Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 633: Quyết đấu!

Lăng Tiêu hừ nhẹ một tiếng!
"Phách lối như vậy? Ngươi có bản lĩnh đó sao? Có thì lấy ra đây cho ta xem !"
"Hừ!"
Lão Võ Hầu Tề quốc hừ nhẹ, trong ánh mắt ánh lên một tia kiêu ngạo.
"Nếu ngươi muốn chết, vậy ta sẽ giúp ngươi toại nguyện!"
Dứt lời, Lão Võ Hầu Tề quốc giẫm mạnh chân, híp mắt lại, trong mắt nổ ra mấy đạo lệ mang.
"Rầm rầm rầm _ _ _!"
Mấy đạo lệ mang vừa bay ra ngay lập tức khóa chặt Lăng Tiêu, hoàn toàn áp chế hắn, không cho hắn cơ hội tránh né!
Nhưng thực tế, Lăng Tiêu cũng không nghĩ đến việc né.
Hắn hừ nhẹ, lực lượng toàn thân bạo phát ra ngoài, trước hắn tạo thành một hình tròn xoay nhanh.
Khi những đạo đao nhận ấy bay đến gần, toàn bộ đều bị lực ly tâm mạnh mẽ đánh văng ra.
Lập tức, đao nhận bay lên độ cao vạn mét rồi vỡ ra và tạo thành nhiều luồng hỏa diễm!
Còn thân hình của Lăng Tiêu từ đầu đến cuối đều không nhúc nhích, thậm chí không lùi nửa bước.
Sức mạnh kinh khủng này khiến cho sắc mặt Lão Võ Hầu Tề quốc trở nên nghiêm trọng.
Đạo kiếm khí lúc nãy của Lăng Tiêu quá bất ngờ, do đó hắn không phán đoán được thực lực của Lăng Tiêu, nhưng thủ đoạn lần này của Lăng Tiêu đã bị hắn phát hiện, khiến hắn không thể không nghiêm túc đối mặt!
Nếu như hắn không đánh hết sức thì sẽ rơi vào thế hạ phong, bị Lăng Tiêu ức hiếp!
Đến lúc đó hắn sẽ bị mất mặt!
Dù sao, hắn cũng là Lão Võ Hầu Tề quốc, hoàng đệ của Tề Vương, chứng đạo Linh Tiên bát phẩm, người dẫn đội của Tề quốc!
Nếu như hắn bại ở đây sẽ giết chết lòng tin của tất cả người Tề Quốc!
Nghĩ đến đây, Lão Võ Hầu không dám chủ quan, hắn ra sát chiêu, hô lớn:
"Huyền Thiết Cửu Hoàn Đao!"
Sau tiếng rống đó trong đám người bắn ra một luồng hàn mang màu tuyết trắng, bay thẳng đến bên người Lão Võ Hầu.
Lão Võ Hầu đưa tay, không lệch chút nào nắm ngay vào chuôi đao của Huyền Thiết Cửu Hoàn Đao.
Cảnh tượng này khiến cho nhiều đệ tử Tề quốc khen ngợi không ngớt!
" Thủ đoạn của Lão Võ Hầu, không hề thua kém năm xưa!"
"Khó trách, Tề Vương lại muốn Lão Võ Hầu ra tay, tự mình dẫn đội cho kế hoạch lần này!"
"Lúc này các vương tử Bắc Tề đều đã bị giết, chỉ còn Lão Võ Hầu mới có thể đảm nhận trách nhiệm này!"
Mọi người khen không ngớt, chỉ hận không thể đem Lão Võ Hầu khen tới lên trời.
Ngay cả Lão Võ Hầu cũng ngạo nghễ nhìn Huyền Thiết Cửu Hoàn Đao Trên tay của mình, ánh mắt như đang nhìn người yêu.
Hắn dùng tay đầy vết chai của mình vỗ nhẹ Huyền Thiết Cửu Hoàn Đao, trong mắt còn đong đầy sự yêu thương như đang đối đãi với người yêu vậy.
"Tám mươi năm trước ta dùng Huyền Thiết Cửu Hoàn Đao đứng đầu tất cả danh tướng của các nước xung quanh, được xưng là đệ nhất Đao Hoàng. Sau 80 năm, vì cơ nghiệp vạn năm của Đại Tề, ta lại phải nhấc Huyền Thiết Cửu Hoàn Đao lên! Bảo đao nếu không uống máu, e rằng khó mà dẹp loạn chiến trường! Lăng Tiêu, ngươi đã chuẩn bị chưa? "
Lăng Tiêu trợn mắt.
"Ngươi đừng quá đề cao bản thân được không? Người cho rằng cứ cầm cây đao thì là Đao Hoàng sao? Vậy đưa Thái Địch cho ngươi, chẳng lẽ ngươi còn muốn lên trời? "
Lão Võ Hầu Tề quốc híp mắt lại.
Tuy hắn không biết Thái Địch là gì, nhưng hắn vẫn lờ mờ đoán được.
Lăng Tiêu đang làm nhục hắn!
Tay đang nắm Huyền Thiết Cửu Hoàn Đao càng nắm chặt hơn!
Ngay lúc đó, ánh mắt của Lão Võ Hầu cũng càng thêm sắc bén!
Hắn đã nổi sát ý với Lăng Tiêu, Lăng Tiêu không chết sát ý này cũng khó mà tan! Cho nên hắn phải giết chết Lăng Tiêu!
"Lăng Tiêu, ngươi chết đi!"
Lão Võ Hầu Tề quốc, giẫm chân một cái, bay lên trên không, ép tới trước mặt Lăng Tiêu.
"Giết!"
Cùng với tiếng thét phẫn nộ ấy, Huyền Thiết Cửu Hoàn Đao chém ngay lên cánh tay của Lăng Tiêu.
Đao mang sắc bén đó như có thể chiếm đoạn hết tất cả, rạch nát cả bầu không khí như tia chớp xé rách cả thời không!
Lăng Tiêu híp mắt lại, hơi nghiêng người.
Không phải hắn sợ Lão Võ Hầu Tề quốc, nhưng nếu lỡ bị mất mặt thì cũng không đúng với tính cách của hắn!
Lão Võ Hầu Tề quốc một đao không thành, lập tức thay xoay lưỡi đao, xoay tròn lưỡi đao, chém ngang về phía Lăng Tiêu, muốn chặt ngang người Lăng Tiêu.
Đối mặt với lần công kích này, Lăng Tiêu không tránh không né, ánh mắt bình tĩnh, hai tay công kích từ dưới lên và từ trên xuống cùng lúc đập lên lưỡi đao.
Trong lòng bàn tay hắn mang năng lượng cực kỳ cuồng bạo, năng lượng này sinh ra một cỗ sóng chấn động trên thân đao, truyền đến tay của Lão Võ Hầu làm cho toàn bộ cánh tay của hắn đều run rẩy kịch liệt.
Lão Võ Hầu híp mắt lại, quát một tiếng, đem lực lượng toàn thân ngưng tụ ở trên cánh tay, đem chấn động lực của Lăng Tiêu đánh lui ra ngoài.
Lưỡi đao trong tay Lão Võ Hầu không hề chững lại chém nhanh về phía Lăng Tiêu!
Lăng Tiêu hừ nhẹ, tâm niệm nhất động, Nguyên Tố Kim trong không khí xung quanh hắn ngưng tụ thành một cái khiên sắt.
"Oanh _ _ _!"
Khi đao mang của Lão Võ Hầu đụng vào, cái khiên sắt ấy bị đánh cho vỡ tung ra.
Mà Lăng Tiêu cũng bị đánh lui mấy mét.
Nhưng Lão Võ Hầu không muốn buông tha cho hắn dễ dàng như vậy, Lão Võ Hầu trực tiếp nhảy lên, ngưng tụ sức mạnh của mình chém từ trên đầu Lăng Tiêu xuống như thể muốn giết chết Lăng Tiêu.
Nhát đao đó như đã tính từ trước, một đao chém ra đao mang kéo dài vạn trượng, nhát đao ấy vừa xuất ra, tầng mây dày đặc trên bầu trời liền bị rạch vỡ, chém đứt!
Năng lượng mạnh đến mức khiến thiên địa dị biến, mưa gió phun trào.
Giờ phút này, tất cả mọi thứ như trở thành vai phụ bị dung hợp vào nhát đao kia.
Chỉ cần một đao rơi xuống, Lăng Tiêu chắc chắn chết đi!
Sắp tới rồi, Sắp tới rồi!
Cuối cùng, nhát đao ấy đã rơi xuống người Lăng Tiêu.
"Oanh _ _ _!"
Nhát chém ấy chém vỡ cả không khí xung quanh Lăng Tiêu, cả người hắn bị biển lửa bao vây, nuốt chửng.
Mọi người hết sức vui mừng!
"Nhát chém đó mạnh thật!"
"Quá tốt rồi! Nhát chém ấy chắc chắn sẽ khiến Lăng Tiêu chết không chỗ chôn!"
"Ha ha ha... Chắc là hắn đã bị đao đó chém thành hai khúc, hóa thành tro bụi rồi!"
"Quả nhiên không hổ là Lão Võ Hầu, đao này thật sự là quá ngầu, ngầu chết đi được! Một chiêu liền khiến Lăng Tiêu bị đánh cho không đứng dậy nổi!"
"Cuối cùng cũng trả được mối thù của chư vị Vương tử Đại Tề!"
Mọi người hưng phấn đến nhảy cẫng lên, nhưng sắc mặt Lão Võ Hầu lại nghiêm trọng, chau mày, không dám có chút chủ quan!
"Hắn chắc chắn không thể yếu như vậy, ta một đao tuy mạnh thật nhưng chung quy vẫn có giới hạn nhất định! Làm sao có thể nhẹ nhàng như thế, một chiêu đã giết được hắn? Không đúng! Chuyện này không đúng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận