Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 349: Phẩm Chất Hoàn Mỹ

Chương 349: Phẩm Chất Hoàn Mỹ
Mười một phút năm mươi giây, dược tề đã được phối trí thành công, phẩm tướng hoàn mỹ.
Cao Bằng hài lòng nhìn mẫu dược tề màu xám trong tay. Màu sắc đồng nhất, tụ mà không tan, hoàn mỹ không chút tì vết.
Nhẹ nhàng lắc lư ống nghiệm, dược tề trong tay toát ra mùi hương tinh thuần.
Cao Bằng nheo mắt lại ước lượng trình độ đậm đặc của dược tề. Theo sự lay động của ống nghiệm, chất lỏng trơn bóng như gương nghiêng qua nghiêng lại như những cơn sóng nước duyên dáng.
Đưa ống dược tề có tính chất đặc biệt đặt vào trong ống chích, sau đó vẫy tay với Âm Dương Kim Trâm thảo đang nằm mê man trên bàn.
Bằng vào bản năng ngửi được hương vị của dược tề trong không khí, Âm Dương Kim Trâm thảo căn bản không cần Cao Bằng nhắc nhở, trực tiếp vung vẩy lá cây nhanh chóng lướt qua.
Chùm rễ đen kịt nhanh chóng trượt trên mặt bàn, sau đó trượt đến trước mặt Cao Bằng, dùng xúc tu quấn lấy cánh tay Cao Bằng nhẹ nhàng cọ xát.
Xì.
Một kim hướng xuống cắm vào thân cây.
Tốn thời gian mười hai giây mới tiêm xong.
Cao Bằng không cần ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường mà vẫn có thể nói chính xác thời gian.
Từ sau khi linh hồn lực của mình càng ngày càng lớn mạnh, Cao Bằng phát hiện trí nhớ của mình càng ngày càng tốt. Giống như loại phương pháp tính thời gian này chỉ cần hơi nhẩm trong lòng một chút, tùy tiện cũng có thể đếm được sáu mươi giây không lệch chút nào so với đồng hồ treo tường.
Sau khi bị đâm một kim thì m Dương Kim Trâm thảo có chút uể oải, cái mũ màu trắng trên đầu hơi rủ xuống, phiến lá cũng ỉu xìu cuộn thành một đoàn.
Tiến hóa không phải chuyện làm một lần là xong, đây là một quá trình tương đối lâu dài.
Cao Bằng lấy ra một chiếc lồng thủy tinh đưa Tiểu Thảo bỏ vào trong rồi mang ở bên người. Vốn nhũ danh của m Dương Kim Trâm Thảo là Tiểu Hoa, nhưng mà Tiểu Hoa lại là tên gọi của con gái A Ngốc, lúc ấy Cao Bằng cũng hơi sơ sót điểm này. Vì tuân theo nguyên tắc từ trước tới giờ của mình, Cao Bằng chỉ có thể đổi tên m Dương Kim Trâm Thảo thành Tiểu Thảo.
Rời khỏi phòng, đúng lúc mấy nhân viên của phòng thí nghiệm ở trong đại sảnh đang vớt mấy quả trứng Mặc Ngư từ trong nồi ra, sững sờ nhìn Cao Bằng.
- Ách. . . Đói bụng không, chúng tôi vừa nấu xong trứng Mặc Ngư.
- Không cần đâu, tôi đã làm thí nghiệm xong rồi, mọi người có thể tiếp tục làm việc.
Cao Bằng mỉm cười gật đầu ra hiệu, sau đó vào thang máy đi lên tầng trên.
- Hình như mới chỉ có mười phút thôi…
Nhân viên phòng thí nghiệm vừa nhìn quả trứng Mặc Ngư trong bát vừa nói.
Nấu trứng Mặc Ngư chỉ cần mười phút, cộng thêm việc kiếm thêm đồ ăn trong tủ lạnh và thời gian nấu nước, cũng chỉ hơn mười phút một chút.
Hơn mười phút bọn họ chỉ mới nấu xong mấy quả trứng Mặc Ngư, mà người khác đã làm xong một thí nghiệm.
So sánh hai bên với nhau, nhân viên trẻ tuổi của phòng thí nghiệm cảm thấy có chút phiền muộn.
Trở về mặt đất Cao Bằng đã nhìn thấy Tiểu Hoàng đang ngồi xổm ở cửa chính cao ốc, bên cạnh là một đống xác cá. Đống xác cá này chặn cửa lớn lại, làm cho việc ra vào có chút khó khăn.
Khuôn mặt người bảo an ở cửa ra vào tràn đầy vẻ bất đắc dĩ, vừa nhìn thấy Cao Bằng đi ra liền tranh thủ thời gian chạy lại đón, ánh mắt trông mong nhìn Cao Bằng.
- Các người trở về trực ban đi.
Cao Bằng nói với bảo an.
- Ngươi nhặt được nhiều thật đấy...
Cao Bằng dở khóc dở cười nói với Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng đắc ý ngẩng đầu.
- Một con năm trăm.
Cao Bằng gật đầu.
- Được, một con năm trăm.
Cứ như thế, Cao Bằng ngồi xổm ở cửa chính nhìn Tiểu Hoàng tự mình đếm cá, giống như một lão tiểu thương đang chọn tài liệu, còn thuận tiện xắn ống tay áo lên.
Mấy hải thú đến từ đại dương này ít nhiều đều có một loại dịch nhờn bên ngoài cơ thể, cùng với một mùi tanh nồng gay mũi. Nhưng mà Cao Bằng không hề chê bẩn, cầm từng con một lên đếm.
- Một ngàn rưỡi, hai ngàn, hai ngàn năm trăm. . .
Cao Bằng đột nhiên dừng lại, đưa tay cầm lên một con cua màu xanh rộng khoảng chừng một mét, gõ vào lớp vỏ phát ra tiếng đương đương giòn tan.
- Đây cũng là cá?
- Tại sao nó không phải cá!
Tiểu Hoàng lập tức gấp gáp.
- Đây chính là một con cá cua! Ta nếm qua rồi!
Bành!
Mới nói một chút Tiểu Hoàng đã bị kích động, một tát đập vào lớp vỏ của con cá cua, ngay lập tức lớp vỏ bị đập nát.
Bảo an ở cửa ra vào nghe thấy tiếng động ở nơi này, vừa quay sang đã nhìn thấy Tiểu Hoàng dùng một bàn tay đập nát vỏ giáp của con cua, gương mặt hắn hơi run rẩy.
- Không nên động thủ, văn minh, văn minh, ta phải nói với ngươi bao nhiêu lần nữa.
Cao Bằng kiên nhẫn trấn an Tiểu Hoàng.
- Chúng ta phải hành xử văn minh, đừng cứ một lời không hợp liền động thủ, nếu muốn thuyết phục người khác thì phải dùng đạo lý!
- Được rồi, lần này coi như tính thêm cho ngươi một con cá cua, ba ngàn rồi đúng không.
Cao Bằng cúi đầu tiếp tục đếm.
Tất cả có mười ba con “cá”.
Đã có cá cua, Cao Bằng cũng không so đo mấy cái tên gọi quái dị như là cá vỏ sò, cá tôm hùm này nữa.
Một lần trả hết 6500 liên minh tệ. Chờ sau khi Tiểu Hoàng rời khỏi đây, Cao Bằng cho người đưa mười ba con “cá” này đi xử lý sạch sẽ, buổi tối làm món ăn phúc lợi cho nhân viên công ty.
Giá thịt quái vật cũng không rẻ gì, so với những thứ như thịt bò thịt dê thì đáng quý hơn nhiều.
Qua khoảng hơn nửa tiếng, Âm Dương Kim Trâm Thảo trên người hắn chậm rãi tỉnh lại, dựa vào thành lồng thủy tinh ngơ ngác nhìn chằm chằm Cao Bằng.
Cao Bằng mở cửa lồng, Âm Dương Kim Trâm Thảo men theo cánh tay Cao Bằng tiếp tục trèo lên trên, muốn theo cánh tay bò lên trên cổ hắn.
- Bẹp!
Một cái xúc tu mập mạp của A Xuẩn ngăn trước mặt Âm Dương Kim Trâm Thảo, sau đó nhẹ nhàng lắc lắc.
Âm Dương Kim Trâm Thảo ấm ức bò xuống dưới mặt đất, sau đó lại leo lên trên người A Ngốc, cuối cùng cắm rễ trên đỉnh đầu nó.
【 Tên quái vật 】: Âm Dương Kim Trâm Thảo
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Hoàn Mỹ
Không tiến hóa thành một loài mới, chỉ có phẩm chất tăng lên thêm một cấp, đã có tiềm lực để tiến hóa thành cấp Thủ Lĩnh.
Bây giờ Cao Bằng cũng không vội vàng tăng đẳng cấp cho m Dương Kim Trâm Thảo, lần này hắn chuẩn bị trước tiên sẽ dùng toàn lực để tăng phẩm chất của nó, ít nhất cũng phải tăng đến phẩm chất Sử Thi, sau đó mới tính tới chuyện tăng đẳng cấp.
Chuyện bên phía Dương Thành xem như tạm thời kết thúc, đây cũng là một lần thử nghiệm bộ phận tác chiến và bộ phận thăm dò của Cao Bằng. Nếu như hiệu quả không tệ có lẽ sẽ cân nhắc đến chuyện mở rộng trong nội bộ tập đoàn.
- Thiếu đổng, tôi nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của ngài.
Trịnh Thiết Tráng lớn tiếng nói.
Ánh mắt Lưu Trường Hạo tràn đầy vẻ kiên nghị. Là một quân nhân đã xuất ngũ, hắn không thích nói nhiều, nhưng từ trước tới giờ nói một là một, hai là hai.
- Không phải là vì tôi, mà là vì toàn bộ tập đoàn.
Cao Bằng cười nói, vẫy tay tạm biệt hai người.
Xe tải lớn nổ máy chạy nhanh về phía sân bay, lưu lại từng đám khói xe lượn lờ trên đường.

Máy bay từ Dương Thành bay thẳng đến Du Châu, Cao Bằng đi thẳng từ sân bay đến tổng bộ.
Thi thể Hải Vương Điện Man cũng bị A Ngốc khôi phục thành Hải Vương Điện Man khô lâu, nhưng mà sau khi khôi phục thì Hải Vương Điện Man khô lâu có hơi yếu một chút. Đó là một con Lĩnh Chủ yếu nhất mà Cao Bằng từng gặp.
Bởi vì năng lực của Hải Vương Điện Man không phải là chiến đấu bằng cơ thể, cho nên sau khi khôi phục thì năng lực cận chiến cực yếu. Cao Bằng phát hiện những khô lâu mà A Ngốc khôi phục trên cơ bản chỉ còn lại mỗi năng lực chiến đấu bằng cơ thể, vẫn chưa kế thừa năng lực nguyên tố và đặc tính quái vật vốn có của chúng. Đây là một chuyện rất tiếc nuối.
Nhưng mà cho dù là Lĩnh chủ yếu nhất thì tóm lại nó vẫn là Lĩnh Chủ, dùng để dọa người cũng không tệ lắm, tốt xấu gì nó cũng dài tới hai mươi mấy mét. Một điểm tốt duy nhất là khi bị khôi phục thành vong linh thì Hải Vương Điện Man có thể rời khỏi nước sinh tồn lâu dài mà không bị bất cứ ảnh hưởng nào.
-------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận