- Chu Hành Nham.
Sắc mặt của người Chiến Thiên tiên phủ xanh mét, Chu Hành Nham thua, rơi xuống.
- Xem ra hắn cũng không yếu như đã tưởng, mà là một yêu nghiệt đáng sợ.
Mọi người nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, chỉ thấy hắn vẫn đang nhìn xuống dưới, ánh mắt cao ngạo lạnh lẽo, hắn vẫn muốn khiêu chiến tiếp.
- Ai có thể giết hắn?
Trong những cường giả của Chiến Thiên tiên phủ, Chu Chiến đang ngồi trên ghế vua nhìn thấy ánh mắt cao ngạo của Tần Vấn Thiên, lạnh lẽo nói.
Tên này, chỉ mới thắng hai trận mà đã kiêu căng như vậy, giống như hắn không đặt tiên vương ở trong mắt vậy.
- Những đệ tử kiệt xuất tại cảnh giới Thiên Tượng tứ trọng của Chiến Thiên tiên phủ chúng ta cũng không nhiều lắm, trừ Liễu Nham, chỉ còn một người chiến lực mạnh mẽ, nhưng mà bây giờ thì hắn đã đạt được trăm trượng chiến khí ở võ đài khác rồi.
Ở bên cạnh Chu Chiến có một vị trưởng lão chỉ hướng một tòa chiến đài khác, ở nơi đó có một người chiến khí lơ lửng, trăm trượng chiến khí xoay quanh, trăm chiến trăm thắng.
- Người này là Vạn Phu Hầu, có lực chiến đấu rất đáng sợ, lại có cả chiến khí tăng thêm, là người có hi vọng nhất để lọt vào trước 1000 tên cường giả trong cảnh giới này.
Trưởng lão này chậm rãi nói, Chu Chiến là cường giả cảnh giới tiên vương cho nên cũng không chú ý nhiều về Chiến Thiên tiên phủ, trừ một vài đệ tử cảnh giới Tiên Đài còn những đệ tử khác đều do đời sau quản lý.
- Vậy thì hãy để Vạn Phu Hầu đi giết hắn đi.
Chu Chiến hạ lệnh để cho lão già kia lộ ra một mặt sắc bén, lập tức gật đầu rồi quay qua Vân Thiên chiến đài nói:
- Vạn Phu Hầu, ngươi hãy đi giết Tần Vấn Thiên đi.
Mọi ánh mắt đều hướng tới chỗ của Vạn Phu Hầu, chỉ thấy hắn vẫn còn đang chiến đấu, trăm trượng chiến khí có vẻ rất uy nghiêm, lực chiến đấu rất đáng sợ, đối thủ bị hắn mạnh mẽ áp chế, chỉ một lát sau thắng bại đã phân, nắm đấm có chứa chiến khí của hắn trực tiếp đập nát địch thủ, rất bá đạo và sắc bén.
- Vâng.
Sau khi giết chết địch thủ thì đôi mắt của Vạn Phu Hầu quét về phía Tần Vấn Thiên, thân hình lập tức run lên, bay thẳng lên trời, sau một tiếng nổ mạnh thì đã xuất hiện trên chiến đài của Tần Vấn Thiên.
- Vạn Phu Hầu của Chiến Thiên tiên phủ, danh tiếng của hắn rất vang dội, còn mạnh hơn nhiều Chu Hành Nham, bây giờ lại có hơn trăm trượng chiến khí lơ lửng quanh người nên lực chiến đấu càng mạnh hơn, không biết Tần Vấn Thiên có thể đấu với hắn hay không.
Bên người của Nhàn Vân tiên vương có người nói nhỏ, nhưng mà Nhàn Vân tiên vương vẫn lặng im không nói.
Hắn hi vọng những yêu nghiệt của Vân Châu càng mạnh càng tốt, như vậy sẽ càng có nhiều cơ hội hơn khi đi tham gia tuyển chọn của Đông Châu, sẽ không bị người của mười hai châu khác đè xuống, nếu cuối cùng có thể trở thành một trong ba người làm đệ tử của Đông Thánh bệ hạ thì hắn càng có thêm danh vọng.
Áp lực của Vạn Phu Hầu còn lớn hơn của Vũ Dương, trăm trượng chiến khí lượn lờ như rồng, xoay xung quanh người, cực kỳ uy nghiêm.
Cả người Vạn Phu Hầu run lên, thiên tượng tinh thần mở ra, giữa không gian lại bị lấp đầy bởi màu vàng kim, chỉ thấy vô tận hoa văn màu vàng lượn lờ, giống như vòng sáng chiến khí, liên tục khắc trên người Vạn Phu Hầu, làm cho cả người hắn có cực kỳ mạnh mẽ chiến khí, khí thế chiến đấu của hắn tăng lên vài lần.
- Oanh!
Vạn Phu Hầu bước chân tới, liền có tiếng gầm rú, tiếng nổ vang không ngớt, chiến hoàn rung động điên cuồng, ánh sáng vàng kim bay đầy trời, chỉ thấy trong ánh vàng, Vạn Phu Hầu đấm ra một đấm, có một quyền hơn trăm trượng do ánh sáng ngưng lại, quét ngang trời đất, hư không run rẩy, quyền mang đáng sợ của hắn giống như có thể đấm xuyên trời đất, đánh thẳng tới Tần Vấn Thiên.
- Rất tốt.
Chu Chiến khen ngợi một tiếng, một người như hắn chỉ cần cảm nhận khí thế của Vạn Phu Hầu thì đã biết hắn ta không phải kẻ tầm thường, dưới lực tấn công mạnh mẽ này không cần phải nói Thiên Tượng tứ trọng, kể cả Thiên Tượng ngũ trọng cũng sẽ bị một quyền của Vạn Phu Hầu đấm chết.
- Vạn Phu Hầu đã luyện Chiến Thiên Thần Quyền tới cảnh giới rất cao rồi, bằng vào ngộ tính và thiên phú của hắn, khi tới được cảnh giới Tiên Đài thì có thể dùng một quyền giết tiên.
Người bên cạnh cũng rất hài lòng về lực công kích của Vạn Phu Hầu, có thể để cho người kinh ngạc và thán phục.
Chỉ thấy trên người Tần Vấn Thiên phù quang lộng lẫy, giống như có một áo giáp ánh sáng vậy, cả người hắn xuất hiện tiếng nổ vang, cả người đều lột xác, bàn tay có ánh sao đáng sợ, trong mắt bắn ra ánh sáng dị dạng, từng tia ánh sáng tím vàng lượn lờ quanh người làm hắn có lực lượng trấn áp cực kỳ đáng sợ.
- Ầm!
Chỉ thấy hắn đánh ra một chưởng, giống như có một chưởng ấn có phù quang sặc sỡ xuất hiện, đè ép trời đất, trong chưởng ấn giống như có một người khổng lồ ở trong đó vậy.
Chiến Thiên Thần Quyền và Trấn Thiên Chưởng đập vào nhau, bộc phát ra một tiếng nổ khủng bố.
- Oanh!- Chỉ thấy cả người Vạn Phu Hầu chạy như điên tới, tinh thần thiên tượng trong hư không cũng sáng chói hơn, đã thấy hai chưởng của Tần Vấn Thiên đập tới còn nhanh hơn, áp lực khủng bố đè xuống, uy hiếp trời đất, chỉ thấy từng cái chưởng ấn từ hư không xuất hiện đập xuống.
Ánh mắt Vạn Phu Hầu sáng lên, hai tay đấm thẳng, hai chưởng ấn lập tức nổ tung, nhưng mà cả người Tần Vấn Thiên đã tới, tinh tượng trấn diệt xuất hiện, lực lượng đè ép khủng bố đập tới thiên tượng tinh thần của đối thủ, sau đó càng có nhiều bóng người đáng sợ lao ra đập vào hào quang chiến khí của đối phương.
- Giết.
Bàn tay to lớn của Tần Vấn Thiên giống như có thể hái xuống ngôi sao, giết người đoạt mạng.
- Cút ngay.
Vạn Phu Hầu gầm lên một tiếng, một quyền đập tan bầu trời, ánh sáng trên người hắn càng mạnh mẽ nhưng cũng đã cảm nhận được lực lượng chân chính của Tần Vấn Thiên, đó là thẳng tiến không lùi, đè ép cả một vùng trời đất.
Con ngươi của Tần Vấn Thiên đáng sợ đến cực điểm, tinh tượng trấn diệt ập tới, Vạn Phu Hầu chỉ cảm thấy phải dùng toàn lực để đi đỡ, mà chưởng ấn của Tần Vấn Thiên lại liên miên không dứt, cực kỳ mãnh liệt đập tới, hủy diệt đất trời.
- Mạnh thật!- Những người phía dưới chỉ thấy được những chưởng ấn và bàn tay khổng lồ thay nhau đập tới, ép tới Vạn Phu Hầu không thể hít thở, chỉ có thể dùng chiến khí trên người đỡ lấy, nhưng cứ như vậy thì hắn sẽ bị thua mà thôi.
Sau một giây, đã có vô số lần va chạm, cuối cùng mọi người cũng thấy Vạn Phu Hầu không thể đỡ được nữa, đã bị thương, sau đó có một bàn tay khổng lồ đập thẳng vào mặt hắn, sau một tiếng nổ vang, Vạn Phu Hầu đã bị một chưởng đập chết, người bị đánh bay ra khỏi Vân Thiên chiến đài, lại một thiên kiêu rơi xuống dưới.
Thua, rơi xuống.
Tần Vấn Thiên hấp thu trăm trượng chiến khí, lúc này, cả người của Tần Vấn Thiên lơ lửng chiến khí, giống như gió bão rít gào, hắn chậm rãi đi tới ạnh chiến đài, ánh mắt quét nhìn xung quanh, không ai so được.
- Quá yếu, không có gì đáng sợ cả.
Tần Vấn Thiên cao ngạo nói, sau khi nói xong thì có một tiếng hét dài từ phương xa truyền tới, giống như biển gầm làm cho người của Chiến Thiên tiên phủ tức giận, đôi mắt của Chu Chiến cũng nhìn xung quanh, vẻ mặt rất khó nhìn.
Người xem phía xa lại có hào hứng, hình như lại xuất hiện một yêu nghiệt tài năng xuất chúng, hơn nữa người này còn đã trải qua trận chiến ở thành Phiêu Tuyết.
Những người đang tham gia tuyển chọn thì lại đang suy nghĩ nếu đấu với Tần Vấn Thiên thì kết quả sẽ như thế nào?
- Chẳng lẽ Chiến Thiên tiên phủ chúng ta không còn người nào có thể giết hắn tại cùng một cảnh giới sao?
Chu Chiến lạnh lùng nói, những người ở xung quanh cũng không biết trả lời như thế nào.
Vạn Phu Hầu đã là người mạnh nhất tại cảnh giới này rồi, nếu ở cảnh giới khác thì Chiến Thiên tiên phủ sẽ có đệ tử xuất sắc hơn, nhưng mà tại cảnh giới này thì thật sự không có.
- Đáng tiếc là hắn mới chỉ có Thiên Tượng tứ trọng, nếu như là Thiên Tượng ngũ trọng thì hắn chết chắc rồi.
Trưởng lão Lãnh Băng Băng ở cạnh nói, để chuyển hướng đề tài, mặc dù không trả lời trực tiếp nhưng mà Chu Chiến lại hiểu rõ.
- Yếu đuối.
Chu Chiến lạnh lùng nói, những người khác cũng không dám nói tiếp.
- Mọi người yên tâm đi, những người khiêu chiến ta nếu không muốn giết ta thì ta cũng sẽ không giết người, mọi người có thể yên tâm mà chiến đấu.
Tần Vấn Thiên thấy không có người dám khiêu chiến thì đành mở miệng nói, làm cho rất nhiều người yên tâm, những người vừa rồi đúng là định giết Tần Vấn Thiên.
- Ta đã sớm nghe danh Tần Vấn Thiên rồi, nếu vậy thì để ta tới khiêu chiến đi.
Một công tử nhẹ nhàng đi lên chiến đài, cuộc chiến đấu cũng không có bât ngờ, hắn bại, nhưng mà Tần Vấn Thiên chỉ đánh bại hắn và cướp chiến khí đi chứ không làm hắn bị thương quá nặng, chỉ làm cho đối thủ bị vết thương nhẹ, điều này làm cho mọi người càng yên lòng, cho nên càng có nhiều thiên kiêu muốn khiêu chiến Tần Vấn Thiên hơn, nhưng mà đều thua.
Chỉ trong ngắn ngủi vài canh giờ, Tần Vấn Thiên đã liên tục chiến thắng mấy trăm trận chiến, chiến khí đã có hơn năm trăm trượng, lơ lửng xung quanh người hắn, có lực uy hiếp cực kỳ đáng sợ.
Quân Mộng Trần cũng không nhịn lâu được, đã lên chiến đài chiến đấu, ngay bên cạnh Tần Vấn Thiên, trong cùng cảnh giới Thiên Tượng tam trọng thì hắn cực kỳ mạnh mẽ, trong thời gian ngắn đã cướp được trăm trượng chiến khí.
Tử Tình Hiên cũng vậy, nàng cũng ở trên chiến đài cạnh Tần Vấn Thiên, cũng thắng lợi không ít, chỉ là Mộ Nham vẫn chưa ra tay, chỉ mỉm cười mà nhìn ba người, ba sư huynh đệ này vào thế lực nào? Tại sao sư phụ lại mang theo họ, mỗi người lại còn rất mạnh mẽ nữa chứ.
- Sư huynh, rất thoải mái a.
Quân Mộng Trần cười nói với Tần Vấn Thiên, sau đó nhìn về phía Tử Tình Hiên:
- Sư tỷ cố lên, chúng ta phải là người nhiều chiến khí nhất.
- Ngông cuồng.
- Nhóc con càn rỡ.
Từng tiếng nói từ phía dưới truyền tới, bọn họ cũng đã biết ba người này là sư huynh đệ, đúng là cùng một khuôn đúc ra, ngông cuồng không biết trời cao đất dày, lại còn muốn trở thành ba người chói sáng nhất tại Vân Châu sao?
Đây quả thật là khinh thường thiên kiêu của Vân Châu mà, mặc dù họ thật sự chói mắt, nhưng mà nói vậy thì đúng là quá kiêu ngạo.
Nhưng điều này cũng làm cho những người của thế lực lớn có ân oán với Tần Vấn Thiên trở nên hoài nghi, hay là người này đúng là có môn phái mạnh mẽ sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận