Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1150 - Luyện hóa, một bước có được tiên cơ



Chương 1150 - Luyện hóa, một bước có được tiên cơ




Bây giờ có quá nhiều người nhìn vào, dưới tình huống như vậy, nếu như bại lộ thân phận thì không khác gì sẽ phải lập tức chết tại đây.
Huống chi trong lòng Bạch Nhạc rành mạch từng câu, điều then chốt hắn có thể xông qua cửa ải này hay không không phải nằm ở tinh cung, đối mặt với kiếm khí kinh khủng này, thứ hắn cần dựa vào không phải sức mạnh tinh cung.
Chỉ có tinh cung trung kỳ, bán tinh cung cùng tinh cung hoàn chỉnh dưới công kích của kiếm khí cũng không có phân biệt gì về bản chất.
Thứ chân chính quyết định sinh tử... là Côn Ngô Kiếm!
Trong một hơi thở, Côn Ngô Kiếm lần nữa xuất thủ. Cả người Bạch Nhạc chợt vượt lên, lấy tinh cung vi dẫn, thử dẫn động sức mạnh bản thân Côn Ngô Kiếm.
Dưới tuyệt cảnh, chỉ có dẫn động sức mạnh của bản thân Côn Ngô Kiếm mới có hy vọng chém vỡ kiếm khí trước mặt, bước qua khoảng cách hai thước cuối cùng.
Tâm thần hợp nhất, tâm kiếm hợp nhất!
Trước mặt sự sống chết nên không còn bất kỳ cố kỵ cùng ràng buộc nào, Bạch Nhạc lại lần nữa thăng hoa trong việc lý giải kiếm đạo.
Vù vù!
Trong tích tắc, Côn Ngô Kiếm giống như trong nháy mắt tỉnh lại, một luồng kiếm ý khủng bố chợt phóng lên cao.
Trong một kiếm, vô số kiếm ý trước mặt Bạch Nhạc giống như bị nó đánh nát hoàn toàn.
Thậm chí, Bạch Nhạc có thể cảm nhận được vô số kiếm khí ở xung quanh giống như có linh tính, tỏa ra sự thần phục, tự cách xa phong mang của Côn Ngô Kiếm.
Kiếm Quân Vương!
Trên đời này có kiếm nào có can đảm tranh phong với Côn Ngô?
Kiếm ý tự nhiên phun ra hóa thành thanh mang bảo vệ, dẫn Bạch Nhạc bay về hướng kiếm gãy.
Cầm Côn Ngô kiếm!
Trước đó mặc dù rất nhiều người đều biết Côn Ngô Kiếm đang ở trong tay Yến Bắc Thần, tuy nhiên lại không ai tin Yến Bắc Thần có thể luyện hóa được Côn Ngô Kiếm. Đùa gì thế, đó là chí bảo trấn giáo của Đạo Lăng Thiên Tông, là thần khí của lịch đại thánh nữ chấp chưởng, có địch ý tự nhiên với ma khí.
Yến Bắc Thần là một ma tu, bằng vào cái gì mà có thể luyện hóa Côn Ngô Kiếm?
Trước mắt, cảnh tượng này không ai không tin được.
Bản thân Côn Ngô Kiếm tự dẫn động sức mạnh để hộ chủ, nếu không phải thực sự luyện hóa Côn Ngô Kiếm thì làm sao làm được như vậy.
Trừng mắt nhìn Bạch Nhạc được Côn Ngô Kiếm bảo vệ để nhảy vào gió lốc, bàn tay vươn về phía nửa đoạn kiếm gãy, tất cả mọi người không khỏi kích động muốn phun máu.
Nhiều người lao lực tâm tư, thậm chí cuối cùng còn không tiếc liên thủ lại chuẩn bị vây giết Yến Bắc Thần.
Cho dù dưới tình huống như vậy lại còn để Yến Bắc Thần có được cơ duyên, đoạt ngay trước mặt mọi người, quả thực không khác gì đánh thẳng vào mặt.
Quan trọng nhất là một bước đã có được tiên cơ!
Ai cũng biết rõ Loạn Nhận Phong Bạo tuyệt đối không phải toàn bộ khảo nghiệm của cấm địa thượng cổ, nếu ai có thể đi qua khảo nghiệm trước thì hiển nhiên sẽ chiếm được một nửa tiên cơ.
Bây giờ mọi người có thực lực xấp xỉ nhau, tình huống này ai có thể đoạt được nửa bước tiên cơ thì có thể luôn giữ vững được ưu thế vượt lên trước này. Đây mới là chuyện người khác không thể chấp nhận nhất.
Thật là, việc đã đến nước này hiển nhiên không phải sự bất mãn là có thể giải quyết được.
Bàn tay trắng trẻo cầm vào nửa đoạn kiếm gãy, trong tích tắc, kiếm khí màu đen xung quanh dường như bị nổ tung, tràn ra xung quanh.
Lấy đó làm tâm mà lan ra phía ngoài, toàn bộ khu vực Loạn Nhận Phong Bạo dường như đều đang rung chuyển.
Trước đó tất cả mọi người canh giữ ở phía ngoài cũng bị phong bạo khủng bố tấn công mà bay ngược ra ngoài, lui lại một khoảng cách nhất định.
Ngay lúc đó đoạn kiếm gãy nứt thành từng khúc, hóa thành một luồng kiếm ý tinh túy bay thẳng vào thần hồn của Bạch Nhạc.
Đoạn kiếm gãy đó chính là một phần truyền thừa kiếm ý thượng cổ.
Cho dù là mạnh mẽ xông vào có được kiếm gãy hay là thông qua cảm ngộ tiếp cận từng chút một, khi cầm được kiếm gãy thì cũng đã có được truyền thừa kiếm ý này rồi.
Hơn nữa, ngay lúc người khác bị phong bạo bức lui, Bạch Nhạc cũng nhận phải lực phản, cả người bị cuồng phong cuốn đi, trong nháy mắt đã bị thổi không thấy tăm hơi nữa.
Trận phong bạo khủng bố này duy trì liên tục ước chừng một khắc rốt cục mới dừng lại.
Nhất thời, bao gồm cả Vân Chân, sắc mặt của mọi người đều khó coi.
Chính như bọn họ dự tính, dẫn đầu đoạt được truyền thừa kiếm gãy, Yến Bắc Thần quả thực đã cướp được một bước tiên cơ.
Lúc này cho dù là ai cũng không còn tâm tình tranh đấu với nhau nữa, cực kỳ ăn ý đồng thời đuổi về hướng Bạch Nhạc biến mất.
Phong bạo tiêu tán, xung quanh vẫn là núi đao như trước, bước qua núi liền nhìn thấy sơn lâm xanh biếc che khuất bầu trời, hơn nữa còn chặn cả linh lực và thần hồn tra xét, làm không ai biết được trong cánh rừng này rốt cục là có cái gì.
Còn như Bạch Nhạc càng đã sớm mất tích.
Nhìn tất cả trước mắt, mọi người không khỏi gượng cười.
Chỉ là người có thể dến nơi này đều là hạng tâm trí kiên định, chút cảm giác thất bại đó hiển nhiên chưa thể đánh gục bọn họ.
Nhất thời mỗi người chọn một hướng, bay thẳng vào trong rừng cây.
Vẫn còn chưa phân thắng bại, ai dám nói người đó nhất định có thể cười được đến cuối cùng?



Bạn cần đăng nhập để bình luận