Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1177 - Kiếm Nhận Phong Bạo



Chương 1177 - Kiếm Nhận Phong Bạo




Riêng Tư Đồ Lăng Phong càng muốn chửi hơn.
Đều là đệ tử của Đạo Lăng Thiên Tông, gã đương nhiên nhận ra đây là pháp bảo phòng ngự bảo mệnh của Triệu Thụy. Ai ngờ tên phế vật vô dụng kia có bảo vật hộ thân bậc này lại vẫn bị Yến Bắc Thần giết chết, còn làm vật này trở thành bùa hộ mệnh của Yến Bắc Thần.
Ầm!
Công kích của ba người Quân Bất Ly đều rơi trên màn sáng màu vàng, nhưng không có cách nào trong thời gian ngắn đánh tan phòng ngự ngọc phù.
Triệu Thụy nhận được ưu ái quá dày, hơn nữa bản thân không am hiểu chiến đấu chính diện như trận pháp đại sư, lần này mới được ban tặng bảo vật hộ thân dạng này.
Đây mới là bảo vật có thể đủ để ngăn chặn công kích của cường giả Tinh Hải Cảnh.
Có điều Triệu Thụy đã tự mình dùng hai lần, hiệu quả bây giờ cũng đã giảm đi nhiều. Chỉ trong khoảnh khắc, trên ngọc phù đã xuất hiện vết rạn chằng chịt, hiển nhiên đã gần vỡ nát hoàn toàn.
Nhưng đối với Bạch Nhạc, thứ hắn muốn tranh thủ cũng chỉ trong chốc lát này mà thôi.
Gió xoáy kiếm khí hình thành cực nhanh, trong thời gian mấy hơi đã cao hơn mười mét, bao Bạch Nhạc cùng Tiểu Bạch Giao lại.
Trong khoảnh khắc dường như toàn bộ sức mạnh của thiên địa xung quanh đều bị điều động, hóa thành gió xoáy kinh khủng.
- Răng rắc!
Ba người Quân Bất Ly không ngừng công kích, ngọc phù chợt vỡ vụn, ánh sáng màu vàng óng hoàn toàn biến mất.
Chỉ là đối với Bạch Nhạc, ngọc phù đã tranh thủ đủ thời gian cho hắn rồi.
- Đến mà không trả lễ thì không hay, các ngươi cũng thử nhận một kiếm của ta đi!
Trong miệng nở một nụ cười tùy ý, thân hình thoắt một cái, gió xoáy kiếm khí màu xanh chợt quấn về phía Quân Bất Ly.
- Kiếm Nhận Phong Bạo!
Có được kiếm đạo thần thông này trong cấm địa thượng cổ, bây giờ mới tính là lần đầu thiên xuất hiện hoàn chỉnh trước mặt mọi người.
Kiếm khí khủng bố dẫn dắt lực thiên địa xung quanh, trong khoảnh khắc liền hóa thành một cơn phong bạo khủng bố, càn quét xung quanh.
Răng rắc.
Xung quanh vang lên tiếng giòn vang, Lăng Vân Mộc vốn đã vì Thụ Tâm Hải bị luyện hóa, sinh cơ bị đoạt tuyệt, dưới tấn công của Kiếm Nhận Phong Bạo nhất thời đổ nát. Lăng Vân Mộc cực lớn sụp đổ từ bên trong, những phần lực đã tiêu tán lại đồng thời bị Kiếm Nhận Phong Bạo cuốn lấy, hóa thành phong bạo kinh khủng hơn.
Vì thế, bọn Quân Bất Ly càng không đỡ được.
Nếu như chém giết chính diện, cho dù Kiếm Nhận Phong Bạo cũng không làm gì được bọn hắn. Nhưng giờ, Bạch Nhạc căn bản không có dự định liều mạng với họ, chỉ mượn uy lực của Kiếm Nhận Phong Bạo để phá ra một con đường chạy trốn, vậy nên chuyện này sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Lăng Vân Mộc sụp đổ ầm ầm, công kích khủng bố kia quả thực như muốn hủy thiên diệt địa. Ngay lúc đó, gió xoáy kiếm khí màu xanh thuận thế gào thét mà đi, chỉ để lại mọi người với sắc mặt tái nhợt chửi ầm lên trong bụi đất mù trời.
Nhìn bóng lưng Bạch Nhạc biến mất, khóe miệng của Vân Mộng Chân nhất thời nhếch lên một nụ cười cực nhỏ.
Trước đó khi nàng nghe Bạch Nhạc nhắc tới Kiếm Nhận Phong Bạo liền biết rõ thực lực của Bạch Nhạc. Từ khi mượn sinh cơ đoạn tuyệt Lăng Vân Mộc, ngay ban đầu, Vân Mộng Chân đã có tín nhiệm khác thường với Bạch Nhạc rồi.
Bạch Nhạc quả nhiên không làm nàng thất vọng, dưới tình huống nàng ngăn cản bọn Tư Đồ Lăng Phong xuất thủ, ung dung rời đi.
Dưới chân nhẹ điểm một cái, Vân Mộng Chân cũng không tiếp tục để ý tới người khác, đuổi về hướng Bạch Nhạc rời đi.
Lăng Vân Mộc đã đổ nát, nhưng khảo nghiệm trong cấm địa thượng cổ còn chưa kết thúc.
Có điều, bây giờ đã luyện hóa tinh túy Thụ Tâm Hải nên trong lòng Vân Mộng Chân ung dung hơn nhiều.
Thực lực của nàng vốn mạnh nhất trong mọi người, bây giờ lại vượt trên bước nữa, đương nhiên cũng không cần liều mạng.
Sức mạnh tinh hoa sinh mệnh Thụ Tâm Hải so với dự tính của nàng thì mạnh hơn nhiều, cho dù bây giờ rời khỏi cấm địa thượng cổ, Vân Mộng Chân cũng có thể chắc chắn mở được tinh hải hoàn mỹ. Chỉ bằng chuyện này, nàng cũng đã đặt chân lên nơi bất bại rồi.
...
- Hay cho Kiếm Nhận Phong Bạo!
Nhìn Bạch Nhạc ung dung thoát thân, Mặc Kình Nhất thời không nhịn được thở dài.
Trước đó Bạch Nhạc lấy thần thông Kiếm Nhận Phong Bạo mở đường từ rừng xông thẳng tới cạnh Lăng Vân Mộc, bọn họ không chú ý xem Bạch Nhạc thi triển như thế nào, chỉ nhìn thấy kết quả! Nhưng lần này tất cả mọi người đã tận mắt thấy hắn thi triển thần thông, chỉ trong thời gian hơn mười hơi thở liền mượn ảo cảnh xung quanh để thôi động một thức thần thông này tới mức tận cùng. Thủ đoạn dạng này đủ để bất kỳ ai phải tán thán.
Càng làm Mặc Kình tán thán là thiên phú kiếm đạo mà Bạch Nhạc thể hiện.
Hiển nhiên, Bạch Nhạc khống chế thần thông này đã thuần thục hơn trước kia. Nếu có thể cải thiện thêm, lấy tốc độ nhanh chóng hơn để hoàn thành thức thần thông này, như vậy thực lực sẽ cao hơn một tầng, đủ để chống lại đám thiên tài đỉnh cấp như Tư Đồ Lăng Phong.
Nếu như ban đầu Mặc Kình chỉ muốn ngăn cản Vân Mộng Chân chiếm vị trí đầu, như vậy bây giờ gã cũng có mấy phần chờ mong Bạch Nhạc.
Giả sử vị truyền nhân Ma Quân này thật sự có thể đứng đầu trong cấm địa thượng cổ, như vậy khả năng thoát một kiếp này cũng sẽ tăng lên nhiều.



Bạn cần đăng nhập để bình luận