Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 201: Võ Đạo Chí Tôn

“Chậc! Còn liên quan đến sống chết của chúng ta? Đồ ra vẻ! Ta thấy ngươi sắp chết đến nơi rồi còn muốn trì hoãn thời gian ở lại đây thì có! Nhưng ta nói cho ngươi biết, không có chuyện đấy đâu, ngươi có hoãn bao nhiêu lâu đi chăng nữa thì hôm nay, ngươi chắc chắn vẫn phải chết!”
“Ầm ĩ!”
Lăng Tiêu liếc mắt, uy lực phô thiên cái địa áp xuống, ngay lập tức, tên Võ Tôn cao thủ vừa mở miệng bị trọng thương!
“Phụt- !
Hắn ta phun ra một ngụm máu tươi, trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch như sáp!
Đám người Côn Lôn tức giận, đang muốn bạo phát thì hai vị Võ Đế xua xua tay, ra hiệu không nên kích động.
“Để hắn nói, ta trái lại muốn xem xem, hắn có thể nói được cái gì!”
Lăng Tiêu thản nhiên liếc mắt qua hai người.
“Ba năm trước, ta là người của một gia tộc nhỏ ở Giang Thành Giang Châu. Do đắc tội với đại gia tộc Yến Kinh nên cha mẹ bị giết! Ta cũng bị đánh gãy hai chân, bị vứt vào vùng núi hoang dã để nuôi sói.”
“May mắn thay, ta được Cốc chủ Quỷ Cốc, cũng chính là sư phụ ta cứu mạng!”
“Ba năm, ta trở thành Thiếu chủ Quỷ Cốc, ngày hôm nay ta dẫn theo Quỷ Cốc đến lấy hạng nhất Bách Gia Tranh Bá!”
“Ba năm?”
Trong lòng mọi người run lên, sắc mặt trở nên căng thẳng.
Từ xưa đến nay, thiên tài tu luyện thì có không ít, nhưng để ba năm mà tu luyện đến mức thực lực của Lăng Tiêu, có thể khẳng định từ cổ chí kim chưa ai từng thấy!
“Đúng vậy!”
“Ta có thể trở thành Quỷ Cốc thiếu chủ, không phải là bởi trong vòng ba ngày, ta từ một người bình thường luyện đến cảnh giới Võ Thánh!”
“Cái gì!”
Trong lòng quần chúng lại điên cuồng thêm lần nữa, ba ngày từ một người thường tu luyện lên Võ Thánh, đây còn gọi là người sao?
Ánh mắt Lăng Tiêu rất bình tĩnh, dường như hắn đã sớm tiên đoán được cái nhìn của họ.
Hắn không chút kiêu ngạo nào mà tiếp tục mở miệng:
“Cũng không phải là bởi, ta chế tạo ra 100 loại đan dược cực phẩm cho Quỷ Cốc, để kỹ thuật đan dược của Quỷ Cốc áp đảo toàn bộ Hoa Hạ!”
“Shh…”
Mọi người lại cùng nhau hít sâu một hơi, trong ánh mắt mang theo tia cháy bỏng.
100 loại đan dược cực phẩm! Còn là loại Lăng Tiêu tự làm ra! Trời ơi, giá trị của thằng nhóc này đã không chỉ là một Võ Đế, một thiên tài nữa rồi!
Lăng Tiêu nhìn lướt qua, một lần nữa mở miệng:
“Càng không phải là bởi, ta sửa đổi công pháp của Quỷ Cốc, để 90 ngàn đệ tử Quỷ Cốc Chiến Thần đường trong vòng ba năm, thực lực tăng lên gấp hai mươi lần!”
“…”
“Càng không phải vì trong vòng một tháng ta tu luyện đến Võ Tôn!”
“Cũng không phải vì ta giúp đỡ Quỷ Cốc cốc chủ - sư phụ của ta – tăng thực lực lên cấp Võ Đế!”
“Không phải vì ta đưa sức mạnh của Quỷ Cốc tăng lên đủ để sánh ngang với sức mạnh của mười tông môn đứng đầu trong võ lâm!”

Tất cả mọi người đều im lặng, trên sân chỉ có Lăng Tiêu là người duy nhất đang nói!
Thế nhưng, mỗi một câu nói của hắn đều như một thanh kiếm sắc hung hăng đâm vào lòng người!
Mỗi thanh kiếm đều rất sắc bén, cắt cho lòng người chảy máu!
Lăng Tiêu, đã không thể hình dung bằng từ yêu nghiệt nữa! Yêu nghiệt, không thể hình dung đủ về hắn!
Cho dù là chữ Thần, e rằng cũng khó có thể hình dung Lăng Tiêu!
Những gì hắn làm, từng phần, từng việc, tùy tiện cho vào một môn phái cũng có thể khiến thực lực tông môn nâng lên rất nhiều, thậm chí là mạnh hơn vài lần, chục lần, có thể là trăm lần!
Nhưng hình như Lăng Tiêu cũng chưa nói, rốt cuộc vì sao lên làm Quỷ Cốc thiếu chủ?
Lúc này một đệ tử của một môn phái nhỏ không nhịn được thắc mắc, nhỏ giọng lầm bầm:
“Vậy cuối cùng là vì sao ngươi lên làm Quỷ Cốc thiếu chủ?”
Quần chúng không khỏi xem thường.
“Ngươi ngốc à? Làm nhiều chuyện như vậy, đừng nói là để hắn làm thiếu chủ, cho dù là để hắn làm Quỷ Cốc Cốc chủ thì Quỷ Cốc cũng nguyện ý luôn!”
Lăng Tiêu cười nhạt, giang rộng hai cánh tay, để mặc cho uy phong xuyên qua hai tay lan ra không trung.
“Sai!”
“Ta có thể lên làm Quỷ Cốc thiếu chủ, đều là vì… trong ba năm, ta dạy dỗ được một ngàn vị cao thủ Võ Tôn ngũ trọng trở lên! !”
Vừa dứt lời, từ trên trời, vô số dòng khí thế mạnh mẽ chậm rãi hạ xuống, uy áp to lớn đó khiến toàn bộ một triệu con người ở đây nháy mắt co rút con ngươi, hai chân bắt đầu mềm nhũn.
Ông trời ơi!
Một ngàn vị cao thủ Võ Tôn? Lại còn là cao thủ Võ Tôn ngũ trọng trở lên?
Không phải đang đùa chứ?
Phải biết, ngay cả Côn Lôn cũng chỉ có hơn một trăm vị cao thủ Võ Tôn, mà toàn bộ chốn võ lâm Hoa Hạ cũng chỉ có chừng một ngàn Võ Tôn, hưn thế hầu hết đều ở dưới Võ Tôn ngũ trọng!
Đừng nói là bọn họ, kể cả là Côn Lôn xếp thứ nhất võ lâm thấy cảnh này cũng không nhịn được nổi da gà!
Quá kinh khủng! Tên Lăng Tiêu này, không chỉ có một mình hắn ư!
Một ngàn vị Võ Tôn đấy! Có một ngàn vị Võ Tôn này, đừng nói đệ nhất võ lâm Hoa Hạ, dù có để hắn tùy tiện thành lập một quốc gia trên trái đất, còn có ai dám nói một chữ “không” ?
“Đùa… Đùa nhau à?”
Nhìn thấy một ngàn Võ Tôn trên không, hơn hai triệu đệ tử phía dưới tới tấp vứt bỏ binh khí trong tay, trên mặt là sự tuyệt vọng cực hạn, cùng nhau té khuỵu trên đất.
Sắc mặt Thiết Tâm Lan trắng bệch, tuyệt vọng vô cùng!
“Một ngàn vị Võ Tôn, một ngàn… Điều này sao có thể? Sao có thể được? Làm sao hắn có thể làm được điều đó? Đó là việc không thể xảy ra! Ta không tin! Ta không tin!”
Nàng ta hò hét đến tê tâm liệt phế, nội tâm vừa tuyệt vọng vừa hối hận, nàng mãi mãi hận không thể khiến mình sống lại đến Lăng Tiêu của giây phút này, để yêu mến hắn, theo đuổi hắn.
Cho dù là phải bám dính, kể cả dây dưa đến chết, nàng cũng phải trở thành nữ nhân của hắn!
Nhưng hiện tại, mọi thứ tiêu rồi, nàng ta không còn bất cứ cơ hội nào nữa!
Nghĩ đến đây, Thiết Tâm Lan không nhịn được bắt đầu gào khóc.
Nhưng sẽ không có một ai thông cảm với nàng ta cả, bởi vì ánh mắt của tất cả mọi người đều đang ngước lên nhìn thiếu niên kia.
Tất cả họ đều hiểu, kể từ hôm nay, thiếu niên tất sẽ là Chúa tể trăm năm tới của võ lâm Hoa Hạ!
Hơn nữa nếu như hắn không phi thăng, e rằng, chỉ cần hắn chưa chết, trong võ lâm Hoa Hạ từ đầu đến cuối không ai có đủ khả năng để nổi danh!
Bên bờ Giang Bắc, trong đại quân Đao Hoàng Môn, Âu Dương Hiểu Bạch cũng khâm phục như họ, đồng thời cũng có niềm vui khi còn sống sót sau tai nạn.
May mắn hắn không đối đầu với Lăng Tiêu.
May mắn hắn chọn hợp tác với Quỷ Cốc! !
Ha ha ha… Đây đúng là lựa chọn thông minh nhất đời hắn! Ha ha ha…
Nghĩ tới đó, Âu Dương Hiều Bạch không nhịn được ngửa mặt lên trời sảng khoái cười.
Quỷ Cốc thắng rồi, thắng triệt để, không mảy may sai sót.
Trước mặt một ngàn vị Võ Tôn Quỷ Cốc, không chỉ Côn Lôn, mà là cả võ lâm Hoa Hạ đều thần phục, hoàn toàn thần phục.
Kể cả không có bốn tấm lệnh bài kia thì cũng phải nghe theo lệnh của Lăng Tiêu!
Từ hôm nay trờ đi, Quỷ Cốc – đứng đầu khống chế võ lâm Hoa Hạ!
Cái tên Lăng Tiêu in rõ như mặt trời ban trưa, chỉ sợ khó mà rơi khỏi thần đàn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận