Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1143 - Loạn đấu lớn



Chương 1143 - Loạn đấu lớn




Người cầm đầu đối phương tên là Đỗ Phi, trên đại hội Đạo Môn từng giao thủ với Bạch Nhạc, bởi vì Lục Xán từng thua Bạch Nhạc nên cũng vô cùng quan tâm chuyện này, đương nhiên cũng nhớ tên của Đỗ Phi.
- Đa tạ Đỗ sư huynh viện thủ!
Thở phào được một hơi, Lục Xán vội vã lên tiếng cám ơn.
- Thế nào, nghĩ lấy nhiều người là sẽ thắng sao? Ngươi cho rằng ma đạo ta không có người chắc?
Khi Đỗ Phi chạy tới, phía khác mấy bóng người cũng đuổi tới nơi, cười lạnh nói.
Thực lực của bản thân Đỗ Phi mạnh hơn Lục Xán, bình thường đáng nhẽ phải đi trước Lục Xán rồi mới đúng, sở dĩ vẫn ở phía sau Lục Xán là vì bị người của ma đạo kéo chân, kéo dài tốc độ.
Vốn dĩ Đỗ Phi không cố ý tham chiến, muốn không ngừng xông trong gió lốc để cắt đuôi đối phương.
Nhưng không ngờ những người đó không bị cắt đuôi mà còn nhìn thấy mấy người đệ tử của Tiên Du Kiế Cung bị cao thủ ma đạo truy sát, bất đắc dĩ phải mạnh mẽ xuất thủ giải vây.
Chỉ là cứ như vậy lỡ dở, mọi người của ma đạo đang đuổi theo phía sau gã cũng đuổi tới, gia nhập cuộc chiến.
Cho dù là Đỗ Phi cùng Lục Xán, hay là đệ tử của gã, mỗi người đều là thiên tài cực kỳ xuất sắc, nhưng đối mặt với những cao thủ ma đạo cũng có thể xông tới nơi này lại không được lợi gì hơn, huống chi ở đây còn có Quân Bất Ly.
Nhất thời, toàn bộ cục diện loạn cả lên, khắp nơi đều là tiếng hò giết.
Bết bát nhất là bên này vừa đánh nhau, gây ra động tĩnh lớn như vậy, người ở xung quanh cũng đang không ngừng chạy tới, gia nhập cuộc chiến, trở thành một trận loạn đấu lớn.
Còn như người khởi xướng, Quân Bất Ly lại dần bị đẩy ra khỏi cuộc chiến, khóe môi nhếch lên thành một nụ cười lạnh lùng, lần nữa đưa ánh mắt về phía trung tâm của Loạn Nhận Phong Bạo.
Mặc dù rời đi sớm, không biết sau đó rốt cuộc có chuyện gì phát sinh, thế nhưng Quân Bất Ly đủ tự tin, bọn Tư Đồ Lăng Phong tuyệt đối không chịu nổi áp lực, sẽ cắt ngang Vân Mộng Chân tìm hiểu. Đợi khi bọn Vân Mộng Chân chạy tới mới là lúc trò hay mở màn.
- Ngaooooo
Ngay lúc mấy người này đang loạn chiến, xa xa đột nhiên truyền tới một tiếng rồng gầm.
Ngay sau đó, tất cả mọi người đều phát hiện ra một con Giao Long màu trắng không để ý tới công kích loạn nhận xung quanh, cứ như vậy xông thẳng tới đây.
Quan trọng nhất là trên lưng con Giao Long còn có một thiếu niên đang đứng chắp tay.
- Yến Bắc Thần!
Chỉ nhìn từ xa, nhưng Quân Bất Ly vẫn có thể đoán được thân phận của đối phương trước tiên, không khỏi kinh hô thành tiếng.
Lần này trong ma đạo, khi chọn người bước vào đấm địa thượng cổ gã cũng biết một chút nhưng lại chưa từng nghe nói trong đám này còn có vị truyền nhân Ma Quân này.
Trong nháy mắt chợt làm gã cảnh giác trong lòng.
Trong chính đạo, vị Đạo Lăng Thánh Nữ Vân Mộng Chân đương nhiên hoàn toàn xứng đáng là người đứng đầu.
Bên Ma đạo mặc dù vẫn không phục lẫn nhau, nhưng muốn nói danh khí thì xác thực không có ai có thể so được với vị truyền nhân Ma Quân Yên Bắc Thần này được.
Hơn nữa so thực lực bản thân, tiềm lực mà Yến Bắc Thần đại biểu mới là thứ khiến mọi người kiêng kỵ nhất.
Không nói khoa trương thì đây mới là tuyệt thế thiên tài có tư cách tranh hơn thua với Vân Mộng Chân.
Ai ngờ ở đây thật sự gặp được Yến Bắc Thần.
Đạp trên lưng Giao Long, Bạch Nhạc đã nhìn thấy trận hỗn chiến, còn như Quân Bất Ly lại không gây chú ý được với Bạch Nhạc.
Dù sao bây giờ cục diện quá loạn, lực chú ý của Bạch Nhạc phóng tới những gương mặt quen thuộc nhất trước.
Người đã từng giao thủ với Bạch Nhạc là Lục Xán cùng Đỗ Phi cũng nằm trong đó.
Khoa trương nhất là người của ma đạo đang giao thủ cũng có người quen của Bạch Nhạc.
Ví dụ như U Minh Tông – Dạ Thần Hi, Huyết Ảnh Ma Tông – Yêu Đao Dương Đào, cùng với Quỷ Diễm Tông – Chung Diễm.
Những nhân vật này mà ở bên ngoài thì không ai không phải thiên tài không tầm thường, nhưng hôm nay lại đấu đá với Ô Nhãn Kê, bị cuốn vào cuộc hỗn chiến.
Quân Bất Ly nhận ra Yến Bắc Thần, đương nhiên cũng sẽ có người khác nhận ra.
Nhất thời trận loạn chiến trong nháy mắt cũng xuất hiện sự hòa hoãn, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn vào Bạch Nhạc.
Bạch Nhạc thì không biết có thích cảnh này không, nhưng hiển nhiên Tiểu Bạch Giao vô cùng thích, đắc ý giãy dụa thân thể, hứng thú nhìn những người trước mắt.
Hơi nheo mắt, trong lòng Bạch Nhạc cũng báo động, chuyện này to không tưởng.
Ánh mắt tuần tra trong đám người một lượt, ánh mắt của hắn rốt cục cũng nhìn tới Quân Bất Ly.
Trong những người này, người thật sự có thể mang tới áp lực của Bạch Nhạc cũng chỉ có mình Quân Bất Ly.
Cho dù lúc này Quân Bất Ly có đáng chú ý hay không, lấy nhãn lực của Bạch Nhạc cũng hầu như có thể tìm ra được gã.
- Bái kiến truyền nhân Ma Quân!
Nhận thấy được ánh mắt của Bạch Nhạc nhìn qua đây, Quân Bất Ly hơi ôm quyền, chậm rãi nói.
Đứng trên lập trường ma đạo, lúc này nhìn thấy Yến Bắc Thần đương nhiên là bạn không phải địch, nhưng bảo vật trên người Yến Bắc Thần giờ quá mê người, cho dù là Côn Ngô Kiếm hay là Thiên Cung trong tay đều đủ để khiến bất kỳ một tu hành giả nào phải điên cuồng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận