Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 115: Cường Giả, Không Sợ Quy Tắc

Thái gia trong tửu lâu, bọn người Thủy Thượng Hội vẫn còn đang hưng phấn uống rượu làm vui, lấy tên đẹp, rượu nhiệt huyết, ý là sắp đi ra chiến trường!
Thủy Thượng Hội đệ tử cũng đã hưng phấn đến nỗi hai mắt phát hồng, hận không thể lập tức lao ra đem Lăng Tiêu giết chết! Diệt Quỷ Cốc!
"Chư vị sư huynh đệ, Bách Gia Tranh Bá không đến hai mươi phút, qua hai mươi phút đó cũng chính là thời điểm Quỷ Cốc diệt vong! Đến lúc đó, mọi người nhất định phải diệt sạch tất cả quỷ cốc đệ tử, không để cho bất kì một tên nào sống sót! Đoạt lại tất cả những gì Quỷ Cốc đã thiếu chúng ta!"
"Người nào giết nhiều Quỷ Cốc đệ tử, đồng thời là đoạt lại nhiều linh tinh thì tông môn sẽ ban thưởng!"
"Ha ha ha ha... Thủy Thượng Hội ta nhất định phải vượt mặt tất cả các tông môn khác, giết sạch Quỷ Cốc, lấy chiến lập uy!"
Đang hưng phấn thì đột nhiên một tiếng vang lớn truyền đến, cửa lớn Thái gia tửu lâu trực tiếp bị người ta đá văng.
"Người nào?"
Mọi người trong lúc giật mình, ánh mắt đồng loạt hướng về cửa chính nhìn sang.
Thiết Tâm Lan cùng Tiểu Ngọc, cũng không nhịn được liếc qua.
Sau một khắc, nàng liền nhịn không được hoảng sợ nói:
"Thiếu cung chủ, ngươi mau nhìn, là Lăng Tiêu, là Quỷ Cốc thiếu chủ!"
Chỉ thấy Lăng Tiêu hai tay đặt sau lưng, không chút hoang mang, đi vào Thái gia tửu lâu như đang dạo chơi.
Thủy Thượng Hội bọn chúng nhịn không được nhíu mày nói:
"Ngươi là Quỷ Cốc thiếu chủ?"
Lăng Tiêu quét liếc chung quanh.
"Chỉ có ngần ấy nhân lực, cũng không cảm thấy ngại mà dám đến Giang Châu tìm ta? Quả thực buồn cười, thật sự là ngu xuẩn!"
Nghe vậy, một vị đệ tử Thủy Thượng Hội, vỗ bàn đứng dậy.
"Hừ! Ngươi khẩu khí thật lớn a!"
"Đúng đấy, Lăng Tiêu, ngươi sắp chết đến nơi rồi, ngươi có biết hay không?"
"Thiên Đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại đâm đầu! Hôm nay, chính là tử kỳ của ngươi!"
Lăng Tiêu ánh mắt lạnh nhạt.
"Nói nhảm... Quá nhiều. Giết!"
Ra lệnh một tiếng, vách tường của Thái gia tửu lâu đồng loạt bị oanh tạc đến nát thành bụi phấn!
Sau đó chính là vô số Quỷ Cốc Chiến Thần đường đệ tử xông tới, chém giết điên cuồng bọn người Thủy Thượng Hội!
Toàn bộ Thái gia tửu lâu triệt để trở nên hỗn loạn.
"Nhanh! Nhanh phòng ngự, nhanh...."
Thiết Tâm Lan cùng Tiểu Ngọc một mặt hoảng hốt nhìn tình cảnh trước mắt này.
Hai người căn bản cũng không có nghĩ đến, Lăng Tiêu lại quyết đoán như vậy! Càng không nghĩ đến, thực lực Quỷ Cốc đệ tử thế mà mạnh mẽ như vậy!
Thủy Thượng Hội đệ tử, không có chút lực lượng ngăn cản, dưới đồ đao của Quỷ Cốc đệ tử, bọn hắn quét qua một vòng liền tru diệt đến 8 phần nhân lực của địch.
Tiểu Ngọc hoảng sợ đến không còn giọt máu, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy.
Thiết Tâm Lan tuy ra vẻ trấn định, nhưng nội tâm, đã là như bão nỗi không thôi.
"Nghĩ không ra, thực lực Quỷ Cốc đệ tử, vậy mà không chút nào kém hơn đệ tử Thần Thủy cung ta!"
Câu này vừa nói ra, bọn đệ tử Thủy Thượng Hội đã hét rầm lên.
"Đầu hàng, chúng ta đầu hàng, không đánh! Van cầu các ngươi, đừng đánh nữa!"
Vừa mới nãy bọn chúng còn rất phách lối, trong nháy mắt đã triệt để hoảng sợ giống như một con chó vậy!
Nhưng không sợ cũng không được, Thủy Thượng Hội hơn ngàn tên đệ tử tinh anh, liền bị Lăng Tiêu đấm không trượt phát lào, còn lại mấy tên tôm tép này không đủ để Lăng Tiêu nhét kẽ răng!
Thấy bọn hắn đầu hàng, đệ tử Quỷ Cốc lúc này đã ngừng chém giết.
Kiếm Vô Sinh nhìn Lăng Tiêu liếc một chút, sắc mặt Lăng Tiêu ngược lại không biến hóa gì.
"Giết!"
Vẫn lạnh nhạt vô tình như cũ, Lăng Tiêu đối với địch nhân từ trước tới giờ không mềm tay.
Bọn người Thủy Thượng Hội nghe thấy chữ 'giết' trong nháy mắt đã tuyệt vọng đến cực điểm, lúc này bèn quay sang Thiết Tâm Lan cầu cứu.
"Thiếu cung chủ, cứu lấy chúng ta a!"
"Thiếu cung chủ, van cầu ngài, lúc này chỉ có ngài có thể cứu chúng ta!"
Đối mặt Thủy Thượng Hội gần trăm người cầu cứu, Thiết Tâm Lan do dự một chút, cuối cùng, vẫn là quyết định đứng lên.
"Lăng Tiêu, dừng tay đi!"
Lăng Tiêu nhàn nhạt lườm nàng liếc một chút.
"Ngươi... Cũng tham gia kế hoạch của bọn hắn sao?"
"A?"
Thiết Tâm Lan sững sờ, chợt vội vàng giải thích nói:
"Ta cùng bọn hắn không phải cùng một bọn, ta chỉ là ngẫu nhiên gặp bọn họ. Ta...."
"Nếu như thế, ngươi quản nhiều như vậy làm gì?"
Không đợi Thiết Tâm Lan nói xong, Lăng Tiêu trực tiếp noai một câu phũ như vậy, để Thiết Tâm Lan nhất thời tức giận lên.
"Lăng Tiêu, chú ý giọng nói chuyện của ngươi, ta thế nhưng là Thần Thủy cung Thiếu cung chủ!"
"Ta lười nhác quản ngươi rồi, lăn đi."
Lời nói cùng ngữ khí của Lăng Tiêu là thập phần bình tĩnh, để Thiết Tâm Lan không khỏi vạn phần biệt khuất, nhưng tính khí của nàng cũng không phải dạng vừa, lại lần nữa nói tiếp.
"Ta hôm nay lại muốn quản cái sự tình này rồi! Lăng Tiêu, Bách Gia Tranh Bá còn chưa có bắt đầu, ngươi đã dẫn người tới đồ sát Thủy Thượng Hội đệ tử, ngươi là tính làm gì chứ? Nếu ta bẩm báo Long Tổ, hậu quả sợ là ngươi gánh không nổi!"
Lăng Tiêu ánh mắt híp lại.
"Ngươi là đang uy hiếp ta sao?"
"Hừ! Không được tính là uy hiếp! Chỉ bất quá, ta là muốn cho ngươi biết một chút quy củ thôi!"
Thiết Tâm Lan một mặt ngạo nghễ.
Nàng như một công chúa cao cao tại thượng, mà Lăng Tiêu, bất quá là một cái ti tiện nô tài thôi!
Lăng Tiêu không nói, trực tiếp hướng Thiết Tâm Lan mà đi tới, đi ngang bọn Thủy Thượng Hội đệ tử, bọn chúng đều không dám tùy tiện đụng hắn, muốn tránh hắn ra càng xa càng tốt.
Mà Lăng Tiêu thì là đi thẳng tới trước mặt Thiết Tâm Lan.
Thiết Tâm Lan tim đập thình thịch, khoảng cách này đã là nhưu mặt đối mặt với Lăng Tiêu, nàng thật có chút không chịu đựng nổi, tim đập càng ngày càng nhanh hơn.
"Ngươi... Ngươi muốn làm cái gì?"
Câu này vừa mới nói xong, Lăng Tiêu cũng đã quất ra một bàn tay!
Một cái bàn tay ẩn chứa Thần lực vô địch của Lăng Tiêu ở bên trong, cho nên, tuy chỉ đơn giản là quất một bàn tay, thế nhưng uy lực thì khỏi phải bàn cãi!
Một quyền đánh ra liền trực tiếp đem cả người Thiết Tâm Lan quất bay ra ngoài!
Phanh — —!
Thiết Tâm Lan lui lại hơn mười thướnc, hung hăng đâm vào một bức tường, đem vách tường đánh cho thành bã vụn!
"Thiếu cung chủ! Ngươi... Ngươi lại dám đánh Thiếu cung chủ nhà chúng ta, ta liều mạng với ngươi!"
Tiểu Ngọc hét lên một tiếng, la hét xông lên, Lăng Tiêu chưa xuất thủ, Kiếm Vô Sinh liền vung tay cũng là một bàn tay, trực tiếp đem nàng đánh bay ra ngoài.
"Chỉ là một cái tiện tỳ cũng dám vô lễ với thiếu chủ chúng ta! Muốn chết!"
"Tiểu Ngọc!"
Thiết Tâm Lan hô một tiếng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lăng Tiêu.
"Ngươi... Ngươi vậy ma có gan dám đánh ta? Ngươi có biết hay không, ta thế nhưng là...."
"Thần Thủy cung Thiếu cung chủ!"
Lăng Tiêu lại một lần nữa đánh gãy lời nói của nàng!
"Thế nhưng... Vậy thì thế nào? Dám trêu chọc ta, ngươi ta cũng sẽ giết!"
Thân thể Thiết Tâm Lan run lên.
"Ngươi... Ngươi..., ngươi thật không sợ ta trở về nói cho Thần Thủy cung? Ngươi thì không sợ ta đi nói cho Long Tổ?"
Lăng Tiêu quay người rời đi, hai tay đặt sau lưng, sắc mặt ngạo nghễ.
"Tùy ngươi, bất quá ta trước tiên có thể nhắc nhở ngươi. Ngươi tốt nhất nên xem thử hậu quả ngươi có thể gánh nổi hay không! Kiếm Vô Sinh, Thủy Thượng Hội, một tên cũng không để lại, ai dám cản trở, giết không tha!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận