Thái Cổ Thần Vương

Cô Tô Thiên Kỳ

Cô Lưu Phong rời ánh mắt, nhìn về phía Quân Mộng Trần cùng với Tử Tình Hiên, cười nói :
- Hai vị này là ?
- Sư đệ ta Quân Mộng Trần cùng với sư muội Tử Tình Hiên.
Tần Vấn Thiên vui vẻ giới thiệu, rồi chỉ vào Cố Nhất Phong nói :
- Đây là bằng hữu ngày trước của ta ở thế giới hạt căn bản, Cố Nhất Phong.
- Haha, nếu đã là bằng hữu của Tần sư huynh, thì cũng là bằng hữu của Quân Mộng Trần ta.
Quân Mộng Trần sảng khoái nói, Tử Tình Hiên khẽ vuốt cằm nhìn Cố Lưu Phong, nàng lần đầu tiên gặp Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần rất lãnh đạm, không bộc hay bạch cảm xúc, nhưng sau khi tiếp xúc với họ, nàng đã thể hiện rõ sự công nhận hai vị này là đồng môn của nàng, khả năng suất chúng không thua kém gì nàng.
Tử Tình Hiên cũng có chút kinh ngạc, không nghĩ rằng tên Tần Vấn Thiên này lại đến từ thế giới hạt căn bản, như vật hắn và tên Cố Lưu Phong này, đều là những cực phẩm của thế giới hạt căn bản rồi.
- Có thể cùng Cố Vấn Thiên ngươi tương phùng tại Tiên Vực, thật không dễ dàng, hơn nữa, ta còn nghe nói có thể Hoa Thái Hư cũng sẽ đến, nếu đã như vậy, thì Top ba thẻ danh bài của Tiên Võ Giới chúng ta, đều có mặt đông đủ rồi, cuộc gặp mặt này quả là kì diệu, Tiên Vực to lớn như vậy, nói gặp là gặp.
tựa hồ tính tình Cố Lưu Phong cũng thay đổi đôi chút, năm đó hắn trầm mặc ít nói, cao ngạo vô song, bây giờ ở Tiên Vực tương phùng cùng với Tần Vấn Thiên, dường như nhiều lời hơn rất nhiều.
- Hoa Thái Hư.
Tần Vấn Thiên lại một lần nữa nghe được tên cố nhân này, trong lòng không khỏi cảm khái, khi còn trẻ đã được biết đến Hoa Thái Hư, Hoa Thái Hư của năm đó là TOP đầu của Thiên Mệnh bảng,. Vào thời điểm Sở Quốc hàng lâm, vô cùng uy phong, về sau hắn cũng chiếm được vị trí đệ nhất của Thiên Mệnh bảng, giết luôn đệ đệ của Hoa Thái Hư, rồi cùng nhau tham gia thí luyện của Tiên Võ Giới, hiện ở Tiên Vực, không ngờ lại có thể trùng phùng, hơn nữa, lại chính là đối thủ của nhau, quả là kỳ diệu.
Chỉ có điều Tần Vấn Thiền đối với Hoa Thái Hư thật sự là nể phục, hắn bái bái nhập Vạn Hóa Tiên Vương môn hạ, có Tiên Vương chỉ đạo tu hành,đến bây giờ há chẳng phải càng phi phàm sao.
- Đi thôi, chúng ta tìm tửu lầu ngồi một lát đi, khu vực tửu lầu này đều là người của Đông Thánh cai quản, đều thuộc vào sản nghiệp của Đông Thánh chỉ cần vào bằng các châu lệnh, không cần phải trả bất kỳ giá nào cũng được hưởng chế độ ăn ở tuyệt vời nhất.
Cố Lưu Phong đến từ sớm, vì thế mà nám được nhiều thông tin hơn một chút, Tần Vấn Thiên sớm đã nhìn ra cổ lệnh nằm ở trước ngực đối phương, Kiềm, Cố Lưu Phong, ba mươi ba.
Điều đó có nghĩa là Cố Lưu Phong đến từ châu Kiềm đại địa, ở khu vực đó thẻ danh của hắn mang số ba mươi ba.
Cố Lưu Phong cũng đã sớm nhìn ra cổ lệnh trước ngực của ba người Tần Vấn Thiên,lúc này giữ lại trong lòng ? haiz, Tần Vấn Thiên tất có duyên gặp gỡ, ba người huynh đệ bọn họ, ngoài thẻ danh Vân Châu Đại Địa đứng thứ 17 của Tần Vấn Thiên, Tử Tình Hiên thứ năm, còn hắn người huynh đệ trẻ tuổi, thứ hai.
Thẻ danh của ba người, người này so với so kia xuất chúng hơn cả.
- Tốt.
Tần Vấn thiên gật đầu, cùng tìm tửu lầu nghỉ ngơi, tha hương gặp cố nhân, hai người đều nhiều lời hơn trước, năm đó hai người cũng không có quá nhiều cơ hội giao lưu, cũng bởi Tiên Vực bao la vô tận mà hai nhận vật xuất chúng trưng phùng tại thế giới hạt căn bản, tự nhiên mà đến ắt sẽ sinh ra cảm giác gần gũi hơn thảy.
Cố Lưu Phong hàn huyên không ít, Tiên Võ Giới chính là Tiên Vương cấp thế lực, có Tiên Vương cường giả tọa trấn, bọn họ xem thiên kiều của thế giới hạt căn bản rất coi trọng, bởi vậy mà thiết lập Tiên Võ Giới trên thế giới hạt căn bản, chọn lựa ra những nhân vật kiệt xuất, ban đầu Hoàng Cực Thánh Tông cũng biết rằng Tiên Võ Giới là đang cùng hắn cướp người,nhưng đó cũng là lí do mà họ chỉ biết cam chịu sự tồn tại của Tiên Võ Giới
Tiên Võ Giới đạt ở Thế giới hạt căn bản một tinh lực rất lớn, trên thân thiên kiều, bởi vậy cực kỳ nhiều môn nhân đến từ Thế giới hạt căn bản, đến Tiên Vực đều phải bắt đầu từ con số không tròn chĩnh,cạnh tranh rất tàn khốc, Cố Lưu Phong cùng đi trên con đường đó, không biết có bao nhiều đã ngã xuống vì cạnh tranh, mới để cho hắn ở Tiến Võ Giới có vị trí như ngày hôm này.
Tiên Vực cạnh tranh quá tàn khốc kịch liệt, không chỉ phải đấu giặc ngoại, mà còn phải cạnh tranh nội bộ, cùng đông môn huynh đệ tranh giành tài nguyên, giành sự coi trọng của trưởng bối, bởi vì hầu hết đều là thiên kiều của Thế giới hạt căn bản, trong nội bộ Tiên Võ giới tranh đấu hết sức quyết liệt, đào thải người yếu, người mạnh lên ngôi, so với thời Hoàng Cực Thánh Tông gian nan bội phần, cùng người tranh người, đều là những thiên kiều vô cùng ưu tú, bây giờ nghĩ lại,thiên kiều của thời đại bát đại trấn áp thật chẳng ra làm sao.
Cố Lưu Phong nhấp chén rượu, cảm khái nói.
- Đó là dĩ nhiên.
Tần Vấn Thiên gật đầu công nhận,thiên kiều thời Bát Đại địa trấn, buộc bải trở nên xuất chúng hơn, ưu tú hơn so với thời đại trước, nếu không đến Tiên Vực sẽ trở thành những con người tầm thường mà thôi.
Sự xuất hiện của Phong Hoa Tuyệt đại nhân, không phải trong thời ngắn là có thể thiên bẩm bộc phát, mà phải trải qua một quá trình ren luện bền bỉ, không ngững trưởng thành, không ngừng phát huy, rèn rũa bản thân trở thành một viên ngọc sáng, phá vỡ giới hạn bản thân, khi gặp đối thủ tài năng cứ thế mà vung ra.
- Quân Mộng Trần là nhân vật có danh bài hai Châu Vân Đại Địa, như vậy đã là cực kỳ xuất chúng, chỉ có điều lần yến tiệc này thiên kiều quá đông, mà trong đó, lại lấy Đông Châu, Càn Châu, Ly Châu là một trong ba danh bài quan trọng nhất, nhiều thiên tài nhất, đây cũng là ba châu có thiên kiều mạnh nhất, thậm chí ta đến nơi này,những cái tên này đều nghe qua không ít lần.
Cố Lưu Phong chậm rãi nói,tuy rằng trên khuân mặt hắn lộ rõ vẻ tự tin của năm xưa, nhưng dường như vẫn thiếu vài phần phong thái.
Ngày đó, Cố Lưu Phong chính là thiên kiều đứng đầu của thời Bát Đại Địa Trấn, Hoàng Cực Thánh Vực vô cùng sủng ái, không người nào có thể thay thế, từ khi đến Tiên Vự mặc dù có rất nhiều người cùng tông môn nhưng cạnh tranh vô cùng khó, mà phóng nhãn sang mười ba châu Đông Thánh, quả thật có rất nhiều người còn xuất chúng hơn hắn,với tình hình như vậy, đã rèn rũa ra hắn, khiến cho hắn năm đó thiếu mất đi cái loại tuyệt đại hoa phong khi chất này.
- Ta không tin cái gì mà thiên kiều xuất chúng nhất của Đông Châu, Càn Châu, Ly Châu, ta và Tần huynh còn có Tình Hiên sư tỷ, chắc chắn sẽ đi được đến cuối cùng.
Quân Mộng Trần không phục nói, nhiệm bụ của bọn hắn, là phải trở thành người xuất chúng hơn nhưng người kia, Tam đại châu này là ba châu mạnh nhất trong mười ba châu Đông Thánh,so với thiên kiều có xuất phát điểm không giống bọn họ càng xuất sắc hơn.
Quân Mộng Trần vừa dứt lời, ngay tức khắc mọi ánh mắt đổ dồn về phía hắn, thầm nghĩ người này quả đúng là không biết trời cao đất dày.
- Đông Châu chi địa, Cô Tô Thiên Kỳ, Thiên hạ vô song, ngươi tuy là thiên kiều thứ hai của Vân Châu Đại Địa, thiên tư bất phàm, nhưng nếu muốn cùng Cô Tô Thiên Kỳ so tài, e là không biết tự lượng sức mình.
bên cạnh có một người Đông Tiên Thanh đạm mạc nói, nghe tên từ trong miệng hắn nói ra, tức khắc rất nhiều người trong tửu lầu gật đầu tán thành, có người cười nói :
- Bất luận kẻ nào muốn cùng Cô Tô Thiên Kỳ so tài, đều tự rước lấy nhục.
- Đúng vậy, đơn truyền chín đời Cô Tô gia, đời thứ nhất vẫn là Cô Tô Bình Giang của mười mấy vạn năm trước,Tiên đế cường giả, sau đời đời truyền lại, Tiên Vương xuất hiện ở mọi thời đại, có thể nói là Tiên vương thế gia, bây giờ, Cô Tô thiên kì xuất thế, càng có tư chất vượt qua tổ tiên, trời sinh Tiên Vương, thậm chí hắn còn có cơ hội trở thành Tiên Đế, nghe nói Đông Thánh tiên Đế rất coi trọng hắn, lần này hắn tham gia bất quá là để bước qua một quá trình mới, đệ nhất tất nhiên là của hắn, sau này, Cô Tô Thiên Kỳ đích thị là Đông Thánh Tiên Đế thân truyền.
Trong tử lầu sau khi nghe được tên Cô Tô Thiên Kỳ liền náo nhiệt, tựa hồ người này không cần chân nhân xuấ hiện, chỉ cần một cái tên cũng đủ gây nên náo động, có thể thấy rằng là trời ban thiên phú kiệt xuất.
Tại Thế giới Tiên vực, một người có danh tiếng lớn, ắt phải chân chính hơn người, xuất hiện rất ít trong nhưng nơi lãng đắc hư danh.
Bởi vậy, mà Cô Tô Thiên Kỳ này, hẳn phải bất phàm vô cùng.
- Cái tên này, ta nghe thấy nhiều nhất.
Cố Lưu Phong cười khổ nói.
Trong đáy mắt của Quân Mộng Trần ánh lên một tia, như mơ hồ có ý nghĩ thách đấu mạnh mẽ, chỉ nghe thấy hắn mở miệng nói :
- Thật muốn giao chiến với hắn, hắn tu vi đã đạt đến cảnh giới nào ?
- Thiên tượng lục trọng cảnh, nghe nói, hắn có khả năng chiến đấu chiến lực siêu cường của Thiên tượng cửu trọng.
Giọng điệu của Cố Lưu Phong trịnh trọng, Thiên tượng lục trọng, chiến Thiến Tượng cửu trọng, quả là đáng sợ, thanh danh của hắn vang danh khắp Đông Châu, làm sao có thể không mạnh.
- Ngoài Cô Tô Thiên Kỳ ra, Hạ Cửu Phong của Đông Châu, Diệp Thiên Trần của Càn Châu, Thương Ngạo Ly của Ly Châu, những người này đều có danh tiếng cực lớn bài danh thứ hai của Hạ Cửu Phong tại Đông Châu, thiên kiều có bành danh thứ nhất của Diệp Thiên Trần cùng Thương Ngạo Ly phân biệt tại Càn Châu với Ly Châu, mấy Đại Châu này đều đã đến đây.
Cố Lưu Phong giới thiệu :
- Ngoài những tên đó ra, còn có một nhóm người danh tiếng không kém, chính là những tên đệ tử truyền thân của Tiên Vương cường giả, như Hoa Thái Hư, hắn bái nhập Vạn Hóa Tiên Vương môn hạ, lần này tranh đấu sẽ vô cùng kịch liệt.
Tần Vấn thiên khẽ gật đầu, thầm nghi nhớ những cái tên này, tranh đấu vô cùng kịch liệt như Tần Vấn Thiên dự liệu, toàn bộ thiên kiều trong mười ba Đông Thánh tranh đấu, làm sao có thể không kịch liệt,
- Hiện tại, chỉ còn cách đợi và đợi, đợi đến khi cuộc tranh đấu bắt đầu.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên sáng lấp lánh, hạ giọng nói :
- Chúng ta đến phòng khách đi, nghe ngươi nói như vậy, ta chỉ muốn chú tâm củng cố tu vi thân dưới thôi.
- Được rồi, đến phòng khách của ta, nơi nó phong cảnh không tồi.
Cố Lưu Phong đứng dậy, tức khắc mọi người nhao nhao rời khỏi vị trí đi ra bên ngoài, trên thế giới cổ đạo người người qua lại, rất nhiều người đều là thiên kiều của các châu, ngước mắt nhìn nhau, trong đáy mắt họ lộ rõ ánh mắt đấy sắc bén .
Không lâu sau đó, bọn họ Tần Vấn Thiên đến phòng khách của Cố Lưu Phong, bên trong cổ thụ cao trọc trời, môi trường cực kì tốt, bước vào sân khấu phòng khách, Cố Lưu Phong tiến lên hỏi :
bên ta cần ba gian sân nhỏ, có chứ?
- Ân.
Người đứng trước sân khấu gật đầu nói :
- Có, ta sẽ cho người mang đến trước khi các vị đi.
- Được.
Cố Lưu Phong khẽ gật đầu,sau đó có người dẫn bọn họ đi đến trước nơi ở, trong phòng khách mang đậm phong cách cổ xưa, phong cảnh nên thơ, ưu nhã, hoa ngát hương trên con đường nhỏ.
- Phòng khách ở đây rất lớn, Tu sĩ Võ Mệnh cần tu hành, do đó rất cần yên tĩnh, mỗi người một sân nhỏ, vừa to vừa độc lập
- Căn phòng khách này đều là sản nghiệp của Đông Thánh Tiên Môn, yên tĩnh, không ai đến quầy rầy.
Cố Lưu Phong đi đến một cây cầu nhỏ, một đám người vừa đi vừa chuyện trò, lúc này người cùng đi chỉ về phía trước nói :
- Phía trước là ba vị trí sân nhỏ độc lập, các vị đúng là may mắn, đây là ba vị trị độc lập cuối cùng còn xót lại.
- Ân, ở đây rất tốt.
Tử Tình Hiên gật đầu nói, ngay lúc này một đạo thân ảnh cấp tốc với ánh sáng lập lòe đến, dường như có chuyện gì đo rất vội vàng,trong chốc lát đã thấy bóng dáng hắn chắn trước người của Tần Vấn Thiên đang đợi người, mở miệng nói :
- Xin lỗi các vị, vừa nãy là chúng ta nhìn lầm, ba vị trí độc lập này đã có chủ, thỉnh chư các vị đến nơi khác tìm cho.
Tần Vấn Thiên chau mày nhíu mặt, Tu sĩ Võ Mệnh làm việc không thể có khả năng xảy ra tình trạng sai sót như vậy, lời của đối phương lộ rõ vẻ vội vàng gấp gáp.
- Ta thấy cỏ vẻ như nơi này có chủ rồi.
Cố Lưu Phong thần sắc không vui nói.
- Thật sự rất xin lỗi, là ta thất trách, kỳ thực thì nơi này đã có người đặt trước, ta quên không ghi lại.
Lời nói mang theo sự áy náy, lúc này trong hư không có một đoàn người dạo bước đi, có người dẫn đường nói :
- Các vị, ngay phía trước là đến rồi.
Bọn hắn Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, nhìn thấy một màn thần sắc đều dịu xuống, hiển nhiên, những phòng khách này là để dành chỗ cho bọn hắn sau này, chứ không hề nhầm lẫn !
Bạn cần đăng nhập để bình luận