Thần Ấn Vương Tọa
Chương 266: Cuồng dã
Nhìn từ mặt ngoài thì tính cách của Dạ Vị Ương phóng khoáng hơn Phong Linh Nhi nhiều, dường như sức chịu đựng cũng mạnh hơn. Kỳ thật Phong Linh Nhi mới là thật sự kiên cường, nếu không thì người kế thừa đại phòng đấu giá Thánh Minh đã không phải là cô.
Nhưng dù cô có kiên cường hơn thì vẫn là con gái! Cái tên đó vừa đi là gần năm năm bặt tin, dù một chút tin tức cũng không truyền về. Thậm chí Xích Long giáp cô tặng cho cũng bị phá vỡ. Phong Linh Nhi gần như mỗi ngày thôi miên mình, không ngừng tự nhủ gã còn sống. Nhưng sâu trong tim cô làm sao không biết khả năng gã sống sót thấp cỡ nào.
Hôm nay tại sân đấu lớn Thánh Minh này, cô rốt cuộc lần nữa gặp gã. Dù thế nào thì gã vẫn còn sống! Dù trong lòng Phong Linh Nhi có oán nhiều hơn nữa, khoảnh khắc này cũng kiềm không được mừng muốn khóc. Anh ấy còn sống, anh ấy còn sống, anh ấy đã trở lại.
Lệ như suối trào, người kiên cường quản lý đại phòng đấu giá Thánh Minh lúc này không thể khống chế được cảm xúc của mình.
Đúng vậy, cởi xuống áo choàng, lộ ra khuôn mặt vốn có, chính là Giới Luật Mục Sư duy nhất của Mục Sư Thánh Điện, Tư Mã Tiên đầu trọc.
So với hơn bốn năm trước thì vóc dáng gã thêm cao to, nhưng gã vẫn không quên thân phận mục sư của mình. Áo choàng mục sư bị cơ bắp gã banh chật cứng. Chỉ đứng đó thôi đã cho người áp lực như núi cao.
Trong con ngươi lấp lóe ánh sáng vàng, Tư Mã Tiên cất bước vào đấu trường. Dường như gã cảm nhận được cái gì, bản năng nhìn hướng đài khách quý Chiến Sĩ Thánh Điện. Chẳng qua đài khách quý rất cao, trừ phi mắt gã viễn thị mới có thể xem rõ chỗ đó có gì.
Ánh sáng tuyển chọn chiếu rọi một người khác đến từ Linh Hồn Thánh Điện. Bởi vì Tư Mã Tiên còn phải cởi áo ngoài nên y vào sân sớm hơn gã.
Thánh Điện Đại Tái đối với tất cả thí sinh đều là quang vinh trong quang vinh. Có thể dự thi là quang vinh, có thể trong đại tái vì Thánh Điện đạt được điểm càng là vinh quang to lớn. Dưới tình huống như vậy đâu ai chịu nương tay.
Trong tiếng ngâm xướng chú ngữ, một sao sáu cánh màu tím sậm xuát hiện trước mặt triệu hoán sư. Ngay sau đó, một cánh cửa lóe ánh sáng đen chậm rãi dâng trên trước mắt y.
Hơi thở âm u lưu động trong không khí, mơ hồ có sương mù đen lan tỏa.
Hắc ám thuộc tính!
Không ngờ triệu hoán sư này là hắc ám triệu hoán sư cực kỳ hiếm thấy. Ma pháp y thi triển tên gọi Địa Ngục Môn, có công dụng tương tự với Sinh Linh Môn. Hắc ám triệu hoán sư này rõ ràng có thực lực khá mạnh, thi triển Địa Ngục Môn chỉ trong thời gian ngắn ngủi như thế. Khi Tư Mã Tiên mới đứng lại thì Địa Ngục Môn đã xuất hiện.
"Ma pháp bổn mệnh!" Dạ Vị Ương kinh hô một tiếng, dẫn dắt Phong Linh Nhi tâm tình kích động nhìn hướng sân đấu.
Ma pháp bổn mệnh chỉ có triệu hoán sư Linh Hồn Thánh Điện mới tu luyện được. Triệu hoán sư thường có triệu hoán thú bổn mệnh của mình, dốc sức bồi dưỡng sẽ trở thành giúp ích lớn nhất cho mình. Nhưng không phải tất cả triệu hoán sư đều có thể tìm ra và thu phục ma pháp thích hợp, làm bổn mệnh triệu hoán thú của mình. Dưới tình huống này, họ còn có lựa chọn khác, đó là ma pháp bổn mệnh!
Cái gọi là ma pháp bổn mệnh chính là đem một ma pháp khắc sâu vào linh hồn mình, thành một phần thân thể. Triệu hoán sư có được ma pháp bổn mệnh sẽ không thể có bổn mệnh triệu hoán thú nữa. Nhưng ma pháp sẽ dựa theo thực lực của họ đột phá ma pháp bản thân và tăng hạn chế cùng bậc lên đến trình độ càng cao. Không cần nghi ngờ, hắc ám triệu hoán sư trước mắt đã làm được điều này, ma pháp bổn mệnh của y chính là Đía Ngục Môn.
Bản thân Địa Ngục Môn chính là ma pháp cấp bảy, giống như Sinh Linh Môn. Nhưng sau khi trở thành ma pháp bổn mệnh của y, cùng với tu vi y tăng lên sẽ biến càng mạnh mẽ hơn.
Vị hắc ám triệu hoán sư này thoạt trông hơn năm mươi tuổi, trong số thí sinh coi như còn trẻ, tu vi của y đã tới đỉnh cấp tám. Ma pháp bổn mệnh cường đại cũng tăng tới đỉnh cấp tám, coi như là đối mặt cường giả cấp chín thì y có tự tin liều đấu một phen.
Phong Linh Nhi nhanh chóng lau khô nước mắt trên mặt, đưa ánh mắt hướng về trong sân, bất giác nảy sinh vô cùng lo lắng.
Địa Ngục Môn ma pháp bổn mệnh rất là mạnh. Không chỉ sức bật mạnh, sau khi hoàn thành thuấn phát thì ma pháp kéo dài thậm chí tới khi triệu hoán sư hao hết toàn bộ ma lực.
Bình thường thì trong trận đấu đơn, ma pháp có tính kéo dài như Sinh Linh Môn, Địa Ngục Môn không thể nào bị thi triển ra, bởi vì thời gian ngâm xướng quá dài. Làm ma pháp bổn mệnh, hắc ám triệu hoán sư trong thời gian cực ngắn hoàn thành nó, còn là Địa Ngục Môn đã tăng cấp thì hoàn toàn khác hẳn.
Tư Mã Tiên trong tình huống tay không tấc sắt đối mặt Địa Ngục Môn! Phong Linh Nhi biết rất rõ năng lực lão trọc này, không có Quang Chi Đại Lực Hoàn trong tay, gã có thể phát huy ra mấy phần thực lực?
Nỗi lo lắng khiến trong lòng hưng phấn, vui sướng và vô cùng oán giận đều bị che đậy, Phong Linh Nhi nắm chặt tay Dạ Vị Ương, căng thẳng nhìn chằm chằm tình thế trong sân.
Tư Mã Tiên bước vào đấu trường nhưng không dừng bước, cũng không thi triển bất cứ kỹ năng gì, cứ thế ngẩng đầu sải bước hướng hắc ám triệu hoán sư. Đối với người bình thường thì tốc độ của gã coi như là sải bước, nhưng đối với cường giả tham gia Thánh Điện Đại Tái thì lại quá chậm.
Hắc ám triệu hoán sư đứng đối diện nhìn Tư Mã Tiên, có chút nghi hoặc, thậm chí còn đang nghĩ phải chăng mình đã quá cẩn thận, vừa lên liền sử dụng ma pháp bổn mệnh.
Đối diện là loại người gì chứ! Thoạt trông bộ dạng tối đa là ba mươi tuổi, vóc dáng cao to thậm chí có thể sánh ngang với địa long, nhưng lại cứ mặc áo choàng mục sư, quá quái dị.
Hơn nữa hàng này không dùng bất cứ kỹ năng gì, giống như người thường sải bước hướng tới mình. Thi đấu cá nhân Thánh Điện Đại Tái đã đánh không ít trận, nhưng loại tình huống trước mắt là lần đầu tiên xuất hiện.
Vị hắc ám triệu hoán sư này ở trong Linh Hồn Thánh Điện địa vị không thấp, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú. Sau ngắn ngủi kinh ngạc, y lập tức làm ra quyết định. Mặc kệ đối thủ ra sao, mình phải dốc hết sức ứng phó, kiếm một điểm cho Linh Hồn Thánh Điện.
Uy lực Địa Ngục Môn hiện rõ ra. Từng con chó địa ngục cả người tỏa lửa đỏ sậm điên cuồng chạy ra khỏi Địa Ngục Môn, vọt hướng Tư Mã Tiên.
Đám chó địa ngục này nhiều tới mười hai con. Chó địa ngục là sinh vật địa ngục có hai thuộc tính hắc ám và hỏa, tương đương với cường giả nhân loại cấp sáu. Chúng nó không có kỹ năng công kích gì, chỉ am hiểu công kích vật lý. Nhưng tất cả công kích vật lý đều kèm theo hiệu quả hắc ám và hỏa. Tính dẻo dai cực mạnh, kiên nhẫn, một khi bị chúng nhắm trúng chính là tình hình không chết không ngừng.
Nhìn đám chó địa ngục này, Tư Mã Tiên vẫn tiếp tục hướng tới hắc ám triệu hoán sư. Đầu trọc dưới ánh sáng sân đấu lớn chiếu rọi tỏa ánh sáng chói lòa.
Tốc độ của chó địa ngục rất nhanh, chỉ chớp mắt mười hai chó địa ngục đã vọt tới trước mặt Tư Mã Tiên.
Những con chó địa ngục chẳng những mạnh mẽ hơn nữa thoạt trông có tổ chức. Ba chó địa ngục đằng trước nhất cùng nhào tới Tư Mã Tiên, chín con khác thì có ba con bay vọt lên, sáu con khác chia hai bên bọc đánh, phong kín các con đường Tư Mã Tiên đi tới.
Trên đỉnh đầu chúng có đôi sừng lấp lóe ánh đỏ và đen duỗi thẳng tới trước, dùng ưu thế quần thể đấu với Tư Mã Tiên.
Hắc ám triệu hoán sư khoanh chân bềnh bồng trên Địa Ngục Môn, trong miệng không ngừng đọc chú ngữ. Bên trong Địa Ngục Môn dường như tỏa ra linh lực càng thêm mãnh liệt. Âm u, trầm thấp, không biết đang cùng sinh vật nào bên địa ngục giao lưu.
Y không nghĩ dùng chó địa ngục đánh bại Tư Mã Tiên, chỉ cần bám chặt lấy gã là đủ rồi. Theo y thấy thì chỉ cần mình hoàn thành ma pháp tiếp theo, vậy thì thắng chắc.
Xem cuộc chiến, người khẩn trương nhất không thể nghi ngờ chính là Phong Linh Nhi. Nhìn Tư Mã Tiên tay không tấc sắt bị mười hai chó địa ngục vây công, cô bất giác ngừng thở. Trong lòng cô mắng Tư Mã Tiên té tát, anh mới bao nhiêu tuổi đã chạy tới tham gia Thánh Điện Đại Tái chứ, chẳng lẽ muốn đi tìm chết à?
Nhưng hình ảnh tiếp theo chấn kinh toàn trường.
Đối mặt tấn công của mười hai chó địa ngục, Tư Mã Tiên mặt không biến sắc, giống như không trông thấy chúng nó. Mắt thấy mười hai con chó địa ngục đã tới trước mặt, bước chân Tư Mã Tiên tạm dừng, chân phải nặng nề giẫm mặt đất.
Chỉ nghe *oành* một tiếng, một đoàn lửa vàng đậm bỗng từ người gã bùng phát, lấy thân thể Tư Mã Tiên làm trung tâm, trong phạm vi năm mét hoàn toàn biến thành hỏa cầu vàng khổng lồ.
Đây là kỹ năng gì? Đừng nói là người Thánh Điện khác trợn mắt nhìn, coi như là cường giả Kỵ Sĩ Thánh Điện và Mục Sư Thánh Điện giỏi nhất về năng lực quang thuộc tính thì cũng ngơ ngác nhìn.
Ngay sau đó, họ trông thấy, tên trọc bình tĩnh tiếp tục đi hướng Địa Ngục Môn, sau lưng gã, ánh lửa thu lại, mười hai con chó địa ngục biến mất, không để lại một mảnh vụn.
Trên đài khách quý Kỵ Sĩ Thánh Điện, Trần Cuồng tổng trọng tài trưởng trông thấy hình ảnh này thì mặt lộ ý cười.
"Hay cho mục sư mạnh mẽ. Cái này đâu phải là kỹ năng gì, rõ ràng là kết quả của ngoại phóng linh lực. Đơn giản, trực tiếp."
Đương nhiên những người khác không nghe thấy lời của Trần Cuồng. Họ chỉ trông thấy mục sư đầu trọc vóc người khôi ngô vẫn tiếp tục đi hướng Địa Ngục Môn.
Kỹ năng thuấn phát có thể giải quyết mười hai chó địa ngục có lực phòng ngự cực mạnh, đây là điều người thường làm được sao?
Cảm xúc của hắc ám triệu hoán sư bỗng biến khẩn trương, tốc độ chú ngữ rõ ràng tăng nhanh hơn. Thấy Tư Mã Tiên sải bước cách mình chưa tới năm mươi mét, trán y đẫm mồ hôi.
Tuy trong lòng muốn hết sức đối phó Tư Mã Tiên như kỳ thật y vẫn thả lỏng. Vốn y tưởng chó địa ngục ít nhất có thể bám chặt Tư Mã Tiên trên mười giây, nhưng kỳ thật Tư Mã Tiên chỉ dùng một giây đã giải quyết chiến đấu.
Chú ngữ của y đã sắp hoàn thành, không thể sửa đổi. Nhưng dựa theo tốc độ hiện nay của Tư Mã Tiên, có thể xông tới trước mặt y khi y chưa hoàn thành chú ngữ! Có thể chớp mắt giết nhiều chó địa ngục như vậy, gã sẽ không có linh cánh ư?
Nhưng khiến mọi người lại kinh ngạc là, Tư Mã Tiên chẳng những không thi triển linh cánh, khi gã đi tới cách Địa Ngục Môn hai mươi mét thì thậm chí dừng lại bước chân, bình tĩnh đứng đó, trong hai mắt toát ra đậm đặc chiến ý.
Gã làm sao vậy? Chờ đối thủ hoàn thành chú ngữ ư? Cái này cũng quá kiêu ngạo rồi!
Bỗng chốc khán giả xôn xao, họ đều thấy ra mục đích của Tư Mã Tiên.
Chỉ Tư Mã Tiên mới biết tâm tình hiện nay của mình, gã rất cần phóng thích. Vốn tính cách của gã là phóng đãng không câu thúc, yên tĩnh quá lâu, gã cần một trận đại chiến để phát tiết ra cảm xúc áp ức trong lòng.
Chú ngữ của hắc ám triệu hoán sư rốt cuộc hoàn thành, Địa Ngục Môn tỏa ra một tầng sáng tím sậm chói lòa. Ngay sau đó, một thân hình khổng lồ chui ra khỏi Địa Ngục Môn.
Không sai, là chui.
Địa Ngục Môn cao đến bốn mét, rộng ba mét, nhưng vật triệu hoán này lại cần cúi đầu mới chui ra được.
Thân cao hơn sáu mét, hình người, hùng tráng, có cánh, đôi sừng xoắn ốc, cấp chín, Địa Ngục Ma Vương.
Không sai, đây chính là át chủ bài của hắc ám triệu hoán sư. Lấy tu vi đỉnh cấp tám, thông qua ma pháp bổn mệnh triệu hoán ra Địa Ngục Ma Vương cấp chín cường đại. Dù Tư Mã Tiên có làm thế nào thì rốt cuộc y cũng hoàn thành ma pháp này.
"Grao!!!"
Một tiếng gầm kinh người vang lên. Phát ra tiếng rống không phải Địa Ngục Ma Vương mà là đứng cách hai mươi mét, Tư Mã Tiên.
Đối mặt Địa Ngục Ma Vương bước ra khỏi Địa Ngục Môn, gã đột nhiên giang đôi tay ngửa đầu gầm lên. Ngay sau đó sải chân vọt tới Địa Ngục Ma Vương.
Địa Ngục Ma Vương mới bị triệu hoán ra, còn chưa biết có chuyện gì thì thấy có nhân loại toàn thân tỏa ánh sáng vàng đậm nhào vào mình. Nó bản năng đánh ra một quyền hướng Tư Mã Tiên.
Vầng sáng tím sậm nồng đậm từ người Địa Ngục Ma Vương bộc phát, khí thế mạnh mẽ của cường giả địa ngục cấp chín bùng nổ.
Nhưng Tư Mã Tiên thô bạo vọt tới chẳng mảy may có ý tránh né mũi nhọn. Một nước nặng nề đạp đất phát ra tiếng vang thật lớn. Ngay sau đó, người gã nhảy vọt lên không.
Người tỏa ra ánh sáng vàng chớp mắt biến thành màu trắng ngà. Nắm đấm của Tư Mã Tiên cứ thế trong ánh sáng trắng hung hăng va chạm vào nắm đấm Địa Ngục Ma Vương.
Địa Ngục Ma Vương thân thể lung lay. Quá hung hãn.
Giờ phút này, ngừng thở đã không chỉ là một mình Phong Linh Nhi, còn có đa số người đang xem cuộc chiến. Cách đấu bá đạo thô bạo của Tư Mã Tiên thật khiến người ta nhiệt sôi sục!
*Oành!*
Quang minh và hăc ám va chạm vĩnh viễn kịch liệt như vậy. Vòng phòng hộ sân đấu lớn Thánh Minh mạnh rung lắc, lấy Tư Mã Tiên và Địa Ngục Ma Vương làm trung tâm, linh lực cường đại vòng lại, ngay cả Địa Ngục Môn cũng bị dư chấn trùng kích lung lay sắp ngã.
Càng làm người rung động là chịu thiệt không phải Tư Mã Tiên mà mọi người coi thường, lại chính là Địa Ngục Ma Vương.
Trong tiếng gầm, Địa Ngục Ma Vương nhưng lại bị Tư Mã Tiên một quyền đánh liên tiếp lùi mấy bước. Hơn nữa nắm đấm va chạm với Tư Mã Tiên bị thánh hỏa màu trắng ngà thiêu đốt hừng hực, cường liệt ăn mòn người nó.
Tư Mã Tiên ở trên không trung đảo một vòng, đáp xuống đất. Nhưng đôi chân vừa chấm đất thì gã lại phát lực, tựa như đạn pháo trắng vọt hướng Địa Ngục Ma Vương.
Trận đấu tiến hành không ít nhưng chân chính cấp chín đối đầu cấp chín thế này là trận đầu tiên. Khi nắm đấm của Tư Mã Tiên đánh lùi Địa Ngục Ma Vương, tất cả mọi người hiểu, mục sư đầu trọc thoạt trông thô bạo, bá đạo, hành động không theo lẽ thường này rõ ràng là một cường giả cấp chín!
Mục sư cấp Thánh Giả? Nhưng mục sư sẽ dùng nắm đấm cứng rắn đánh với Địa Ngục Ma Vương sao?
Lại lần nữa vọt lên, đôi tay Tư Mã Tiên nắm cùng một chỗ. Gã nhảy lên cao thân hình vượt qua Địa Ngục Ma Vương, trên đôi tay nắm vào nhau ngưng kết ra một quả cầu ánh sáng trắng đường kính nửa mét đập xuống Địa Ngục Ma Vương.
Địa Ngục Ma Vương thế ngã vừa mới tạm ngừng. Quang minh thuộc tính của Tư Mã Tiên lúc trước bám vào người nó thật quá mãnh liệt, bá đạo, xâm thực lực lượng hắc ám của nó, trùng kích ở mức độ nhất định.
Địa Ngục Ma Vương vốn chỉ mới xuất hiện tại đây, chưa biết gì về hoàn cảnh xung quanh. Trước sự bạo lực của Tư Mã Tiên, nó bản năng giơ đôi tay lên cao, cùng lúc đó, đôi sừng trên đầu tỏa ánh sáng tím bắn hướng Tư Mã Tiên.
Tư Mã Tiên quá bạo lực, gã căn bản không thèm để ý ánh sáng tím bắn tới ngực mình, hai tay mạnh đụng vào đôi tay Địa Ngục Ma Vương.
Trong tiếng rầm rầm chấn động, Địa Ngục Ma Vương phát ra tiếng hét thảm. Thân cao sáu mét thấp đi một khúc, không ngờ bị song quyền của Tư Mã Tiên đập lún hơn một mét. Thánh Quang Hỏa Diễm nồng đậm chớp mắt thổi quét toàn thân nó, khiến thân thể khổng lồ run bần bật.
Nhưng ánh sáng tím từ đôi sừng của Địa Ngục Ma Vương bắn chính xác vào ngực Tư Mã Tiên. Tư Mã Tiên ở trên không trung tạm dừng, ngay sau đó, không ngờ vầng sáng tím nồng đậm bị bắn ngược ra khỏi ngực gã.
*Xẹt đùng!*
Một tiếng sấm vang dội trong sân, ánh sáng tím càng thêm mạnh mẽ hung hăng đánh vào ngực Địa Ngục Ma Vương, lần này tạc nó thành cột khói, thân thể khổng lồ ngã ngửa ra sau.
Đôi cánh vàng rốt cuộc xuất hiện sau lưng Tư Mã Tiên. Đôi cánh khổng lồ giang rộng có hơn mười mét. Thân hình chợt lóe, gã đuổi tới vị trí đỉnh đầu Địa Ngục Ma Vương, đôi tay vạm vỡ nắm mỗi cây sừng của Địa Ngục Ma Vương.
"Mở ra nào."
*Roẹt kít!* thanh âm khiến người nhức răng, tiếng gào của Địa Ngục Ma Vương đột nhiên im bặt. Thân thể khổng lồ lại bị Tư Mã Tiên từ đỉnh đầu xuống xé làm hai.
*Rầm!*
Tư Mã Tiên đôi chân đạp đất, cho đến giờ phút này gã mới thở hổn hển, nhưng trong mắt sự cuồng dã bạo lực chẳng yếu đi chút nào, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm Địa Ngục Môn trước mắt đang dần biến hư ảo.
Toàn trường yên tĩnh!
Thi đấu đơn từ lúc bắt đầu đến nay, trận chiến chân chính rung động toàn trường, thậm chí là cả Thánh thành, rốt cuộc xuất hiện.
Mục sư đầu trọc Tư Mã Tiên dựa vào lực lượng thân thể xé rách Địa Ngục Ma Vương cùng là cấp chín. Giờ phút này, gã toát ra khí thế bạo lực khiến các cường giả uy tín lâu năm trong Lục Đại Thánh Điện cũng kinh sợ.
Hắc ám triệu hoán sư bản năng lùi mấy bước, suýt ngã phịch xuống. Thấy ánh mắt cuồng dã, bạo lực của Tư Mã Tiên, mặt y tái nhợt. Dù Địa Ngục Ma Vương là yếu nhất trong sinh vật địa ngục cấp chín nhưng dù sao cũng là cường giả cấp chín! Nhưng lại không thể dùng được một kỹ năng có lệ, đã bị bạo lực nam đầu trọc xé rách, đây hoàn toàn vượt qua tri thức của y.
Thân hình cao to hùng tráng tay không xé rách Địa Ngục Ma Vương, cái này bạo lực tới cỡ nào.
Cấp chín, gã là cường giả cấp chín, nhưng mà, gã thật sự là mục sư sao?
Trước đó tuy Dương Văn Chiêu cũng thắng trận đấu, nhưng cách chiến đấu của gã có phần mưu kế, không để nhiều người nhận ra thực lực của Quang Chi Thần Hi. Nhưng giờ phút này, Tư Mã Tiên bùng phát cuồng dã mới khiến người xem cuộc chiến không thể không nhìn thẳng vào Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi.
Khu vực tuyển thủ dự thi Mục Sư Thánh Điện, điện chủ Lăng Tiếu dẫn đội đã đứng dậy, mặt đầy kích động.
Tư Mã Tiên là đệ tử của ông! Dù tên này mất tích đã lâu nhưng thật sự là đệ tử của ông! Người khác không tin nổi gã là một mục sư, nhưng Lăng Tiếu biết rõ, đầu trọc bạo lực thô bạo này chính là người của Mục Sư Thánh Điện.
Các lần Thánh Điện Đại Tái, mục sư gần như lấy thân phận người xem dự thi, khi nào thì nở mặt như vậy? Lần đầu tiên Lăng Tiếu cảm thấy một mục sư không biết trị liệu cũng có thể mang đến quang vinh cho Mục Sư Thánh Điện. Cũng trong khoảnh khắc này, ông quyết định, phải chuyên môn phát triển Giới Luật mục sư, khiến Mục Sư Thánh Điện có năng lực bảo vệ mình.
Sự hung tàn trong mắt Tư Mã Tiên dần thu lại, đôi tay khép trước ngực, lấy lễ tiết mục sư cúi đầu hướng hắc ám triệu hoán sư, xoay người đi ra khỏi sân. Căn bản không cần đối thủ nhận thua, ai cũng biết rõ kết quả. Hắc ám triệu hoán sư chẳng những thất bại, thậm chí sự tự tin cũng bị đả kích lớn.
Gã đi ra khỏi lối vào bên Kỵ Sĩ Thánh Điện, lại mặc vào áo choàng lớn, quay về đứng trong đội, dường như trước đó chưa từng xảy ra việc gì.
Khi ánh sáng tuyển chọn lại từ trên trời giáng xuống, khán giả ngơ ngác mới giật mình tỉnh lại. So đấu tiếp tục, nhưng toàn trường nổ tung, tiếng bàn tán liên tiếp vang lên.
Cái tên Quang Chi Thần Hi trong khoảnh khắc trở thành tiêu điểm của Thánh thành.
Lần lượt xuất chiến hai người tuổi tác đều cỡ ba mươi đã có năng lực cực kỳ mạnh mẽ. Đặc biệt là sự thô bạo của Tư Mã Tiên để lại ấn tượng quá sâu sắc.
Trên đài khách quý Chiến Sĩ Thánh Điện, Phong Linh Nhi đang dùng bàn tay che miệng, khuôn mặt còn đọng vài giọt nước mắt. Dạ Vị Ương dù cùng là mỹ nữ nhưng nhìn cô không khỏi nảy lòng yêu thương.
"Quá đẹp trai! Thật là hoàn mỹ!" Phong Linh Nhi thì thào nói.
Dạ Vị Ương bực mình nói.
"Thật không biết cô bé như muội trong đầu chứa cái gì. Nói xem một cô gái đoan trang như muội lại cứ thích đàn ông bạo lực. Cái tên đó thô lỗ tới cỡ nào chứ!"
Phong Linh Nhi lắc đầu nguầy nguậy.
"Không phải thô lỗ! Tỷ hãy nhìn anh ấy, thật có sức lôi cuốn đàn ông mà. Vốn muội thấy anh ấy đủ thô bạo rồi, không ngờ mất tích lâu như vậy, trở về càng biến hoàn mỹ hơn. Không được, muội phải đi tìm anh ấy!" Nói rồi cô quay đầu muốn chạy xuống đài khách quý.
"Muội quay lại cho tôi!" Dạ Vị Ương túm tay cô. "Muội có chút dè dặt được không hả? Mới rồi mắng tên khốn mắng hăng lắm mà, người ta mới lộ cơ bắp liền mê trai rồi! Tên kia vừa đi là hơn bốn năm, không có một chút tin tức, gã không tới tìm muội chứng minh trong lòng không có muội, dù gã có tới thì cũng phải cho gã một bài học! Nếu không thì chẳng phải về sau muội sẽ bị gã khi dễ thảm luôn? Muội ngoan ngoãn ngồi đây cho tôi, không được nhìn gã, nghe thấy không?"
Phong Linh Nhi đáng thương ngồi lại chỗ cũ, nhỏ giọng nói.
"Vị Ương tỷ, không cần như vậy chứ. Tỷ xem, hiện tại anh ấy biến mạnh như vậy, chắc mấy năm nay chịu khổ không ít. Tỷ không thấy anh ấy rất ưu tú sao? Ba mươi tuổi cấp chín, ai, xem đi, người ta có ánh mắt tìm được người rất tài nha."
"Cứ đắc ý đi, hừ, lỡ gã không cần muội thì sao?"
Phong Linh Nhi lắc đầu, nói.
"Không có đâu. Anh ấy chắc chắn là vì muốn tại Thánh Điện Đại Tái vửa ra chấn động toàn trường nên mới không tìm muội, để tránh lộ thực lực đội họ."
Thấy bộ dạng tràn trề tin tưởng của cô, Dạ Vị Ương kiềm không được bật cười.
"Muội đó, cái gì mà hoa trắng nhỏ, rõ ràng là tiểu hoa si, mặc kệ muội."
Tư Mã Tiên chiến thắng khiến Lục Đại Thánh Điện cực kỳ chú ý. Nhưng so đấu vẫn đang tiếp tục. Rất nhanh, tầm mắt khán giả bị trận đấu đặc sắc hấp dẫn.
Tư Mã Tiên ra trận không lâu sau thì điện chủ Ma Pháp Thánh Điện Lý Chính Trực được chọn xuất chiến, đối thủ của ông là một chiến sĩ. Lý Chính Trực chỉ dần một ma pháp đã hoàn thành quá trình khắc định chế thắng. Thoạt nhìn biểu hiện khiêm tốn nhưng rất rõ ràng, đối thủ không đủ mạnh, không thể buộc ông dùng sức nhiều hơn.
Các thí sinh Lục Đại Thánh Điện gần như một nửa là cấp chín. Sau khi xuất hiện tình huống cấp chín đấu cấp chín, trận so tài ngày càng đặc sắc. Thậm chí có một trận xuất hiện cường giả phát động lĩnh vực.
Trận đấu tiến hành tới trận thứ ba mươi lăm thì ánh sáng tuyển chọn lần thứ ba chiếu vào người Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi. Lần này ánh sáng rơi trên thân người thứ năm.
Đó là người đàn ông vóc dáng thon dài. Khi ở lối vào y cởi xuống áo choàng thì lộ ra khuôn mặt càng trẻ tuổi hơn hai người trước, và mái tóc dài màu xanh.
Y xuất hiện, chỉ chớp mắt đã khiến bên Ma Pháp Thánh Điện xôn xao, bởi vì rất nhiều ma pháp sư nhận ra thân phận của y. Bên Kỵ Sĩ Thánh Điện, trên khán đài có một cô gái tóc dài màu hồng lập tức siết chặt nắm tay. Cô giống như Phong Linh Nhi, ngây ra như phỗng, cắn chặt răng, cố nén không để mình khóc thành tiếng.
Lý Chính Trực nhìn Lâm Thần ngồi bên mình, mắt lộ ý hỏi.
Lâm Thần lúc này cũng là vẻ mặt ngơ ngác, ngay sau đó, vì kích động mà thân thể run bần bật.
Lý Chính Trực chuyển về tầm mắt, từ biểu tình của Lâm Thần thì có thể thấy ông không biết cháu trai mình đi tới Thánh thành. Sự kích động và hưng phấn đó không thể nào là giả bộ.
Không sai, người đàn ông có mái tóc dài màu xanh, vóc dáng thon dài, diện mạo tuấn tú đến có chút nữ tính hóa này chính là ma pháp sư duy nhất trong Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, bị mọi người xưng là có dược ca, Lâm Hâm.
Đối thủ của Lâm Hâm là một kỵ sĩ. Cho nên y và kỵ sĩ cùng đi vào sân. Không đợi kỵ sĩ mở miệng thì Lâm Hâm đã lóe người, giống như thuấn di lao ra trăm mét, kéo giãn khoảng cách với kỵ sĩ.
Có mặt xem trận chiến đều là cường giả Lục Đại Thánh Điện, nhưng họ chỉ thấy sau lưng Lâm Hâm chợt lóe ánh sáng xanh, tiếp theo là tăng tốc lao ra ngoài trăm mét.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Từ khi nào ma pháp sư có tốc độ như vậy? Y đâu phải là ma pháp sư phong hệ!
Kỵ sĩ đó cũng bị giật mình, nhưng gã tới là để dự thi, đương nhiên sẽ không dễ dàng bị hù. Ánh sáng vàng chợt lóe, một chim ưng trắng tinh trên trán có dúm lông vàng xuất hiện trên đỉnh đầu gã.
Chim ưng khổng lồ giương hai cánh dài hơn mười mét, nó vừa xuát hiện thì Quang nguyên tố như trời sụp đất nứt ùa ra nhập vào trong người kỵ sĩ.
Kỵ sĩ này vốn là tu vi đỉnh cấp tám, được chim ưng khổng lồ trên trời hỗ trợ, khí thế tăng mảng lớn, chớp mắt đã tăng lên đến cấp chín.
Đối diện, Lâm Hâm không ngâm xướng chú ngữ mà tay phải vạch trên không trung, bỗng chốc một sợi chỉ ánh sáng xanh dài chừng một mét, chỉ thô cỡ ngón tay cái bắn hướng kỵ sĩ.
Ánh sáng bay đi không có phát ra tiếng xé gió, chỉ là trong lúc bay hóa thành hình cong.
Đây là cái gì? Kỵ sĩ mới được Quang Minh Kim Ưng của mình tăng phúc, tu vi bùng phát đang xông hướng Lâm Hâm. Mắt thấy ánh sáng xanh không chút bắt mắt bắn tới, gã nâng lên tay trái, màu vàng đậm chớp mắt ngưng kết, trên tay gã hóa thành tấm thuẫn lớn màu vàng. Dưới chân dừng lại, Thần Ngự Thuẫn đã hoàn thành.
Ánh sáng xanh? Chẳng lẽ đối thủ là ma pháp sư thủy hệ?
Đây là Thánh Điện Đại Tái, dù đối thủ công kích thoạt nhìn không bắt mắt nhưng gã sẽ không sơ sẩy. Là Thủ Hộ kỵ sĩ, lấy ổn định làm chủ, từng bước cẩn thận mới là quan trọng nhất. Trong chiến đấu giữa Thủ Hộ kỵ sĩ và ma pháp sư, nếu Thủ Hộ kỵ sĩ cuối cùng chiến thắng, vậy thường là hao hết ma lực của ma pháp sư. Dù sao Thủ Hộ kỵ sĩ không am hiểu tốc độ, lực công kích cũng khá yếu. Đối mặt ma pháp sư có linh cánh có thể bay thì họ không chiếm ưu thế quá lớn.
*Rầm!*
Luồng ánh sáng xanh chính xác đập vào tấm thuẫn của Thủ Hộ kỵ sĩ. Khiến mọi người không ngờ là ánh sáng xanh thoạt nhìn mỏng manh, thậm chí không có lực chấn nhiếp bằng hỏa cầu sau khi va chạm vào tấm thuẫn, nhưng lại phát ra tiếng nổ.
Thủ Hộ kỵ sĩ lại bị trùng kích lùi ra sau gần mười mét. Bề mặt tấm thuẫn bốc lên một luồng sáng xanh, ngay sau đó, tấm thuẫn do linh cương biến thành biến mất trong ánh sáng, không khí xung quanh rõ ràng vặn vẹo.
Không phải thủy hệ, là hỏa hệ, ma pháp này là gì?
Thủ Hộ kỵ sĩ dưới tình huống có Thần Ngự Thuẫn phòng ngự mà tấm thuẫn lại bị phá hủy, khí lưu nóng cháy tiêu hao linh lực của gã rất lớn, thật không dễ dàng mới triệt tiêu được dư chấn.
Cấp chín, y là cường giả Pháp Thần cấp chín. Thủ Hộ kỵ sĩ lòng thầm kêu khổ. Tuy tu vi của gã thông qua đồng bạn tọa kỵ tăng lên đến cấp chín, nhưng dù gì gã không phải là cấp chín chân chính! Đối mặt Pháp Thần hỏa hệ cấp chín nổi danh sức bật cao, gã biết, sợ là cơ hội của mình rất xa vời.
Lúc này, công kích của Lâm Hâm lại xuất hiện. Tay trái chắp sau lưng, mái tóc dài màu xanh từ từ bay lên. Lại nâng tay phải, lần này trên không trung vạch hai lần, thoáng chốc hai luồng sáng xanh lại bay ra.
Sắc mặt Thủ Hộ kỵ sĩ trở nên rất khó xem. Dưới tình huống không thể sử dụng bất cứ trang bị gì, tấm thuẫn có thể dùng linh lực biến ảo, thêm vào Thần Ngự Thuẫn cơ bản là trạng thái phòng ngự mạnh nhất của gã. Nhưng mới rồi luồng sáng xanh đã phá vỡ phòng ngự của gã. Lần này là hai cái, muốn ngăn cản sẽ càng khó khăn.
Hét lớn một tiếng, Thủ Hộ kỵ sĩ đột nhiên bước lên một bước, làm động tác cung bộ. Cùng lúc đó, toàn thân gã dâng lên thánh quang, chớp mắt hóa thành thánh hoa. Đôi tay giao nắm trên không trung, bỗng xuất hiện một tấm thuẫn còn dày hơn cái trước. Lửa trắng ngà hóa thành trọng thuẫn chắn trước mặt.
Như cũ là Thần Ngự Thuẫn. Bây giờ hy vọng duy nhất của gã là ma pháp nhìn như thuấn phát này cần tiêu hao rất nhiều ma lực, gã có thể chịu đựng tới giây phút đối phương lao hết ma lực.
Hai luồng sáng xanh lần lượt đánh tới. Thủ Hộ kỵ sĩ lần lùi lại, hai luồng sáng xanh lần lượt bùng nổ trước mặt gã. Tấm thuẫn do thánh hoa và linh cương cấu trúc thành lại bị tạc nổ. Lửa xanh nóng cháy có một ít dính vào người gã, rất nhiều linh lực không ngừng phát ra từ thân thể, dốc sức hóa giải luồng sáng xanh nóng cháy khủng bố này.
Cường giả cấp chín chân chính mạnh tới như vậy sao?
Trận tranh tài này so sánh với trận trước thì thoạt nhìn bình thản nhiều, không có huyễn lệ ma pháp, không có kỹ năng mạnh mẽ, càng không có cuồng dã tung hoành bễ nghễ của Tư Mã Tiên.
Nhưng cường giả chân chính lại có thể từ đơn giản nhìn ra nhiều điều. Luồng sáng xanh đơn giản kia tuyệt không giản đơn!
Lý Chính Trực nhìn Lâm Hâm, mắt tràn đầy kinh ngạc, lẩm bẩm.
"Ngưng linh thành cương, ngưng cương thành tuyến, đã thoát khỏi phạm trù ma pháp. Thoạt nhìn đơn giản nhưng kỳ thật rất khó khống chế linh lực. Thằng bé Lâm Hâm này lý giải về hỏa đã sâu sắc đến thế sao?"
Lâm Thần chấn kinh còn hơn Lý Chính Trực nhiều. Đây vẫn là cháu trai của mình sao? Mới rồi một phen, ông tự hỏi mình không thể làm được. Sau khi kết thúc thánh chiến, tu vi của Lâm Thần rốt cuộc đột phá bình cảnh nhiều năm, thành công đột phá đến cấp chín. Nhưng ông tự hỏi lòng không thể khống chế hỏa giống như vậy. Hơn nữa Tâm Diễm Hỏa Diễm của Lâm Hâm mạnh hơn ma pháp sư bình thường khống chế lửa. Cháu trai mất tích hơn bốn năm, khi trở về biến mạnh như vậy, sao ông không hưng phấn cho được?
Cùng lúc đó, Lâm Hâm bày ra màn trình diễn kế tiếp chấn kinh toàn trường.
Chân trái bước ra nửa bước, biểu tình y biến nghiêm túc, hai mắt lấp lóe ánh sáng kiên định, nâng lên tay phải, lần này chỉ dùng ngón trỏ vạch không trung.
Từng luồng sáng xanh xuất hiện trên không trung. So với hai luồng trước thì luồng sáng hiện tại dường như biến ngắn. Nhưng không lập tức bay hướng Thủ Hộ kỵ sĩ mà ngừng trước người Lâm Hâm.
Chỉ giây lát thì Lâm Hâm đã rồng bay phượng múa vẽ ra hai mươi mấy luồng sáng xanh. Thủ Hộ kỵ sĩ phía đối diện thấy vậy thì ngây ra như phỗng.
Hai luồng sáng xanh đã khiến gã ứng phó mệt thở, một lần nhiều như vậy còn không phải muốn mạng gã sao? May mắn trong Thánh Điện Đại Tái có quy định rõ ràng, tuyệt đối không cho phép sát thương đối thủ, nếu không chỉ sợ gã sẽ bị dọa đến chạy trối chết.
Hai mươi mấy luồng sáng đan vào nhau trên không trung, hóa thành hai chữ to màu xanh.
[Hinh Nhi]
Bạn cần đăng nhập để bình luận