Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 348: Chiến thư đến, chiến lệnh thất hùng!

Sáng sớm hôm sau, mặt trời vừa mới dâng lên, khắp nơi được dát lên một tầng màu vàng óng, toàn bộ Viêm Hoàng Minh, liền bắt đầu công việc bận rộn.
Cửa lớn tường thành, cũng đã mở ra từ rất sớm, tất cả trận pháp, cũng đều ngừng lại toàn bộ.
Mục đích, cũng là để cho môn nhân của võ lâm, đi vào cửa Viêm Hoàng.
Nhưng mà, Lăng Tiêu bọn họ cũng không ngốc, cũng sẽ không thật sự để cho người không phải nhân sĩ quan trọng, tiến vào nội bộ của Viêm Hoàng Minh, bí mật của Viêm Hoàng Minh, vẫn phải bảo vệ tốt.
Bên ngoài tường thành của Viêm Hoàng Minh, bọn họ lâm thời xây dựng một chỗ ở ngoại thành, dùng để tiếp đãi những võ lâm nhân sĩ này.
Lúc buổi sáng, đã lục tục ngo ngoe, có số lớn võ lâm nhân sĩ, kết bè kết đội chạy tới.
Võ Lâm Minh Chủ, đã mấy trăm năm không có thay đổi!
Cho đến ngày nay, rốt cục việc quan trọng như đổi một vị Võ Lâm Minh Chủ, những người này, làm sao có thể sẽ bỏ lỡ sự kiện to lớn như vậy được?
Mấy vị trưởng lão Viêm Hoàng Minh, cũng đều sôi nổi đi vào ngoại thành nghênh đón.
"Thanh Trúc phái Lưu trưởng lão, đã lâu không gặp a!"
...
"Môn chủ Cửu Tuyền môn, hoan nghênh hoan nghênh."
...
"Lập Sơn Tông chưởng giáo, mau mau mời ngài vào bên trong ngồi."
...
Võ lâm nhân sĩ, tới một nhóm lại một nhóm, có thể nói, mấy trăm năm qua, toàn bộ võ lâm, chưa từng có hội tụ tập nào đông đủ như thế này.
Dù cho là Bách Gia Tranh Bá trước đó, so với hôm nay, cũng có chênh lệch không thể so sánh!
Ngoại trừ võ lâm nhân sĩ bên ngoài, một số người trong thế tục, thân phận địa vị cực kỳ tôn quý, cũng đều đến nâng trà.
Dù sao, bên trong võ lâm môn phái, xảy ra việc lớn, đã đủ để tạo ảnh hưởng không giống bình thường trong cuộc sống tương lai, ảnh hưởng với thế tục, không có người nào muốn bỏ lỡ những tin tức mới nhất, tiến tới ảnh hưởng đến sự phát triển của gia tộc mình tương lai.
Đến mười giờ sáng, toàn bộ ngoại thành của Viêm Hoàng Minh, đã tụ tập người đông tấp nập, liếc mắt nhìn qua, tất cả đều là mái đầu đen sì, quy mô này, chỉ sợ phải là ai đó với danh xưng nổi nhất trên thế giới, mới có thể cùng sánh vai.
Mà Lăng Tiêu, cũng rốt cục dưới thiên hô vạn hoán mới bắt đầu bước ra.
Hắn một bộ trang phục trang trọng, mặc một thân âu phục trắng noãn, trước ngực, phía trên bả vai, ống tay áo, tất cả đều khảm nạm huy chương vàng làm trang sức, trên thân càng là có Du Long kim sắc khảm nạm kim tuyến.
Mục Y Nhân, làm phu nhân của Lăng Tiêu, cũng đồng dạng là một thân lễ phục đắt đỏ, toàn thân ngàn tầng vải mỏng màu đen, áo mặc là thiết kế phong cách Gothic, hoàn toàn thể hiện ra thân hình của nàng.
Phía trên y phục của nàng, cũng thêu Phượng Hoàng màu vàng kim, cùng với Lăng Tiêu, vừa vặn phối một đôi.
Hai người vốn là tuấn nam tinh nữ, dưới sự phụ trợ của hai bộ quần áo, càng là cao quý như Đế Vương cùng Hoàng hậu.
Ra đến trước tràng, Mục Y Nhân vô cùng khẩn trương, hết lần này đến lần khác hỏi thăm Lăng Tiêu, nói:
"Lăng Tiêu, ngươi nhìn y phục của ta, có nơi nào không thích hợp hay không? Có nếp uốn có hay không...."
Lăng Tiêu dở khóc dở cười.
"Ngươi yên tâm đi, ngươi mặc rất xinh đẹp, rất sạch sẽ, tuyệt đối không có nửa phần không sạch sẽ, hay cả nếp uốn."
"Thế nhưng là... Ta vẫn là luôn cảm thấy có chỗ nào đó không tốt lắm!"
"Là trong lòng của chính ngươi không đủ tự tin thôi. Yên tâm đi, có ta ở đây bên cạnh ngươi, ngươi cái gì cũng không cần sợ."
Lăng Tiêu dắt tay nhỏ của Mục Y Nhân, cười nhạt một tiếng, nói:
"Đi, theo ta đi nhìn xem, ta đánh thiên hạ vì ngươi!"
Khuôn mặt nhỏ của Mục Y Nhân ửng đỏ, cúi xuống, khẽ gật đầu.
Hai người dưới sự giao lưu của một đám trưởng lão Viêm Hoàng Minh, xuyên qua đại điện, trực tiếp đi đến trên đài cao đã được dựng xong ở phía trước quảng trường.
Tổ hợp tuấn nam tịnh nữ, chung một chỗ, tự nhiên là vô cùng khiến người khác chú ý.
Nhưng trọng yếu hơn, chính là thân phận của Lăng Tiêu!
Tân nhiệm Võ Lâm Minh Chủ!
Thiếu niên 18 tuổi này mang đến rất rất nhiều kỳ tích cho Hoa Hạ võ lâm!
Nhìn chung mấy ngàn năm mây gió ở Hoa Hạ, đâu chỗ nào đã từng có thiếu niên tựa như Lăng Tiêu?
18 tuổi a! Hào hoa phong nhã, nhưng lại đạt đến đỉnh phong nhân sinh mà bao nhiêu người, mấy đời đều không làm được?
Tu luyện ba năm, đã đoạt được hạng 1Bách Gia Tranh Bá, yêu nghiệt từ lúc sinh ra, trên đời hiếm thấy!
Chinh phục Hàn Quốc, hoàn thành nan đề mà người Hoa, mấy ngàn năm qua, đều chưa thể hoàn thành!
Trở thành Đại Nguyên Soái chỉ huy binh lực của Long Tổ, sáng tạo ra Đại Nguyên Soái chỉ huy trẻ tuổi nhất trong lịch sử Long Tổ!
Bây giờ còn trảm sát Bán Tiên nhất phẩm, Đại tổ trưởng Long Tổ, trở thành Võ Lâm Minh Chủ, cũng là Võ Lâm Minh Chủ đầu tiên ở dưới tuổi 20 trong lịch sử võ lâm!
Khi mà con của người khác, còn đang học hành gian khổ, cũng hoặc là đang cẩn thận lúc tu luyện.
Lăng Tiêu, đã đạt đến đỉnh phong mà tất cả mọi người, khó thể thực hiện!
Mỗi một thành công của Lăng Tiêu, đều đủ để khiến người ta xấu hổ, cũng đủ làm cho người kính nể, càng đủ để cho người vì đó kính ngưỡng!
Hắn không cần như những minh chủ trước kia, phải chứng minh với thế nhân, hắn lợi hại đến mức nào!
Bởi vì không có người sẽ cảm thấy hắn kém cỏi!
Mục Y Nhân đứng bên cạnh Lăng Tiêu, cũng là một đôi mắt nhìn chồng, tràn ngập sùng bái nhìn bóng người vĩ ngạn.
Từng có lúc, lời hứa lúc tuổi thơ non nớt kia, vẫn còn chưa ra khỏi trong trí nhớ.
Cho đến ngày nay, hai người không biết gặp bao nhiêu trắc trở, cuối cùng vẫn có thể nghênh đón thời gian ngọt ngào đầu tiên.
Lăng Tiêu thành Vương, là vua của nàng, cũng là Vương của toàn bộ võ lâm!
Lăng Tiêu ngạo nghễ đứng ở trên đài cao, một đôi mắt sáng như sao, tản ra ánh mắt tràn ngập uy nghiêm, quét mắt mọi người phía dưới võ lâm!
Dưới đài, là giang sơn của hắn!
Đứng đó, chính là con dân của hắn!
Đại thế phồn hoa, người nào phe ta? Người nào lại đối địch với ta?
Giờ này khắc này, nội tâm của hắn, cũng không nhịn được toát ra một cỗ thản nhiên bễ nghễ thiên hạ!
"Có thể bắt đầu rồi!"
Lăng Tiêu lạnh nhạt nói một câu, Lý Nhĩ lập tức tiến lên, vận chuyển Linh khí vào trong cổ họng, la lớn:
"Tân nhiệm Võ Lâm Minh Chủ, nghi thức lên ngôi, tuyên cáo chính thức bắt đầu!"
"Từ hôm nay trở đi, Lăng Tiêu, chính thức trở thành Võ Lâm Minh Chủ! Võ Lâm Minh, đổi gọi là Viêm Hoàng Minh, Lăng Tiêu minh chủ, một thống trị giang hồ, hiệu lệnh cho cả quần hùng! Bên trong Ngũ Hồ Tứ Hải, tất cả môn phái giang hồ, đều phải lấy Lăng Tiêu minh chủ làm tôn! Không được có bất kỳ ý vi phạm nào, không thì, sẽ thành địch của võ lâm, người người có thể tru diệt!"
"Nếu có người không phục, giờ phút này, có thể lên trước một bước, khởi xướng khiêu chiến với Lăng Tiêu minh chủ!"
"Nếu không có người không phục, giờ phút này, chư quân làm lễ quỳ lạy!"
Lời vừa nói ra, phía trước ngoại thành kia, một vùng lớn liền ào àoquỳ xuống.
Nói đùa, ai sẽ đi phản đối Lăng Tiêu, chán sống rồi?
Ngay cả Bán Tiên chi cảnh cũng không phải là đối thủ của hắn, bọn họ thì nhằm nhò gì a?
Mấy trăm ngàn võ lâm đồng đạo tới tham gia nghi thức lên ngôi, toàn bộ quỳ rạp xuống đất, không một người phản đối.
Lăng Tiêu cực kỳ hài lòng nhẹ gật đầu.
Nhưng, vào thời khắc này, từ Đông Nam, Nam, Tây Nam, Tây, Tây Bắc, Bắc sáu phương hướng, phân biệt đè xuống bảy cỗ hơi thở cực kỳ mạnh mẽ.
"Ta Tần gia - người đầu tiên không phục!"
...
"Ta Lý gia cũng không phục!"
...
"Chu gia không thừa nhận Lăng Tiêu là Võ Lâm Minh Chủ!"
...
"Sở gia muốn đến lĩnh giáo một chút thực lực của Lăng minh chủ!"
...
"Lưu gia cũng muốn xem, Lăng minh chủ, đến tột cùng có bao nhiêu trọng lượng, dám ngồi vào ngai vàng Võ Lâm Minh Chủ!"
...
"Tộc Gia Cát gia, muốn tới chỗ Lăng minh chủ!"
...
"Lăng Tiêu, ngươi muốn làm Võ Lâm Minh Chủ, đã từng hỏi qua Côn Lôn ta chưa?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận