Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 613: Ta cũng là Vũ Hầu

"Thì sao chứ? Vũ Hầu rất giỏi sao?"
Mục Y Nhân khiến đối phương không khỏi run lên.
"Ngươi... Ngươi không sợ phụ thân ta sao? Phụ thân ta là đệ đệ của đương kim Triệu Vương! Vương Thất còn đặc biệt ban thưởng Vương Vũ Hầu! Nắm giữ 8 triệu Thủ Bị Quân của Vương Đô! Ở Vương Đô này, ngoại trừ Vương Thượng và các vị Vương Tử, ai dám trêu chọc chứ?"
Mục Y Nhân không chút lưu tình mà vung tay tát một cái.
Bàn tay tràn ngập gió siêu mạnh, mặc dù chỉ là một bàn tay nhưng uy lực của nó thì không thể khinh thường được.
Thiếu gia Hầu Phủ kia đã không thể chống đỡ một chiêu nên bị một bàn tay mạnh mẽ ném bay ra ngoài.
Ầm_ _ _!
Cả người hắn bị ném bay, sau đó nặng nề rơi trên mặt đất, cả người và đầu óc đều trở nên hỗn độn.
"Phụt!"
Theo đó là tiếng nhổ nước bọt, thậm chí còn có cả mấy cái răng cửa của hắn!
"Ngươi... Ngươi dám đánh gãy răng của ta! Hỗn đản, ta muốn giết ngươi! Ta nhất định phải giết chết ngươi!"
Thiếu gia Hầu Phủ gào thét liên tục, lúc này, Thủ Bị Quân Vương Thành cũng đến đây.
"Các ngươi đang làm gì vậy? Chẳng lẽ không biết trong Vương Đô không được phép tùy tiện đánh nhau sao? Thật sự là tự tìm đường chết!"
"Thật tốt quá! Thủ Bị Quân tới rồi, ha ha ha...."
Vẻ mặt của Thiếu gia Hầu Phủ Thiếu vô cùng đắc ý, Vương Đô Thủ Bị Quân tới thì xem như hắn thắng tất cả.
"Ta là Đại thiếu gia Vương Vũ Hầu Phủ, Triệu Lâm! Tiện nhân này dám ra tay với ta, bổn công tử nghi ngời nàng từ nơi khác đến, phái tới làm mật thám, các ngươi mau bắt nàng cho ta, đưa đến phủ của ta để thẩm vấn!"
Sau khi trưởng quan Thủ Bị Quân nghe tên Triệu Lâm thì không khỏi nhíu mày.
Rất hiển nhiên, tên Triệu Lâm này trong mắt bọn họ cũng không phải là loại hàng tốt đẹp gì.
Chỉ là ngại thân phận của đối phương, bọn họ cũng không dám tùy tiện nói thêm gì.
Nếu không, một khi trêu chọc nhị thế tổ này tức giận, hắn báo với phụ thân của mình là Vương Vũ Hầu thì bọn họ xong đời!
Tuy những người này không muốn làm trái lương tâm mình nhưng dù sao cuộc sống vẫn tiếp tục. Không có thân phận Thủ Bị Quân của Vương Thành thì bọn họ chẳng là gì cả!
Thủ Bị Quân của Vương Thành mang đến cho bọn hắn nhiều chỗ tốt, Linh Tinh, đan dược, công pháp, đủ loại bảo bối tốt!
Nhưng một khi không có thân phận này, toàn bộ những thứ phúc lợi này sẽ không có!
Nếu làm không tốt, còn có thể bị kẻ thù trước kia giết chết!
Đổi lại là người khác, ai cũng sẽ không làm!
Thủ Bị Quân nhìn Mục Y Nhân.
"Tiểu thư, vì ngài tấn công Thiếu gia Vương Vũ Hầu Phủ nên xin đi theo chúng ta một chuyến! Tốt nhất là đừng cố chống cự, bằng không chúng ta sẽ không khách khí!"
Mục Y Nhân hừ lạnh một tiếng, nói:
"Tại sao hắn trắng trợn cướp đoạt nữ tu trên đường mà Thủ Bị Quân Vương Thành các ngươi lại mặc kệ, bởi vì ta ra tay cứu người nên ngược lại muốn tấn công ta phải không?"
"Chuyện này..."
Mặt mọi người vốn có chút khó coi lại càng trở nên khó coi hơn.
"Tiểu thư, đừng khiến chúng ta khó xử! Được không? Vương Vũ Hầu chính là đệ đệ của Triệu Vương bệ hạ hiện tại. Người ngài đánh là cháu ruột Triệu Vương. Nếu không bắt ngài thì chúng ta cũng sẽ bị trừng phạt!"
Mục Y Nhân không khỏi lắc đầu.
"Không còn thuốc nào cứu chữa một đám ti tiện các ngươi, ngay cả chính kiến cũng không có thì không xứng là Thủ Bị Quân của Vương Thành!"
"Các ngươi chỉ là đồ bỏ đi mà thôi."
Sắc mặt của mọi người không khỏi trầm xuống.
"Nếu ngài đã không thấu tình đạt lý như vậy thì đừng trách chúng ta! Mau bắt nàng lại, không được giết nàng, Triệu Lâm công tử muốn bắt sống!"
"Vâng!"
Ra lệnh một tiếng, mọi người cùng tiến lên bao vây Mục Y Nhân lại.
Sắc mặt Mục Y Nhân lạnh lẽo đến cực điểm!
"Muốn động đến ta sao? Ta vì Đại Triệu mà liều mạng giết địch để đổi lấy loại đối xử thế này sao, thật sự quá nực cười! Đã như vậy thì cũng không cần khách khí với các ngươi nữa!"
Dứt lời, Mục Y Nhân ra tay không chút khách khí.
Dưới chân nàng giẫm một cái, hai tay cầm kiếm ánh sáng, nghênh chiến Thủ Bị Quân Vương Thành ở trước mắt.
"Ngăn cản nàng lại! !"
Mọi người đang muốn ra tay, tốc độ của Mục Y Nhân lại càng nhanh!
Đại La Kim Tiên cũng không phải chỉ có vậy! Nhưng Thủ Bị Quân Vương Thành thì còn chưa có đủ tư cách để so sánh với Mục Y Nhân.
Một chiêu ra, sức mạnh như nước sông mênh mông, kéo dài vô tận, khí tức đạt cực hạn!
Thủ Bị Quân Vương Thành ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có, trực tiếp bị Mục Y Nhân đánh ngất đi.
Ầm, phịch, phịch....
Sau mấy chiêu liên tiếp, Mục Y Nhân giống như gió quét sạch mọi thứ, lấy đi tính mạng của bọn họ, rơi xuống trước mặt Trưởng quan.
Sắc mặt của Trưởng quan Thủ Bị Quân Vương Thành cực kỳ khó coi.
Hắn muốn lùi lại một bước thì bị kiếm trong tay Mục Y Nhân trực tiếp đặt trên cổ.
Hắn lập tức giơ hai tay lên.
"Ta đầu hàng, ta đầu hàng!"
"Muộn rồi!"
Mục Y Nhân không chút lưu tình trực tiếp rạch cổ họng của đối phương.
Tu luyện lâu như vậy, giết nhiều người như vậy, Mục Y Nhân đã sớm không còn là cô nương ngây thơ trước kia nữa!
Nàng biết nếu thực lực của mình không đủ mạnh thì những người này sẽ bắt mình, sau đó giao vào tay Triệu Lâm kia, mà nếu rơi vào tay Triệu Lâm sẽ xảy ra chuyện gì, nàng biết rõ hơn bất kỳ người nào.
Cho nên, khi thực lực siêu mạnh thì có thể là Chúa Tể mọi lúc, nàng không chút do dự ra chiêu giết chết đối phương.
Thương hại chỉ dành cho những người lương thiện thật sự, mà những người này chỉ vì tiền đồ của mình mà tư lợi, tiếp tay cho giặc nên bọn họ không xứng để được thương hại.
Sau khi giết những người đó, ánh mắt Mục Y Nhân lại dừng trên người Triệu Lâm.
Cơ thể Triệu Lâm bỗng dưng run lên một cái.
"Ngươi... Ngươi muốn làm gì? Ngươi đừng làm bậy! Ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi dám giết ta, phụ thân của ta sẽ tuyệt đối tuyệt đối không bỏ qua ngươi! Ông ấy sẽ thật sự giết chết ngươi!"
Mục Y Nhân cười lạnh một tiếng, ánh mắt không chút quan tâm.
"Nói thật cho ngươi biết, phụ thân ngươi là Vũ Hầu, ta cũng là Vũ Hầu! Cho nên, phụ thân ngươi sẽ không uy hiếp được ta đâu!"
"Cái gì?"
Giờ khắc này, không chỉ là Triệu Lâm mà tất cả những người khác đều khiếp sợ.
"Chuyện này sao có thể?"
Mọi người không nghĩ tới, Mục Y Nhân, một người nữ giới lại là Vũ Hầu, thật sự là vượt qua thế giới quan của bọn họ!
Không phải là Vũ Hầu luôn mang một đám thị vệ theo bên người sao?
Làm sao có thể giống như Mục Y Nhân trước mắt, chỉ một thân một mình chứ?
Hơn nữa, vẻ ngoài của nàng giống như một thiếu nữ yếu đuối!
Mà lại có thể là một Vũ Hầu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận