Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 866 - Cừu Hận Giá Trị Đầy Cách (2)



Chương 866 - Cừu Hận Giá Trị Đầy Cách (2)




Lúc trước dưới tình huống bất đắc dĩ, mạnh mẽ cải biến Thông Thiên Ma Thể luyện hồn, mặc dù coi như thành công, nhưng loại thủ đoạn tạm thời thôi diễn đi ra này, tự nhiên thua xa nguyên bản, huống chi trong tay Bạch Nhạc còn có nhiều linh dược như vậy, tự nhiên cũng không thể uổng phí hết.
Kể từ đó, Bạch Nhạc liền bình tĩnh ngây người ở bên hồ!
Mỗi ngày thực lực Bạch Nhạc đều đang tăng lên, nhưng đối với người khác mà nói, chuyện này đơn giản là một cơn ác mộng.
Người khác, còn phân ngày sáng đêm tối!
Đến thời điểm ban ngày cấm linh, cũng là một cơ hội nghĩ biện pháp, nhưng ở trước mặt Bạch Nhạc, căn bản không thể thực hiện được.
Thời điểm cấm linh, người khác càng không trêu chọc nổi tên biến thái có thân thể có thể lay động Tinh Cung này.
Trong lúc nhất thời, Yến Bắc Thần trở thành đại ma đầu ăn từ đầu tới đuôi, quả thực không tìm được bất kỳ kẽ hở gì, cũng không nhìn thấy chút hy vọng tồn tại nào.
Bi đát hơn là, Bạch Nhạc canh giữ ở bên hồ, không giao tiền, bọn hắn cũng không dám tới gần hồ để cảm ngộ tu luyện!
Dưới tình huống không còn cách nào, dù nhiều người hơn vẫn lựa chọn khuất phục!
Thế nhưng, Bạch Nhạc cũng rất giữ chữ tín, chỉ cần ngươi giao ra tiền mãi lộ, bất kể ngươi muốn tu luyện ở bên hồ, hay cơ hội vượt qua mảnh hồ này cũng được, Bạch Nhạc sẽ không ngăn cản, nhưng nếu có ai muốn đục nước béo cò, sẽ bị Bạch Nhạc trực tiếp ném vào trong hồ, cho dù không chết cũng bị giày vò đến nửa tàn phế, chỉ có thể chật vật chạy về.
Trong nửa tháng ngắn ngủi, hầu như tất cả người tiến nhập Quảng Hàn Thiên Cung lần này, bị Bạch Nhạc cướp đoạt một lần.
Thế cho nên hắn cướp được rất nhiều đồ vật, thậm chí có nhiều thứ Bạch Nhạc không kịp liếc nhìn.
Thù hận cũng trực tiếp lấp đầy!
Nếu như không phải đánh không lại tên khốn này, sợ là hắn đã sớm đã bị người ta thiên đao vạn quả.
Thời điểm trăng tròn thứ hai tới, Bạch Nhạc cố ý quan sát một chút, mặc dù Nguyệt Hoa Chi Lực vẫn rất mạnh, ràng buộc cấm bay trên hồ cũng bị phá vỡ lần nữa, nhưng thủy phủ lại không có động tĩnh gì.
Hiển nhiên, sau khi Bạch Nhạc vượt qua khảo nghiệm, thủy phủ cần một khoảng thời gian rất dài mới có thể chân chính khôi phục lại, trước lúc đó, coi như người khác đến đây, cũng không có cách nào phát động khảo nghiệm thủy phủ.
Sau khi biết rõ điểm này, Bạch Nhạc không còn hứng thú tiếp tục ở lại nữa, cũng lười đi chặn mấy con cá lọt lưới cuối cùng, dứt khoát mượn ánh trăng, rời khỏi Hàn Đàm Hồ!
Hắn vừa rời đi, những người vẫn còn ở gần Hàn Đàm Hồ, quả thực muốn rơi nước mắt, dáng vẻ vui mừng khắp chốn.
Chỉ là, bọn hắn không biết, cùng lúc bọn hắn lao lực tâm tư bảo vệ tài phú trên người mình, đã lãng phí bao nhiêu thời gian và cơ hội!
Đối với bọn hắn mà nói, mặc dù không bị Bạch Nhạc cướp sạch, nhưng những thứ mất đi càng trân quý hơn nhiều.
Việc chỉ có thể nhìn được chút lợi ích trước mắt đã quyết định, bọn hắn vĩnh viễn không đi được quá xa, càng không cách nào trở thành cường giả chân chính.
…..
Trên Đông Hải!
Từ lúc Quảng Hàn Thiên Cung mở ra đến bây giờ, cũng đã trọn một tháng, nhưng vẫn không có tin tức gì.
Trừ số đệ tử có Mệnh Phù bị vỡ, để người ta biết bọn hắn vẫn lạc ra, còn lại không biết gì cả.
Hơn nữa, thiên tài chân chính có tư cách lưu lại mệnh phù vô cùng ít, chết đi thì càng ít, trong số những thiên tài đã biết chết đi, người có thực lực mạnh nhất chính là Nhậm Bách Đào của Đông Hải Tiên Đảo, nhưng Nguyệt Lâm Tiên cũng không có bất kỳ thái độ gì đối với chuyện này.
Giống như tất cả đều không có bất cứ quan hệ gì với hắn.
Nhưng trên thực tế, Nguyệt Lâm Tiên biết rõ hơn so với bất kỳ kẻ nào, mỗi lần Quảng Hàn Thiên Cung mở ra, tối đa chỉ có thể duy trì ba tháng, bây giờ đã qua một phần ba thời gian.
Dựa theo thời gian tới suy tính, loại khảo nghiệm ôn hòa ban đầu kia, cũng đã kết thúc.
Mỗi khảo nghiệm sau đó, đều sẽ mang đến thương vong rất lớn!
Đừng thấy số người tiến nhập Quảng Hàn Thiên Cung lần này dường như rất nhiều, nhưng trên thực tế, người có thể đi tới cuối cùng, tuyệt đối là mười không còn một!
Thậm chí là ít hơn!
Dưới tình huống cực đoan, coi như Đạo Lăng Thánh Nữ Vân Mộng Chân cũng có thể chết ở bên trong.
Huống chi, từ lúc mới bắt đầu... Hắn đã hạ quyết tâm muốn nhúng tay.
Bây giờ chỉ đợi một cái thời cơ thích hợp xuất thủ mà thôi.
- Ầm!
Một tiếng động thật lớn vang lên, lại có một người trực tiếp ngã xuống từ lưng chừng núi, cả người lăn trên đất như hồ lô, mặt mũi bầm dập, nếu như không nói, sợ là không ai tin được hắn là một vị cường giả Tinh Cung Cảnh.
Hơn nữa, người như vậy không hề đơn độc. Bây giờ dưới chân núi, có rất nhiều người đứng.
Hầu như tất cả những người giao ra tiền mãi lộ rời khỏi Hàn Đàm Hồ trước đó, đều đã ở đây rồi.
Lúc Bạch Nhạc đến đây, chính là nhìn thấy tình cảnh như vậy.
- U ah, đều ở đây sao, mọi người đang đợi ta à? Như vậy không tốt lắm đâu.
Bạch Nhạc thong thả đi tới, nhìn đoàn người, lười biếng nói.
“...”
Mọi người nghe được những lời gợi đòn này của Bạch Nhạc, da mặt không khỏi có chút giật giật.



Bạn cần đăng nhập để bình luận