Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 168: Ta Muốn Giết Người, Không Ai Ngăn Nổi!

Tô Định Hải đang run rẩy, ánh mắt của hắn đã từ vừa mới ngạo mạn cùng khinh thị chuyển hóa thành chấn kinh cùng hoảng sợ ở giây phút này!
Lượng lượng của một quyền vừa rồi mà Lăng Tiêu biểu hiện ra đã hoàn toàn đầy đủ nghiền ép hắn!
Thật là đáng sợ!
Gia hỏa này đến tột cùng là tu luyện thế nào? Hắn mới bất quá mười mấy tuổi, coi như hắn tu luyện từ trong bụng mẹ cũng không có khả năng trong thời gian ngắn thì đạt tới trình độ này a?
Gia hỏa này chính là một tên yêu nghiệt!
Lăng Tiêu bẻ bẻ cổ phát ra những âm thanh không dứt. Ánh mắt lạnh lùng nhìn về Tô Định Hải đi tới.
Thân thể của Tô Định Hải run rẩy lợi càng kịch liệt, hai con ngươi của hắn giờ phút này không còn có uy phong như lúc trước!
Công kích vừa rồi của Lăng Tiêu liền liền trực tiếp đánh hắn đến mức đánh mất dũng khí.
Gia hỏa này quá mạnh!
"Ngươi... Ngươi muốn làm gì? Ta chính là Long Tổ Đại tướng quân! Nếu ngươi ra tay với ta thì dựa theo luật lệ của Long Tổ, đây chính là trọng tội!"
Lăng Tiêu cười lạnh.
"Làm sao? Không phải mới vừa rất ngưu B sao? Hiện tại sợ rồi hã? Lấy Long Tổ tới dọa ta sao? Ngươi cho rằng... Long Tổ sẽ được ngươi sao?"
Tô lão gia tử lập tức quát:
"Lăng Tiêu tiểu nhi, chớ có làm càn! Ta nhị đệ thế nhưng là Long Tổ Đại tướng quân, ngươi bất quá là chỉ là một tên Long Tổ Thiếu tướng mà thôi, nếu ngươi dám đụng đến nhị đệ của chính là tội bất kính với bề trên, Long Tổ sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
"Ồn ào!"
Lăng Tiêu trực tiếp oanh ra một quyền
Mạnh mẽ cương khí bao phủ đá vụn mà ra, trực tiếp xuyên thủng thân thể của Tô lão gia tử, đánh hắn thành một cái giường nằm.
"Đại ca!"
Tô Định Hải hét lên một tiếng, hắn cắn răng, ánh mắt càng phát ra hoảng sợ.
Lăng Tiêu tiếp tục đi tới, cặp mắt kia tràn ngập sát ý, giống như thực chất, giống như Tử thần ở bên trong Địa Ngục bò ra lấy mạng, làm cho Tô Định Hải hoảng sợ ngàn lần, trên trán mồ hôi lạnh không ngừng tuôn rơi.
Giờ phút này, nội tâm của hắn rất cuồng loạn, giống như có lẽ đã đoán được Lăng Tiêu chắc chắn sẽ giết hắn! Sẽ không cho Long Tổ mặt mũi lưu.
"Đáng chết! !"
Tô Định Hải đau đớn chửi một câu, hắn cắn chặt răng đến nổi chảy cả máu miệng.
Trong đôi mắt hiện rõ những tơ máu tràn ngập sự không cam lòng cùng oán hận!
"Tô Định Hải ta rong đuổi chiến trường mấy chục năm! Thế mà phải chết ở chỗ này! Chết tại quê hương của mình! Vẫn là chết ở trong tay của một tên tiểu tử, đây quả thực là sỉ nhục!"
Sắc mặt của Lăng Tiêu thản nhiên nói:
"Đó là ngươi đáng đời! Trêu chọc ta thì đã chú định rằng ngươi chỉ có một con đường chết!"
Nói xong, hắn không nói nhảm nữa, hừ lạnh một tiếng, trực tiếp chém một đao.
Đao quang này nhanh như tia chớp, khí thế như rồng. Đao vừa ra, cương khí cùng không khí lập tức ma sát, phát ra một loại âm thanh liên tục vang lên, một tia lửa mang theo tia chớp lao thẳng đến đỉnh đầu của Tô Định Hải!
"Mẹ nó!"
Tô Định Hải hung hăng chửi mắng một tiếng, không dám có chút chủ quan, cước bộ nhanh chóng thoát ly khỏi phương hướng công kích của Lăng Tiêu.
Nhưng, sắc mặt của Lăng Tiêu vẫn không thay đổi chút nào, vẫn lạnh lùng như lúc ban đầu!
Hắn tay vừa nhấc liền huy động chuyển đổi phương hướng của lưỡi đao!
"Cái gì?"
Tô Định Hải quá sợ hãi, lúc này hắn thật sự hoảng sợ tới cực điểm!
Nhưng phàm là công kích có lực sát thương lớn thì trên cơ bản đều là định hướng công kích, dạng công kích này mới có thể cam đoan lực sát thương sẽ không mất đi, mà lại còn sẽ không tiêu hao lực lượng quá nhiều.
Thế nhưng mà một khi lâm thời thay đổi phương hướng của công kích thì không chỉ có giảm xuống sức mạnh của công kích, đồng thời sẽ còn tiêu hao lực lượng khổng lồ để vặn vẹo làm cải biến phương hướng!
Nói như vậy thì cho dù là đạt đến loại thực lực Võ Tôn như bọn họ thì cũng không có khả năng vặn vẹo được năng lượng khổng lồ của công kích dễ như trở bàn tay như thế này!
Thế nhưng mà Lăng Tiêu... Hắn thế mà... Hắn thế mà dễ dàng làm được như vậy! Ông trời, lực lượng của gia hỏa này đến tột cùng là hùng hậu cỡ nào đây?
Sau khi Tô Định Hải hoảng sợ đến cực điểm thì ánh mắt đã tràn đầy tuyệt vọng!
Đao phong kia đã tới gần hắn, hắn có thể dễ như trở bàn tay cảm nhận được uy lực mạnh mẽ đến từ lưỡi đao kia!
Nếu như hắn đón đỡ một chiêu này, tất nhiên sẽ chết không có chỗ chôn!
"Đáng chết! Tô Định Hải ta sao có thể chết ở chỗ này? Ta không phục! Ta không phục!"
Hắn ngửa mặt lên trời gào thét, sau một khắc thì ở bên trên bầu trời trong lúc đó có một đạo ánh sáng bắn xuống, ép thẳng tới Lăng Tiêu.
"Lăng Thiếu Tướng, mau dừng tay! Ngươi không thể giết hắn! Hắn là Long Tổ Đại tướng quân! Nếu như người giết hắn thì sẽ phá hỏng quy củ của Long Tổ chúng ta, sẽ mang cho ngươi phiền phức rất lớn!"
Tô Định Hải vui mừng quá đỗi!
Trời không tuyệt đường người, mấy vị trưởng lão của Long Tổ vậy mà tới cứu hắn!
Quá tốt rồi.
Đối mặt với mấy đạo công kích kia, Lăng Tiêu nhướng mày, không thể không rút đao quay đầu để đối chiến.
Oanh — —!
Mấy đạo công kích kia va chạm với lưỡi đao của Lăng Tiêu, lập tức phát sinh ra bốn năm tiếng nổ lớn. Ở giữa không trung tạo thành một biển lửa.
Giọng nói của Lăng Tiêu lạnh lùng quát lớn:
"Ta muốn giết người, ai cũng ngăn không được!"
Nói xong, hắn lại lần nữa nhìn đến Tô Định Hải, sắc mặt của Tô Định Hải kinh hoảng.
"Lăng Tiêu, ngươi dám giết người ở trước mặt mấy vị trưởng lão Long Tổ sao? Ngươi không muốn sống sao?"
Lăng Tiêu hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đánh ra một quyền.
"Ăn thua gì tới ngươi?"
Một quyền này hung hung trực tiếp nện ở ngực của Tô Định Hải. Lập tức chấn bay Tô Định Hải ra ngoài, thân hình của hắn giống như diều bị đứt dây, ở trong không khí phun ra một ngụm máu tươi.
Lồng ngực của hắn bị một quyền của Lăng Tiêu nện lõm xuống một lớp!
Nhưng, sinh mệnh lực của Võ Tôn chi cảnh không phải bình thường. Lại thêm Tô Định Hải sớm có dự định, hắn vậy mà mượn nhờ một quyền này của Lăng Tiêu bay ra hơn vài dặm, chỉ chớp mắt trốn về hướng Yến Kinh!
"Muốn chạy! Ngươi chạy được sao?"
Lăng Tiêu đang muốn đuổi theo thì mấy vị trưởng lão đã đi đến trước người Lăng Tiêu ngăn cản!
"Lăng Tiêu, ngươi mau dừng tay! Không thể tiếp tục sai lầm!"
"Không sai! Ngươi bây giờ dừng tay còn có thể cứu vãn được. Nếu như ngươi vẫn không chịu tỉnh ngộ thì sẽ gây ra sai lầm lớn, chúng ta cũng không thể cứu được ngươi!"
Lăng Tiêu trực tiếp tiến lên, oanh ra một quyền.
"Lăng Tiêu ta không sai! Cho dù ta có lỗi cũng chính là các ngươi ép ta, cho nên các ngươi hãy chịu sự phẫn nộ của đi! Ai cản ta thì phải chết! Cút!"
Mấy vị trưởng lão tức giận ngập trời.
"Ngu xuẩn mất khôn, muốn đi giết Tô Định Hải trước qua mấy người chúng ta rồi nói!"
Dứt lời, mấy người đồng thời ra chiêu đối chọi với một quyền của Lăng Tiêu!
Trên mặt của mấy người tràn đầy tự tin, bọn hắn không đem Lăng Tiêu để vào trong mắt chút nào!
Trên thực tế cũng chính là như vậy, mấy vị thế nhưng là Long tổ trưởng lão, một người đối phó Lăng Tiêu có lẽ có chút cố hết sức. Nhưng mấy người bọn họ liên thủ với nhau thì cho dù Lăng Tiêu lại nghịch thiên đi chăng nữa cũng không có khả năng dễ dàng đánh bại bọn họ a?
Nhưng, ngay đúng lúc cái ý tưởng này vừa mới lóe lên thì mấy người đột nhiên cảm nhận được khí thế của Lăng Tiêu đang không ngừng ùn ùn kéo đến.
"Thật mạnh!"
"Không tốt!"
"Mau bỏ đi!"
Trong đôi mắt của mấy vị trưởng lão Long Tổ lóe sáng lên, ở trong lòng có chút không ổn, nhưng mà khi bọn hắn muốn rút lui đã không kịp!
Mấy vị trưởng lão Long Tổ ở tại chỗ liền bị trực tiếp triệt để đánh bay ra ngoài!
"Phốc phốc!"
Ở giữa không trung, mấy người liền cùng lúc phun máu, bay rớt ra xa vài trăm thước, mấy người liên tục rơi xuống đất, lại cùng nhau phun ra một ngụm máu tươi!
Ống tay áo trên cánh tay của bọn họ bởi vì lực lượng quá mức mạnh mẽ của Lăng Tiêu mà nổ tung không còn cặn bã!
Bạn cần đăng nhập để bình luận